Diệp Phàm một chưởng chụp vỡ nát chiến thuyền màu vàng, làm cho một thuyền cường giả Kim Ô tất cả đều hình thể nổ tung, hóa thành một màn sương máu, tất cả đều chết sạch.
Kết quả này không thể nghi ngờ là gây chấn động mạnh!
Máu Kim Ô rơi vài, nguyên thần của lão Thánh Vương Kim Ô hoảng sợ kêu gào, loại thực lực này ai chống đỡ cũng? Muốn chạy trốn đều không được, ngoại trừ lão Kim Ô Vương cả một thuyền Kim Ô đều hình thần câu diệt.
"Phốc!"
Diệp Phàm dùng sức bóp một cái, Kim Ô Thánh nhân bị nấm giữ trước đó xương cốt đứt đoạn, lông chim màu vàng ướt dẫm máu loãng bay bay trong Vực ngoại, hắn cũng tan xương nát thịt chết tươi.
Loại thủ đoạn sắc máu này thật sự khiến người ta hoảng sợ nổi da gà. Diệp Phàm lạnh lùng vô tình, giống như là nghiền chết một đám con kiến, không có một chút dao động tỉnh cảm.
Hiện trường lập tức im lặng như tờ, chư hùng tất cả đều ngậm miệng, khí thế hùng tráng cũng không dám ra mặt, tĩnh lặng tới cực điếm.
Loại thủ đoạn vô tình này quả thực rúng động lòng người. đó nhưng là một vị Thánh Vương lĩnh quân một thuyền cao thủ, kết quả Diệp Phàm chi lật một bàn tay liền tiêu diệt sạch sẽ, như nghiền ép một đống con kiến!
Mọi người đều biết vì sao?! Đây là Diệp Phàm lấy lại công đạo cho đệ tử, trong lòng hắn khẳng định là rất phẫn nộ, đại đệ tử sống chết không rõ, khiến hắn gây chiến, phải huyết tẩy Kim Ô bộ tộc.
Hiện trường ai cũng không dám vọng động, tất cả đều khẩn trương nhìn, sợ vô cớ rước lấy họa sát thân. Thánh thể Nhân tộc xưa đâu bằng nay, như là một tòa núi lớn khó có thể vượt qua. áp lực khiến mọi người hít thở không thông.
Mười một vị Thánh giả với Long Mã, Cổ Kim Bằng cầm đầu xen lẫn trong đám người, đều là Vương của Thánh nhân, bọn họ phân tán ở bốn phía nhìn chằm chằm ra Vực ngoại, tình lặng xem trường chiến để ngừa xảy ra biến cổ.
Diệp Phàm sưu tìm nguyên thần của lão Kim Ô, hiểu rõ sào huyệt của Kim Ô bộ tộc ở Bắc Đẩu. lại thấy được rất nhiều chuyện cũ. Càng làm cho hắn không thể nhịn được nữa chính là, Kim Ô tộc đánh gãy đoạn một cánh tay cùng với nửa cái chân của Diệp Đồng, đến nay còn giữ lại ở trong tộc, máu chảy đám đia, đâm máu mà tàn khốc.
Hắn tức sùi bọt mép, đây chính là đại đệ tử của mình. Nếu là Diệp Đồng không địch lại đối thủ cùng thế hệ, hắn sẽ không can thiệp, thế nhưng lại là một đám lão Kim Ô hợp lực vây giết, chém đứt cánh tay và chân của Diệp Đồng, máu tươi nhuộm đỏ bầu trời, cảnh tượng này khiến mắt hắn trợn trừng như sấp nứt ra.
- Kim Ô! Bộ tộc các ngươi chán sống rồi!
Diệp Phàm rít gào một tiếng, tát xuống một cái, trong nháy mắt giáng xuống nguyên thần cuối cùng này.
Lão Kim Ô Vương sợ hãi kêu to, không có ai không sợ chết, nhưng lại không thay đổi được gì, nó vỡ nát từng khúc, rồi trong tiếng kêu gào tuyệt vọng kinh hoàng dập nát, hóa thành bụi bậm.
Mọi người đều không dám thờ mạnh, cảnh tượng này quá bạo ngược, đây chính là một vị Vương của Thánh nhân, nói giết là giết, chỉ aiơ tay một cái trực tiếp làm cho hắn bị hủy diệt nát tan thành bụi!
Diệp Phàm xoay người rời đi, từng bước một đi ra hướng phương xa. hắn muốn đi một chuyến tới sào huyệt của Kim Ô tộc ở Bắc Đẩu, tìm một công đạo cho đại đệ tử!
