Già Thiên

Chương 262: Thiên Bằng Cực Tốc

Kim Sí Tiểu Bằng vương để hai tay sau lưng, mái tóc vàng phiêu động theo gió, thân thể tỏa hàn khí bức người, tỏ rõ khí khái duy ngã độc tôn, làm cho người khác có cảm giác bị áp bách mãnh liệt.

- Bằng huynh, cần gì phải như vậy?

Thanh Y Tiểu Giao vương chặn lại.

Sát ý của Kim Sí Tiểu Bằng vương hiện rõ, lời nói lạnh như băng:

- Ta đã cho hắn lựa chọn, lưu lại nguyên căn Huyền Hoàng là có thể còn sống rời đi, một khi ta tự mình tới lấy, hắn sẽ chết không toàn thây!

- Kim Sí Tiểu Bằng vương, ngươi đừng quá đáng!

Đồ Phi trách mắng, hắn cũng ngăn ở phía trước.

- Ta quá đáng thì thế nào?

Con ngươi Kim Sí Tiểu Bằng vương tỏa ánh sáng sắc bén như đao, ánh mắt bức người đến tận thấu xương, sát ý bao phủ cả người Đồ Phi lại.

Đây chính là trở mặt vô tình!

Những người không có tính người như Kim Sí Tiểu Bằng vương chỉ tôn sùng ý chí của mình, một khi đã quyết định thì không có người nào có thể ngăn cản hoặc thay đổi.

Thanh Y Tiểu Giao vương giận tái mặt. Dù thế nào đi nữa thì đây cũng là cung điện của hắn, đối phương dám ra tay giết người ở chỗ này, hắn thân là chủ nhân tất nhiên không thể ngồi yên mà không để ý đến.

Một cỗ sát ý vô hình tràn ngập khắp cung điện to lớn, không khí khẩn trương đến cực điểm. Kim Sí Tiểu Bằng vương như một thanh đao thần rút ra khỏi vỏ, làm cho các cung nữ đứng ở đằng xa cũng run sợ.

Đối mặt với một nhân vật nguy hiểm và lệ khí ngất trời như vậy, Diệp Phàm rất dứt khoát. Hắn không nói câu gì cả, trực tiếp tế vạn vật mẫu khí đỉnh ra, để cho đỉnh huyền phù trên đỉnh đầu mình.

Đây là thế giới thực lực làm đầu, đạo lý gì nói ra cũng vô dụng, chỉ có thể dựa vào nắm đấm để nói chuyện xem thử ai đúng ai sai.

Từng tia Huyền Hoàng nhị khí rủ xuống bao phủ toàn thân Diệp Phàm lại, khí tức cổ xưa toát ra làm cho mọi người có cảm giác thế giới đang quay lại thời kỳ mới khai thiên tích địa.

Vạn vật mẫu khí đỉnh vừa ra, đôi mắt của mấy tên Yêu tộc bên cạnh liền phát ra thần quang, nhìn đỉnh không hề chợp mắt.

- Rất hợp ý ta!

Kim Sí Tiểu Bằng vương vươn tay ra, hóa thành một ưng trảo khổng lồ màu vàng che khuất cả nửa đại điện, rồi đánh tới vạn vật mẫu khí đỉnh, uy thế kinh khiếp làm cho người ta phải hoảng sợ.

Rõ ràng Kim Sí Tiểu Bằng vương là một người vô cùng tự phụ, mặc dù đối mặt với vũ khí được thánh vật của thiên địa tạo thành, nhưng hắn vẫn không kiêng kỵ, muốn trực tiếp lấy đi từ đỉnh đầu của Diệp Phàm.

"Phịch"

Thanh Y Tiểu Giao vương xuất thủ, hắn hóa ra một bàn tay to che ở ngay trước vạn vật mẫu khí đỉnh, đón lấy ưng trảo khổng lồ.

Đây là va chạm giữa thế hệ tu sĩ trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Yêu tộc.

