- Là... Thanh Đế!
- Trời ạ! Người kia... là Thanh Đế!
Bách Kiếp đạo nhân cùng một gã cổ Yêu đều trước tiên biến sắc, nhận ra thân ảnh vị Đế cái thế kia, hắn từ trên trời giáng xuống tung một quyền suýt nữa đánh chết Đế Thiên.
- Tam giới chuyển sang kiếp khác, khắc lên mạng ta!
Đế Thiên rít gào, tóc tai bù xù, toàn thân là máu, bộc phát ra thần quang vô lượng chữa trị thương thể.
Ngay sau đó, hắn phóng trở lại, nhằm về phía Thanh Đế, muốn chiến tiếp một trận.
- Ma Thần Quyền!
Lúc này, Đại Ma Thần cũng tới rồi, gặp được một vị Đại đế trẻ tuổi. Hắn cử quyền kích tới, huyết khí ngập trời, đây là dị tượng từ đồ sát vô tận sinh linh mà sinh ra.
Đồng thời ngay lúc đó, trong tinh không lại xuất hiện thêm mấy thân ảnh đặc biệt, có người hoài nghi có thể là chí tôn của trẻ tuổi một thế hệ cùng tới.
- Thanh Thi tiên tử đến rồi! Dường như cũng muốn tiến vào trường chiến!
Mọi người cả kinh kêu lên.
Ai nấy đều rung động: thời đại thần thoại sắp sửa xuất hiện sao? Chư tôn tranh phách, mỗi người đều tài ba trác tuyệt, tất cả đều cường đại tới cực điểm, đều dám hướng tới Đại đế cổ khi còn trẻ phân tranh cao thấp.
- Chư tôn đều hiện, nhân giạn tranh phách! Thánh thể thật sự nghịch thiên, lại có thiên kiếp như vậy. Thật giống như là thời đại thần thoại trong truyền thuyết: các Hỗn Độn thể sẽ từng người xuất hiện sao?
Mọi người run rẩy, thì thào, đối với đại thế này vừa chờ mong vừa sợ hãi.
Chư tôn đều hiện, nhân gian tranh hùng! Đây giống như là thời đại thần thoại tái hiện, khiến mọi người vừa kinh sợ vừa chờ mong.
"Ầm!"
Đế Thiên thét dài, tóc trên đầu tung bay, vai trái tuy rằng bị xuyên thủng, nhưng lúc này dường như hắn càng thêm dùng mãnh phi thường, ra đòn kịch liệt. Hơn nữa hắn nhận ra đối thủ chính xác là Thanh Đế.
Bởi vì, chính Thanh Đế tung một kích thiếu chút nữa đánh chết hắn, làm cho hắn máu chảy đầm đìa nhiễm đỏ nửa thân mình.
Tuy nhiên, hắn có tu thiên công, miệng tụng kinh văn thương thể rất nhanh khép lại, càng ngày càng dùng mãnh, miệng quát lớn:
- Tam giới chuyển sang kiếp khác, đời đời kiếp kiếp khắc tên ta!
"Bùng!"
Va chạm mạnh kịch liệt, giữa Đế Thiên và hư ảnh Đại đế ngày xưa sinh ra lôi hải khôn cùng, đại kiếp nạn vô lượng rực rỡ loá mắt, khiến trong lòng mọi người run sợ.
Cộng thêm chinh chiến của chí tôn trẻ tuổi hỗn độn nổ tung, làm cho tinh không nơi này rách nát, trạng huống phi thường đáng sợ.
Mọi người đều kinh sợ, Đế Thiên, Đại Ma Thần quả nhiên cường đại kinh người, không ngờ thật sự lại có thể chiến một trận cùng hư ảnh đạo ngân của Đại đế cổ, không hổ danh là chí tôn trẻ tuổi.
Đế Thiên rống to, huy động tam giới chưởng, chỉ hóa thành thiên địa bao phủ hết thảy ở bên trong, bức tới hướng Thanh Đế, khủng bố khôn cùng.
Từ khi hắn xuất thế đến giờ, còn chưa có người nào làm cho hắn bị thương nặng như vậy. Từ khi đi lên tinh không cổ lộ hắn đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, xưng tôn ở nhân gian, thế mà nay lại thiếu chút nữa bị đánh chết... Hắn bạo phát lên rồi!
