Đại đế viễn cổ đã qua đời, Bất Tử Dược bọn họ trồng còn sống ở thế gian, đây là thần vật quá quý hiếm, không ai không muốn có.
Nhất là các bá chủ ở đây, rất nhiều người đều đã tiếp cận hai ngàn tuổi, thọ nguyên không còn nhiều, đều sắp đi vào kỳ hạn suy yếu.
- Nhiều năm trôi qua như vậy, Độc Nhân Đại đế đã qua đời, Bất Tử Dược của hắn như thế nào còn có thể ở đó, nó sớm bay đi rồi.
Nam Cung Chính lắc đầu, làm tiêu tan ảo tường của mọi người.
Bọn họ chỉ nhìn thấy hố sâu của Bất Tử Thần Dược từng cắm rễ, nơi đó có lưu lại từng tia từng đợt khí tức, mặt khác cái gì cũng không có.
- Độc Nhân Đại đế không ngờ bị phân thây...
- Ngay cả Bất Tử Dược hắn trồng đều xác định, vậy nhất định là hắn không thể nghi ngờ!
Không ai không rung động, không ai không lộ vẻ sợ hãi, trên mặt tất cả đều tràn ngập vẻ kinh sợ, chuyện này giống như thần thoại hoang đường, thật khiến người ta khó mà tin được.
Độc Nhân Đại đế vang dội cổ kim, cứ như vậy kết thúc trong ảm đạm, không một ai biết đến tột cùng chết vào tay người nào, thật đúng là chuyện thương tâm.
- Ngay cả Đại đế cổ đều rơi vào kết cục như vậy, thật là đáng sợ...
- Ngươi tin tưởng đó là khí tức của Chân Long Bất Tử Dược?
Có người còn không tin tưởng lắm, lại muốn xác nhận một lần nữa.
- Đúng vậy!
Nam Cung Chính gật đầu.
Thần dược của Độc Nhân Đại đế là hắn xâm nhập bảy đại cấm địa Sinh Mệnh hái dược, cũng giống như Bất Tử Thần Hoàng Dược của Vô Thủy Đại đế, đều là vật quý báu nhất.
Diệp Phàm chấn động trong lòng, không ngờ là Chân Long thần dược lại từng thuộc về Độc Nhân Đại đế, điều này khiến hắn sửng sốt ngây người.
Bởi vì, hắn từng nhìn thấy qua cây chu thần dược kia, hiện đang ở ngay trong Bắc Vực này.
Hắn, Bàng Bác, Đồ Phi xâm nhập Băng Nguyên, ở Vạn Long Sào trong lòng đất từng nhìn thấy, khi đó Chân Long Bất Tử Dược đang ngủ say, chi thiếu chút nữa là hắn bắt được.
"Ta nhưng lại từng có tương quan cùng Độc Nhân Đại đế như vậy, thiếu chút nữa thu được Bất Tử Dược của hắn!" Trong lòng Diệp Phàm cảm khái một hồi.
Bỗng dưng, hắn nghĩ đến hết thảy chuyện xảy ra trong Vạn Long Sào, trừ rất nhiều kỳ trân Thần Nguyên, hắn còn thấy được một cổ quan chìm nổi ở đó.
Vô Thủy Đại đế từng đi qua nơi đó, ở đó có Ngũ sắc Tế Đàn cổ kính, nhưng hắn không có tuyển chọn Vạn Long Sào, mà lại tới Tử Sơn, đồng thời không động tới thứ gì ở đó.
Diệp Phàm rùng mình một cái, không có tiếp tục suy nghĩ thêm, rất nhanh về lại trong hiện thực.
- Chư vị, có lẽ chúng ta đã suy đoán sai lầm rồi, Đại đế cổ không có địch thủ, nhất là Độc Nhân, thì sao hắn có thể bị người khác phân thây được chứ?
Nam Cung Chính lại lên tiếng.
- Ngài đây là ý gì?
Rất nhiều người nghe nói vậy rất khó hiểu.
