Già Thiên

Chương 1145: Hoàng Đạo Tranh Hùng

Chiến trường Vực ngoại, một mảnh tiêu điều hoang vắng, chiến thuyền kim loại mục nát, di hài Thánh nhân đáng sợ, bộ xương Thần tộc trắng bóng... rơi rụng khắp nơi.

Thánh binh vỡ nát, thi thể thần bí bất hủ... Rất nhiều đều là tài liệu trân quý nhưng bị phá hủy hết thảy.

Đấu Chiến Thánh Phật trầm mặc, một người độc đối hai vị đại địch, đây là một loại áp lực khó thể tưởng tượng. Đại Thánh thần thông cái thế, có thể hái sao lấy trăng, loạn thiên động địa, nhảy ra một cái có thể hủy diệt trần thế.

Vút!

Thân thể Côn Trụ và Hoàng binh Cực Đạo hợp lại hóa thành một đạo tiên mang chủ động công hướng lão Thánh viên. Ngày nay trợ thủ tới rồi, hắn càng thêm không có cố kỵ, ra tay bá đạo ác liệt.

Đấu Chiến Thánh Phật cầm Thần Thiết màu đen chống lại, một mảnh sáng mờ, đạo ngân vô cùng, cắt qua vòm trời hắc ám và lạnh băng, tiếng sấm ù ù.

Đây là quyết đấu vô thượng giữa Đại Thánh, mượn dùng Cực Đạo Cổ Hoàng binh mà chiến, đem loại đại chiến này đem tới cuối cùng cực hạn, quả thận như Thánh Hoàng cổ sống lại.

Quỷ khóc thần gào, âm phong gào rít. Tuy là ngoài không gian nhưng chân không dậy lốc, hóa ra sóng lớn, các loại thần ma dị tượng đều hiện. Thánh nhân đứt đầu, Thần tộc không đầu, Thánh linh có cánh...

Đây là một bức hình ảnh đáng sợ, tất cả đều là Cổ Hoàng binh bày ra, là cao thủ vô thượng ngày xưa bị chúng giết chết.

Thiết côn màu đen vạn sợi thụy quang cùng Côn Trụ liên tục giao kích. Hai người va chạm kịch liệt, gió mây rung chuyển. Cực Đạo quyết đấu, Đại Thánh liều sinh tử.

Nhưng mà đây nhất định không phải một trận to tài công bình, một vị Đại Thánh khác làm sao có thể khoanh tay đứng nhìn, gấp rút tiếp viện. Giống như một mảnh sao chổi cùng tới, khiến thiên vực hắc ám hóa thành rực rỡ.

Coong!

Đây là đạo ngân của Hoàng binh Cực đạo giao kích, lập tức liền vỡ tung. Chiến trường Vực ngoại vỡ nát tan tành, ba bóng người tự bay ngược về một bên, địa phương kia trở thành hắc động.

Trung Vực, bên ngoài Chân Hiền thành, mọi người không thể không phát run, rõ ràng cảm nhận được khí tức Cổ Hoàng. Loại quyết đấu cấp bậc này bọn họ chỉ có thể nhìn lên.

- Thì ra là ngươi...

Chiến trường Vực ngoại, Đấu Chiến Thánh Phật ổn định thân hình, nhìn về phía một chỗ khác chiến trường. Thân phận của vị Đại Thánh thứ ba bởi binh khí trong tay lộ ra ánh sáng.

Đây là một bóng người đều bị ánh hoàng kim bao phủ, trong tay hắn cầm một thanh Hoàng Kim Giản, oai Cực Đạo mênh mông cuồn cuộn, ép vòm trời sụp đổ, đại đạo nổ vang, hơn ức sợi tiên hà bừng bừng mà lên, vô cùng thần bí.

- Là... Là Cực Đạo Cổ Hoàng binh của Hoàng Kim tộc, một đại hoàng tộc rồi lại bị cuốn vào.

- Không sai, là Hoàng Kim Giản danh động thái cổ, tương truyền có thể thí thần đánh tiên. Là Cổ Hoàng binh rất ít xuất thế.