Tuy không phải là quyết chiến sinh tử, nhưng một kích tùy ý như vậy cũng vô cùng kinh khủng, đủ để cho cả tòa cung điện trở thành bụi bay. Nhưng hai người cũng không muốn hủy diệt nơi này, nên cả hai đều thu tay lại đúng lúc. Bàn tay to của Thanh Y Tiểu Giao vương như biến thành lỗ đen, thu hồi hết toàn bộ thần lực cuồng bạo ở nơi này lại.

- Thanh Y huynh, tâm ý ta đã quyết, huynh không ngăn ta được đâu.

Sát ý trong mắt Kim Sí Tiểu Bằng vương không hề giảm. Thậm chí, sau lưng của hắn còn xuất hiện một con đại bàng thần thánh, tỏa ra yêu lực vô cùng đáng sợ.

"Oong"

Cả tòa cung điện to lớn lay động, Kim Sí Tiểu Bằng vương tỏa khí thế bễ nghễ mọi người. Hắn xuất thủ một lần nữa, chộp lấy vạn vật mẫu khí đỉnh, tỏ rõ thần uy khó dò.

Thanh Y Tiểu Giao vương ngăn trở, Đồ Phi cũng xuất thủ, cả hai cùng tiến lên tương trợ.

Đây là lần đầu tiên Diệp Phàm gặp phải một người không có tình người như vậy, nhưng hắn cũng không có gì để nói với loại người này. Nên Diệp Phàm trực tiếp thôi động vạn vật mẫu khí đỉnh, đón đánh ưng trảo to lớn kia.

Thực lực của Kim Sí Tiểu Bằng vương đúng là có thể ngạo thị người khác, nếu không, sao hắn dám dùng tay không để lấy đỉnh. Ưng trảo kia to lớn như núi cao, phảng phất có thể áp bách cả vòm trời.

"Keng"

Ưng trảo to lớn của Kim Sí Tiểu Bằng vương còn đáng sợ hơn Hư Không Đại Thủ ấn mà đệ tử Cơ gia sử dụng, đánh vào vạn vật mẫu khí đỉnh tạo ra những tiếng động đinh tai nhức óc, thiếu chút nữa là đại đỉnh đã bay ra ngoài.

Diệp Phàm chấn động trong lòng, người này không hổ là nhân vật tuyệt đỉnh trong những người trẻ tuổi, vô địch khắp trung bộ Đông Hoang. Nếu như không phải Thanh Y Tiểu Giao vương ngăn cản, có lẽ người này đã lấy đỉnh đi được rồi.


"Phốc"

Thanh Y Tiểu Giao vương và Đồ Phi đồng thời chặn đánh ưng trảo to lớn của Kim Sí Tiểu Bằng Vương, làm cho Kim Sí phải thu lực lại để phòng ngừa hai người này.

Không thể không nói Kim Sí Tiểu Bằng vương vô cùng đáng sợ, ưng trảo đi qua nơi nào là không gian nơi đó lại bị đứt gãy, giống như muốn sụp đổ xuống thật!

Thanh Y Tiểu Giao vương là ai? Là một trong những cường giả trẻ tuổi có thể sánh với các Thánh Tử và Thánh Nữ của đại Thánh Địa, nhận được truyền thừa của Đại Năng Yêu tộc - Thanh Giao vương.

Đồ Phi cũng không phải là người phàm, mặc dù không thể chiến thắng được Thánh Nữ Diêu Hi của Diêu Quang thánh địa, nhưng cũng có đủ thực lực tự vệ.

Nhưng mà, lúc này cả Thanh Y Tiểu Giao vương và Đồ Phi cùng xuất thủ lại không thể ngăn cản được đối phương.

Kim Sí Tiểu Bằng vương như một vị thần thực thụ, vô địch không ai có thể ngăn cản. Hắn ngẩng đầu đứng yên trong hư không, bàn tay to do hắn hiển hóa ra nặng tựa vạn quân, áp chế hai người kia đến nỗi sắc mặt họ trắng bệch, thoáng cái đã đánh bay ra ngoài.

