Già Thiên

Chương 1447: Nổi Phong Vân

Đại Ma Thần đã trở lại, mặc dù thân hình không cao lớn lắm, hơi gầy yếu, nhưng cái loại uy nghiêm ở trên nhìn xuống thiên địa, khí nuốt núi sông này lại làm cho người ta không tự chủ được sợ run.

Thân ảnh hắn mơ hồ, thân khoác trọng giáp, một người đơn độc ngồi ở đó, tất cả tu sĩ chung quanh đều đứng dậy rời chỗ, không ai dám ngồi gần bên hắn, thành ra cả khu vực đó thực yên tĩnh.

Đây là thần uy lẫm lẫm từ sát khí mà ra, với máu tươi cùng xương trắng xây dựng con đường chí tôn! Mọi người còn nhớ rất rõ ràng một trận chiến mười năm trước, hắn một người hủy diệt cả một viên Sinh mệnh cổ tinh, không ai có thể chạy thoát, tất cả sinh linh trên Sinh mệnh nguyên địa đó đều trở thành xương khô.

Sát kiếp ngập trời, biển máu ướt đẫm thân thể, đó là con đường của hắn, bằng không cũng sẽ không được xưng là Đại Ma Thần, làm theo ý mình khiến mọi người trên cổ lộ đều kiêng kị.

- Thật hy vọng chủ thượng mau trấn áp hắn cho làm một chiến nô! Ta còn nhớ rõ cảnh tượng hắn giơ tay trấn chết huynh trưởng ta, máu tươi cùng mảnh xương trắng bay tung tóe.

Kỳ Lân Thánh sứ nắm chặt nắm tay, ánh mắt đỏ bừng, thân thể không kiềm nổi run rẩy.

- Chủ thượng sớm muộn gì sẽ chiến một trận với hắn, sẽ không lâu lắm đâu! Trên cổ lộ tất nhiên phải có một hồi phong thần chiến, tranh đoạt ngôi vị chí tôn đệ nhất trong tương lai!

Chu Tước Thánh sứ gật đầu nói.

Những người khác cũng đều thần sắc lãnh liệt, âm thầm siết chặt nắm tay, nếu không phải biết rõ Đại Ma Thần vô cùng khủng bố, hơn phân nửa họ đã tiến lên đại chiến một hồi.

Không hề ít cố nhân, bằng hữu của họ đều bị Đại Ma Thần giết chết, có lẽ có thể nói được là gạt bỏ, như là nhổ bỏ một cây cỏ, cứ vung tay ra là hủy diệt.

Đại Ma Thần một đường đi tới, cũng không biết đã giết bao nhiêu cao thủ kinh thế, chỉ sợ chính hắn cùng không biết có bao nhiêu thi thể địch nhân nằm dưới chân mình, cùng chưa bao giờ quan tâm tới.

Thanh Thi tiên tử từ đầu vẫn chưa lên tiếng, lúc này lạnh nhạt nhìn lướt qua bọn họ, ngầm truyến âm nhắc nhở:

- ít lời đi! Thực lực đạt tới cảnh giới nhất định nào đó, cho dù các ngươi dùng thần niệm truyền âm, cùng có thể bị người trích ra được.

Quả nhiên, Đại Ma Thần ngồi ở bên kia lạnh lùng nhìn lươt qua hướng bên này, tuy rằng thân ảnh mơ hồ không rõ. nhưng đôi mắt của hắn lại khiếp người như thế.

Trong thân thể không cao lớn đó ẩn chứa lực lượng khiến tinh hà chư thiên đều sợ run. Vẻn vẹn chỉ là nhìn lướt qua đã làm cho đám người Kỳ Lân Thánh sứ như rơi xuống hầm băng.

Lông tơ trên người bọn họ dựng thẳng, cơ thể như là kết một lớp băng.

Mọi người đều vô cùng kinh hãi, nhìn lại bên này, Đại Ma Thần mới vừa hiện thân chẳng lẽ sẽ đại khai sát giới sao? Cái này... cũng là phù hợp với bản tính của hắn.

