Già Thiên

Chương 1568: Bát Bộ Chúng

Tu Di Sơn đẫm máu! Đã bao nhiêu năm qua. nơi thần thánh này không tì vết, cũng không nhiễm máu, ngày nay lại xảy ra loại chuyện này, đối với Phật môn mà nói không thể tưởng tượng.

Ai nấy đều không nghĩ tới Diệp Phàm dứt khoát như vậy, trực tiếp rút kiếm chém chết nhà sư trẻ tuổi, làm cho hắn hóa thành vũng máu, chết bất đắc kỳ tử trên Tu Di Sơn.

Đây tuyệt đối là một tai họa tày trời, từ xưa đến nay ai dám làm như thế? Dù có tranh đấu. cũng không có người nào dám ở trên Tu Di Sơn không kiêng nể gì giết chóc Phật tử như vậy!

- A Di Đà Phật...

Nhà sư trung niên giữa sườn núi tung phật hiệu, lộ vẻ đau khổ, hắn đang niệm Vàng Sinh Kinh để siêu độ. Một lát sau hắn ngừng phắt đầu lên, trong mắt bắn ra hai luồng tia sáng bức người, quát to:

- Phật môn là nơi thanh tịnh, đâu phải chỗ cho đại ma các ngươi tới quấy nhiễu!

"Ầm ầm..."

Thiên địa rung chuyển kịch liệt như là có vô số tia chớp cộng minh, trên Tu Di Sơn phát ra hào quang vô cùng tận, tín ngưỡng lực như là đại dương mênh mông thổi quét xuống, như ngàn vạn thác nước màu bạc buông xuống, đây là một biển niệm lực.

Tín ngưỡng lực như biển mà lại sắc như đao, hào quang mãnh liệt mênh mông mười vạn trượng, thần thánh mà bàng bạc ngập trời giáng xuống, đánh xuống.

- Còn sợ các ngươi hay sao!

Đông Phương Dã thét dài, đầu đầy tóc dài tung bay rối bù, giơ lên cây lang nha đại bổng cầm trong tay, đập tới phía trước.

Binh khí này của hắn từng bị tổn hại, tuy nhiên ngày nay đã bổ sung đầy đủ. là một kiện Đại Thánh khí, uy lực mười phần, cương mảnh khí phách như là một cây cột trụ chống trời giáng xuống, "ầm ầm" vang động, đập cho hỗn độn đều nổi lên cuồn cuộn.

"Ầm!"

Một tiếng chấn động mãnh liệt, biến tín ngưỡng lực phía trước bị ngăn cản, mà uy lực vô thượng của lang nha đại bổng đẩy mạnh về phía trước mười mấy dặm rồi cũng bị tan rã.

Cuối cùng vang lên một tiếng nổ, lôi đình vạn trượng nổ tung, trời sụp đất nứt. dã nhân lui nhanh về phía sau mấy bước, mà tín ngưỡng lực ùn ùn kéo tới cũng đều biến mất.

Mọi người đều hít một hơi khí lạnh, đây là Tu Di Sơn gần như không thể công phá.

Nên biết rằng dã nhân là Vương của Thánh nhân, thúc dục chính là binh khí Đại Thánh, nhưng lại bị một hòa thượng trung niên dẫn động tín ngưỡng lực toàn bộ ngăn cản ở bên ngoài không thể công vào được một bước.

Có thể tưởng tượng nơi đây khủng bố biết nhường nào.

Nếu đổi lại là thủ lĩnh của Tu Di Sơn, hoặc là lão tăng cái thế ẩn trong đỉnh Đại Lôi Âm Tự đi ra vận dụng, thì đó sẽ là một loại cục diện đáng sợ đến mức nào?!

Phật môn sâu không lường được, hết thảy cậy vào đều ở trong Tu Di Sơn này.

- Người nào xông vào đất lành Phật môn ta. Tự ta tuy từ bi, nhưng không chấp nhận đại ma ở thế gian quấy rầy!

Vách núi thật cao lớn cũng không biết bao nhiêu vạn trượng, khổng lồ khiếp người, phía trên truyền xuống tiếng quát lớn.

Cường giả Phật môn hiện thân, lần này liên tiếp xuất hiện mấy chục vị La Hán, mỗi một người đều thành tựu kim thân, sau đầu hiện vầng Phật quang, mỗi người đều bảo tướng trang nạhiêm.