- Ta muốn giết ngươi, không có ai có thể cứu ngươi được!

Kim Sí Tiểu Bằng vương từng bước từng bước tiến tới trước, từ trên cao nhìn xuống Diệp Phàm. Sát ý hiện rõ lên trong mắt hắn, bàn tay vươn thẳng lên tới đỉnh đầu Diệp Phàm, muốn trực tiếp lấy đại đỉnh đi.

Việc dùng tay không lấy đỉnh như vậy không chỉ thể hiện rõ hắn là người tự phụ, càng nói lên thực lực tuyệt luân của hắn, ít có người nào dám làm như vậy.

Diệp Phàm thôi động Đấu chiến thánh pháp, khống chế vạn vật mẫu khí đỉnh đánh tới ưng trảo khổng lồ màu vàng kia, muốn chấn nó thành phấn vụn.

"Keng"

Một tiếng nổ vang lên, sóng âm như biển gào dữ dội. Lực lượng của Kim Sí Tiểu Bằng vương thật quá mạnh mẽ, ưng trảo không những không bị chấn nát mà còn bắt được đỉnh.

Không có ai biết rõ rốt cuộc vạn vật mẫu khí đỉnh nặng đến mức nào, nhưng thần uy của Kim Sí Tiểu Bằng vương lúc này hiện rõ, ưng trảo đã chộp lấy được đỉnh, dường như muốn lấy đỉnh đi thật.

Vạn vật mẫu khí đỉnh lay động mạnh mẽ, lực dao động muốn chấn nát cả tòa cung điện trở thành bụi bay. Thanh Y Tiểu Giao vương xuất thủ, vội vàng hóa giải dư lực của đại đỉnh, tránh cho cung điện bị hủy.

Chỉ nhiêu đó thôi đã cho thấy uy thế của đại đỉnh này mạnh mẽ đến mức nào, nhưng dù như vậy, Kim Sí Tiểu Bằng vương vẫn chộp lấy đỉnh được, sắp sửa lấy đi.

Diệp Phàm cả kinh trong lòng, vạn vật mẫu khí đỉnh này kiên cố không gì có thể phá nổi, lúc đối địch có thể phá tan vạn pháp. Nhưng lúc này nó lại bị Kim Sí Tiểu Bằng vương chộp ở trong tay, sắp sửa thoát khỏi sự khống chế của hắn, Kim Sí Tiểu Bằng vương thật đáng sợ.

Thanh Y Tiểu Giao vương và Đồ Phi xuất thủ một lần nữa, nhưng Kim Sí Tiểu Bằng vương thật sự quá cường đại, tay phải lấy đỉnh, tay trái lật đánh xuống, tỏ rõ thần uy kinh thế, đánh bay cả hai người ra ngoài.

Qua lần giao thủ vừa rồi, Diệp Phàm biết Kim Sí Tiểu Bằng vương tuyệt đối có thể tranh phong với Diêu Quang thánh tử, hắn cũng biết lại xuất hiện thêm một nhân vật có thể chống lại Thần Vương rồi.

Từng tia Huyền Hoàng nhị khí do đỉnh rủ xuống có thể đánh sập cả một ngọn núi, uy thế ẩn chứa bên trong không thể đo đếm được, nhưng lúc này lại bị Kim Sí Tiểu Bằng vương từ từ lấy đi.

- Giết!

Ngay một khắc này, rốt cuộc Diệp Phàm đã xuất thủ, sử dụng đòn sát thủ của mình.

Hắn vẫn luôn chờ cơ hội thích hợp, bây giờ khoảng cách vừa đủ, tiểu kiếm nhỏ màu vàng đã được hóa hình từ lâu đang ở bên trong hồ tại mi tâm tỏa ánh sáng chói mắt, rồi xông thẳng ra ngoài.

Thần thức hóa hình đánh thẳng vào trong thức hải Kim Sí Tiểu Bằng vương, Diệp Phàm muốn dùng một chiêu đánh chết người này, cho dù hắn có là con cháu của Đại Năng thì cũng giết không tha.

