- Giết...
Trong thiên địa nơi nơi đều là tiếng kêu. Đại chiến cực kỳ thảm thiết. Thi thể dày đặc trên bầu trời, không ngừng rơi xuống.
Chiến trường trên mặt đất là chỗ tàn khốc nhất, máu tuôn như suối, thi thể hài cốt chồng chất thành núi. Mọi người giết tới điên cuồng, chém giết đẫm máu.
Có Thánh linh cường đại dẫn đầu, kéo theo đại quân dị tộc từ sâu trong tinh không đánh tới, không ngừng thu gặt sinh mệnh, muốn dùng hồn cốt và máu tươi mờ giếng cổ trong nơi mai táng Thần Quỷ.
Nhân tộc tất nhiên phản kháng mãnh liệt. Đại chiến tới vùng ma thổ này, hoa máu liên tục bắn ra. Pháp khí gây nát, khiến máu tươi nhuốm đỏ cả trời đất.
Tiếng kêu thảm thiết, binh khí vỡ vụn, tiếng quyết đấu pháp thuật cuồn cuộn mãnh liệt. Chiến hòa xuyên thấu bát hoang, khiến linh hồn người ta sợ run.
Chiến đấu tại Đại Nguyệt Pha là kịch liệt nhất. Nhân tộc đã biết Thánh linh nhất mạch muốn mở phong ấn đáng sợ ở nơi này, có thể khiến cả viên cổ tinh này bị hủy diệt, tất cả đều chém giết mà ngăn cản.
Đúng lúc này thì dân vốn sống trong vùng hoang dã này - Các loại cổ thú đều đứng về phía Nhân tộc. Bởi vì chúng ta sợ khả năng sinh tồn ở nơi này bị phá hoại.
Tương truyền từ thời cổ xưa, Đại Nguyệt Pha không thể để bị phá! Phong ấn mai táng Thần Quỷ này không thể bị phá giải, bằng không khắp tinh vực có thể bị nổ tung.
Ai cũng không biết dưới giếng cổ tại mai táng Thần Quỷ có gì nhưng Bá Long nữ vương Đà Lan và một số Thánh thú Vương tuyệt thế đều biết rõ di huấn của tổ tiên khẳng định là có đạo lý.
- Giết chết sạch sẽ, tiêu diệt Nhân tộc nơi này đi!
Thánh linh cầm đầu tại đệ nhất thành của Nhân tộc kêu to.
Đây là một Thánh linh đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, tuy rằng chưa thăng cấp lên Vương của Thánh nhân bậc cao nhưng cũng đã bao quát toàn bộ khu này, có thể đánh chết Thánh thú Vương đã đắc đạo nhiều năm.
Grao...
Hắn đánh ra một quyền, khí nuốt núi sông. Huyết khí mênh mông như đại dương tràn ra, đánh nát một đầu Thánh thú Vương trên bầu trời. Thánh Vương huyết rơi xuống, rất nhiều sinh linh kêu lên thảm thiết. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thánh Vương huyết có thể so với lợi khí tuyệt thế, xuyên thủng thân thể rất nhiều tu sĩ.
Đây đúng là một hồi đại nạn. Mai táng Thần Quỷ này thiếu nhất chính là tiên huyết của sinh linh. Ánh mắt của Thánh linh này lạnh lẽo, chiêu thức đánh ra mạnh mẽ, bắt đầu không tiếc dùng thánh huyết đánh bị thương đại quân dị tộc, thu hoạch hiển tế hồn huyết.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt. Chiến tranh ngày càng thảm liệt.
- Giết!
Thánh linh này vẫn cầm đầu như cũ, xông vào chiến trường như vào chỗ không người, đánh giết một con thần sư ở gần đó, công kích rất cuồng bá.
- Sư Vương!
Rất nhiều cổ thú gầm thét, lao tới cứu viện.
Hiển nhiên con sư tử già này có uy vọng cực cao, là một cường giả tiếng tăm lừng lẫy ở cổ tinh này, chỉ huy rất nhiều cổ thú. Lúc này cũng có rất nhiều người tới cứu viện hắn.
- Graoooo...
Một tiếng sư tử gầm truyền ra khiến khắp Đại Nguyệt Pha rung chuyển. Lão sư tử là một Thánh thú Vương, đại chiến với Thánh linh này, huyết khí ngập trời.