Thiếm Điện Hoàng Điếu lưu lại Cơ gia, còn lại mười một vị Thánh giả đi theo ở phía sau. Hóa thành một luồng hào quang cũng Diệp Phàm bay về phía mặt đất. sắp sửa triển khai một hồi tàn sát đẫm máu.
Mài đến khi Diệp Phàm rời đi, mọi người mới thở phào một hơi. Cái loại áp lực này quá lớn, khi máu màu vàng Thánh thề sôi trào, như là tiếng sấm sét hỗn độn nổ vang, chấn cho lòng người kinh sợ, so với đối mặt Đại Thánh chân chính còn muốn khủng bố hơn mấy phần.
Chỗ đáng sợ của thân thể Thánh thể Nhân tộc, cảnh gĨỚÍ càng cao, cường độ biếu hiện ra ngoài càng ngày càng kinh người. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
- Thật sự... là hắn. Thánh thể Nhân tộc đã trở lại rồi!
- Một trăm mấy chục năm trôi qua. hắn còn sống từ trên cổ lộ đánh giết trở về, ngày nay thật sự quá cường đại, chấn nhiếp lòng người!
Mãi đến bóng dáng Diệp Phàm dần dần biến mất, mọi người mới trầm tĩnh lại, phát ra các loại tiếng kêu lên cả kinh và tiếng bàn tán xôn xao. Đây tuyệt đối là một đại sự long trời lở đất.
Bước trên cổ lộ kia rất ít có người có thể trở về. Ngày nay một Thánh thể được xưng là một trong huyết mạch mạnh nhất vũ trụ đánh giết trở về, người này bất kể tới nơi nào đều sẽ dẫn tới sóng to gió lớn.
- Vô địch rồi sao? Ngày nay hẳn hẳn là còn chưa trở thành Đại Thánh, nhưng cũng đã có khí thế duy nhất chỉ có ta độc tôn, ai dám tranh phong cũng!
Moi người tin tướng. nếu là Đai Thánh không ra, con của Đế không chỉến, Hỗn
Độn thể không phạt. Diệp Phàm ở trên thế gian này chú định sẽ quét ngang lục hợp bát hoang, vô đich trên trời dưới đất!
- Trên người hắn có cái đính đồng xanh, năm đó từng bày ra, ngày nay đã trở lại, còn ở trên người hắn không?
- Ngươi còn nghĩ tới Tiên Đính, ai dám đi đoạt, sẽ không sợ hắn đập nát quần hùng sao?
- Ta tin tưởng các Đại Thánh, Cổ Hoàng tử đều ngủ đông không nổi nữa, tất nhiên sẽ xuất thế, chỉ có bọn họ mới có thể chống lại Thánh thể Nhân tộc chí cường!
Ở chiến trường Vực ngoại, mọi người đều rúng động, nhao nhao bàn tán sôi nổi, tiếng động rầm rì điếc tai.
Rất nhiều người phóng đi về hướng mặt đất, ngưng trận chiến nơi đây, hiện tại không có gì nghiêm trọng hơn so với tin tức Thánh thể Nhân tộc còn sống trở về, bọn họ muốn đi bẩm báo cho gia tộc.
Tin chắc tin tức này vừa ra, khắp thiên địa đều phải chấn động, đây là một đại sự kiện cực kỳ đáng sợ, chứng tỏ một huyết mạch chí cường của Nhân tộc quật khởi, nếu nhân vật tương quan không xuất hiện, hắn sắp sửa không có người có thể đối địch.
về phần Diệp Phàm không chỗ nào sợ hãi, hắn đã trở lại, chính là muốn tìm công đạo cho đệ từ, không sợ bất luận kẻ nào.
Đồng thời, ra tay như vậy cũng có thể chấn nhiếp một số người, không dám tiếp tục gây bất lợi với đệ tử hắn, tất cả sát kiếp cũng địch ý đều sẽ tập trung trên người hắn. Do đó giảm bớt áp lực trên đám người Diệp Đồng. Tiểu Tước nhi đang chạy trốn, cho bọn họ có thể sống sót chờ đợi tới khi Diệp Phàm tìm được cứu ra.
Đơn giản mà nói, hắn phải ra mặt vì đệ tử, thay bọn họ ngăn cản tất cả địch ý và sát kiếp, dùng bản thân mình thay thế!
Đương nhiên. Diệp Phàm cũng không phải chịu chết, cũng không phải tự phụ đến hôn mê đầu óc, vì trước tiên để giảm bớt tình thế nguy hiểm cho đệ tử, chỉ phải làm như thế. Nếu thật sự có đại nạn, hắn đã làm tốt tính toán tình hình xấu nhất, bởi vì nếu hắn muốn chạy trốn không có người nào có thể ngăn cản được.