- Đừng quên những việc Độc Nhân trải qua, sau khi hắn chứng đạo ở lúc tuổi già lại khai sáng ra Bất Diệt Thiên Công!
Nam Cung Chính nhìn về phía mấy vị Thánh chủ, nói:
- Kỳ thật, nếu muốn có lời giải của câu đố, các vị hãy nói ra chân tướng sự việc là được!
Mọi người đều cả kinh, nhìn lại theo ánh mắt hắn, phát hiện mấy người kia đều rất có lai lịch, phía sau bọn họ là các Thánh địa cường đại nhất Đông Hoang, Là bốn đại Thánh địa Khương gia, Dao Trì, Cơ gia, Diêu Quang, đều có nắm giữ Thánh binh Cực Đạo, Cho dù các kế thừa cổ xưa khác đều bị diệt vong, bọn họ cũng có thể tự bảo vệ mình.
Trong bọn họ có ba nhà có người chứng đạo thành Đế, được cho là kế thừa cao thâm không lường được, mọi người không biết ba vị Đại đế viễn cổ đã để lại cái gì cho bọn họ.
- Ta cũng không phải là người duy nhất còn sống từ trong Thanh Đồng Tiên Điện đi ra, thật lâu trước kia còn có người làm được...
Nam Cung Chính từ từ nói ra.
Bỗng dưng, mọi người nghĩ tới một truyền thuyết, ở vô tận năm tháng trước kia, có một người từ trong Đồng Điện mang ra một khối Tiên thi, sau khi ra ngoài không bao lâu liền chết đi.
Tương truyền, cỗ Tiên thi kia bị mấy đại Thánh địa chia đều, có thể nói đó là chứng minh thực tế thế gian có tiên.
Nhưng, mấy đại Thánh địa lại cực lực phủ nhận, đều nói rằng không có nhìn thấy qua Tiên thi, hết thảy đều là lời đồn.
- Đều đã qua đi không biết bao nhiêu vạn năm, các vị Thánh chủ có thể nói ra
được không?
Nam Cung Chính hỏi.
- Không sai! Mấy nhà Thánh địa các ngươi chiếm được chỗ tốt cũng đủ lâu rồi, sớm đã tiêu hóa xong, hiện giờ nói ra cũng không có gì.
- Là lúc nên nói rõ chân tướng chuyện xưa!
DỊ nhân kỳ sĩ các bên đều lên tiếng, yêu cầu công bố rõ chân tướng sự việc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Đó là một minh chứng thực tế tiếp xúc với Tiên, mặc dù mấy đại Thánh địa thề thốt phủ nhận, nhưng tất cả mọi người đều biết bọn họ đã chiếm được Tiên thi.
- Đó là chuyện bảy vạn năm trước, nếu các vị đồng đạo muốn biết, chúng ta nói ra cũng được.
Dao Trì Tây Vương Mẫu lên tiếng.
- Mới đầu, chúng ta thật sự nghĩ nó là Tiên thi, nhưng sau lại phát hiện có lẽ sai lầm rồi...
Thánh chủ Cơ gia tiếp lời...
Năm đó, cộng tất cả có sáu đại Thánh địa phân chia Tiên thi, trừ bốn nhà này còn có Phong tộc tồn tại lâu đời nhất ở Đông Hoang, cùng với Thiên Tuyền Thánh Địa đã bị diệt vong sáu ngàn năm trước.
Một vị cao thủ tuyệt thế còn sống đi ra, mang theo một khối thi thể vỡ nát, thấu phát ra sát khí tuyệt thế
VỊ tu sĩ đó ở bảy vạn năm trước là tay vô địch lực áp Đông Hoang, Có người nói hắn đã trở thành nhân vật viễn cổ có thể so với Thánh nhân, nhưng sau khi đeo trên lưng thi thể kia mang ra, không lâu sau biến thành máu loàng.
- Hiện gì ở, suy nghĩ cẩn thận lại, hẳn là thi thể của vị Đại đế nào đó...
Mấy vị Thánh chủ than nhẹ, có thể phỏng đoán, mấy nhà bọn họ từ trong đó chiếm được rất nhiều chỗ tốt, thi hài Đại đế có thể luyện chế Thánh binh Cực Đạo.
