Già Thiên

Chương 394: Trung tâm sóng gió (Hạ)

Trong những ngày này, cả Thần Thành chỉ có một một đề tài bàn luận như vậy, tất cả đều sôi nổi bàn tán, thậm chí ngay cả đại chiến sắp bùng nổ tại Tử Sơn cũng đều bị dẹp sang một bên.

Không lâu sau, địa điểm quyết đấu Nguyên Thuật được công bố, tiến hành ở thạch phường cửa Diêu Quang, một lúc sau thì sẽ bắt đầu tiến hành.

Toàn thành trở nên sôi trào, không biết có bao nhiêu người đổ xô về nơi đó, cuối cùng tới cả đường phố cũng bị ép cho chật cứng, không thể tiến thêm được một bước nào nữa.

Toàn bộ thạch phường Diêu Quang đều đã kín chỗ, hoàn toàn bị vây kín xung quanh, hầu hết mọi người đều bị ngăn lại, không có tư cách đi vào.

- Điều này cũng quá khoa trương đi, còn so được với Nguyên Thiên Sư năm xưa, tất cả mọi người đều đổ xô ra đường chỉ vì một cuộc đại chiến kinh thế hài tục.

- Khi xưa, Nguyên Thiên Sư và Dao Trì Thánh nữ cá cược với nhau, cũng không có nhiều người đi xem tới mức khiếp sợ như lúc này.

- Đây là do Thần Thành đã tĩnh lặng quá lâu rồi, lần này tông sư Nguyên Thuật rời núi, cùng thiếu niên thiên tài Cổ Phong quyết đấu phân cao thấp, tất nhiên sẽ khiến cho tất cả mọi người chú ý.

Người của Diêu Quang biết rằng nơi đây sẽ trở thành chiến trường của cuộc quyết đấu, mặt liền tái mét đi, không có chuyện nào hỏng bét hơn chuyện này được.

Bọn họ có xúc động muốn giết người, hai bên quyết đấu thì có khác gì hai tên ôn thần tới thăm nhà đâu.

Bọn họ rất muốn thu lại các kỳ thạch có giá trên trời này, đáng tiếc, trong thạch viên đã chật kín người, trước mặt đông người mà làm vậy thì sẽ rất mất mặt.

Cuối cùng, bọn họ đành nhắm mắt nhắm mũi tiếp nhận sự thực này, bất đắc dĩ nuốt giận vào bụng.

Rất nhiều người đang ở trước cửa thạch phường Diêu Quang, người tới đây quá nhiều, tất nhiên chỉ có một số người được chọn thì mới có thể vào xem mà thôi.

- Hoàng Kim gia tộc Kim Xích Tiêu, Đại Diễn Thánh địa Hạng Nhất Phi, Vạn Sơ Thánh tử đi vào.

- nữ đạo cô của Đạo Nhất từ trước tới giờ đều không tranh đoạt với nhân thế, vậy mà hôm nay cũng tới đây.

- Dao Trì Thánh nữ cũng tới đây!

- Thần Vương thể và Tiểu nguyệt lượng của Cơ gia cũng tới rồi.

Mọi người đều kinh ngạc, hơn phân nửa các nhân vật cấp Thánh tử đã tới đây, gần như chuẩn bị tụ tập đầy đủ rồi.

- Đó không phải là Thái thượng trưởng lão của Âm Dương Giáo sao, nghe nói hắn đã bế quan rất nhiều năm rồi, không ngờ cũng xuất hiện.

- Vài lão già bên kia dường như là Thái thượng trưởng lão của mấy Thánh địa thì phải.

Mọi người không thể không giật mình, cuộc quyết đấu Nguyên Thuật hôm nay đã kinh động đến rất nhiều người lai lịch lớn. có thể thấy được ảnh hưởng của nó lớn tới mức nào.

Trận phong ba hôm nay vượt quá cả đại chiến sắp diễn ra tại Tử Sơn, khiến cho tất cả mọi người đều dẹp nó sang một bên. Lúc này, Thần Thành trở thành trung tâm của phong ba, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Người của Nguyên Thuật thế gia cổ tới trước, trong đám người liền phát ra tiếng bàn tán ầm ĩ, tất cả mọi người đều tránh đường, để cho bốn lão già và vài tên trẻ tuổi đi vào thạch phường Diêu Quang.