Mặc dù người đả thương hắn là Thanh Đế! Đế Thiên cũng không úy kỵ chút nào, thậm chí càng thêm khơi dậy một cỗ tâm huyết, sinh ra một cổ ý chí chiến đấu cường đại, quyết tranh hơn thua cùng Thanh Đế người duy nhất sau thời đại thái cổ chứng đạo.
Bàn tay to của Để Thiên như là đè ép cả tam giới, như từ chín tầng trời giáng xuống, thần uy cái thế nắm trong tay sinh tử của vạn vật sinh linh!
Mỗi người đều biến sắc, bản lãnh của Đế Thiên quá nghịch thiên, trong lòng bàn tay đó hỗn độn khí tràn ra bốn phía, nhật nguyệt tinh hà phát sáng rực rỗ lưu động trong đó, như là bàn tay bao phủ khắp vũ trụ.
Có một loại lực lượng khai thiên lập địa, tam giới chuyển sang kiếp khác, đời đời kiếp kiếp khắc tên hắn, đây là tuyên cáo của Thần minh, là một cổ pháp có một không hai ở thời đại thần thoại.
Đây giống như là đang triệu hoán Thần Ma trở về vị trí cũ, hủy diệt nhật nguyệt tinh hà để khai thiên lập địa, tạo ra thế giới hoàn toàn mới!
Chư hùng phảng phất như gặp được một cường giả tuyệt thế quật khởi, lại dám cứng rắn chống lại Thanh Đế. Nên biết rằng trong mười vạn năm qua, người đó chính là một chí tôn duy nhất trong Yêu phá vỡ gông cùm xiềng xích thiên địa, tiến tới chứng đạo!
"Ầm!"
Một bàn tay che trời lượn lờ tinh hà, mờ mịt khôn cùng bổ xuống. Đế Thiên dũng tuyệt thời nay, lúc này đánh ra một kích mạnh nhất, không ngờ lại muốn đánh tan hư ảnh của Thanh Đế.
Không hề nghi ngờ hắn chiếm ưu thế, bởi vì hư ảnh này là chiếu theo thiên kiếp Thánh thể của Diệp Phàm mà hiện ra, hư ảnh Đại đế trẻ này là cảnh giới xấp xỉ với Diệp Phàm, thấp hơn hắn.
Mọi người đều lộ thần sắc ngưng trọng, Đại đế cổ ở cảnh giới kém một chút, ngày nay chẳng lẽ cũng bị người đánh tan hay sao? Mặc dù chỉ là đạo ngân hóa thân, nhưng cũng khiến cho trong lòng người nổi lên ý vị khó hiểu.
Nên biết rằng, hai chữ "Đại đế" đó là đủ rồi, là đại biểu vô địch trên trời dưới đất, mặc dù sau khi chết cũng không có người nào dám khinh thường.
Mọi người đều như ngừng lại hô hấp, tĩnh lặng chờ kết quả buông xuống.
Một luồng hào quang hừng hực xẹt qua vạch trần đáp án: Thanh Đế thần uy cái thế tung một quyền đánh ra, bàn tay to của Đế Thiên xuất hiện nhiều điểm máu, thân mình hắn lảo đảo thối lui lại.
- Cái gì, tại sao có thể như vậy?!
- Đế Thiên là chí tôn của trẻ tuổi một thế hệ, hắn chiếm ưu thể trên cảnh giới cũng không thể thắng, vậy trên cổ lộ Nhân tộc còn có ai có thể tranh hùng cùng Đế?
Một ít người nghiêng về phía Đế Thiên đều ngây dại, quá khứ hắn là thần thoại vô địch, ngày nay lại bị dao động rồi! Đổi mặt với Thanh Đế liền máu nhiễm tinh không, thiếu chút nữa ngã xuống trong lôi hải.
- Là... Thần cấm!
Hộ đạo giả Nhân tộc đến đây, lộ ra vẻ mặt kinh sợ, nói ra nguyên nhân Để Thiên đẫm máu.
Đại đế cổ không thể khinh thường, mặc dù đã tọa hóa lưu lại đạo hạnh cũng là chí tôn vô thượng, không người nào được phép khinh nhờn. Lúc này, Đế Thiên cảnh giới hơi cao vốn có thể chiếm ưu thế. Nhưng mà, Thanh Đế trực tiếp tấn chức lĩnh vực Thần cấm tung ra một quyền, thiên địa vạn vật đều có thể phá!
- Thật khủng bố!
- Thanh Đế vốn chính là một Đại đế cường thế, như thế nào có thể để mặc cho người áp bức mình, đây là bùng phát của Cực Đạo!
Mọi người khẽ bàn luận, nói ra nguồn gốc trong đó.