- Có tin của Diệp Đồng chưa?
Long Mã hỏi.
Diệp Phàm lắc đầu, chiến thuyền Kim Ô này chỉ là nhận được một tin tức không xác định, nghe nói Diệp Đồng có thể xuất hiện ở Vực ngoại, vì vậy chạy tới tuần tra tìm kiếm, cũng không chỉnh xác.
Đoàn người bọn họ đáp xuống Bắc Vực, dẫn phát rất nhiều cổ thần niệm cường đại thăm dò, kết quả phát hiện đám Long Mã, Cổ Kim Bằng đều là Vương của Thánh nhân, bọn họ rất nhanh rút lui không muốn trêu chọc.
Đại Thánh, tự nhiên cũng có nhưng cũng không tùy tiện động thủ, ngày nay mâu thuẫn không đến mức độ nhất định nào đó, tồn tại cấp số này sẽ không liều mạng huyết chiến sinh tử.
Một tòa cự thành to lớn đứng sừng sững trên mặt đất, đây là Thần Thành ở Bắc Vực. Thẳng tới nơi này, Diệp Phàm cảm khái vô vàng, năm đó đại chiến đổ thạch, đột phá cửa ải Tứ Cực, vạn chúng chú ý, Bạch Y Thần Vương dùng máu huyết tẩy Thiên Đồ cho hắn, phá vỡ lời nguyền rủa, đã xảy ra rất nhiều chuyên cũ khó có thể quên.
Diệp Phàm xuất thần một hồi lâu.
Kim Ô tộc chọn sào huyệt ở Bắc Vực, trên vùng đất chết vô cương này, chính là một khối lại một khối gần cả trăm dặm đất đỏ, không có một ngọn cỏ, không có sinh linh thường lui tới, thực thích hợp cho chúng cư ngụ, ẩn phục. Mà quan trọng nhất là... bọn chúng tìm được tinh mạch ngũ hành hỏa thần trong lòng đất, loại hỏa diễm kỳ dị này cũng rất thích hợp cho chúng tu luyện.
Trên thực tế, bọn chúng từng muốn lựa chọn "Hòa Vực" ở Nam Vực, chỉ có điều là sau khi một gốc cây hỏa diễm nhỏ thần bí từ phù văn luyện chế thành xuất hiện, bắt đầu biến thành ác mộng của chúng, làm tổn hại rất nhiều cường giả, phải chật vật bỏ chạy.
Lúc này trên con đường Thần Thành Bắc Vực, Diệp Phàm thả bộ đi tới xuyên qua thành, ý muốn nhìn lại thành trì cổ xưa nơi hắn đã từng đại chiến, từng đổ máu và cả nước mắt.
- Này! Người vừa rồi kia là ai?
- Ta như thế nào cảm thấy giống như người trên bức họa trong Đổ thạch phường kia. chẳng lẽ là... Diệp Phàm tổ sư đời thứ sáu của Nguyên Thiên nhất mạch?
- Không sai! Quá giống! Hắn từ Vực ngoại đã trở lại rồi! Trời ạ, đây là thật vậy chăng?
Rất nhiều người cả kinh kêu lên, đáng tiếc tốc độ của Diệp Phàm quá nhanh, giây lát liền mang theo mười một vị Thánh giả rời đi, xuyên thành mà đi.
Nhưng không có nghĩa là mọi người đều thấy không rõ, ở nơi này có không ít cường giả Cổ tộc, vẻ mặt như thấy quỷ, trong lòng sợ run, nhanh chóng đi báo tin.
Bắc Vực là đại bản doanh của Cổ tộc, trong các tòa sơn xuyên đại mạch ẩn giấu các Vương tộc rất cường đại, vô cùng khủng bố, thế nhân không dám đi tới những Cấm địa đó.
- Này! Thần Thành còn có một tảng đá chưa có xử lý! Không biết Thạch Vương năm đó còn tồn tại hay không, có cơ hội đi tìm thử xem!
Diệp Phàm lẩm bẩm nói.
Năm đó, đại chiến đổ thạch, khối Thạch Vương kia rất thần bí. có sinh mệnh có ý chí, tránh được ánh mắt cũng Nguyên Thuật của hắn, từ đầu đến cuối cùng không nhìn thấy tảng đá đó.
- Diệp Phàm đã trở lại!
- Cái gì? Thánh thể Nhân tộc lại xuất hiện? Từ cổ lộ đánh trở về!
Tin tức này như là một cơn gió lốc, rất nhanh thổi quét tới các đại Cổ tộc, chấn cho rất nhiều người trợn mắt há hốc mồm, ngày xưa Diệp Phàm đại khai sát giới, làm cho chư hùng Cổ tộc vừa căm hận vừa kinh sợ.