- Bốn lão già kia là Nguyên Thuật tông sư, có quan hệ không nhỏ với các Thánh địa, thường được mời đi giải quyết một số vấn đề phát sinh trong cổ Quáng.

- Cho dù Cổ Phong bị đánh bại thì cũng không mất mật đâu, dù sao thì hắn cũng phải đối mặt với các đại nhân vật trong lĩnh vực Nguyên Thuật, đối với hắn mà nói thì thua trong tay những người này cũng không sao cả.

Không lâu sau, Diệp Phàm và Lý Hắc Thủy cũng đi tới, lập tức gây ra một mảnh chấn động, bọn họ rất bình tĩnh tự nhiên đi vào trong.

Thạch phường Diêu Quang có lịch sử rất lâu đời, các kiến trúc cổ cao lớn vẫn đứng sừng sững, dưới ánh nắng mặt trời thì dường như trên đó còn có một loại ánh sáng thần thánh đang lưu động.

Bên trong mỗi một thạch viên thì cũng không đơn điệu chút nào, được trồng đầy cổ thụ, vô cùng lâm rạp, khi tiến vào thì có cảm giác như đây là một khu rừng Nguyên thủy vậy.

Diệp Phàm và Lý Hắc Thủy cũng không dừng chân, lập tức đi vào sâu bên trong thạch phường, cuộc đại chiến ngày hôm nay tất nhiên sẽ diễn ra tại thạch viên chữ Thiên rồi.

Người của thạch phường Diêu Quang thấy bọn họ đến, tất cả đều không lộ ra chút cảm tình nào, chỉ còn thiếu mỗi viết ba chữ "không chào đón" lên mặt nữa thôi.

Trong thạch viên chữ Thiên có một loại trúc rất kỳ lạ, gọi là Huyết Lệ Ngọc Trúc, các đốt trúc trắng như ngọc, chỉ là trên thân trúc trắng như dương chi bạch ngọc này lại lấm tấm vài vết máu, hình dạng như giọt nước mắt vậy.

Có rất nhiều truyền thuyết về loại linh trúc này, có người nói đó là nước mắt thần linh nhiễm đỏ lá trúc, cũng có người cho rằng đây là máu của Vương tộc thái cổ nhiễm vào.

Nhưng không thể nghi ngờ gì nữa, đây là một loại linh trúc hiếm thấy, rất khó trồng được, trong thiên hạ cũng không có nhiều, vậy mà nơi này lại trồng thành một mảnh, tràn ngập linh khí.


Linh trúc mọc thành phiến, trắng như ngọc, thân trúc gần như trong suốt, lại có nhiều vết máu như đang lay động, tựa nước mắt đổ xuống.

những người nên đến thì đều đã tới đủ, liếc mắt thì chỉ thấy một mảng đầu trắng xóa, đều là các nhân vật lớp tiền bối.

Mà những người trẻ tuổi được tiến vào trong thạch viên chữ Thiên thì đều là các nhân vật cấp Thánh tử, như đám người Khương Dật Phi, Dao Trì Thánh nữ, Cơ Hạo nguyệt. nữ đạo sĩ của Đạo Nhất.

- Cuối cùng thì các ngươi cũng đã tới.

Một tên trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia cười lạnh.

- Nhìn cẩn thận nơi này đi, ngươi sẽ được biết những gì sắp phát sinh tại cuộc đại quyết đấu Nguyên Thuật chân chính này.

Tên còn lại cũng chế nhạo nói.

Lý Hắc Thủy nói:

- Ai sống ai chết thì còn khó nói lắm, Nguyên Thuật tông sư cũng không phải là vô địch đâu.

người còn lại truyền âm, trào phúng nói:

- Ta sẽ nia mắt mà chờ xem đây, xem các ngươi có phải quỳ xuống xin tha mạng hay không.

Diệp Phàm cũng không để ý tới, mà chỉ nhìn về một bên, Thái thượng trưởng lão Huyễn Diệt Cung mang theo Ngô Tử Minh và Lý Trọng Thiên cũng tới đây, đang cười lạnh đầy thâm ý với hắn.