Trung Vực, ngoài Chân Hiền Thành tất cả Cổ tộc đều sợ run, tuyệt không nghĩ tới Cổ Hoàng tộc điệu thấp nhưng vô cùng cường đại này lại ra tay.

Đây thật đúng là một hồi đại loạn. Giữa Cổ Hoàng tộc sẽ phát sinh đại chiến sao?

Hoàng Kim tộc, một Cổ tộc vô cùng thần bí, uy chấn thái cổ, hiển hách vô cùng, có thể ở trong vạn tộc bị coi là Hoàng Kim gia tộc, huyết thống và thực lực của bọn họ tự nhiên là cấp bậc chấn thế. Đây là một loại tán thành địa vị.

Ai cũng không nghĩ tới, một hoàng tộc hết sức quan trọng thái cổ ra tay muốn trợ giúp Côn Trụ diệt trừ Đấu Chiến Thánh Vương, là một dấu hiệu bắt đầu phi thường không tốt.

Dòng tộc Đấu Chiến Thánh Viên mặc dù tộc nhân rất thưa thớt, chẳng qua hai ba người nhưng là xứng với tên Cổ Hoàng tộc. Giữa hoàng tộc như vậy khai chiến.

Vào thời thái cổ, loại chuyện này rất ít phát sinh, đều cực lực tránh né, bởi vì ảnh hưởng quá lớn, hậu quả không thể đoán trước. Đưa hơn trăm tộc bọn họ thống ngự đều cuốn vào, chiến hóa cùng nhau, vạn tộc đều có thể sẽ đại loạn.

Người của Thần Tàm Lĩnh, Huyết Hoàng Sơn, Hỏa Lân Động đều nhíu màỵ. Chuyện này khuếch đại hóa thêm một bước, vượt qua đoán trước, có thể khiến giữa Cổ tộc phát sinh đại chiến trời sụp đất nứt.

- Hoàng Kim gia tộc của Bắc Nguyên là...

Diệp Phàm lòng có nghi vấn. Hắn từng giết chết Kim Xích Tiêu, nghe đồn là hậu duệ Cổ tộc.

- Là một nhánh vương mạch của Hoàng Kim tộc, cùng Nhân tộc thông hôn, huyết mạch không ngừng loẵng đi.

Hắc Hoàng nói.

Thánh Hoàng tử trợn mắt nhìn trời, xuyên qua thông thiên pháp nhãn trên trận đài có thể nhìn thấy hết thảy ở Vực ngoại.

- Đáng giận, Hoàng Kim tộc lại ra tay!

Thần Tàm Công chúa kinh giận đan xen, trong lòng sầu lo, có một loại cảm giác không đủ sức xoay chuyển trời đầu. Hoàng Kim tộc cường đại ra tay, hậu quả phi thường đáng sợ.

- Ha ha... Ha ha ha...

Một người đi theo Côn Trụ Đại Thánh không kiêng nể cười lớn. Đại Thánh còn lại của Hoàng Kim tộc vừa ra, kết cục gần như đã định.

Ai không biết sự khủng bố của Hoàng Kim Giản, có thể thí thần, đánh tiên. Bị một vị Đại Thánh cầm trong tay, có thể đánh vỡ một viên cổ tinh.

- Các ngươi cho rằng có Đấu Chiến Thánh Vương xuất thể là có thể bình định hết thảy sao? Trên đời này có mấy vị Đại Thánh, không chỉ một mình hắn.

Đối diện, có Cổ Vương cười lạnh nói.

Bát bộ thần tướng đều thở phào một cái, hiện tại đại cục gần như đã định. Hai vị Đại Thánh đều cầm một kiện Cực Đạo Cổ Hoàng binh ra tay, thần trong biển sao tới đều có thể đánh chết.

Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, những người đi theo dòng tộc Đấu Chiến Thánh Viên đều trong lòng lo âu. Như này còn đánh cái gì? Đấu Chiến Thánh Vương là thân thể máu thịt, dù sao còn chưa chứng đạo. Nếu trận chiến này không có kỳ tích, tính mạng nguy rồi.

- Ta đi giúp hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thần Tàm Công chúa muốn xông lên trời.

- Công chúa không thể.

