Già Thiên

Chương 1391: Chuẩn Đế Dừng Can Qua

Bị nhảy chương nên không có c1314 nhé...

"Đại chiến sắp sửa kết thúc!"

Trong tinh không truyền đến một tin tức như vậy, dẫn phát chấn động lớn, thập phương đều chú ý!

Nó tới là đột ngột như thế, làm cho mọi người đều ngạc nhiên. Chiến hỏa lan tràn, tiến hành đến lúc cực kỳ gay cấn rồi lại truyền ra tin tức như vậy, điều này có thể nói là xảy ra thật đột ngột.

- Tin tức tuyệt đối chuẩn xác, không có nửa điểm giả dối! Cuối cùng hai mươi mốt năm đại chiến rốt cục sắp đi tới chung điểm...

Tin tức truyền đến thổi quét khắp tinh không. Trong trường đại chiến này, cũng không biết có bao nhiêu người mất đi tánh mạng, xưng được là một trường hạo kiếp... cuối cùng sắp chấm dứt.

- Ở chỗ sâu trong vũ trụ đã xảy ra rất nhiều chuyện, vượt quá tưởng tượng của tu sĩ bình thường: các bên thỏa hiệp, không thể không ngừng can qua!

Một ít bí văn rất nhanh truyền bá, có người nói xuất hiện một đầu cổ thú, nuốt thiên nạp địa, hủy diệt rất nhiều tinh vực ở phía trước, ngay cả Đại Thánh cũng không địch lại.

Có người khác nói, Thánh linh chủ vô thượng chưa hề tham chiến đến đây, chiếm được Bổ Thiên Thuật, rồi mật nghị cùng Nhân tộc, đạt thành nhận thức chung nào đó, vì vậy sắp sửa lui binh.

Cũng có người nói, con đường thành tiên đã mở ra, rất nhiều Đại Thánh liều lĩnh đi xa, nhằm về phía Táng Để Tinh, không muốn bỏ qua tiên duyên muôn đời mới gặp này.

Cũng có tu sĩ nói, có người sắp chứng đạo, sẽ độ Đại đế kiếp tại tinh vực này, nếu như thất bại, có thể sẽ liên lụy làm cho cường giả ngã xuống không đếm được.

Còn có người nói, trên cổ lộ Nhân tộc có một tòa phần mộ Đế, khi các thiên kiêu tuyệt đại Đại Ma Thần, Đế Thiên... liên can thăm dò, phần mộ này nứt ra rồi bay ra một cỗ quan tài cổ, dẫn phát một hồi chấn động lớn.

Bí văn rất nhiều, khiến người ta khó phân biệt thiệt giả.

- Tin tức của ta nhất định là xác thực nhất: chín con rồng kéo một quan tài cổ đi ngang qua vũ trụ u tối, Đại Thánh mấy tộc đuổi theo!

Có người nói với giọng điệu khẳng định phi thường chuẩn xác.

Lập tức có tu sĩ phản bác, nói:

- Chín con rồng kéo quan tài mười vạn năm trước từng xuất hiện trên con đường này, như thế nào có thể lại xuất hiện, chẳng lẽ đây là một vòng luân hồi hay sao?

Có một điểm mọi người đều tin tưởng, là trong tinh không nhất định đã xảy ra đại sự không thể tưởng tượng, bằng không các tộc tuyệt sẽ không dừng cuộc chiến.

Nửa tháng sau, một số lời đồn trong đó có một hai điều mạch lạc rõ ràng, có thể dừng can qua lần này đúng là kết quả của rất nhiều nhân tố hợp thành.

Hiển nhiên, những sự kiện lớn này đều ảnh hưởng rất sâu xa, mọi người rất khó phán đoán đến tột cùng tin tức nào là thực. Chỉ có thể xác định, các tộc đang nghị hòa, chiến hỏa thật sự sắp được dập tắt.

- Không xong! Có Tà Thần trở mặt ra tay trong cổ tinh nghị hòa, đã xảy ra huyết chiến, có Đại Thánh bởi vậy bị mất mạng!

