Già Thiên

Chương 1225: Ai Là Con Mồi

Mấy vị Bán Thánh Phạm tộc đều lạnh lùng. Ở trong vùng tinh hải này không ai dám nói với bọn họ như vậy. Người này từ bên ngoài tới không biết kiêng nể gì, còn muốn coi bọn họ làm con mồi.

- Bao nhiêu năm rồi, có lẽ Tiên Vũ Tinh Hải đã bình tĩnh quá lâu, rất nhiều người quên uy nghiêm của Phạm tộc rồi. Đã lâu như vậy chưa có gặp thanh niên nào khoa trương như ngươi.

Đây là hồi long tranh hổ đấu, trong khi nói chuyện bọn họ cũng ra tay, bắt đầu ẩu đả sinh tử. Từng cơ giáp Cổ Thánh lóe lên ánh sáng lạnh lùng của kim loại vọt tới, giống như điện quang lao đi.

Đột nhiên, một luồng dao động năng lượng cường đại phát ra!

Một vị Bán Thánh nảy sinh độc ác, đứng sừng sững ở đó, khống chế công cụ chiến tranh màu đỏ như lửa, giống như được chế thành từ Hoàng Huyết Xích Kim, toàn thân đỏ tươi như máu, giương cung trong tay nhắm về phía Diệp Phàm.

Đây là một Thánh khí cường đại, hấp thu tinh khí mười phương, cắn nuốt cạn khô cả vũ trụ hư không. Tinh quang phương xa tràn tới trắng xóa, mãnh liệt như nước. Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

Cổ cung trong tay hắn tản ra hồng quang chói mắt, giống như một vầng mặt trời, hấp thu sạch sẽ tinh khí của cả tinh hà, bên trên lóe lên phù văn màu máu.

Trên dây cung hiện lên dòng máu tươi thần bí và rất nhiều thần văn, phong cách cổ xưa, cường đại tới khiếp người.

Vút!

Mũi tên này bay ra giống như một dòng sông máu kinh thiên tràn tới, đặc biệt bắt mắt trong vũ trụ hắc ầm này, chậm rãi đi tới mấy trăm dặm, truy đuổi Diệp Phàm, không bắn trúng không ngừng.

Đây là một mũi Thánh tiễn rất lớn, uy lực tuyệt luân, những nơi nó đi qua vũ trụ vỡ nát, ánh sáng Thái Sơ phun ra, pháp tắc hỗn độn loạn xạ.

Phụt!

Huyết khí màu vàng chấn động. Cơ giáp màu lam nhạt rung lên, cánh tay bị bắn thủng, cuối cùng cũng không thoát khỏi một đòn này.

- Hắc, cơ giáp nhỏ xíu thế thì ăn thua gì. Mau giải quyết hắn, thu lấy máu màu vàng của hắn, miễn cho không phát sinh chuyện bất ngờ.

- A, không ổn!

Một người kêu to, phát hiện ra chuyện không ổn. Cánh tay máy của Diệp Phàm vừa bị bắn trung cũng chưa nổ tung, đạo văn lưu chuyển. Nơi đó vừa hiện ra một không gian Thứ Nguyên. Ắn ký đại đạo của Thánh tiễn đều bị nuốt vào trong đó.

Diệp Phàm dùng bí pháp hóa giải rồi!

Hắn ở gần cơ giáp màu vàng nhất, mượn uy lực của mũi tên kia khiến thân và thân hợp nhất, đồng thời lao tới, xông pha nguy hiểm giết địch.

Chát!

Lam Ma đao trong tay Diệp Phàm sáng rực lên, áp chế kẻ địch, ánh đao tuôn ra như biển, đạo văn tràn tới không ngừng. Đây là một đòn tuyệt sát. Hắn quyết tâm phải lập tức giết tên Bán Thánh này, liều mạng đánh tới.

Coong.

Một chiếc chuông lớn màu vàng hiện ra phía trước, cao tới mấy trượng, trên mặt có khắc núi sông nhật nguyệt, cá tôm thú chạy, phong cách cổ xưa mà rộng lớn, chắn trước ma đao.