Thanh Thi tiên tử khẽ hạ thấp người hóa giải loại sát khí chí cường này, nàng nhìn về hướng Đại Ma Thần mim cười, nói:

- Cổ Hoang huynh đã lâu không gặp, vẫn khỏe chứ?

Giọng nói của nàng như diệu âm ẩn chứa một loại thánh lực tường hòa, đạo văn như từng phiến cánh hoa trong suốt nở rộ trên hư không, hữu hiệu giảm bớt cái loại sát niệm chỉ có ta độc tôn này.

Đại Ma Thần lạnh lùng nhìn lướt qua Thanh Thi tiên tử, khẽ gật gật đầu. Tụy rằng là người cạnh tranh nhưng trong trường hợp này thật ra cũng không muốn huyết chiến. Hắn không có ra tay.

Đám người Kỳ Lân Thánh sứ, Chu Tước Thánh sứ đều lộ sắc mặt khó coi, không dám nói một lời, mặc dù khó chịu, nhưng không thể không thừa nhận chênh lệch quá lớn, nếu không có mặt Thanh Thi tiên tử hẳn bọn họ nguy rồi.

Yên tĩnh được chốc lát, Tinh Vân Lâu lại khôi phục cảnh náo nhiệt, Đại Ma Thần nơi đó trống rỗng im lặng, còn người ngồi các bàn khác lại bắt đầu sôi nổi bàn luận.

Mọi người kính nhi viễn chi đối với hắn, nhưng cũng không đến mức đều bị dọa rời đi. Dù sao Tinh Vân Lâu có thể có Hộ đạo giả thường lui tới, mọi người cũng không có lo lắng nhiều lắm.

Ngày nay Hoàng tuyền vắt ngang vòm trời, thi thể Đế có thể sẽ áp sụp hư không, từ trong chỗ bí cảnh rơi xuống đi ra, điều đó tác động tới tâm tư mỗi người.

Nói đến cùng, chí tôn trẻ tuổi ở chỗ sâu trong cổ lộ quay lại đều là vì lăng mộ Đế sắp xuất hiện, tất cả đều có liên quan với chuyện này.

Những người này thật thần thông quảng đại, không ngờ lại tìm hiểu được một ít quyết sách của Hộ đạo giả, rồi ở trong này bàn luận, nói là một ngày gần đây nhóm đầu sỏ sẽ có điều hành động.

Đến lúc đó, không riêng gì Hộ đạo giả Nhân tộc, Thánh linh nhất mạch... mà các nhân vật cấp Đại Thánh đỉnh phong cùng sẽ ra tay, vì để nhìn thấy thi thể Đế, có khả năng các chí cường giả sẽ lựa chọn tạm thời liên thủ.

Hộ đạo giả của cổ lộ Nhân tộc sớm đã đưa ra suy đoán, nơi này tuyệt đối cùng không phải một hai người là cộ thể tự tiện ra tay. Chân chính thi thể Đế nguyên vẹn chưa từng có người nào thấy tận mắt, có trời mới biết một khi xuất hiện trên đời thì sẽ phát sinh chuyện gì.


Diệp Phàm âm thầm cân nhắc, chúng cường ra tay, hắn có khả năng mượn lực lượng lớn mạnh hơn không ít, đến lúc đó hẳn là có thể giải cứu Bàng Bác ra.

Điều duy nhất hắn lo lắng chính là có người đoán được hắn đến đây, rồi sẽ thiết cục nhằm vào hắn. Dù sao hiện tại rất nhiều người đều biết quan hệ giữa Bàng Bác và hắn rất mật thiết, vì Bàng Bác từng khiêu chiến Bá vương, lôi kéo hắn ở chỗ này rất nhiều ngày cho hắn có thời gian chuẩn bị.