Ánh rạng đông hòa bình xuất hiện truyền tới các nơi, đáng tiếc lập tức lại bị vẻ lo lắng bao phủ, trong tinh không truyền đến tin tức không tốt: tai họa có thể sẽ không ngừng lại.

Người trong khắp tinh vực trong nháy mắt như rơi xuống hầm băng, lại khẩn trương lên, chư hùng lộ ra vẻ sầu lo, tình huống không ngờ lại xuất hiện thay đổi!

Suốt nửa tháng, đây là một quá trình khiến người ta chờ đợi từng ngày trong lo lắng, bóng ma lởn vởn trong lòng mọi người cho đến một khắc cuối cùng, vẻ lo lắng mới dần tiêu tán đi.

- Thỏa hiệp rồi! Hộ đạo giả của tinh vực này tụ hội, rốt cục đạt thành chung nhận thức, sắp ngưng chiến!

Tinh vực sôi trào vô số người hoan hô, các tộc đều có cảm giác như trút được gánh nặng, bỏ xuống được tảng đá nặng như vạn quân.

Đại chiến sắp sửa kết thúc, chiến tranh kéo dài hai mươi mốt năm rốt cục sắp đi tới chung điểm.

Mọi người đều mỏi mệt, Thánh linh tộc, Quang minh tộc, Nhân tộc... không có một phương nào được xem là người thắng, các bên đều phải trả cái giá bằng máu, tàn phá nhiều lắm, cuối cùng tấm màn lớn mới được hạ xuống.


Có một số chủ tộc như Nguyên ma tộc, Ngao linh tộc... sớm đã không chịu nổi liều mạng huyết chiến, một trận chiến này sinh linh đồ thán, thương vong thảm trọng, gần như diệt tộc.

- Chiến loạn sắp kết thúc là kết quả hợp lực của rất nhiều nhân tố, nhưng cuối cùng sở dĩ thành công có một nguyên nhân chính: một vị tu sĩ Nhân tộc tên là Cái Cửu U tới nơi đây, cường thể dừng can qua!

Hắn là người nào? Các tộc đều khiếp sợ cùng nghi hoặc, một người mà thôi lại biển đổi kết cục khắp nơi.

Gần đây mọi người đều rất lo âu, đại chiến kéo dài quá lâu, ai nấy đều khát vọng hòa bình. Không thể tưởng được đến đây một nhân vật thần bí như vậy, lại có lực ảnh hưởng lớn như thế.

- Hắn là... một Chuẩn để, là một chí tôn từng có hi vọng chứng đạo, thời điểm cuối cùng vì hắn cường thể tham gia mà dừng can qua!

Tinh không sôi động ầm ĩ, đây là một hồi sóng to gió lớn thổi quét khắp tinh vực truyền tới các tộc, làm cho chư hùng đều chấn động mãnh liệt. Truyền thuyết luôn nghe nói có Đế, nhưng đã có ai từng nhìn thấy, ngày nay thật sự xuất hiện một vị Chuẩn đế sao?

Hai mươi mốt năm trôi qua, một trận chiến này tàn khốc hơn xa so với tưởng tượng, nếu không có ngoại lực, các báu vật Bổ Thiên Thuật, Thạch Lệnh... có thể sẽ làm cho chiến tranh kéo dài cả trăm năm.

Một người tên là Cái Cửu U tới đây liền biến đổi hết thảy.

Tin tức về hắn hết thảy rất nhanh truyền ra ngoài, phàm là tu sĩ đều không thể không chú ý.

- Hắn là một Chuẩn đế, là chân chính vô địch dưới tinh không, các tộc đều sợ hãi, e sợ bị tiêu diệt!

- Sai lầm rồi! Hắn đã rơi xuống khỏi đỉnh phong rất nhiều năm, huyết khí khô héo, tuổi già sức yếu, khó kéo dài được huy hoàng.

Cái Cửu U buông xuống mang theo binh khí của Đại đế cổ, mà còn có hai kiện, điều này quả thực đã dẫn phát một hồi chấn động lớn! Chấn nhiếp các đại cường tộc, bất kể là Thánh linh hay là Tà Thần tất cả đều lặng xuống.