Lý Hắc Thủy nói:

- Lý tiền bối cũng tới nữa sao, lại còn cười lạnh với ta như vậy, chẳng lẽ còn muốn cá cược với ta sao, lần này không biết ngài mang bao nhiêu Nguyên đến vậy?

Lý Nhất Thủy mặt không đổi sắc, nói:

- người trẻ tuổi không nên quá kiêu ngạo, nói không chừng sẽ lập tức bị người ta nghiền chết đấy!

- Chúng ta chưa bao giờ kiêu ngạo cả, chỉ là lần nào cũng có mấy tên muốn ngã xuống dưới chân chúng ta, hoặc là giơ mặt cho chúng ta đánh, lại còn có người vội vàng dâng mười mấy vạn cân Nguyên lên cho chúng ta nữa chứ!

Lý Hắc Thủy cười rất tươi.

Thái thượng trưởng lão Huyễn Diệt Cung liền lập tức trầm mật xuống, đây chẳng phải là chửi hòa thượng trọc đầu sao, khoét sâu vào nỗi đau của hắn, lần trước chính hấn bị hàm hại, phải bồi thường tới mức xanh cả mặt, tới giờ nghĩ lại vẫn còn tức tới mức hộc máu.

- Hắc tiểu tử, đừng có mà đắc chí khoa trương quá, cẩn thận không lát nữa lại thảm bại, đột tử trước kỳ thạch đó.

Lý Hắc Thủy sắc mặt âm trầm.

- Có Lý tiền bối ở đây, ta nghĩ chúng ta sẽ không thua đâu, điều này đã trở thành quy luật rồi, vài lần trước đều như vậy cả, ha ha...!

Lý Hắc Thủy cười to.

- Lý tiền bối, với thân phận của ngài thì chấp nhật với tên tiểu bối vô tri này làm gì, ngài cứ yên tâm đi, lát nữa chắc chắn bọn họ sẽ ăn phải quả đắng cho mà xem.

Một tên trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia cổ cười lạnh nói.

Lý Hắc Thủy chế nhạo, nói:

- ở đây có chỗ cho ngươi xen vào sao, chúng ta quyết đấu Nguyên Thuật với nhân vật cỡ gia gia của ngươi, còn về phần ngươi thì... Biến đi! Không ai thèm nói với ngươi đâu!

- ngươi...!

Tên trẻ tuổi này đỏ mặt tía tai.

- Quá kiêu ngạo rồi đó, lát nữa ta sẽ chờ xem các ngươi bị hung hăng đánh rơi từ trên mây xuống như thế nào.

Ngô Tử Minh phía sau Lý Nhất Thủy cắn răng nói.


Hắn và Lý Trọng Thiên cũng là một khổ chủ, sau vài lần trước, hắn đã mất tới tận vài vạn cân Nguyên, lại còn cực kỳ mất mặt nữa chứ.

- Ta nói sai cái gì à! Chúng ta quyết đấu với gia gia của hắn. hắn chỉ là một tên hậu bối thì làm gì có tư cách ra vẻ trước mặt chúng ta, nếu muốn thể hiện cao cao tại thượng thì quay về học Nguyên Thuật thêm hai mươi năm nữa đi.

- Tốt... tốt...tốt!

Vài tên trẻ tuổi của Nguyên Thuật thế gia đều tức giận tới mức phất tay áo bỏ đi, không nói thêm gì nữa, ở lại đây thì chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.

Nguyên Thuật quyết đấu còn chưa bắt đầu mà mùi thuốc súng đã tỏa ra nồng nặc, nếu khi mà diễn ra thì tuyệt đối có thể căng thẳng đến tình trạng sống chết.

Bên cạnh nơi này, một đám lão già vây quanh đều nheo mắt lại, hôm nay tất nhiên sẽ có một hồi long tranh hổ đấu diễn ra, cả hai bên đều tự tin như vậy, đối chọi gay gắt. hơn phân nửa là sẽ cắt ra thứ gì đó kinh thiên động địa.

Trong số những người này có cả những lão già siêu cấp bảo thủ, cùng có Thái thượng trưởng lão Thánh địa, còn có cả bá chủ một phương của Yêu tộc, tất cả đều có lai lịch kinh người.

