Già Thiên

Chương 1517: Dẫn Địch Nhân Đánh Giặc

Cơ Tử Nguyệt đang ba hoa khoác lác, điều này làm cho Diệp Phàm, Bàng Bác đều có điếm không biết nói gì. Những gì nhìn thấy trước mắt, lật nhào hết nhận biết về nàng ngày xưa, khi âm thầm quan sát quả thực không thể nín được cười.

Đương nhiên, nghĩ đến bộ dáng tinh quái của nàng ở quá khứ, cũng thấy chuyện này không có gì lạ, dựa theo tính tình của nàng cũng không tính là quá phận hay thần kỳ gì.

Ngọn núi nổi lên khói nhạt giống như tiên khí lượn lờ, phản chiếu trong các hồ nước mông lung mờ ảo, là một phương đất lành làm cho trong lòng người theo đó cảm thấy an hòa.

- Đi! Chúng ta đi tìm Thần Ma dịch, bắt sống Thần Vương, trấn áp Thánh thể Nhân tộc, hết thảy đánh ngã!

Cơ Tử Nguyệt dùng sức vung nấm tay, như là ở ủng hộ sĩ khí. hùng hùng hồ hổ khí phách hiên ngang, dẫn đường ở phía trước.

Diệp Phàm, Bàng Bác, đám Long Mã... đều hai mặt nhìn nhau, bây giờ còn thực không tiện ra mặt, đi theo sau nha đầu kia dẫn dắt địch nhân đi tham chiến vẫn là thích hợp hơn, bởi vì Cơ Hạo Nguyệt đang lột xác, cần thời gian không chấp nhận được quấy rầy.

- Cứ để cho nàng kéo dài thời gian đi, chúng ta đi theo từ xa bảo hộ!

Bàng Bác nói. Diệp Phàm gật đầu đồng ý, đoàn người vô thanh vô tức đi theo phía sau.

Không thể không nói, đám người Cơ Tử Nguyệt này là tổ hợp phi thường cường đại, bất kể đi đến đâu đều là kinh thế. Chín người này mỗi người đều cỏ được thiên phú cũng huyết mạch cực cao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Cổ Kim Bằng thì không cần phải nói, hai cánh mở ra bay lên chín vạn dặm như diều gặp gió, đủ để xé rách vòm trời, tan vỡ vũ trụ, là một chủng tộc phi thường cường đại.

Thiên Lang cũng có vô số truyền thuyết, Thiên Lang tộc từng xuất ra cường giả cái thế, Thiên Lang gợi trăng, rống một tiếng tinh hà vỡ nát, một khi ra tay đánh giết, đẫm máu mà cuồng bạo, hiếm có địch thủ.

Còn Cửu Nhàn Bích Thiềm là dị chủng hồng hoang xưa nay hiếm thấy, tương truyền là hậu đại của Tam Túc Kim Thiềm và Bích Kỳ Lân, sớm tuyệt tích gần cả trầm vạn năm nay, kliòng nghĩ tới ngày nay lại xuất hiện ở thế gian, dường như là mạnh nhất trong nhóm người này.

Về phần người khác như Đã Sơn Quy, Lục Huyết Nhân. Liệt Thiên Thú thì không cần phải nói, đồng dạng cường đại, những chúng tộc này danh chấn vũ trụ. đều là huyết mạch thống trị một vực.

Bọn họ linh giác phi thường nhạy bén. cường đại như Diệp Phàm, Bàng Bác và đám Long Mã đi theo phía sau. Nếu hơi có sơ suất cũng có thể bị cảm ứng được, may mà họ có Khi Thiên trận văn che giấu khí cơ.

Cổ Kim Bằng, Thiên Lang, Cửu Nhăn Bích Thiềm. Đã Sơn Quy... mỗi người đều pháp lực cường đại, huyết khí tràn đầy, cuồn cuộn mãnh liệt như đại dương mênh mông khó lường. nơi họ đi qua chư linh đều tránh lui.