Một người có hai kiện Đế binh, dưới tinh không ai có thể tranh phong? Một kiện Đế binh chủ công, một kiện Đế binh chủ phòng, trên đời xưng tôn, hiệu lệnh vừa ra, thiên hạ ai dám không tuân theo! Nguồn: https://truyenfull.vn

Sau khi Diệp Phàm thăng cấp Thánh nhân tầng thứ tám đã qua đi ba năm, trong mấy năm này hắn như một Chiến Thần, tung hoành ngang dọc, liên tục chiến đấu ở các chiến trường tứ phương.

Từng trận từng trận huyết chiến, lần lượt vào sinh ra tử khảo nghiệm cùng rèn luyện giúp hắn củng cố cảnh giới, súc tích đạo cơ, quyết tâm thành đạo kiên cố như bàn thạch, không thể dao động!

Thần hoàn ầm huyết do tắm trong thánh huyết mà hình thành, cùng với hoàng kim của Thánh linh bộ tộc phát ra nguyền rủa, giao hòa cùng một chỗ ở phía sau hắn, rồi hóa thành một vầng hào quang rực rỡ đại biểu cho uy nghiêm cùng cường đại.

Như một mảng tiên hỏa ở nhảy lên, hoàng kim cùng huyết quang nấu chảy hòa tan, phi thường sáng lạn. Đây là từng giết qua hùng trong hùng, xuyên qua thây chất thành núi máu chảy thành sông, khí tượng độc tôn một vực, nơi hắn đi qua, cường giả thần phục, dị tộc run sợ!

Ba năm qua, bên cạnh Diệp Phàm đi theo một số cường giả, tính cả Long Mã và Cửu Vĩ Ngạc Long tất cả là mười hai người. Toàn bộ đều đạt tới thánh giai, đây là một chiến lực đáng sợ không thể xem thường.

Có một nửa là cổ thú, là do Long Mã cùng Cửu Vĩ Ngạc Long thu phục, từ lúc đầu không phục, đến bây giờ thì thề sống chết đi theo. Còn có mấy người thuộc dị tộc, chủng tộc bọn họ ý thức đạm mạc, tôn sùng cường giả, ở dưới vù lực tuyệt thế của Diệp Phàm chấn nhiếp, cuối cùng bọn họ một đường đi theo.

Ngày nay, trên đoạn cổ lộ này rất ít người dám tranh phong cùng bọn họ. Thánh thể Nhân tộc chỉ huy mười hai vị chiến sĩ thánh giai đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Bọn họ tạo nên uy danh hiển hách, mặc dù là Vương của Thánh nhân cùng không muốn trêu chọc, bởi vì đây là một đám thánh giả phi phàm, mỗi người đều cực kỳ cường đại, vượt hơn xa Cổ Thánh bình thường.

- Thánh thể đến từ Táng Đế Tinh gần hai năm nay rất ít ra tay, chỉ mười hai Thánh nhân dưới trướng hắn đủ để quét ngang một vực. Có thể nói là một đội cường giả tuyệt đỉnh, chấn thế, người nào dám tranh phong?

Tinh không dừng can qua, chiến sự bình ổn, Diệp Phàm chau mày, ước thúc mười hai Thánh nhân để cho bọn họ hạ thấp không ít.

Bởi vì Thương Viêm Đại Thánh ra tay. Hắn không còn truy tìm Bổ Thiên Thuật, ngày nay chiến hỏa tắt nên bắt đầu tìm kiếm tung tích bọn họ, muốn tập nă để phát tiết một ngụm ác khí.

- Thật là cường đạo mà! Ngay cả động phủ Thái Dương Tinh của Thương Viêm Đại Thánh Thánh linh tộc chỉ kém một chút là bước vào cảnh giới Chuẩn đế cũng dám cướp sạch, có thể nói thật to gan lớn mật!

Mọi người cùng chỉ có thể ngạc nhiên thán phục như vậy, Diệp Phàm tung hoành phiến tinh vực này hai mươi mốt năm, còn có cái gì không dám làm? Vô số kể danh túc cùng thiên tài chết trên tay hắn.