Ở chính giữa là một lão tăng, thân khoác áo cà sa, mặt trên có nhật nguyệt tinh tú di chuyển, lông mi lão trắng như tuyết, trên mặt đầy nếp nhăn, mang theo một loại uy nghiêm hờ hững nhìn xuống phía dưới. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Hòa thượng! Đừng giả bộ không biết! Mau mau thả Hoa Hoa ra, bằng không bổn tọa mã đạp Tu Di Sơn!

Lệ Thiên quát to.

Những lời này vừa phát ra, mấy chục La Hán phía sau lão tăng đều không thể bình tĩnh. Bao nhiêu năm qua có ai dám nói như vậy, tưởng Tu Di Sơn là địa phương nào chứ?!

- Đứa nhỏ kia có duyên với Phật môn ta, dẫn hắn nhập môn rời khỏi hồng trần, là một hồi may mắn lớn!

Lão tăng bình thản nói.

- Các ngươi phản rồi, còn trợn tròn mắt nói dối, độ đệ tử của người ta, mưu đồ thần thông, ti tiện vô sỉ. Lại còn có thể nói đường hoàng như thế, các ngươi là Phật hay là Ma?!

Lệ Thiên vừa khiến trách, vừa há mồm phun ra, một cái hòa lò sáng lóng lánh bay ra, ngay khoảnh khắc phóng lớn.


Lập tức, Nam Minh Ly Hỏa cuồn cuộn, Chu Tước Thần Hòa sôi trào, Tam Muội Chân Hỏa cuồn cuộn, Ngũ Hành Tinh Hòa thổi quét tới, đây là một mảng mây lửa, là một mảng đại dương hừng hực, cuồn cuộn mãnh liệt trút xuống.

Thần Nữ Lô xé rách thiên địa, phóng lớn như một ngọn núi, cả vật thể trong suốt, nở rộ hào quang tường hòa ép xuống, mang theo hỏa diễm vô tận tấn công, muốn công phá Tu Di Sơn.

- Phật môn rất có đức, nhưng các ngươi là ma, đảo loạn thế gian, nên cũng không thể không động đao binh để trấn áp!

Lão tăng nói. Lão khẽ quát một tiếng, sau lưng mấy chục La Hán tất cả đều ra tay, mỗi người đều phát ra phật quang vô lượng, kèm theo tín ngưỡng lực vô cùng tận chống lại Thần Nữ Lô.

Đây là một hồi va chạm mạnh, Thần Nữ Lô rất cường đại, nhưng cuối cùng lại bị đánh bay trở về, không công vào được.

Tu Di Son rất thần thánh giống như một kiện binh khí Đế lớn. có nhiều tín ngưỡng lực như vậy thêm vào, vạn pháp không xâm, vả lại đối với ngoại giới mà nói có lực áp bách vô cùng tận.

- Hòa thượng! Ngươi thật sự không thả đệ tử của ta sao?

Diệp Phàm cười lạnh nói, lộ ra hầm răng trấng tinh, đầy sát khí.

- Cuộc đời này hắn chú định là đệ tử của cửa Phật ta, đã cắt đoạn duyên thầy trò với ngươi rồi!

Lão tăng nói, mắt nhìn chằm chằm vào thanh sát kiếm màu đỏ sậm sau lưng Diệp Phàm, có vẻ rất kiêng kị.

- Vậy đừng trách ta đại khai sát giới!

Diệp Phàm quát lạnh, siảng đạo lý không thông, vậy chỉ có thể huyết chiến, đánh lên tới Tu Di Sơn.

- A Di Đà Phật, thiện tai, thiện tai! Thí chủ lệ khí quá nặng, cần phải tu tâm dường tâm. vả lại khi hiểu được thì buông bỏ!

Lão tăng khuyên rãn, một bộ dáng vô cùng từ bi.

- Buông bỏ? Bỏ cái rắm con bà ngươi!

Long Mã ngửa cổ họng rống lên. như là tiếng sấm nổ vang, chấn cho màng tai mọi người run lên, nó bổ sung tiếp:

- Giả dối cực độ!

Lão tăng trên Tu Di Sơn sắc mặt đọng cứng lại, mấy chục vị La Hán lại có điếm ngẩn người, đây là loại người nào? Quá mức thô tục, rít gào trước Tu Di Sơn, còn nói ra lời tà ác bực này.

- Nếu có thể dùng giết chóc để dừng can qua, để thế gian an bình, lão tăng nguyện làm tội nhân, dù trên tay nhuộm máu cũng không chối từ! A Di Đà Phật! Lúc này trước hướng Phật tổ xin lỗi!

Lão hòa thượng không ngừng niệm phật hiệu.

Sau đó lão ngẩng đầu lên. miệng tụng chú ngữ, cả tòa Tu Di Sơn đều biến đồi, thánh quang trắng bạc bắt đầu chuyển biến thành màu vàng, niệm lực cuồn cuộn mãnh liệt mênh mông khó lường.