Nhưng thế công của Diệp Phàm sắc bén vô cùng, mênh mông như nước, cao ngút như sóng thần. Các loại ấn pháp đều được đánh ra cả.

Chưởng chi của hắn hóa thành một ngọn núi màu đen. Chuông lớn bị đánh văng ra ngoài. Mà tay kia của Diệp Phàm cầm ma đạo không gì cản nổi, đao khí màu lam bao phủ toàn bộ nơi này.

- A...

Cơ giáp màu vàng kia rất cường đại, đứng trong hàng ngũ thần giáp ngũ hành, các tính năng vượt hẳn so với cơ giáp của Diệp Phàm nhưng cũng không chịu nổi thế công mãnh liệt như vậy.

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn vang lên. Cơ giáp hoàng kim kia nứt nẻ ra, sắp giải thể tới nơi rồi. Thánh uy cường đại tràn ngập. Bán Thánh bên trong bị tấn công, xương cốt bị gãy rất nhiều, phun ra một ngụm máu lớn.

- Ngũ hành cùng tồn tại, thần mạc ngăn cản!


Bên cạnh, một trung niên rống to, thần thức như sấm, đánh nát vũ trụ hư không tối đen.

Năm màu xanh, vàng, đỏ, đen trắng lóe lên. Cơ giáp thần bí phát sáng, trong nháy mắt chiếu sáng cả một vùng vũ trụ. Bọn họ có thể cộng sinh, ánh sáng giao hòa, chống lại thế công của Diệp Phàm, đồng thời dâng lên lực lượng ngập trời, chuẩn bị phản đòn.

Diệp Phàm biến sắc, trong lòng chấn động. Thần quang ngũ hành này quả là thần diệu. Suýt nữa đã đánh nát một đại địch rồi nhưng hắn lại bỏ lỡ mất một cơ hội tuyệt sát.

Vù!

Hắn hóa thành một luồng sáng di động, lui lại gần trăm dặm, đứng trong không gian lạnh như băng kiên trì với địch thủ.

Xa xa truyền tới tiếng vang kỳ dị. Cơ giáp vừa gần như vỡ vụn lúc này khép lại, phù văn lóe sáng, có vẻ thực quỷ dị, giống như cũng không bị thương quá nặng.

Diệp Phàm kinh ngạc. Hắn đã từng nghe nói là trong Vương giả cơ giáp Cổ Thánh có thứ rất yêu tà, có công năng tự hồi phục, rất khủng bố.

Năm cơ giáp thần bí màu xanh, vàng, đỏ, đen, trắng này tỏa ra hào quang, cùng tồn tại, dường như kết thành một thể, có uy lực tới mức này, giống như Vương giả cơ giáp Cổ Thánh vậy!

Trong thời gian không lâu, những vết nứt trên cơ giáp màu vàng kia đã biến mất toàn bộ, giống như được tái sinh, hóa thành một chỉnh thể hoàn chỉnh, không chút sứt mẻ, hoàn toàn đẹp đẽ.

- Thanh niên họ Diệp. Ngươi cho là mình rất mạnh phải không. Một người tới từ bên ngoài thì có thể hiểu bao nhiêu về tinh vực này chứ. Chúng ta sẽ cho ngươi thấy chút thủ đoạn của chúng ta.

Một trung niên lạnh lùng nói.

- Hắc, đánh là biết kết quả ngay. Sáu người các ngươi nếu không giết được ta vậy thì ta hôm nay sẽ đánh cho Phạm tộc gãy gân cốt, cho bộ tộc các ngươi hối hận thống khổ!

Diệp Phàm ngạo nghễ trước mấy vị Bán Thánh!

- Miệng ngươi cũng to lắm. Chiến đấu trong tinh hải này, người ngoài tới như ngươi sẽ chết không có chỗ chôn!

Một vị Bán Thánh cười lạnh.

Trước lúc đi Phạm Tiên cũng đã nói với bọn họ, chỉ cần cuốn lấy Diệp Phàm, nàng sẽ dùng mẫu thuyền tới rất nhanh, khống chế thánh thuyền siêu hạng dài mấy ngàn trượng tới, tiến hành công kích mang tính hủy diệt.