Đây là uy danh hiển hách từ chiến mà lập ra!


Thương Viêm Đại Thánh tuy rằng tức giận, nhưng không tìm được tung tích bọn họ. Mấy năm nay Diệp Phàm cùng mười hai Thánh nhân dưới trướng thủy chung không việc gì, sống tốt lắm.

- Chúng ta cùng nên ra đi, tiến vào chỗ sâu nhất trong vũ trụ!

Tinh không cổ lộ gián đoạn hai mươi mốt năm được tiếp tục, Diệp Phàm quyết định lên đường, bắt đầu một hành trình mới, ở lại phiến tinh vực Thành thứ mười Nhân tộc này thời gian đã lâu lắm rồi.

Nhiều năm huyết chiến như vậy, Diệp Phàm có tư cách đạt được ban thưởng cho một tòa Thần quang thai, đáng tiếc tinh vực tan vỡ, rất nhiều tòa cổ thành Nhân tộc bị phá hủy, trong thời gian ngắn không có loại bảo vật quý hiếm này, chỉ có thể đợi tương lai lấy được ban tặng sau.

Hai mươi mốt năm huyết chiến, Bổ Thiên Thuật không biết rơi ở phương nào, mà lại không ai có thể nói rõ.

Diệp Phàm bọn họ một hàng mười ba người ra đi, Thương Viêm Đại Thánh muốn đuổi theo đánh giết, nhưng cuối cùng chung quy không dám tùy tiện hành động.

Cái Cửu U đứng sừng sững giữa tinh không, nghiêm khắc cảnh cáo các tộc: "Ai dám xông vào cổ lộ Nhân tộc, xâm phạm lĩnh vực Nhân tộc không cần luận tội, giết không tha!"

Đây cũng không phải là "kháng nghị nghiêm trọng" khơi khơi, mà là làm ra hành động thực chất, lão với thủ đoạn sắt máu tiêu diệt một dị tộc không tính là lớn cũng không tính nhỏ, từ đó không người nào dám xông vào lãnh thổ Nhân tộc.

Cái Cửu U tuy rằng huyết bại thể khô, nhưng chỉ cần lộ ra một tia uy áp của Chuẩn đế, hiệp với hai kiện Đế binh mà đến, vẫn như cũ chấn nhiếp các tộc không dám vọng động.

Có cường tộc không cam lòng, cùng không muốn dừng tay, tình thế bắt buộc phải có Bổ Thiên Thuật. Vả lại, thời điểm cuối cùng Quang minh tộc một lần cầm Luyện Thần Hồ là một loại cổ binh Cực Đạo cũng theo vào, giằng co nửa tháng, nhưng cuối cùng vẫn là lùi bước.

Bọn họ sợ bị diệt tộc, bởi vì Chuẩn đế không thể chọc, nếu thật muốn liều lĩnh, ngay cả hạ xuống Thần đàn cảnh giới cao ngày xưa, cũng có thể bán mạng mấy đại chủ tộc.

Diệp Phàm bọn họ liên tiếp vượt qua mười mấy chỗ cổ địa, chứng kiến toàn là cảnh hoang tàn đổ nát. Trên đoạn cổ lộ này Thánh thành Nhân tộc đều là phế tích, tường đổ, gạch ngói vụn lơ lửng trong vũ trụ, trong lúc vội vàng còn chưa có gầy dựng lại, chỉ có tu chỉnh Ngũ sắc Tế Đàn.

Dọc theo đường đi này bọn họ thông suốt không bị ngăn trở, rất nhiều đạo tràng thí luyện viễn cổ đều bị bức phải đóng cửa. Đám người Diệp Phàm cứ như vậy đi thẳng tới cửa ải thứ ba mươi Nhân tộc mới nghỉ chân.

Nơi đây còn là cảnh bừa bộn, cả Sinh mệnh cổ tinh đều bị đánh nát, đất đá nứt vỡ lổn ngổn, cảnh vật hoang vắng.