Sự kinh thế của Thanh Đế, cổ lộ Nhân tộc biết rõ, là đệ nhất vũ trụ mười vạn năm qua thiên hạ không ai có thể chống lại. Thanh Đế vang dội cổ kim, ở thời kì không có khả năng chứng đạo nhất lại cường thế mà thành đạo, hóa thân là Đại đế, khai sáng một đoạn lịch sử.
Đé Thiên thét dài, bất khuất không phục, trong con ngươi càng thêm rực sáng, bản chất hiểu chiến của hắn sống lại, vả lại dung hợp với khắp đại thiên địa, chịu tải lực lượng của đại đạo: Thiên Nhân Hợp Nhất.
Hắn tức là pháp, hắn tức là đạo, mỗi cái giơ tay nhấc chân núi sông thiên địa sụp đổ, tinh tú nhật nguyệt rơi xuống.
Hắn đại chiến với Thanh Đế càng thêm khủng bố.
Nhưng mà, đã xảy ra chuyện khiến mọi người trông thấy mà khiếp sợ: Thanh Đế vô địch đứng sừng sững ở lĩnh vực Thần cấm, sau khi ra khỏi còn có thể tiếp tục bước vào lại, quét ngang hết thảy địch thủ trên thế gian.
Tục truyền, chỉ có sau khi thành Đế chân chính mới có thể trú lại lâu dài ở lĩnh vực Thần Cấm, nếu không một khi rời khỏi không thể lập tức bước vào lại.
Thanh Đế là lạc ấn đạo ngân, vừa rồi thiếu chút nữa đánh chết đối thủ, sau đó tự động rời khỏi lĩnh vực Thần cấm đi về hướng bên kia. Thế nhưng, khi Đế Thiên tiếp tục tấn công tới, không ngờ Thanh Đế lại tấn chức lĩnh vực Thần cấm. Điều này làm cho mọi người kinh sợ, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào, quá mức dọa người đi!
- Không đúng! Trên đời không có người nào có thể như thế, cổ kim cũng không có người như vậy, trừ phi sau khi thành Đế!
Một vị Đại Thánh Nhân tộc nói nhỏ, trong nháy mắt hiểu được đã xảy ra điều gì.
Đế Thiên sớm tiến vào cảnh giới Thánh Vương nhiều năm, ngày nay cảnh giới cao hơn chín hư ảnh Để chiếu theo tiêu chuẩn Diệp Phàm mà xuất hiện.
Nhưng mà, Đại đế cổ không thể khinh nhờn, trong cõi u minh như là có một loại ý chí, như là Thanh Đế sống lại tự mình phát động, điều chỉnh tăng cao chiến lực, lấp bằng chênh lệch cảnh giới.
"Phốc!"
Để Thiên há mồm phun máu, lại bị Thần cấm xuyên thủng ngực, bị thương nghiêm trọng. Xương trán nứt ra một mảnh, ánh sáng của nguyên thần giảm xuống.
Mọi người biến sắc, cảm giác vô cùng khiếp sợ.
- Khiêu chiến với Thanh Đế, đúng là tự tìm khổ! Người chứng đạo duy nhất sau thái cổ, là đệ nhất vũ trụ mười vạn năm qua, không phải ai cùng có thể chống lại được!
Bách Kiếp đạo nhân cười lạnh.
Hắn thân là Đại Thánh Yêu tộc, nhưng vẫn đi lại trên cổ lộ Nhân tộc, là vì truy tìm bước chân của Yêu Hoàng và Thanh Đế, tìm kiếm bí mật về họ.
Đế Thiên thét dài, tuy rằng toàn thân là máu nhưng cũng không lùi bước. Hắn đánh về phía trước tiếp tục đại chiến với Thanh Đế vô địch.
Nếu là người khác có thể chống lại một chiêu của Thanh Đế mà không chết đủ để kiêu ngạo, sẽ được ghi tên trong sách sử.
Và mặc dù là bị đánh bại, cũng cảm giác là một loại vinh quang vô thượng, bởi vì chỉ có một nguyên nhân: người này là Thanh Đế, chỉ với cái tên này vậy là đủ rồi!
Nhưng, Đế Thiên lại không cam lòng, mặc dù đã chiến tới tình cảnh này, hắn cũng không chịu bị thiệt. Ngay cả địch thủ là Thanh Đế duy nhất muôn đời cũng không được, hắn phải thắng để cạnh tranh với thế gian, để là vô địch thiên hạ.