Đại chiến trong vũ trụ tinh hải vô ngần, loại chiến thuyền cự phách này tuyệt đối là vô địch, có thể hủy diệt cả một tinh tú, rất khó chống đỡ.

Diệp Phàm thấy bọn họ không nóng lòng rời đi, tâm niệm xoay chuyển, lập tức cảm thấy khẳng định bọn họ đang đợi tiếp viện.

Văn minh của tinh vực này thực sự rất phát triển, dù rời xa Thiên Đường nhưng rất nhiều người cũng có thể tìm tới nơi này.

Miệng hắn lộ nụ cười lạnh nói:

- Ta còn sợ các ngươi sao. Bức ta đại khai sát giới thì hôm nay ta sẽ cho các ngươi nhuốm máu phiến tinh không này.

- Đây là thiên hạ của chúng ta, ngươi có thể chạy trốn sao?

Một người mặc cơ giáp màu bạc trắng tấn công.

Thần sắc Diệp Phàm ác nghiệt, bước chân như ảo mộng, lưu lại dấu vết của đại đạo. Hắn dường như không việc gì, dùng bí pháp khắc một khối gỗ vào trong hư không.

Đây là trận văn Khi Thiên được khắc trên thân cây ngộ đạo. Lúc này Diệp Phàm dùng nó để phong tỏa khí tức, muốn ngăn cách với ngoại giới, không muốn để Phạm Tiên cảm nhận được.

- Đến đây đi!

Diệp Phàm ứng chiến, chém giết kịch liệt với kẻ địch.

- Ta không tin ngươi có thể nghịch thiên!

Một vị Bán Thánh cười lạnh, thế công càng mạnh.


- Thử xem là biết. Xem ai sẽ mất mạng trước.

Diệp Phàm lạnh lùng nói. Hắn thấy thần giáp ngũ hành có thể tự động chữa thương thì không dám coi thường nữa.

Mặc dù kẻ địch rất khó giải quyết nhưng sáu vị cường giả cũng không lo lắng gì. Không nói bản thân bọn họ cường đại, mà không bao lâu nữa thời gian mẫu hạm sẽ đuổi tới, chắc chắn có thể giết Diệp Phàm.

- Thanh niên như ngươi khiến chúng ta rất ngạc nhiên và vui mừng. Bản thân ngươi là một cây bảo dược bất diệt, ai cũng phải động tâm.

- Tộc ta ban thưởng Tiến Hóa Dịch cho ngươi, tinh lọc huyết mạch cho ngươi. Ngươi lại dám phản kháng, lúc này giống như con mồi đã được nuôi béo, đến lúc phải giết thịt rồi!

Mấy vị Bán Thánh nói chuyện rất vô tình, âm trầm ác nghiệt, muốn nhiễu loạn tâm cảnh của Diệp Phàm, mạnh mẽ trấn áp, dùng huyết thư viết lên uy nghiêm của Phạm tộc.

- Phải không? Lập tức sẽ biết ai bị giết thôi!

Thần sắc Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Cơ giáp năm màu rất khói đối phó, đồng thời xuất kích, công phòng một thể, lại có thể tự lành, cường đại vô cùng. Hắn nhằm vào cơ giáp thứ sáu hơi yếu hơn kia, chuẩn bị giải quyết người này trước tiên.

Ầm ầm!

Hắn tăng chiến lực lên tột đỉnh, toàn lực ra tay. Phía sau hắn hiện ra một bảo tàng màu vàng, các loại thần binh đều xuất hiện.

Hoàng Kim Thần Tàng!

Diệp Phàm khống chết cơ giáp Cổ Thánh, lúc này thi triển ra các loại bí thuật thông thiên. Đối địch với hắn có thể nói quả thực là một đại nạn.

Đây là một thế giới màu vàng. Thiên kiếm màu vàng, chuông Cổ Hoàng kim, đạo đỉnh, thiên tháp chín tầng...cái gì cũng có, số lượng vô cùng. Tất cả đều tỏa ra thánh uy, hiện ra ở phía sau.