Có một uy áp lớn lao tràn ra, như là một Đại đế đang thức tỉnh, rồi lại mơ hồ nhắm ngay Diệp Phàm, chống đỡ được thanh sát kiếm màu đỏ sậm trong tay hắn.

Tu Di Sơn vô cùng cường đại, loại dao động niệm lực này không ngờ lại có từng đợt từng đợt đế khí giao hòa. khủng bố ngập trời, muốn cố định thanh sát kiếm của Linh Bảo Thiên Tôn.

Hơn nữa, trên vách núi xuất hiện một cái hư môn, như là nối tiếp với một thế giới khác, truyền đến từng tràng tiếng gào thết, dường như có một đám hung thú hồng hoang sắp sửa xuất hiện, bày ra khí tức kinh thế.

- Bát Bộ Chúng xuất thế, hộ vệ Phật môn, trấn áp yêu ma!

Lão tăng quát lớn.

Trên Tu Di Sơn xuất hiện một cái hang động cực lớn màu đen. từ bên trong lao ra một đội lại một đội cường giả, tất cả đều có kỳ hình dị trạng. tuyệt không phải nhân loại. Có đại màng xà, có Dạ Xoa, có Tu La, có Kim Sí Điếu Thần... Mỗi mỗi đều có khí tức khủng bố, thần bí khó lường!

- Bát Bộ Thiên Long!

Tề La biến sắc, lần trước bọn họ đã từng gặp phải và bị thiệt thòi không nhỏ.

Những người này là Dạ Xoa. Càn Đạt Bà, A Tu La. Già Lâu La... chúng Bát Bộ Thiên Long. Đều là chủng tộc cường đại mà thần bí, sau khi quy thuận Phật môn trở thành hộ pháp.

- Phật môn quả thực không phải kẻ lương thiện, những cường giả này hẳn đều là Cố tộc hiếm thấy, lại bị bọn họ độ hóa thành giáo chúng, xem như làm tay đấm!


Ai nói Phật môn kém thế, những cường giả này đều tụ cũng một chỗ, trở thành một lực lượng mang tính đảo điên, thời khắc mấu chốt ra tay có thể quét ngang một vực.

Diệp Phàm sớm đã kiếm cầm tay, chỉ lên phía Tu Di Sơn xa xa. nhưng nơi đó dường như thật sự có một Đại đế cổ đang thức tỉnh, phóng ra một lực lượng bàng bạc không gì sánh nổi, chống đỡ được kiếm của hắn.

Trên Tu Di Sơn. Bát Bộ Chúng thực chủ động, từng người sát khí ngập trời, giống như lũ lụt cuồn cuộn ập xuống dưới chân núi, mỗi người cường đại đến mức khiến mọi người giật mình kinh sợ.

- Tất cả đều là Thánh siã. một Bộ chúng có rất nhiều người. tầm Bộ chúng là một chiến lực cường đại đến mức nào?!

Diệp Đồng biến sắc.

Bỗng nhiên truyền đến một tiếng thét dài, Cổ Kim Bằng ở bên cạnh Diệp Phàm vỗ cánh, lông vàng chói mắt. Nó giương cánh xông lên tận trời, phóng vọt tới hướng Bộ chúng Kim Sí Điếu Thần trong đó, triển khai tuyệt sát lợi hại.

"Ầm!"

Hai cánh nó vạch ngang trời, có dạng như một nắm tay, vừa lên tới liền đánh chết mấy con kim điếu, máu chảy đám đia, lông chim bay tán loạn.

- Đây dường như là một loại quyền pháp, uy lực của nó thật lớn!

Yến Nhất Tịch khẽ nói, mọi người phía sau trông thấy đều động dung.

Đại Bằng Vương Quyền!

Đây là thần thông kHi Cổ Kim Bằng nhìn xem Diệp Phàm sáng tạo Thiên Đế Quyền, nó đứng trên đầu vai hắn. cũng tồn tại dưới cây bồ đề có cảm giác rồi ngộ ra. lúc này nó thi triển, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

"Phốc! Phốc!"...

Máu tươi vẩy ra. lông chim tán loạn. Kim Sí Đại Bằng thi triển vương quyền, đánh chết sạch toàn bộ Điếu Thần liên can. Sạch sẽ mà lưu loát.

Mọi người giật mình, mà lão tăng trên Tu Di Sơn cùng với các La Hán cũng đều biến sắc. Đây chính là một con Cổ Kim Bằng đạt tới cành giới Thiên Vương, sắp trở thành Đại Thánh, vả lại loại thần thông bí thuật này quá cường đại!