Bỗng nhiên vang lên tiếng đàn du dương, trên lầu tinh huy rơi xuống, đồng thời từng đóa tường vân dập dờn ngoài cửa sổ, rồi một đoàn thiếu nữ thanh xuân xuất hiện như từ trên chín tầng trời giáng trần, cơ thể trong suốt nhỏ nhắn mềm mại, màu sắc rực rỡ múa khúc Nghê Thường.

Đây là một màn đặc sắc của Tinh Vân Lâu, thường kỳ thỉnh mời một số nữ tu tới, thậm chí là danh nhân hát hay múa giỏi trên cổ lộ, đến nơi này phụ trợ làm nổi bật cảnh vật như tiên cảnh.

Từng đạo hào quang, quỳnh lâu mờ ảo, khí trời bốc lên màu sắc rực rỡ, một đoàn thiếu nữ nhẹ nhàng bay múa, như Lăng Ba tiên tử siêu trần thoát tục.

- Thánh thể của Táng Đế Tinh đến đây rồi, không biết Đại Ma Thần có đi nghênh chiến hay không?

Trong tiếng đàn điệu múa du dương chợt vang lên một giọng nữ xen lẫn trong tiếng ca.

Mọi người quay đầu lại nhìn, Đại Ma Thần vững như núi Thái, như là không nghe không thấy, vẫn một mình lẳng lặng uống rượu, không đáp lại gì.

- Ta từng nghe nói, Đế Thiên muốn nhận Thánh thể làm thủ hạ, không nghĩ tới người phái đi bị giết sạch, ngày nay hẳn phải va chạm lần nữa, Đế Thiên đến đây rồi sao?

Trong tiếng đàn mê ly, thanh âm êm tai của nữ nhân này truyền tới trong tai mỗi người, làm cho rất nhiều người đều ngẩn ra, cũng không biết đã từng phát sinh chuyện này.

- Còn có loại sự tình này, Đế Thiên sẽ đến sao?

Trong mắt chư hùng lóe ra tia sáng nóng cháy, chờ mong một hồi va chạm mạnh.

- Muốn hàng phục Thánh thể, thu làm mình dùng, Đế Thiên thật đúng là dám nghĩ dám làm, muốn tạo ra một lần danh tác sao?

Có người nói nhỏ:

- Diệp Phàm một khi tiến lên cảnh giới Vương của Thánh nhân, ai yếu ai mạnh, thực khó đoán trước!

Một trận chiến mới đây không lâu đã chứng minh cho mọi người biết tiềm lực của hắn khôn cùng.

Bên này, Kỳ Lân Thánh sứ cười lạnh không thôi, hắn thật sự hy vọng Diệp Phàm đến đây bị Đế Thiên trấn áp, để cho mọi người nhìn thấy chuyện này trở thành sự thật. T.r.u.y.ệtruyenfull.vn

- Đế Thiên rốt cuộc có tới không?

Có người hỏi.

Nhưng bên này, đám người Chu Tước Thánh sứ cũng không có người nào lên tiếng, tất cả đều lạnh lùng đối mặt, cái gì cũng không nói.

- Ồ! Tiếng đàn ngừng rồi! Nữ nhân vừa rồi đâu?

Mọi người bừng tỉnh, nữ nhân dùng mây tía là áo kia, ngồi xếp bằng giữa vầng tinh huy gảy đàn, không chú ý một chút liền rời đi không ai hay biết.

Rất nhanh, có người ý thức được điều gì, nói:

- Hẳn không phải là Nữ Thần trên tinh không cổ lộ cũng đến đây rồi chứ? Nghe nói nàng cầm kỳ thư họa không món nào không thông, nữ nhân kia chẳng lẽ là do nàng phái tới chăng?

Mọi người trong lòng chợt động, Tinh Phế Thành nhất định sẽ có một hồi chiến loạn, bất kể là chí cường giả lớp người già hay là thiên kiêu trẻ tuổi một thế hệ, đều trước sau lộ tung tích tại đây, tình huống thực phức tạp.