Một lão đạo nhân của Thần Tàm Lĩnh vội vàng ngăn cản nàng.


Thần Tàm Công chúa cũng biết, không là Đại Thánh đi lên cũng không thay đổi được kết cục. Trong mắt nàng có hơi nước tràn ngập, chỉ là không muốn nhìn Đấu Chiến Thánh Vương máu nhuộm trời cao mà thôi, muốn cùng hắn chung sinh tử.

- Có người nói muốn san bằng bát bộ thần tướng ta, khiến chúng ta vĩnh viễn xóa tên. Ta nói... đây là si tâm vọng tưởng, nàng sẽ bị hủy diệt.

Một Cổ Vương Thánh cấp trong bát bộ thần tướng nói.

Ầm!

Thần Tàm Công chúa ra tay, bàn tay trắng nõn bắn ra sáng mờ quét ngang cường giả Cổ tộc thành mảng ở phía trước.

Đông!

Ngân Nguyệt Thiên Vương chống lại, chặn thế công của nàng, hóa giải kiếp nạn của bát bộ thần tướng, ngang trời ngăn lại đường đi của nàng.

Thiên ngoại đang đại chiến, trên mặt đất cũng muốn phân sinh tử, thế lực hai bên đối chọi gay gắt, đại chiến hét sức căng thẳng. Ngay cả Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử đều làm tốt chuẩn bị chiến đấu, hiện tại tình thể ác liệt tới cực điểm.

Đột nhiên, một cỗ khí tức khiến lòng người kinh sợ từ thiên ngoại vọt tới, chiến đấu giữa Đại Thánh triển khai, sinh tử giao phong, từ trong vòm trời xa vô tận truyền xuống.

Đại Thánh tranh phong, tuyệt đỉnh quyết đấu. Ba bóng người hóa thành ba đạo tiên quang vĩnh hằng, tung hoành ngang dọc, đại chiến đến gần như hóa đạo.

Cổ Vương của Hoàng Kim tộc thực khủng bố, là một trong mấy vị Đại Thánh còn sót lại của vạn tộc, được xưng là Hoàng Kim Vương. Hắn dáng người khô gầy nhưng là dũng động vạn tộc, cường đại vô cùng.

Hắn triển khai các loại diệu thuật, xuyên qua Cổ Hoàng binh phát ra, uy lực không biết cường đại thêm bao nhiêu lần. Mười phương vòm trời ù ù, đại đạo cùng vang, thiên địa giao cảm, như là đang sáng lập một đại thế giới mới.

Mái tóc hoàng kim xõa tung, ngay cả đồng tử đều là màu vàng. Hắn rống một tiếng, một viên hành tinh nhỏ vỡ nát, hóa thành một vùng sáng lạn.

Người trên mặt đất đều hít một ngụm khí lạnh, ngay cả Cổ Vương cấp Thánh đi theo Đấu Chiến Thánh Phật đều sắc mặt tuyết trắng. Nhân vật bậc này sao có thể chống lại? Một người có thể quét ngang thiên hạ.

Trong thân thể khô gầy của Hoàng Kim Vương ẩn chứa đầy lực lượng hủy thiên, Hoàng Kim Giản trong tay mỗi lần quét ra thiên ngoại chiến trường đều vỡ ra, hóa thành hắc động.

Giản — không nhìn kỹ giống như một thanh cổ kiếm, kỳ thật dài mà không lưỡi, có bốn cạnh giống như một thanh đoản côn có chuôi kiếm, là một loại binh khí hạng nặng.

Thanh Hoàng Kim Giản này ngay cả tiên đều có thể đánh, chấn động thái cổ, mỗi một lần xuất hiện đều sẽ có chuyện lớn cùng với có đại nhân vật tuyệt thế ngã xuống, ngày nay lại một lần xuất hiện.

Lão hầu tử song chưởng chấn động lực lượng ức vạn quân, có thể hủy nhật nguyệt, Thần Thiết màu đen trong tay cùng Hoàng Kim Giản cứng đối cứng. Mặc dù không chân chính giao kích, là thông qua đạo ngân tiến hành nhưng cũng phát ra tiếng nổ rung trời.