- Nếu là chiến một trận cùng Loạn cổ Đại đế thời trẻ tuổi, với tư chất của Đế Thiên, thắng được cũng không thành vấn đề. Thế nhưng tranh phong cùng Thanh Đế cường đại nhất thời trẻ tuổi, thật sự quá khó!
Có lớp nhân vật người già lắc đầu chua xót thay Đế Thiên.
Bên kia, Đại Ma Thần thần uy cái thế, khí nuốt bát hoang, càng đánh càng hăng, huyết khí lộ ra khôn cùng, làm cho tinh không thoạt nhìn đều là thây chất thành núi máu chảy thành sông.
Thật không may, đồng thời có ba hư ảnh vị Đế trẻ tuổi ngoái đầu nhìn lại hướng bên này, vừa lúc toàn bộ cử quyền, đánh ra một quyền về phía hắn.
"Phốc!"
Màn sương máu ngập trời, vô tận thi thể hài cốt kia, tất cả đều tiêu tán, ở trong mắt hư ảnh Đế cái này không phải là ưu thể gì!
Thời cổ đại, khi tranh hùng trên Đế lộ, người thắng cuối cùng cái dạng biển máu núi thây gì không có trải qua?
Giờ phút này, Đại Ma Thần thật không may mắn, bị ba vị Đại đế trẻ tuổi công kích, máu tươi nhuộm hư không. Nếu không nhờ thời khắc mấu chốt hắn dùng Ma Công Cửu Chuyển lui lại kịp thời, thì thật sự nguy rồi.
Mặc dù như vậy, thân thể hắn cũng gần như vỡ toạt ra, toàn thân đều là vết máu, bị thương rất nặng.
Đại Ma Thần rống giận, hắn không hề chú ý tới tình huống của Đế Thiên bên kia, hắn không thể tự ức chế cũng đột phá phong ấn, thi triển ra cảnh giới mạnh nhất, muốn dùng lực áp Đại đế cổ.
Kết quả, liền phát sinh chuyện bất hạnh, hai vị Đại đế trẻ tuổi đồng thời tấn chức Thần cấm, hai luồng hào quang sáng lạn vọt tới, Đại Ma Thần thiếu chút nữa bị đánh nát, xương ngực đều bị bắn tung ra ngoài, mưa máu rơi vãi khắp tinh không.
Ở quá khứ cho tới bây giờ đều là hắn đánh tan nát địch nhân, thu gặt sinh mệnh, mà nay lại là chính hắn đổ máu, thiếu chút nữa bị hủy diệt ở chỗ này.
Mọi người im lặng như tờ, thiên kiếp của Thánh thể quá nghịch thiên, đây hoàn toàn không phải là sức người có khả năng chống lại, dưới tình huống bình thường mà nói, ai cùng không thể vượt qua được.
Kinh thế như Đế Thiên, cường đại như Đại Ma Thần, tất cả đều bị thương, nếu còn tiếp tục như vậy có thể sẽ ngã xuống xong đời.
- Không nên dùng cảnh giới cao đối chiến, cùng cấp chiến một trận, bằng không Thần cấm khó giải, thậm chí sẽ ở cùng cảnh giới áp chế các ngươi nửa bậc!
Đúng lúc này, một vị Hộ đạo giả Nhân tộc khác: Thanh Hoàng đạo nhân đến đây, lên tiếng nhắc nhở.
Người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê! Thanh Hoàng đạo nhân ý thức được tình trạng này: đồng cảnh giới chiến một trận, Đại đế khi còn trẻ sẽ "công bình chiến một trận". Mà nếu bị áp bức sẽ xuất hiện Thần cấm, tự hành điều tiết, ngược lại áp chế nửa bậc!
Dưới tình huống bình thường, ai can thiệp thiên kiếp, lập tức sẽ xuất hiện đại kiếp nạn tương xứng với cảnh giới người đó. Nhưng Đế Thiên và Đại Ma Thần trên người có Đạo Đồ cùng loại với Khi Thiên trận văn, nên miễn tránh được điều này.
Thế nhưng. Đại đế cổ không thể khinh nhục, cảnh giới không thay đổi, Thần Cấm xuất thế, cũng xem như một loại "điều hòa vi diệu"!
Quả nhiên, sau khi Đế Thiên, Đại Ma Thần giảm xuống cùng cấp chiến đấu, tình huống liền khác biệt. Thần cấm không hề hiển hóa. Thể nhưng tình trạng của bọn họ cũng không có chuyển biến tốt đẹp gì hơn, mà càng thêm nguy hiểm.