Có lẽ sẽ có các loại quyết đấu, báo thù.

- Thanh Thi tiên tử! Đế Thiên rốt cuộc có quay về không?

Có người trực tiếp thỉnh giáo Trích Tiên Tử, muốn biết rõ ràng.

- Hẳn là sẽ đến đi!


Thanh Thi tiên tử đáp.

Trên Tinh Vân Lâu lập tức nổi lên tiếng bàn tán xôn xao. Đại Ma Thần, Thanh Thi tiên tử, Đế Thiên, Thánh thể của Táng Đế Tinh, Nữ Thần... đã có vài người đến, mà còn vài người nhất định sẽ hiện thân, nếu như phát sinh va chạm sẽ là một hồi long tranh hổ đấu.

- Nếu Thánh thể của Táng Đế Tinh tiến vào cảnh giới Thánh Vương, Đế Thiên còn có thể có ưu thế sao?

Trong bóng tối, có người nói ra một câu chua ngoa như vậy, hiển nhiên là muốn khơi mào phân tranh để cho thế cục này càng hỗn loạn càng tốt.

Đám Kỳ Lân Thánh sứ, Chu Tước Thánh sứ đều không nói lời nào, nhưng cái loại thần sắc ngạo nghễ trên mặt họ nói rõ hết thảy: bọn họ tin tưởng vững chắc Đế Thiên nắm trong tay Đạo Chi Nguyên, nhận được trời xanh tán thành, nhất định là vô địch.

- Đế Thiên là tên nào vậy, hắn sắp quay lại rồi sao?

Bỗng nhiên, từ thang lầu truyền đến tiếng bước chân, đi lên hai người, giọng nói thật bất kính.

Một đại hán đĩnh đạc, tóc đỏ, dáng người khôi ngô, diện mạo thô lỗ, trừng đôi mắt to như chuông đồng bước lên lầu. Ở phía sau hắn là một lão nhân gầy ốm, không cao lắm, tóc trắng như tuyết, mặt hồng hào, tinh thần quắc thước.

"Người đi trước là Long Mã, nhưng lão nhân phía sau hắn là ai?" Diệp Phàm nghi hoặc trong lòng.

Trong mắt Kỳ Lân Thánh sứ lóe ra hàn quang, người tới dám vô lễ, nhục nhã Đế Thiên như vậy, đây là chuyện bao nhiêu năm rồi không có. Bọn họ mặc dù không phục Thánh thể, cùng chỉ là nói thầm nói lén, mà người này dám ăn nói bừa bãi ở trước mặt công chúng.

- Ngươi là ai?!

Hắn không thèm che dấu sát ý trong mắt, hỏi.

Thanh Thi tiên tử trước tiên vội ngăn lại hắn, nói nhỏ:

- Lão nhân phía sau hắn là Bách Kiếp đạo trưởng, không nên trêu chọc!

Rất nhiều người đều nhận ra lão nhân kia, chính là một cường giả tiếng tăm lừng lẫy trên cổ lộ, được xưng là Bách Kiếp đạo nhân, là một con Thần lư đắc đạo, sớm đã đạt tới cảnh giới Đại Thánh, là một tán tu khiến người ta đau đầu nhất.

Diệp Phàm nhảy dựng trong lòng, người này hẳn không phải chính là con lư tinh vạn ác trong miệng Tiếp dẫn sứ Triệu Công Nghĩa ở Thành thứ năm mươi Nhân tộc kia chứ? Như thế nào lại cùng đi tới với Long Mã, chẳng lẽ còn thực sự nhận bà con thân thích sao?

- Này! Ai muốn khi dễ cháu lớn ta, hắn nói câu đó cùng không được sao?

Lão nhân tóc bạc lên tiếng.