Bọn họ chia đều thân thể Tiên sống, đó nhất định là báu vật vô giá, khó trách lúc đó bọn họ cực lực phủ nhận, một khoản tiên táng to lớn như vậy, cần phải từ từ tiêu hóa.
Đám người Tây Vương Mẫu, Thánh chủ Khương tộc kể lại tỉ mỉ: bộ dáng Tiên thi ghi lại trong sách cổ, khác xa theo như lời nói của Nam Cung Chính, mọi người giật mình phát hiện một sự thực, cái gọi là Tiên thi hơn phân nửa chính là Độc Nhân
- Thiếu rất nhiều bộ phận mấu chốt, chúng ta chỉ chia đều một phần ba thi thể...
- Căn cứ vết tích chỗ thi thể đứt gãy, ta cho rằng Độc Nhân Đại đế thật quá đáng sợ! Hơn phân nửa hắn muốn sống thêm đời thứ ba, thậm chí là đời thứ bốn!
Lời nói của Nam Cung Chính gây chấn động long trời lở đất.
Độc Nhân lúc ban đầu khai sáng ra Thôn Thiên Ma công, giết hết chư vương, đạp chân lên thi cốt vô số nhân kiệt để trở thành Đại đế, quả thật quá thương thiên bại lý.
Tuy nhiên, hắn nổi bật vượt trội cổ kim, đến lúc tuổi già lại khai sáng ra Bất Diệt Thiên Công, trút bỏ đi ma thể, đản sinh ra thần thai, chặt đứt hết thảy nhân quả.
Hơn nữa, hắn dựa vào lần này lại sống thêm một đời, năm tháng lâu dài đến dọa người.
Hắn là người duy nhất khai sáng ra hai bộ cổ kinh, khiến người ta có cảm giác gần như hư ảo và không đúng sự thực.
- Thế nhân đều nói Thanh Đồng Tiên Điện rất khủng bố, là mộ tràng của cao thủ cái thế, nhưng theo ta chứng kiến, Độc Nhân lại từng ở nơi đó bế quan một đoạn thời gian...
Lời nói của Nam Cung Chính lại khiến lòng người rúng động.
Hắn cùng với những lão già gần đất xa trời kia cẩn thận quan sát, cho rằng Độc Nhân đã từng sống ở nơi đó một đoạn thời gian rất dài, bằng không tuyệt đối không thể trồng Bất Tử Dược ở trong Đồng Điện.
- Chúng ta cho rằng, hắn ở trong đó tu luyện Bất Diệt Thiên Công, muốn trút bỏ đi thân thể cũ xưa, lần nữa hoá sinh ra một thần thai mới!
- Cái gì?
Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
- Con người là không thể nghịch thiên, hắn dựa vào Bất Diệt Thiên Công lột xác ra một cái thần thai, hai kiếp làm Đế, đã có thể so với thần linh huyền bí, không có khả năng sống thêm một đời nữa.
sống lâu thêm một đời mà không ở Tiên vực, đó thuộc về phạm trù của Thần, ngay cả có khai sáng Bất Diệt Thiên Công, cũng chỉ có thể lột xác một lần thôi.
Cũng giống như Bất Tử Thần Dược trong tay hắn, mỗi một vị Đại đế đều có trồng một cây, nhưng tánh mạng cũng chỉ có thể tiếp tục một đời, lần thứ hai vốn không có tác dụng lớn như vậy.
- Thôn Thiên Ma Công chứng đạo, một đời cao chót vót, Bất Diệt Thiên Công lột xác thành thần thai lại là một đời, dùng Bất Tử Thần Dược giữ mạng đời thứ ba... Trời ạ...
Có người không kìm nổi kinh hãi kêu lên, bởi vì dựa theo như lời Nam Cung Chính nói, Độc Nhân Đại đế muốn một lần nữa lột xác thành thần thai, có thể sẽ sống thêm đời thứ tư!