- Vô dụng. Ta thuộc bộ tộc Thánh linh, tuy rằng rất ít người, có thể đếm trên đầu ngón tay nhưng mỗi người đều là cao thủ tuyệt thế. Các ngươi có tới nhiều hơn cũng vô dụng.
Thánh linh này gầm lên, thần uy cái thế, tuy rằng chưa phải Vương của Thánh nhân bậc cao nhưng lại có đạo hạnh cao thâm, hơn hẳn tiềm tu mấy ngàn năm Thánh thú Vương.
Phụt, phụt...
Máu tươi bắn tung tóe. Mỗi con cổ thú tới cứu viện đều bị hắn đánh thành thịt nát, máu huyết phun ra như suối, trông mà ghê người. Trước mặt hắn gần như không có ai có thể ngăn cản.
Dù là Thánh khí cũng đều vô dụng, bị đôi nắm đấm đá đánh nát hết. Lửa Thánh khí hừng hực thiêu đốt, tôn hắn lên như thiên thần hạ phàm.
Thánh linh không thể chống đỡ!
Loại sinh vật này rất khó xuất hiện trên đời như khi đã hiện ra thì đều là cao thủ tuyệt thế, người cùng cấp căn bản không phải là đối thủ, chỉ có thể tuôn máu mà nuốt hận.
- Graoooo.
Lão sư tử rống to, thấy nhiều bộ hạ chết đi như vậy, thân thể giống như hoàng kim luyện thành tỏa sáng chói mắt, huyết chiến với Thánh linh, lửa giận bốc lên tận trời cao.
Đây mới chân chính là Sư Tử Hống, khiến trời đất sụp lở. Đại quân dị tộc tới từ sâu trong tinh không ngã xuống hàng loạt, giống như lúa mì bị gặt vào mùa thu, đổ rạp xuống.
Đại quân dị tộc tan nát, hóa thành sương mù máu trong Sư Tử Hống.
Nhưng Thánh linh kia cũng không phẫn nộ. Hắn cần máu tươi phá phong ấn của mai táng Thần Quỷ này, dù là người bên mình cùng chẳng sao.
Trong mắt hắn lộ ra từng luồng ánh sáng hung ác. Hắn cùng càng dùng mãnh chém giết bốn phương hơn.
Pháp thuật của lão sư tử hoàng kim đã thi triển hết, nhưng lại vẫn không thể áp chế Thánh linh này, bản thân chảy máu đầm đìa, đánh không lại đối phương.
Hắn thực sự đã cố hết sức rồi như truyền thuyết Thánh linh vô địch khó có thể bị đánh vỡ.
- Ngươi mạnh mẽ như vậy, một khi hiến tế ngươi thì phải tương đương với cả trăm vạn kẻ khác!
Người đá rống lớn, mạnh mẽ xông lên tấn công, để mặc pháp thuật đánh lên người, chụp và người của lão sư tử hoàng kim.
Lão Sư Tử Vương này là bá chủ một phương tại cổ tinh này nhưng giờ rõ là không địch nổi.
Phụt!
Máu tươi bắn tung tóe. Thánh thú Vương, Sư Vương bất hủ cũng bị túm lấy, sau đó bị người đá bắt sống trong tay.
Grao!
Một tiếng rống to truyền ra. Người đá thể hiện thần uy kinh thế, bắt lấy lão sư tử, tay không xé rách trên bầu trời, máu tươi văng khắp nơi, rơi xuống mai táng Thần Quỷ.
Có thể thấy rõ từng luồng tinh hoa máu huyết bay về phía giếng cổ, khiến nơi đó bốc lên từng trận khói nhạt, thần bí mà quỷ dị.
- A, lão Sư Vương qua đời rồi!
- Liều mạng với bọn chúng, báo thù cho hoàng kim Sư Tử Vương!
Rất nhiều cổ thú kêu to, ánh mắt đỏ bừng. Lão sư tử là bá chủ một phương, thống trị đã nhiều năm, có uy thế rất lớn, tất nhiên cũng có một đám bộ hạ trung thành.
- A...
Đại chiến càng thêm kịch liệt. Đại quân dị tộc điên cuồng tấn công, rất nhiều người ngã xuống, thây cốt chất thành núi.