Ở trong xứ sở này, không có chư hùng của Phạm tộc nhìn chằm chằm vào, không có mẫu thuyền khổng lồ uy hiếp, không có giam cầm của đất lành Thiên Đường. Nơi này trống trải khôn cùng, hắn cũng không kiêng nể gì, có thể lật ra hết các con bài chưa lật, chẳng hề để ý!

Kim quang chói mắt tỏa ra. Hắn khống chế cơ giáp Cổ Thánh, huy động loại thần thuật nghịch thiên của Cổ Hoàng này. Thánh uy tự nhiên tràn ra, cường đại hơn lúc trước rất nhiều!

- A...

Cơ giáp thứ sáu kia vừa đối mặt với đám vũ khí hoàng kim công kích, máy móc xuất hiện rất nhiều vết rách, gần như tan rã tại chỗ.

Hắn rất nhanh chạy trốn đi. Đồng thời năm cơ giáp còn lại vọt tới trợ giúp rất nhanh nhưng vẫn hơi muộn rồi.

Diệp Phàm ra tay quá mạnh, không hề giữ lại chút sức lực. Rời khỏi Thiên Đường, uy hiếp đối với hắn không còn lớn, hắn có thể đánh giết thoải mái.

Coong!

Chuông cổ màu vàng chấn động, đánh nát đầu vai của cơ giáp kia.

Keng!

Thiên kiếm hoàng kim chém xuống, trực tiếp đánh rơi một cánh tay của cơ giáp Cổ Thánh thứ sáu.

Ầm ầm!

Thiên tháp chín tầng đè xuống, khí hỗn độn tỏa ra mênh mông, đánh vào ngực hắn. Khiến chiến thể kim loại này hoàn toàn lõm xuống, sau đó bắt đầu giải thể.

Thế công mạnh tới mức này, Diệp Phàm ra tay kịch liệt, công kích tới ngàn lần. Các loại thần binh màu vàng sắc bén đánh tới, hóa thành một vùng ánh sáng vĩnh hằng.

Cơ giáp thứ sáu sao có thể trụ nổi chứ? Dưới sự tấn công của các loại binh khí, nó phát ra một tiếng vỡ vụn khó nghe. Dù là công cụ chiến tranh cấp Cổ Thánh cũng không thể ngăn cản nổi nữa.

Một tiếng nổ truyền ra. Nơi đó ánh sáng nở rộ giống như pháo hóa, lại giống như một ngọn núi lửa phun trào trong vũ trụ, khiến lòng người kinh sợ.

Cơ giáp này đã bị đánh nổ hoàn toàn, hóa thành một quầng lửa khiến Bán Thánh bên trong hoảng sợ kêu to nhưng cũng không có cách nào thoát được.

Phụt!

Một luồng thiên kiếm màu vàng đảo qua, đánh hắn thành thịt vụn. Máu tươi vãng khắp nơi, thần thức tan thành mây khói.

Năm người còn lại biến sắc. Chiến lực của Diệp Phàm vượt qua dự đoán của bọn họ, cường đại hơn xa khi ở đất lành của Thiên Đường, làm cho bọn họ cảm thấy một tia bất an.

- Ngũ hành đồng sinh!

Bọn họ đứng cùng một chỗ, thần quang ngũ sắc lưu chuyển, trông vô cùng thần bí, diễn biến ra thế giới ngũ hành, cùng đối địch với Diệp Phàm.

- Các ngươi nói muốn nuôi béo ta là có thể giết. Mà ta lại cảm thấy có lẽ ngược lại đó.

Diệp Phàm bước về phía trước, thế giới Hoàng Kim Thần Tàng phía sau tỏa ra ánh sáng huy hoàng.

- Thanh niên họ Diệp. Ta thấy ngươi cũng chẳng còn kiêu ngạo được bao lâu, cuối cùng cũng chỉ là một cây bất diệt bảo dược của tộc ta mà thôi.

Một trung niên trong đó nói. Hắn cảm thấy mẫu thuyền của Phạm Tiên sẽ tới rất nhanh.