- Ta cảm ứng được khí tức của Thần Ma dịch. Thần thể có lẽ ở ngay phía trước!

Cơ Tử Nguyệt trịnh trọng nói, vẻ mặt còn rất chân thực, bảo mọi người làm tốt chuẩn bị chiến đấu. Bước chân nhẹ nhàng đi tới.

Đây là một sơn cốc địa thế trống trải, bên trong có một linh hồ trong vắt. có bảo thụ xanh um. hoa lá cây cảnh tươi mát, cánh hoa rực rỡ tỏa sáng đầy màu sắc, thoạt nhìn thực thần thánh và tường hòa.

- Chúng ta đã tới chậm một bước, Thần thể đã rời đi rồi! Nơi này có dấu vết khi ngộ đạo của hắn lưu lại!

Lục Huyết Nhân than nhẹ. Cơ thể hắn xanh biếc, tứ chi giống như cây mây xanh biếc.

Đám người Diệp Phàm. Bàng Bác thấy rõ ràng, địa phương này bọn họ cũng đã từng tới, là chỗ Cơ Hạo Nguyệt sớm đã vứt đi không dùng tu luyện nữa. Nhưng ngày nay lại có thể dẫn mọi người tới để kéo dài thời gian, vậy mà còn làm cho mọi người cảm thấy có điều thu hoạch.

Trong này còn sót lại tàn tích Thần Ma dịch, đương nhiên tinh khí sớm đã hết sạch, mảnh nhỏ đại đạo cũng bị tinh luyện ra hết, không có giá trị gì.

- Tử Nguyệt tiểu thư quả nhiên phi phàm, không hổ là Nguyên linh thể, mẫn cảm nhất đối với khí tức căn nguyên trong thiên địa này. Cách xa như vậy đều có thể phát hiện, đây là một khởi đầu tốt, chúng ta tất có thể tìm ra Thần thể, đoạt được bảo dịch!

Liệt Thiên Thú nói.


- Thật đáng tiếc! Chúng ta tiếp tục tìm kiếm đi!

Cơ Tử Nguyệt khoát tay chặn lại, rồi lại tiếp tục dẫn đường ở phía trước.

Trong bóng tối, Long Mã lẩm bẩm nói:

- Nha đầu kia hiện tại làm ra một bộ dáng cả người lẫn vật vô hại. Ta cảm thấy cuối cùng khẳng định sẽ dẫn nhóm người này vào hố lửa đây!

- Cứ nhìn xem thỏa thích! Như vậy chẳng phải là tránh khỏi rất nhiều phiền toái sao!

Bàng Bác cười ha hả nói.

Đột nhiên, phía trước truyền đến tiếng quát lớn cùng với tiếng thú rống, đám người Cơ Tử Nguyệt gặp phải một nhóm cường giả khác, dường như sắp sửa có một hồi chiến đấu kịch liệt.

- Chư vị! Chúng ta đều vì Thần Ma dịch mà đến đây,, cần gì phải tàn sát nhau, không bằng liên hợp lại, khi gặp đại địch chân chính hãy ra tay!

Cơ Tử Nguyệt tiến lên nóĩ.

Đây là vài nhân vật hình người. mỗi người đều pháp lực bất phàm. Trong đó kẻ cầm đầu là một cường giả thân người đầu rồng, toàn thân đều phát sáng, ở sau hẳn đi theo ba cường giả. cũng đều diện mạo bất phàm.

- Chủng tộc này...

Diệp Phàm kinh hãi. Đây là cũng loại huyết mạch với Hoàng tộc Vạn Long Sào ở Bắc Đẩu, tuyệt đối là một chủng tộc cường đại.

Hắn quan sát cẩn thận cũng không phát hiện Long nữ của Vạn Long Sào, ánh mắt chớp động, cảm thấy sự tình chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy, có lẽ tương lai sẽ rất khó giải quyết.

- Diệp tử có chỗ nào không đúng sao?

Bàng Bác hỏi.