Nhất là người cũng thế hệ với hắn gần như đều sinh ra bóng ma trong lòng. Ngày nay những người này nổi bật trong số người vẫn y nhiên thành Thánh, nhưng mỗi khi nhắc tới cái tẻn Diệp Phàm vẫn là biến sắc.
Trên thực tế, khi Diệp Phàm hướng tới Bắc Vực, chư thánh Vực ngoại rất nhiều người đều xa xa theo xuống, trước tiên là truyền tin về cho bản tộc, báo cáo hết thảy chuyện này.
Vì vậy, nhất cử nhất động của hắn luôn nằm trong ánh mắt rất nhiều người. Tuy nhiên moi người không dám ngăn cản, không dám tới gần, cũng chỉ có thể từ rất xa quan sát.
- Một trăm mấy chục năm trôi qua. không thể tưởng được hắn lại cường đại như vậy, khiến chư thánh đều tránh lui, không dám tranh phong cũng. Không ngờ hắn lại có khí tượng chí tôn vô địch!
Một vị cường giả Cổ tộc thở dài.
Diệp Phàm đến đây, như là một cơn gió lốc thổi qua Bắc Vực, hắn cũng không quan tâm. phương hướng không thay đổi, mục tiêu xác định, lập tức đi tới một dày núi lửa.
Trong lòng đất nơi này có hòa tinh ngũ hành, sào huyệt của Kim Ô chính là dựng tại đây.
"Ầm!"
Ai cũng không nghĩ tới, Diệp Phàm trực tiếp như thế, hắn giống như một Thiên thần đứng giữa không trung, một chân đạp xuống, đạp thăng xuống núi rừng sông suối.
Đây tự nhiên là pháp tướng thiên địa, hắn cao hơn vạn trượng. thân cao tận trời lấp trong mây, một bàn chân thật lớn như một ngọn núi nhỏ đạp xuống. trời rung đất chuyển.
Cả vùng núi rừng lập tức tan vỡ, mặt đất nứt ra, dãy núi đổ sụp, loạn thạch bay tung lên trời cao, rách nát không chịu nổi, hiện trường hỗn loạn.
- Người nào, dám xông vào trọng địa Kim Ô tộc ta?!
Truyền ra mấy tiếng kêu to, từng luồng kim quang vọt lên, như là những tia chớp màu vàng. cắt qua hư không rực rỡ lóa mắt.
Đây là một đám Kim Ô cường đại, trong đó có Thánh Vương Kim Ô nhàn hiệu lâu đời, kẻ còn lại đều rất khủng bố, thánh khí tràn ngập, thanh thế kinh thiên động địa.
"Ầm!"
Diệp Phàm không nói một lời, lại trực tiếp dùng sức giậm xuống một cái, lần này ẩn chứa pháp tắc và đạo thuật của hắn. bàn chân to che phủ bầu trời.
- A... Không!
Đàn Kim Ô này kêu to, chưa từng thấy qua địch thủ đáng sợ như vậy, như là Thiên thần chí tôn. một bàn chân che phủ bầu trời, đạp nổ tung rất nhiều cường giả, không thể tránh khỏi.
Đây là uy lực ngạo thế, một cước đạp cho một vị lão Thánh Vương ở bên trong chư hùng trở thành máu bùn. Bất kể là tốc độ hay là lực lượng gì đều không tránh thoát một bàn chân này, toàn bộ bị aiẫm nát phía dưới!
Cảnh tượng này thật rúng động lòng người, Cổ tộc cùng với chư thánh Vực ngoại đi theo từ xa xa nhìn xuống, tất cả đều toàn thân phát lạnh như băng, sợ hãi một trận: người này quả thực rất khủng bố.
Diệp Phàm không nói một câu. vừa tới lập tức tạo thành một hồi đại sát kiếp, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, Kim Ô tộc chết đi một mảng lớn!
- Ngươi là ai?
Đại đa số Kim Ô cũng chưa từng gặp Diệp Phàm, lúc này quát hỏi chói tai, từ trong hòa tinh ngũ hành trong lòng đất lao ra, phẫn nộ nhìn hắn.
- Các ngươi vây đánh đệ tử ta, làm gãy đoạn cánh tay hắn, chém rụng nửa chân hắn. máu chảy đám đia... mà không biết sư phụ của hắn sao? Diệp mỗ đã trở về!
Diệp Phàm hét lớn, một cước hạ xuống, núi rừng rung chuyển, nhìn xuống đám Kim Ô, nói:
- Bức hiếp đệ tử ta, hôm nay phải tìm tới các ngươi lấy lại công đạo!