Thạch Thánh linh Mạc Phổ cười to, mang theo một tia ác nghiệt, tiếp tục chém
giết, tấn công cao thủ các nơi, mạnh mẽ không thể đón đỡ.
- Tiểu chủ thượng chớ giết chóc quá mức, chú ý không bị cao thủ Nhân tộc đánh lén!
Đúng lúc này một sinh linh ba đầu sáu tay tiến lên nói.
- Yên tâm đi. Ta biết chừng mừng. Nhân tộc quá yếu ớt, khó có thể làm gì ta.
Lần này nhất định phải lấy được cổ khí trong truyền thuyết. Chỉ cần tu thành pháp môn trên đó thì ta có thể hóa giải việc không viên măn vì xuất thế trước thời hạn.
Thạch nhân Mạc Phổ nói.
- Đây là đúng là một con cá lớn. Kẻ được gọi là tiểu chủ kia khẳng định là một tồn tại được tôn sùng.
Long Mã thầm nhủ.
Nó và Cửu Vĩ Ngạc Long đều rất khiếp sợ. Thạch nhân này có chiến lực quá cường đại, quả thực là vô địch, so với cảnh giới Vương của Thánh nhân như nó đúng là cao hơn nhiều.
Toàn thân Diệp Phàm là máu. Hắn đánh giết từ Đại Nguyệt Pha vào sâu bên trong, cũng không biết chém giết bao nhiêu cường giả dị tộc rồi, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
- Thánh linh này rất ít sinh ra được con cháu. Đây hơn phân nửa là một hậu bối được đám Thánh linh thống trị coi trọng rồi!
Diệp Phàm nói. Ánh mắt của hắn càng lạnh như băng. Thạch nhân này không kiêng nể gì, cuồng bá vô cùng, thi thể chất dưới chân hắn đến cả ngàn, đều là cao thủ cả!
Grao...
Thạch nhân Mặc Phổ đột nhiên gầm lên như dã thú bị thương, ánh mắt lạnh hơn cả độc xà. Hắn xoay phắt người, nói.
- Trên tay ngươi có máu của Thánh linh tộc ta, là kẻ bị tộc ta nguyền rủa. Ngươi phải chết!
Giống như gặp phải thạch nhân trước đây, vừa mới tới gần Diệp Phàm đã bị cảm ứng là từng giết Thánh linh, lập tức bị tỏ rõ địch ý.
Diệp Phàm căm giận. Chỉ giết một con sói đá xong liền không thể ẩn dấu trước mặt Thánh linh, hơi tí mà bị phát giác.
- Đừng lỗ mãng. Ngươi không phải là đối thủ của nó. Thạch nhân này là vô địch trong Vương của Thánh nhân.
Long Mã ngăn cản.
- Mau chóng chạy về phía sau. Hiện giờ không nên đối đầu với hắn!
Cửu Vĩ Ngạc Long cũng lo lắng nói. Tên thạch nhân kia thì đã thể hiện tu vi rành rành trước mặt mọi người, ngay cả Thánh thú Vương cường giả cao tuổi cũng đành phải nuốt hận trước hắn!
- Ô Cổ thủ hộ bên ngoài, không ngờ cho ngươi xông vào. Ta sẽ tự tay giết chết ngươi!
Thạch nhân Mạc Phổ hóa thành một luồng thần quang vọt tới, thần uy ngập trời.
Ô Cổ mà hắn nói tới chính là thạch nhân mà Diệp Phàm vừa gặp, chiến lực cũng rất kinh thế, gần như là vô địch trong cảnh giới Thánh nhân.
- Đi thôi!
Long Mã lo lắng kêu to.
- Tránh mũi nhọn trước đã!
Cửu Vĩ Ngạc Long cũng gầm lên lo âu. Nó coi trọng tư chất của Diệp Phàm, biết là tuyệt thế hiếm thấy, tương lại nhất định có thể đánh với Thánh linh một trận. Nhưng trước mắt còn sớm quá.
Diệp Phàm không nhúc nhích, vẫn chưa lùi bước, ánh mắt ác liệt nhìn về phía thạch nhân đang lao tới. Huyết khí màu vàng toàn thân hắn tỏa ra mênh mông, sau đó vung nắm tay phái đánh ra một quyền phá thiên địa!