- Vạn Long Sào bị ta dẫn người tới tiêu diệt, Long nữ của họ mang theo tộc nhân vượt qua tinh vực quay trở về tổ tinh. Nếu người tộc đó xuất hiện, ta lo rằng Long nữ cũng sẽ cầm Cổ Hoàng binh đánh tới!

Diệp Phàm chau mày.

Khi Bàng Bác biết lão gia Nhân Ma tiêu diệt Đại Thánh của Vạn Long Sào rồi nướng chín ăn. hẳn chẳc lưỡi hít hà một hồi. rồi có điều trợn mắt há hốc mồm. thù này nhưng kết quá lớn, nhất là Diệp Phàm chính là người dẫn đường gây ra.

Phía trước. Cơ Tử Nguyệt du thuyết, làm cho bốn người kia tham gia vào bọn họ.

Hiển nhiên, những người này lòng có kiêng kị. đối phương có tới chín, mỗi một người đều rất cường đại, bọn họ cũng không muốn liều mạng huyết chiến, liền gật đầu đáp ứng.

Một trận chiến này vừa tránh được đổ máu. vừa làm cho đội ngũ lớn mạnh thêm vài phần.

Đám người Bàng Bác nhìn thoáng qua nhau, không biết nói cái gì cho phải. Nàng ta vừa ăn cướp vừa la làng, lung lạc một đội nhân mã như vậy. đến lúc đó làm thế nào giải quyết kết cục?

Diệp Phàm nói:


- Tử Nguyệt là Nguyên linh thể, pháp thân hòa hợp cùng tinh khí thiên địa để nàng sử dụng, có thể khống chế thứ căn nguyên nhất giúp cho những người này bổ sung thần lực các thứ, vô hình trung có thể làm cho thực lực của mọi người thủy chung luôn ở trạng thái đỉnh phong, mọi người tự nhiên nguyên ý làm bạn với nàng!

Bất kể là nàng rất có lực tương tác hay tâm tính hoạt bát, hay là từ tác dụng của nàng có thể phát huy, thì địa vị của nàng ở trong đội nhân mã này cũng đều hết sức quan trọng, dường như bọn họ vì nàng làm như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Bóng người nhoáng lên một cái, một thân ảnh cường đại đáng sợ xuất hiện, bao phủ trong vầng hào quang rực rỡ, giống như Thiên Đế đến trái đất, có một loại khí cơ khủng bố, khiến người ta kiêng kị.

Đế Thiên xuất hiện, đứng ở xa xa.

Hắn vừa rồi chính mẳt nhìn thấy Cơ Tử Nguyệt mời bốn vị dị tộc kia gia nhập bọn họ. Nhìn thấy bọn họ người đông thế mạnh, là một đội tổ hợp khủng bố, hắn muốn mượn lực lượng nhổm người này, liền mang theo nụ cười sáng lạn. nói:

- Chư vị! Ta là Đế Thiên của Nhân tộc, cũng nguyện gia nhập với các vị!

- Người này ánh mất láo liên, chủ động gia nhập với chúng ta, không giống là một người lương thiện, có thể có ẩn chứa dã tâm, ta đề nghị trấn áp hắn!

Cơ Tử Nguyệt nói thực dứt khoát.

- Chỉ có một người mà thôi, giết thi giết, cũng giảm bớt một ít đối thủ cạnh tranh, miễn cho Thần Ma dịch không đủ phân chia!

Cường giả Thiên Lang tộc đầu đầy tóc dài màu bạc lành lạnh nói.

- Tán thành!

Những người khác đều gật đầu. không muốn đội ngũ lớn mạnh thêm.

- Sát!

Một đám hào quang xuất hiện, như là mấy chục con tiên phượng lướt ngang trời. Chuỗi trật tự rực rỡ đan vào, giống như lông đuôi phượng hoàng cất xé trời cao, mười mấy người cũng nhau trấn áp Đế Thiên.

Đế Thiên ngạc nhiên, người khác khi đối địch được mời gia nhập, chính mình biếu hiện ôn hòa. kết quả lại dẫn tới hào quang sát phạt cuồn cuộn mãnh liệt. Thật sự là khiến hắn nổi cơn phẫn nộ.