Mấy người Kỳ Lân Thánh sứ, Chu Tước Thánh sứ lập tức không còn cách nào khác, một lời không dám phát ra. Nói đúng ra bọn họ đối với con Thần lư này không phải là e ngại bình thường, lão già này chính là một người mang xú danh vô liêm sỉ rõ ràng. Trước nay chưa bao giờ lão cảm thấy với lớn ăn hiếp nhỏ có cái gì không tốt, cái gì cùng có thể làm được.

Khiến người ta kinh ngạc chính là đại hán tóc đỏ lại sa sầm mặt xuống, dường như rất không cảm kích, không muốn đi chung một chỗ với Bách Kiếp đạo nhân.

- Cháu lớn đừng chạy loạn, ta đi hội hợp cùng Hộ đạo giả Nhân tộc, cùng với Thánh linh bọn họ nghiên cứu một chút, ở chỗ này chờ ta, đến lúc đó mở ra phần mộ Đế, đưa vận may tới cho ngươi!

Thân hình Bách Kiếp đạo nhân nhoáng lên một cái rồi biến mất, đi vào một tòa mật thất ở ngay tại Tinh Vân Lâu.

Mọi người ồ lên, Hộ đạo giả, cấp Đại Thánh quả nhiên ở trong này, đang bàn bạc đại sự mở ra lăng mộ Đế.

Diệp Phàm hướng Long Mã truyền âm, hiểu biết tình huống. Nó căm giận không thôi, mới vừa vào thành đã bị Bách Kiếp đạo nhân theo dổi, rồi lại buộc nó nhận tổ quy tông.

- Con bà hắn! Bức ta nhận một con lừa tổ tiên. Căn bản không phải bộ tộc, lại nói máu của ta thực tinh khiết. Mụ nội nó! Trong cơ thể ta chảy xuôi chính là máu lừa sao? Ta xem hắn là cố ý! Hiện tại, bổn tọa muốn chạy trốn đều trốn không thoát!

Diệp Phàm thiếu chút nữa cười lớn lên, an ủi nó đó dù sao cùng là một Đại Thánh, lão nhận thân thích sẽ bao che khuyết điểm, ngày sau có thể ngang dọc trên cổ lộ.

Long Mã:

- Ta thèm vào!

- Giao cho ngươi nhiệm vụ nặng nề đây! Nếu đã có quan hệ cùng Bách Kiếp đạo nhân vậy làm nội ứng cho ta đi, nhìn xem các Đại Thánh định làm gì?

- Ta trở thành nằm vùng, phải cả ngày đối mặt với một đại thúc con lừa!?

Long Mã một trăm hai mươi phần trăm ý không vui.

- Tình huống thực phức tạp, người của Địa phủ đến, Thánh linh cũng xuất hiện, sắp cùng Hộ đạo giả Nhân tộc chung sức ra tay. Mà Đại Ma Thần, Đế Thiên, Nữ Thần, Thanh Thi tiên tử... cùng sẽ lần lượt đến, cộ lẽ sẽ có người lợi dụng chuyện cứu Bàng Bác này nhằm vào ta, ta phải thay đổi kế hoạch mới được!

Diệp Phàm ngấm ngầm truyền âm cho nó, dặn dò nó có tin tức gì lập tức báo cho hắn biết, sau đó đứng dậy rời đi.

Một lát sau, hắn ra ngoài Phế Thành tế ra Thần quang thai, xé rách vũ trụ, xuất hiện trên đại lục cổ chỗ Bàng Bác bị nhốt.

- Bàng Bác! Ngươi chừng nào thì có thể độ thiên kiếp Vương của Thánh nhân...

- Diệp tử! Đã xảy ra chuyện gì, có phải có chuyện xấu gì hay không, chẳng lẽ ngươi muốn hai chúng ta cùng độ kiếp, phá vỡ nơi đây?

Bàng Bác hỏi.

- Có lẽ có người sẽ nhằm vào chúng ta, làm tốt phòng bị đi!

Diệp Phàm truyền âm nói cho hắn biết, tồn tại cấp Đại Thánh lập tức sẽ động thủ, có lẽ thi thể Đế sắp xuất thể.