Bởi vì, chiến đấu đến bây giờ, càng ngày càng kịch liệt, ở trong trận hôn chiến chín vị Đại đế trẻ tuổi ra tay, hóa thành con lốc hủy diệt.
Ai có thể chịu đựng nổi? Một người dù có cường đại mấy đi nữa, cũng không có khả năng đánh cùng nhiều Đại đế trẻ tuổi cùng cấp như vậy, dù là Thần đến đây cũng không được!
Đế Thiên, Đại Ma Thần tiếp tục bị thương nặng, tới sau lại, thân thể bị đánh nát nhiều lần vô cùng thê thảm. Đây quả thực giống như hành hạ đến chết, nếu không nhờ mỗi người đều tự nắm giữ thần thuật thì sớm đã ngã xuống rồi.
Bọn họ cũng không chịu lui đi trước tiên. Muốn chiến một trận cùng Đại đế cổ thời trẻ tuổi là một phương diện; mà còn có một nguyên nhân khác là không muốn mình thua sút người kia.
Đế Thiên cùng Đại Ma Thần là đối thủ cạnh tranh, nhiều năm qua chẳng phân biệt được thắng bại. Lúc này ai cũng không muốn là người đầu tiên rời đi.
Thế nhưng khi bọn hắn nhìn thấy chính chủ Diệp Phàm thì quả thực thiếu điều nghẹt thở: người này còn không có bị đánh vỡ thân thể lần nào. Tuy rằng nhiều lần bị thương nặng, nhưng đều ở thời điểm hiểm nguy đó lách mình tránh thoát.
Hai đại chí tôn trong lòng nổi sóng không thể bình tĩnh... Nhất thời không lưu ý lại bị đánh nát thân thể, gian nan trọng tổ lại.
Diệp Phàm không phải lần đầu tiên chống cự lại chín hư ảnh Đế, hắn có kinh nghiệm phong phú biết bao, cộng thêm bản thân cường đại lên, dùng phương pháp chính xác nên vẫn giữ được thân thể chưa bị phá hủy lần nào.
Đương nhiên, một nguyên nhân rất trọng yếu cũng là nhờ có Đế Thiên, Đại Ma Thần vì hắn phân tán lực của Đại đế, ngăn chặn nhiều lần công kích trí mạng.
Tuy nhiên một hồi sau, cuối cùng chân thân Diệp Phàm cùng bị đánh nát ba lần, nhưng so với Đế Thiên, Đại Ma Thần vẫn ít hơn. Điều này gần như làm dao động đạo tâm của hai người, làm cho thần sắc bọn họ vô cùng khó coi.
May mà, bọn họ ý thức được Diệp Phàm cùng không phải là lần đầu tiên ứng phó với tình huống này. Từ đó tâm cảnh bọn họ mới bình thản lại, chuyên tâm đại chiến.
- Diệp huynh! Thật đắc tội! Cũng không phải là nhằm vào huynh, ta cũng muốn chiến một trận cùng Đại đế cổ khi còn trẻ cùng cấp!
Đúng lúc này, Thanh Thi tiên tử cũng gia nhập vào trường chiến, chiến đấu càng thêm kịch liệt. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn
"Ầm!"
Đồng thời ngay lúc đó, một thân ảnh mơ hồ khác vào cuộc, cũng gia nhập chiến đoàn, tham dự trận chiến tranh phong chí tôn.
Mọi người biết người này không phải Nữ Thần mà chính là Nhân Vương! Chí tôn trẻ tuổi trên cổ lộ Nhân tộc gần như đều đến đông đủ!
Bọn họ đều có một ý niệm trong đầu, muốn chiến một trận tranh tài cùng Đại đế cổ cùng cấp, đây là một lần cơ hội hiếm có nhất để nhìn xem ai yếu ai mạnh.
Tính cả Diệp Phàm, trong lôi hải cộng tất cả năm thân ảnh, ứng chiến với chín vị Đại đế trẻ tuổi, đánh tới điên cuồng, vòm trời vỡ nát, tinh hà thành khói mờ.
Một trận chiến này đánh cho trời rung đất chuyển, chư thánh khiếp sợ, năm chí tôn trẻ tuổi đại chiến với chín hư ảnh Để, nhiều lần bị đánh nát thân thể. Năm đấu với chín thực rõ ràng rơi vào tình thế bất lợi.
Mà cho dù thật sự là chín đấu chín, cũng thua nhiều thắng ít!