Tiếp dẫn sứ xuất hiện, long trọng tiếp đón bọn họ, uy danh của Thánh thể ở nơi giếng cổ mai táng kia mấy năm gần đây sớm Đà Lan truyền đến đây: "Người này là một "hạt giống" mà rất nhiều lão già đều đang chờ mong."

- Nơi này vốn trước đây có một viên Sinh mệnh cổ tinh phi thường trọng yếu, nhưng có mai táng cổ tổ Thánh linh của thời đại thần thoại, lần này giếng cổ mở ra, nó cùng theo đó bị hủy diệt rồi!

Cộng tất cả bảy cái giếng cổ, phân ra ở bảy khu vực, dẫn tới các đại dị tộc chia đều mỗi tộc chết đi một vị Đại Thánh, Nhân tộc dù chưa có cường giả cấp số này ngã xuống, nhưng bị vỡ nát hai Sinh mệnh cỗ tinh, đồng thời cùng tổn thất thảm trọng.

Nơi đây phi thường trọng yếu, đối với thí luyện giả mà nói là thí luyện tràng không tầm thường, là một chỗ cổ địa nhất định phải ở lại tọa quan và thể ngộ.

- Tinh vực này không còn tồn tại nữa, các ngươi lựa chọn tiếp tục đi tới hay là vượt hư không đến một viên cổ tinh khác?

Tiếp dẫn sứ hỏi.

Tiếp dẫn sứ, Chấp pháp giả, Hộ đạo giả... trên con đường này, sau khi bàn bạc đã định ra bổ sung, khai thác một con đường khác, có thể đi tới một viên Sinh mệnh cổ tinh càng sâu hơn. mà lại do thí luyện giả tự mình lựa chọn.

- Đi tới con đường cổ tinh kia trước, sau khi thể ngộ sẽ quay về.

Diệp Phàm làm ra quyết định như vậy.

Bọn họ đi lên Ngũ sắc Tế Đàn, tiến vào thông đạo thời không, thần quang lóe ra, cuối cùng biến mất trên Tế đàn, phía trước chính là tới một vùng Sinh mệnh cổ địa phồn thịnh.

Thời gian hỗn loạn, hư không lúc sáng lúc tối, thông đạo này có khi hỗn độn khí lượn lờ bốn phía, có khi hóa thành vách đá trong suốt, đám người Diệp Phàm bọn họ gặp được các loại kỳ cảnh kỳ quái trong vũ trụ.

- Quan tài chín lớp thời đại thần thoại mai táng ở trên chín tầng trời!

Long Mã bỗng nhiên kêu to.

Diệp Phàm quay đầu lại nhìn, nhìn thấy rõ ràng một cỗ quan tài cực lớn, giống như từng nhìn thấy quan tài của Hư Không Đại đế trước kia! Đáng tiếc, hết thảy rất nhanh liền biến mất.

- Những thứ này đều là tàn tích của ngày xưa, có lẽ là di ảnh của mười vạn năm trước, có lẽ là mấy chục năm trước nó từng di chuyển trên đường này, không ai có thể nắm chắc được quỳ tích chân chính của nó.

một người trong mười hai Thánh nhân nói.

Cùng không biết qua bao lâu, vạn tia sáng chiếu vào thông đạo, phía trước dần dần sáng ngời, đó là ánh mặt trời, bọn họ đã tới một cổ địa.

"Ầm ầm!"

Sóng biển mãnh liệt, mênh mông khôn cùng, phi thường bao la hùng vĩ, bọn họ dừng chân bên bờ biển, sóng vỗ vào bờ đinh tai nhức óc.

- Ồ! Kiểu cách thật lớn!

Chín con Thanh loan kéo một chiếc thần xa, từ ở chỗ sâu trong biển rộng bay tới, vạch ngang bầu trời, trong xe truyền ra thanh âm:

- Đa tạ Nam Hải Long Vương thịnh tình khoản đãi, từ đây bái biệt!

Thần sắc Diệp Phàm chợt động, lộ ra vẻ mặt khó tin, hắn nhìn thấy người trong thần xa đúng là một vị cố nhân!