Khi thanh kiếm nhỏ màu vàng sáng lạng như cầu vồng xẹt qua đại điện, tất cả mọi người đều biến sắc. Đây chính là uy áp thần thức, cường đại đến mức làm cho người ta không thể thở nổi.

"Keng"

Vạn vật mẫu khí đỉnh kêu nhẹ một tiếng rồi quay trở về đỉnh đầu của Diệp Phàm, tiếp tục rủ xuống từng đạo Huyền Hoàng nhị khí để bảo vệ hắn.

Kim Sí Tiểu Bằng vương buông đại đỉnh ra, rồi vô thanh vô tức bay ngược về sau như thần linh chuyển dịch. Tốc độ của hắn nhanh đến mức làm cho người ta hoa cả mắt, ánh mắt những người khác không thể theo kịp tốc độ của hắn.

Thiên Bằng cực tốc, độc bộ thiên hạ!

Tiểu kiếm do thần thức Diệp Phàm hóa hình cũng không chậm, giống như ánh chớp lửa lóe lên rồi tắt, người bình thường không thể nào phản ứng kịp. Nhưng Kim Sí Tiểu Bằng vương có thể tránh thoát một cách khó khăn trong tíc tắc, làm cho những người khác phải khiếp sợ trước tốc độ của hắn.

- Thân pháp Thiên Bằng độc bộ thiên hạ!

Có người kinh hô.

Nhưng chiêu thức của Diệp Phàm vừa rồi không phải là hoàn toàn vô ích, bởi vì đã có một sợi tóc màu vàng bay xuống, giống như một tia sáng mặt trời rơi xuống đất.

Tiểu kiếm do thần thức hóa hình không thể đâm thủng trán cốt của Kim Sí Tiểu Bằng vương, nhưng lại chém rụng một sợi tóc của người này.


Từ trước đến nay, Diệp Phàm đã dựa vào việc dùng thần thức công kích cường đại để bất ngờ tấn công địch thủ trong cự ly gần, mọi việc vẫn luôn thuận lợi, cũng nhờ vậy mà nhiều lần hắn đã tránh được nguy hiểm: giết Cơ Nhân, áp chế Diêu Quang thánh nữ...có thể nói là chưa bao giờ thất bại.

Nhưng Kim Sí Tiểu Bằng vương lại sử dụng tốc độ cực tốc tránh thoát được chiêu này, thật làm cho người ta không thể tin nổi.

Tuy nhiên, đây lại là sự thật. Chiến lực của Kim Sí Tiểu Bằng vương không những kinh người, gần như là vô địch trong những cường giả trẻ tuổi, ngay cả cả tốc độ cũng làm cho người ta phải sợ hãi.

- Thân pháp Thiên Bằng quả nhiên là độc bộ thiên hạ.

Có người sợ hãi than thở.

Mái tóc vàng của Kim Sí Tiểu Bằng vương tung bay, ánh mắt sắc bén như đao nhìn thẳng vào Diệp Phàm. Cũng may mà hắn có tốc độ kinh thế, nếu như đổi sang một người khác, sợ rằng họ đã bị tiểu kiếm màu vàng kia đánh trúng.

Mấy tên Yêu tộc khác ở bên cạnh cũng giật mình, không thể ngờ Diệp Phàm lại có thần thức đáng sợ đến như vậy.

Kim Sí Tiểu Bằng vương từng bước từng bước đi tới trước, hắn biết rõ thần thức của đối phương cường đại, nhưng vẫn không hề sợ hãi. Hắn đúng là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm, sát ý điên cuồng hiện rõ trong mắt làm cho người ta phải khiếp sợ.

- Bằng huynh, huynh không coi chủ nhân như ta ra gì thật sao?

Sắc mặt Thanh Y Tiểu Giao vương xanh mét, vô cùng khó coi.

- Chỉ là một phế thể từ thời Hoang Cổ, muốn giết thì giết, Thanh Y huynh cần gì phải để ý?