Trong lòng Diệp Phàm nhảy dựng, nếu cứ kế tiếp như vậy, thời gian Độc Nhân sống ở thế gian dài lâu đến dọa người
Bên cạnh, con khi đều thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lão Thánh Hoàng Đấu Chiến lão phụ của nó uy chấn thời thái cổ, cũng chỉ là mượn dùng Bất Tử Bàn Đào thần dược sống một đời mà thôi.
Đúng vậy, lão Thánh Hoàng cũng không có thể sống thêm hai kiếp, bởi vì khi hắn ngộ đạo đã xảy ra vấn đề, thiếu chút nữa "thân tử đạo tiêu", phải dùng Bất Tử Dược cứu mạng, mới sống hết một đời kia.
"Sống lâu dài, chiến lực cũng không nhất định là đệ nhất xưa và nay." Con khỉ tự an ủi mình như vậy, lão phụ của nó sống không lâu, nhưng được công nhận là vô địch thiên hạ.
- Độc Nhân nếu sống bốn đời, khẳng định có thể gặp nhau cùng Đại đế đời sau à!
Có người bỗng nhiên kêu lên như vậy.
- Thậm chí, không chỉ gặp được một vị Đại đế đời sau!
Mọi người ai nấy đều như ngây dại, nếu suy xét cẩn thận, điều này quá mức chấn động, thật không thể tường tượng.
Cùng thời đại, chưa từng có xuất hiện hai vị Đại đế, bọn họ chỉ có thể cách thời không mà luyến tiếc, xuyên thấu qua năm tháng mà đánh giá lẫn nhau.
- Độc Nhân sống mấy đời chúng ta không thể hiểu hết, nhưng một lần cuối cùng khi hoá sinh thần thai khẳng định đã xảy ra vấn đề...
Nam Cung Chính nói ra phán đoán cuối cùng.
Hắn cùng với một vài nhân vật sắp hóa thạch cẩn thận quan sát, cho rằng Độc Nhân đang bế tử quan ở đó, cuối cùng sắp thành lại bại, Đế thân vô thượng nổ tung, chính là không biết thần thai đã lột xác thành hay chưa.
- Độc nhân vì để sống thêm một đời, tự chém chính mình...
Mọi người suy diễn mà kinh sợ.
- Chúng ta ở đây còn có người từng đi vào Thanh Đồng Tiên Điện!
Nam Cung Chính nói.
- Cái gì?
-Ai?
Tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc, quay nhìn lẫn nhau.
- Sau lưng Chúng Diệu Môn ở Thanh Đồng Tiên Điện, phiến thiên địa đó rất thần bí, chúng ta không có đi đến cuối, không biết Độc Nhân có dừng ở đầu cuối đó hay không?
Nói tới đây, Nam Cung Chính nhìn về phía Diệp Phàm, mỉm cười nói:
- Tiểu hữu từng đi vào Tiên điện thì phải?
- Cái gì, là hắn?
Tất cả đều giật mình kinh ngạc.
Các Thánh tử, Thánh nữ đều không thể đi vào trong, chỉ có thể đứng ở cửa đại điện, tất cả đều vừa kinh sợ vừa ngườn2 mộ.
Còn bên trong Thiên Cung, rất nhiều kỳ nhân dị sĩ cũng đều nhìn thẳng vào Diệp Phàm, ngay cả các đại Thánh chủ cũng đều lộ ra thần sắc khác thường.
- Nguyên căn Vạn Vật Mẫu Khí của tiểu hữu, hẳn là lấy được từ trong Thanh Đồng Tiên Điện thì phải?
Nam Cung Chính hỏi.
- Không sai!
Diệp Phàm bình tĩnh gật đầu.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người "ồ" lên, ồn ào ầm ĩ! Không ai nghĩ tới hắn đúng là từ trong Đồng Điện lấy được thánh vật thuộc về Đại Đế.
- Tiểu hữu ngươi cũng biết, kết hạ nhân quả lớn lao cùng Độc Nhân, nguyên căn Vạn Vật Mẫu Khí chính là hắn tìm thấy...
-o0o-