Trên Tu Di Sơn truyền xuống tiếng gào rống, từ trong hư môn kia lại lao ra rất nhiều Điếu Thần màu vàng, bổ sung đầy đủ cho Bát Bộ Chúng, bọn người Diệp Đồng trông thấy đều vô cùng kinh hãi.

- Những thứ này cũng không phải là chân thân, không phải Bát Bộ Chúng nguyên thủy, mà chỉ là niệm lực của Tu Di Sơn hóa thành!

Thần Tầm Công chúa nói.

- Các huynh đệ chờ cái gì! Mau theo ta cũng nhau đánh lên, chém sạch Bát Bộ Chúng, cho bọn chúng không bao giờ có thể xuất hiện nữa!

Long Mã quát to kêu gọi.

Nó lấy ra một khối cổ Bi, mặt trên có khẳc hai chữ Thiên Binh, rồi cùng với đám Cửu Vĩ Ngạc Long. Hoàng Kim sư tử, Hắc Hùng... cộng mười vị Thánh Vương cũng nhau thúc động, trong phút chốc làm cho nơi này cuồng phong gào thét, sát khí cuồn cuộn mãnh liệt, nơi nơi đều là bóng người, tiếng hô sát vang trời.

Mười vạn Thiên Binh trống rỗng xuất hiện, như là từng đám mây đen công tới phía trước. Trải qua nhiều năm kết hợp như vậy, đám Long Mã bọn họ chân chính có thể phát huy một phần thần uy của Thiên Binh cổ Bi.

Mười vạn Thiên Binh này cũng đại quân Bát Bộ Chúng kia, có thể nói có hiệu quả diệu dụng như nhau, đánh giết không ngừng, vô cùng vô lượng. rúng động nhân gian.

Đao quang kiếm ảnh. mưa máu bay tán loạn, tiếng trống trận như tiếng sấm, Pháp bảo đầy trời, địa phương này rơi vào cảnh đại loạn, tiếng hô sát đinh tai nhức óc, gần như sắp đánh sụp đổ càn khôn này.

Đánh đến cuối cùng. Bát Bộ Chúng ảm đạm. mười vạn Thiên Binh cũng chậm rãi biến mất, quay về trong tấm bia đá. nơi này khôi phục yên tĩnh.

Rõ ràng nhìn thấy máu xương rơi vãi tung tóe, sát khí tung hoành, kết quả tất cả hết thảy đều biến mất.

- A Di Đà Phật! Thí chủ chấp niệm quá nặng, hiểu ra biến khổ vô cùng quay đầu lại là bờ!

Lão tăng tận tình khuyên bảo, mặt đầy vẻ bi ai.

- Thả đệ tử ta trở về!

Diệp Phàm bình tĩnh nói.

- Duyên phận thầy trò các ngươi đã hết. cuộc sống cần phải hiểu được buông được, từ đó hãy xoay người rời đi!

Lão tăng hai tay chắp thành hình chữ thập nói. mắt nhìn chằm chằm trường kiếm màu đỏ sậm trong tay Diệp Phàm, lộ rõ vẻ cực kỳ kiêng kị.

- Hòa thượng thối ngươi câm miệng cho ta!

Long Mã trách mẳng. nó nghe đối phương miệng nói đầy từ bi, mà giả dối như vậy, luôn không kiềm nổi muốn chửi ầm lên. không có gì đạo lý gì để nói.

- Đây là theo như lời ngươi nơi đây còn sót lại Phật và Lý ư?

Diệp Phàm cười lạnh, bình luận:

- Cõi hư không tịch mịch!

Giờ khắc này, hắn bắt đầu cất bước, nhìn chằm chằm phật quang vô lượng trên Tu Di Sơn, nhắm ngay áp lực lớn lao trên đính núi đi tới, cầm trong tay kiếm tiên màu đỏ sậm. chỉ về phía lão tăng xa xa, chuẩn bị ra tay.

- Dùng chém giết để dừng can qua! Không phải điều ta muốn! Lỗi quá lỗi quá! A Di Đà Phật! Đại Ma bức lão nạp không thể không khai sát giới, thính Phật tổ thứ tội!

Lão tăng ngâm tụng chú ngữ.

"Ầm" một tiếng, ở sau lưng lão xuất hiện phật quang vô lượng, lão rống to một tiếng, đất rung núi chuyển, cả tòa Tu Di Sơn dường như đều sống lại, như muốn dùng lực lượng cả Phật giáo trấn áp Diệp Phàm.