Ở trong trận chiến này, Diệp Phàm tung hoành giữa các hư ành Đế, rèn luyện chính mình, dẫn động chín vị Đại đế đánh hướng đông, công hướng tây, dẫn dắt tiết tấu của trận chiến.
Thệ ngã, đạo ngã, bí quyết chữ "Giả", những thứ này làm cho hắn đứng trên đỉnh cao, cộng thêm có bốn người khác trong cuộc, thân thể hắn không có vỡ nát thêm lần nào nữa.
Còn bốn người Đế Thiên, Đại Ma Thần thì sắc mặt thật khó xem. Lần này rèn luyện chống lại Đại đế cổ, làm cho bọn họ bị thương nặng khó có thể tưởng tượng, mỗi người đều trọng thương sắp chết.
- Sát!
Trong quá trình này, Diệp Phàm lại ra tay, phát động công kích về hướng Đế Thiên, tấn công chí tôn muốn mượn thiên kiếp của hắn rèn luyện bản thân mình. Trận chiến toàn trường càng thêm khủng bố, đây là một hồi hỗn chiến, liều mạng huyết chiến, đánh cho nhật nguyệt không ánh sáng, tinh hà biến sắc.
Cũng không biết qua bao lâu, thân ảnh chín vị Đại đế trẻ tuổi rốt cục đều trước sau mờ nhạt đi, rồi chậm rãi biến mất, như là hạ xuống màn che.
Mấy người Đại Ma Thần, Để Thiên, Thanh Thi tiên tử... toàn thân là vết thương, loại huyết chiến liều mạng này làm cho trong lòng bọn họ nổi lên một tư vị khó hiểu, không có một tia vui sướng, cuối cùng thời gian rèn luyện kết thúc, ai nấy gần như ngã xuống ở trong này.
Mặc kệ nói như thế nào, bọn họ đã trải qua chiến một trận cùng Đại đế trẻ tuổi cùng cấp, cũng có thể kiêu ngạo. Mặc dù thân thể bị đánh nát nhiều lần, dựa vào bí bảo, cổ thuật các loại gian nan chữa trị, cũng là một loại chiến quả kinh thế.
- Đã kết thúc rồi...
Mỗi người đều trong lòng tự nói, thở phào một cái, có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.
"Ầm!"
Đột nhiên, thiên kiếp cuồng bạo hơn lên, chín đạo tia chớp hình người tiếp tục xuất hiện, nổi tiếp chín thân ảnh bước đi hiên ngang, tư thái oai hùng, khí nuốt vạn dặm, hướng tới gần bọn họ.
Lại là chín vị Đại đế, mọi người đều sững sờ đến ngây dại.
Mà Đại Mạ Thần, Để Thiên đều lảo đảo một cái, thiếu chút nữa ngã quỵ. Như thế nào lại xuất hiện chín vị nữa? Vừa mới chiến một trận qua đi, lại bổ sung chín hư ảnh Đế khiến mấy người đều cực kỳ sợ hãi.
Thương thế của họ không thể tưởng tượng, nếu tiếp tục chiến đấu hơn phân nửa nguy rồi!
Lúc này, bọn họ không còn chút hứng thú tự tin để giao chiến cùng Đại đế cổ khi còn trẻ, ngược lại cảm thấy phiền toái lớn tìm đến đây rồi.
- "Ngoan cường sống sót", mấy chữ này cùng khuyến khích với chư vị!
Diệp Phàm nở nụ cười lộ ra một hàng răng trắng, tuy nhiên thấy thế nào đều là sát ý ngập trời.
Chín thân ảnh đến đây, đồng loạt ra tay, mỗi người đều chấn nhiếp thế gian!
Lục Đạo Luân Hồi Quyền, bí quyết chữ "Binh", chín chữ Thái Âm, Nhất Khí Phá Vạn Pháp, Hoàng Kim Thần Tàng...
Những người này, mỗi người đều có một loại bí thuật tối cao, đạt tới cực hạn, có thể dùng để đại chiến với mấy vị chí tôn.
- Cái gì?!
Mấy người đều khiếp sợ, đây không phải là một Diệp Phàm hóa thành chín Thánh thể chứ? Được đại đạo thiên địa khắc theo nét vẽ, ghi chép lại chứ?!
Những người khác cũng đều ngây dại, đến ngay cả Đại Thánh cũng như hóa đá, nhất là Thích Thiên sắc mặt lại tái nhợt, không có một chút màu máu. Mọi người đều khiếp sợ.