Trong cơ thể hắn có một luồng tử khí mênh mông như tinh hà tràn ra dọc theo cánh tay hắn, giống như ngân hà từ chín tầng trời trút xuống!
Đương nhiên vùng ngân hà này đã bị nhuộm đen như mực, khủng bố vô cùng. Đây là lực lượng tử vong vô tận, khiến người ta tuyệt vọng.
Graooo...
Thạch nhân Mạc Phổ kêu to. Luồng lực lượng này có tính hủy diệt mênh mông, khiến hắn sợ hãi, có thể ô nhiễm Thánh linh bất hủ của hắn.
Lui không thể lui, tránh cùng không thể tránh. Lực lượng tử vong vô tận đánh tới. Bên trong Luân Hải của Diệp Phàm, âm ngư màu đen lập tức trong vắt đi không ít, ít đi hơn phân nửa hắc khí.
Vào thời khắc này thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang. Một quyền lực tử vong của tinh hải mạnh mẽ quá mức, đánh thẳng vào Thạch nhân Mạc Phổ.
- A...
Tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên. Đại quân dị tộc bị tổn thất thảm trọng, bị lực lượng của hải dương mênh mông màu đen này ăn mòn, rất nhiều người trở thành tro bụi, sương mù máu cũng không lưu lại nổi, chẳng thể hiến tế.
Thạch nhân Mạc Phổ kêu to, sau đó liên tục rên rỉ, lui lại phía sau vài dặm, toàn thân đen kịt, bị lực lượng tử vong ăn mòn. Hắn đã bị thương không nhẹ.
Đây là việc không thể tưởng tượng nổi. Không chỉ nói là Thánh nhân, dù là cường giả Vương của Thánh nhân cũng khó làm hắn bị thương, lúc này lại bị một tu sĩ Nhân tộc đánh một quyền gần như xuyên thủng!
Thánh linh là vô địch. Hôm nay hắn lại suýt ngã xuống, điều này khiến Mạc Phổ kinh sợ.
- Graoooo...
Hắn rống lên như dã thú, huyết khí tràn ra như biển, đẩy hắc khí toàn thân ra nhưng lỗ máu trên ngực cũng rất khó khép lại.
Hắn tức giận vô cùng, lao tới đánh giết Diệp Phàm. Nhưng ngay giờ khắc này, một lão già Nhân tộc xuất hiện, chỉ đánh một kích thôi đã đẩy lùi hắn.
Tiếp dẫn sứ của thành thứ mười của Nhân tộc xuất hiện, chặn Thạch Nhân Vương vô địch này, đại chiến với hắn, chiếm được thế thượng phong.
- Ô Cổ, ngươi đần độn ở nơi này, phóng vào giết hung thủ giết cường giả tộc ta ngay. Mau giết hắn đi!
Thánh linh Mạc Phổ rống giận, truyền âm tới bên ngoài.
Một tiếng kêu khác truyền ra. Thạch nhân trước kia lại xuất hiện, đánh về hướng này. Nhưng rất nhiều cao thủ của Nhân tộc cùng tới, lao về phía trước. Có cả lão Thánh nhân chống lại Thánh linh kia.
Giờ khắc này Diệp Phàm bắt đầu đại khai sát giới, giống như Thánh linh vô địch vừa rồi, xông xáo trong đại quân dị tộc, không ai có thể kháng cự.
- Không được lưu lại sương mù máu, phải đánh thành tro bụi hết, không cho bọn chúng hiến tế!
Diệp Phàm mạnh mẽ liên tục xuất quyền, liên tiếp đánh nổ tung cả trăm vị cường giả dị tộc trên bầu trời, xương cốt bắn ra bốn phía, máu chảy đầm đìa, cuối cùng thiêu đốt hừng hực.
Hắn huyết chiến một đường, khiến những kẻ chống lại tan tác, tiến sâu vào trong Đại Nguyệt Pha, đi tới trung tâm của mai táng Thần Quỷ.
Thế đánh của như chẻ tre, cùng không biết giết bao nhiêu cường giả rồi, có thể nói là thây chất thành núi, máu chảy thành sông. Nhưng vào khoảnh khắc hắn nhìn thấy giếng cổ thì toàn thân lạnh ngắt.