Kim Sí Tiểu Bằng vương khẽ thu liễm sát khí lại.

- Hắn là khách nhân của ta, nhưng huynh lại giết hắn ở đây. Nếu như truyền ra ngoài thì mọi người sẽ nói ta thế nào đây?

- Được, ta nể mặt Thanh Y huynh, ta sẽ không động thủ trong phủ đệ của huynh.

Bỗng nhiên Kim Sí Tiểu Bằng vương xoay người bước đi, trước khi bước ra ngoài còn nói:

Khi hắn rời đi, có vài Yêu tu trong đại điện vội vàng bước theo, đây là những người hắn dẫn cùng đến đây.

Đồ Phi tức giận nói:

- Thật quá đáng! Thanh Y huynh, người bằng hữu này của huynh thật ngang ngược, cứ tưởng mình độc tôn cả thiên hạ, hắn nghĩ mình là ai chứ?

Sắc mặt Thanh Y Tiểu Giao vương khẽ đổi, nói:

- Bỏ đi, đừng nói nữa!

Đồ Phi xoay người lại, nói với Diệp Phàm:

- Ngươi gặp phiền toái lớn rồi, thằng điên duy ngã độc tôn kia sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

- Ngươi hãy ở trong phủ đệ của ta, tạm thời đừng ra ngoài.

Thanh Y Tiểu Giao vương nhíu mày, nói với Diệp Phàm.

Đồ Phi nói:

- Mà này, thần thức của Diệp tiểu huynh đệ thật quá cường đại, có thể chém rụng một sợi tóc vàng của Kim Sí Tiểu Bằng vương. Nếu như chuyện này lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ làm chấn động thiên hạ. Từ trước tới nay, chưa có người trẻ tuổi nào có thể làm bị thương một cọng tóc gáy của hắn đâu. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Các cường giả trẻ tuổi khác của Yêu tộc trong đại điện cũng nhìn sang, thần thức của Diệp Phàm khủng bố đến như vậy, quả thật làm cho người ta phải khiếp sợ.

- Ngươi chém rụng một sợi tóc của hắn, cũng như tát vào mặt hắn một cái. Sợ rằng dù cho Khổng Tước vương có ra mặt thì cũng chỉ ngăn chặn tạm thời, chắc chắn ngày sau hắn vẫn muốn lấy mạng ngươi.

Đồ Phi nhíu nhíu mày.

- Đáng tiếc thật, tốc độ của hắn quá nhanh, thần thức công kích không thể làm gì được.

Diệp Phàm tỏ vẻ đáng tiếc, hỏi:

- Mà hắn thật sự là một con chim đại bàng sao?

- Thế gian này không có chân long, tự nhiên cũng không có Côn Bằng, nhưng mà trong máu huyết cơ thể tộc hắn quả thật có máu của Thần Bằng.

Thanh Y Tiểu Giao vương đáp.

Diệp Phàm liền hiểu được. Địa vị tộc của Kim Sí Tiểu Bằng Vương cũng ngang với tộc giao long, tuy không phải là Thần Bằng và chân long, nhưng cả hai đều là vương tộc trong Yêu tộc.

- Thân pháp Thiên Bằng vô song trên đời, sợ rằng sau này ngươi gặp nguy rồi, muốn chạy trốn cũng không được.

Một gã Yêu tu mở miệng.

- Năm xưa chỉ có bộ pháp của lão điên Nhân tộc mới có thể sánh bằng với các vương giả tộc Thần Bằng, những người khác không thể sánh bằng.

Một Yêu tộc khác nói.

- Tên tiểu tử Nhân tộc kia, ta đã muốn lấy nguyên căn vạn vật mẫu khí rồi!

Âm thanh dằng đặc của Kim Sí Tiểu Bằng vương truyền từ ngoài cung điện vào, nói rõ:

- Cố gắng sống thêm mấy ngày cuối cùng đi.

Thanh Y Tiểu Giao vương nghe vậy cau mày, nói với một người thị nữ:

- Mau mời Nhan Như Ngọc tiểu thư tới đây!