Một bên còn lại là các nhân vật thế hệ trẻ tuổi cấp Thánh tử của Đông Hoang, nữ đạo sẽ Đạo Nhất Thánh địa, Kim Xích Tiêu, Dao Trì Thánh nữ, Từ Hằng, Yêu nguyệt Không đều chú ý tới đây.

Quyết đấu Nguyên Thuật cấp tông sư là trăm năm khó gập, huống chi còn có con số một trăm năm mươi vạn cân Nguyên làm tiền đặt cược, đã mấy ngàn năm chưa có vụ cá cược nào lớn như vậy rồi. Nguồn: https://truyenfull.vn

Một lão già vẻ mặt hiền lành của Nguyên Thuật thế gia cổ xưa nói:

- Tiểu hữu. chúng ta bắt đầu đi!

Diệp Phàm thầm rùng mình, hắn cảm giác được một tia nguy hiểm, xoay người nói với Lý Hắc Thủy:

- ngươi có thể đi theo sau ta, nhưng không cần tới quá gần.

- chẳng lẽ mấy lão già hỗn đản này lại dám giết người ngay trước mặt mọi người như vậy sao?

Lý Hắc Thủy giật mình.

- ngươi không cần xen vào, cứ ở bên cạnh nhìn là được.

Diệp Phàm dặn.

Huyết Lệ Ngọc Trúc trắng nõn trong suốt, theo từng cơn gió thổi tới, cả rừng trúc này lay động rì rào, từng phiến lá bay lượn, như từng hàng huyết lệ rơi xuống.

Rừng trúc mọc thành từng mảng, vô cùng rậm rạp, ngăn lại tất cả ánh mật trời, nhưng nơi đây lại không có chút u ám nào, mà là một vùng sáng dịu.

Diệp Phàm bước lên, bình tĩnh đối mặt với bốn lão già này, căn bản không thèm liếc mắt tới mấy tên trẻ tuổi kia một cái, nói:

- Không biết vị tiền bối nào muốn luận bàn Nguyên Thuật với ta?

- để cho lão phu bắt đầu trước đi!

lão già khi nãy nói, hắn đến từ Nam Cung gia tộc, mười mấy năm trước đã được tôn lên làm Nguyên Thuật tông sư, tên là Nam Cung Kỳ.

Sau khi Diệp Phàm biết được thân phận của hắn. rất bình tĩnh nói:

- Nam Cung tiền bối, quy tắc luận bàn là thế nào?

- Nếu mà thắng thì trừ một trăm năm mươi vạn tiền đặt cược ra, còn thu được kỳ trân do đối phương cắt ra.

Nam Cung Kỳ cười nói.

- Tốt, rất hợp với ý ta!

Diệp Phàm gật đầu.

- Ta còn chưa nói xong!

lão già này lắc đầu.

- Ồ, tiền bối còn muốn nói gì nữa sao?

Diệp Phàm hỏi.

- Một trăm năm mươi vạn cân Nguyên không phải là một số lượng nhỏ, nếu chỉ cá cược qua loa bằng một khối đá thì rất khó thể hiện ra được sự đặc sắc của Nguyên Thuật quyết đấu này, ta thấy mỗi người có thể được chọn ba khối đá, như thế nào?

- Tốt, ta đồng ý!

Diệp Phàm gật đầu, người cũng có lúc lỡ tay, ngựa cùng có lúc trượt móng, cách làm này cùng khá ổn thỏa, có thể phát huy ra trình độ chân chính của mỗi người.

- Vậy thì tới chọn đá thôi!

Nam Cung Kỳ nói xong, đi trước vào trong rừng trúc.

Trong thạch viên chữ Thiên lại trở nên ồn ào, các nhân vật tiền bối và tinh anh cấp Thánh tử đều bước theo, muốn nhìn xem bọn họ sẽ chọn đá như thế nào.

Diệp Phàm chậm rãi bước đi qua rừng Huyết Lệ Ngọc Trúc này, quan sát kỹ lưỡng các kỳ thạch, hắn cũng không vội vã ra tay, khi cần thì có thể chọn tất cả một lần.

-o0o-