Thần thuật thành mảng, hóa thành mưa bụi. Đấu Chiến Thánh Vương độc chiến Côn Trụ và Hoàng Kim Vương, gào thét thiên địa, ngay cả tinh tú đều đang rung chuyển, đại chiến tới hồi gay cấn.

Tâm của đám người Diệp Phàm đều trầm xuống, tới nước này rồi, Đại Thánh dù có chênh lệch cũng không rõ ràng, bởi vì tay cầm chính là Cực Đạo Cổ Hoàng binh.

Côn Trụ như Để Khuyểt sống lại, Hoàng Kim Vương dũng không thể đỡ, thúc giục hai kiện Cổ Hoàng binh áp chế Đấu Chiến Thánh Vương, lâu dài tất sẽ thành công.

- Hầu tử, ngươi không phải có thể mượn đến chiến y của Thần Tàm tộc sao, không lấy ra phòng ngự?

Côn Trụ ác nghiệt nói.

Trên mặt đất mọi người đều bất đắc dĩ. biết rõ sự băn khoăn của Đấu Chiến Thánh Phật. Đồng thời thúc giục hai kiện binh khí cấp Đế, cho dù hẳn là Đại Thánh lâu dài cũng sẽ tiêu hao cạn, đến lúc đó sẽ càng nguy.

Hoàng Kim Vương rống lên, thành tảng vẫn thạch trở thành tro tàn. Hắn dũng không thể đỡ, đồng tử màu vàng bắn ra từng tia từng đợt hào quang màu vàng, Hoàng Kim Giản trong tay lại càng rực rỡ.

Coong!

Đấu Chiến Thánh Vương một mình chiến hai vị Đại Thánh, vung tiên thiết côn màu đen cùng bọn họ va chạm ra từng đạo hào quang diệt thế, Vực ngoại xảy ra sụp đổ.

Ầm!

Thiết côn quét ngang, bọn họ đánh vào trong tinh vực hắc ám, lại một ngôi sao ảm đạm bị đánh vỡ, nở rộ hào quang chói mắt, khiến nơi đó sáng như ban ngày.

Trên mặt đất, moi người da đầu phát run. Đại Thánh chiến quá mức đáng sợ, ngày nay ai đi lên tương trợ đều chỉ có thể chết oan. Đây là một hồi Đại Thánh quyết đấu kinh thế.

Ba vị Đại Thánh giằng co cùng mộtc hỗ, nhanh đến mức mọi người phản ứng không kịp, cuối cùng đều khó thể thấy rõ thần thuật của bọn họ, chỉ có thể nhìn thấy thần hà bốc hơi mà lên, vòm trời vỡ ra.

Vùng tinh không này rách nát không chịu nổi, chiến trường thiên ngoại cổ xưa thỉnh thoảng xé ra, nhật nguyệt đều lay động, tinh tú đều đã ngã xuống, bất kể thứ gì đều có thể bị hủy diệt.

Ba vị Đại Thánh đánh đỏ mắt, chiến đến chỗ kịch liệt, tinh không tan vỡ, thi thoảng xuất hiện hắc động, đánh vào đánh ra, thường bị hỗn độn bao phủ, bỏ quên sinh tử.

Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử, Thần Tàm Công chúa tâm thần trầm xuống, Tổ Vương đứng ở bên này đều sắc mặt trắng bệch, hậu quả đoán trước không chịu nổi, dường như đã nhìn thấy một màn bi kịch trình diễn.

Hai vị Đại Thánh ra tay, cả người đều đang phát ra vô lượng quang, phân biệt cùng Hoàng binh Cực Đạo hợp đạo cùng một chỗ, mặc dù Đấu Chiến Thánh Vương có cường đại tới đâu chăng nữa cũng khó thể độc kháng.

- Không công bình, dùng hai kiện binh khí cấp Hoàng đánh một người. Vô sỉ.

Thánh Hoàng tử nghiến răng nói, lông tóc màu vàng toàn thân dựng ngược, hận không thể giúp được gì.

- Đấu Chiến Thánh Viên không phải có thể mượn được ba kiện Cổ Hoàng binh sao, có thể cùng nhau tế ra. Ha ha ha...