Giờ phút này cũng không phải là lúc lý luận. Nhiều chí tôn trẻ tuổi như vậy đồng loạt ra tay với hắn, tri hoàn nhiều một lát tất có thể bị nguy hiểm mất mạng. Hắn xoay người bước đi.

- Lưu hắn lại!

Cổ Kim Bằng trong đám chí tôn trẻ tuổi liền tăng tốc độ, trong nháy mắt liền bay theo tới công vào Đế Thiên, cản lại đường đi của hắn, mọi người phía sau lập tức tới nơi công kích mãnh liệt.

Đáng thương cho Đế Thiên, vốn là chí cường giả một thế hệ, từ khi xuất đạo tới nay, cũng chỉ một lần ở trong thiên kiếp của Diệp Phàm chịu thiệt thòi với Thanh Đế, nhưng lần đó cũng không mất mặt lắm, dù sao là Đại đế cổ. Nhưng trước mất bị người đuổi theo đánh, chật vật không chịu nổi, chiến đến cuối cùng toàn thản đẫm máu. bỏ chạy về phía phương xa.

"Ầm!"

Mười mấy người đồng loạt ra tay, thần lực tuyệt thế ngập trời, giống như một vùng Thần hải cấm kỵ sôi trào, bè gãy nghiền nát quét ngang hết thảy ngăn cản.

"Phù" một tiếng, Đế Thiên phun ra một ngụm máu lớn, hắn đã tránh lui nhưng Cổ Kim Bằng cuốn lấy hắn, chung quy là bị cuốn vào lốc xoáy thần lực của mọi người, thiếu chút nữa bị đánh nát.

Trong lòng Đế Thiên bùng phát lửa giận mãnh liệt, rất nhanh bay ngược lại, căn bản không có khả năng cứng rẳn chống lại. Hắn dù có cường đại mấy đi nữa cũng không có khả năng thắng được mười mấy vị chí tôn trẻ tuổi, hơi chậm một bước rất có thể sẽ bị đánh vỡ nát.

Đáng tiếc cho Đế Thiên, bị người đuổi đánh chạy tóe khói, đây là chuyện nhiều năm nay chưa từng có, hắn phải liều mạng đổ máu mới tránh được một kiếp, chật vật trốn vào chỗ sâu trong mạch núi.

Hắn phi thường khó chịu, người khác được mời gia nhập, còn hắn chủ động tiến lên lại rơi vào lạnh nhạt, tốc độ hắn nếu chậm một chút có thể đã bị đánh chết tại đây rồi.

- Ta nghĩ, có lẽ Tử Nguyệt từ trong miệng những người bên cạnh nàng biết được một ít tình huống trên cổ lộ, mới bày ra chuyên thu thập Đế Thiên vì chúng ta!

Bàng Bác vui sướng khi người gặp họa nói.

Đế Thiên tuyệt đối là một nhân vật nguy hiểm, phải phòng ngừa, nếu hắn cũng gIa nhập trong đội ngũ của Cơ Tử Nguyệt, nói không chừng sẽ làm cho đội tổ hợp này xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Diệp Phàm cũng bật cười, Đế Thiên cường đại biết bao, hôm nay bị người đuổi giết chật vật như vậy, phỏng chừng sẽ phẫn nộ đến hộc máu.

Nửa ngày sau. một người không hay ho khác gặp phải đoàn người Cơ Tử Nguyệt: đúng là Đại Ma Thần một mình một người, bị một đám người đuổi giết. tự nhiên cũng phẫn nộ không chịu nối.

Đại Ma Thần chứa một bụng đầy lửa giận, bị thương nặng vết thương đầy người. Quả thực hắn không thể chịu được, trước nay đều là hắn hành hạ người khác đến chết, từng hủy diệt cả một viên sinh mệnh cỗ tinh, là từ thây chất thành núi máu chảy thành sông đi tới ngày nay, vậy mà hôm nay lại bị người đuổi sát theo lưng!