Một vị Cổ Vương đối diện càn rờ cười lớn nói.

- Các vị, đại cục đã định. Bọn họ không phải nói muốn san bằng bát bộ thần tướng ta sao, không bằng chúng ta ra tay, chiến một trận toàn diệt người của bọn họ, huyết tẩy sạch sẽ.

Lại có một người đề nghị.

Bất kể là đại quân bát bộ thần tướng hay là Ngân Nguyệt Thiên Vương đều nhất trí cho rằng Đấu Chiến Thánh Vương tất sẽ ngã xuống, không còn một tia hy vọng sống.

- Hắc...

Tiếng cười lạnh chói tai, ánh mắt vô tình. Đám người này sĩ khí dâng cao, muốn ra tay tiêu diệt đám người Thần Tàm Công chúa, Diệp Phàm, Thánh Hoàng tử.


- Không có hy vọng sao? Nếu là như vậy, ta cùng ngươi chung sinh tử, cùng chết trận ra đi...

Thần Tàm Công chúa nói, tuy có bi thương nhưng không yếu đuối, ánh mắt trong nháy mắt trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm mọi người phía trước nói:

- Đấu Chiến Thánh Vương cả đời quang minh lỗi lạc, không phải các ngươi có thể bôi nhọ.

- Cho dù hắn tương lai có thể chứng đạo thì sao chứ? Dưới công kích của hai vị Đại Thánh có thể so với Đế Khuyết, hẳn phải chết không nghi ngờ. Được làm vua thua làm giặc, chi cần ngã xuống, chính là cặn bã.

Một vị Tổ Vương liên tục cười lạnh.

- Hai vị Đại Thánh liên thủ, các ngươi cũng có mặt mũi nói ra miệng, dù thắng cũng không vinh quang.

Thánh Hoàng tử giận mắng.

- Vốn dẫn hắn xuống Tu Di Sơn là vì đánh chết Đấu Chiến Thánh Vương, bất kể làm như thế nào đều không đủ.

Một vị Cổ Vương cấp Thánh lạnh lùng nói.

Nếu Đấu Chiến Thánh Vương ngã xuống, sẽ có tai nạn to lớn, một trận mưa máu gió tanh sẽ thổi quét khắp thiên địa, người đứng bên phía Đấu Chiến Thánh Viên trong lòng bịt kín một tầng u ám.

Ầm!

Chúng sinh run lên, thiên ngoại đã xảy ra kinh biển. Khí tức Cổ Hoàng mênh mông cuồn cuộn mãnh liệt. Một thanh Hàng Ma Xử xuất hiện, một bộ giáp trụ Thần Tàm lóe lên, chiếu rọi tiên quang vĩnh hằng.

- Ngươi... tại sao lại như vậy?

Côn Trụ Đại Thánh thất sắc.

- Là... Đấu Chiến Thánh Hoàng, hắn còn sống?

Ngay cả Hoàng Kim Vương đều hoảng sợ.

Thần Thiết màu đen, Hàng Ma Xử, Thần Tàm chiến y. Ba kiện Cổ Hoàng binh phân biệt được ba bóng người nắm trong tay giằng co cùng hai vị Đại Thánh phía trước.

Đây là một hồi biến cố kinh người, ai cũng không nghĩ tới hết thảy quả đột nhiên, lúc này lập tức có thêm hai bóng người vĩ ngạn, đều có khí thế khí nuốt sơn hà.

Trong đó một cái phật quang chiếu khắp, thần thánh tường hòa, là một vị Thánh Viên màu vàng. Tuy rằng mang theo tướng từ bi nhưng lại cũng có khí thế bức người, giống y hệt Đấu Chiến Thánh Vương.

- Đây là... vô tận tín ngưỡng lực của Tu Di Sơn.

Côn Trụ lập tức sắc mặt cực kỳ khó coi.

Hắn đối với sức mạnh thần bí to lớn trên Tu Di Sơn vô cùng kiêng kị, vì vậy đem Đấu Chiến Thánh Vương dẫn xuống núi, nhưng lại không nghĩ tới Đấu Chiến Thánh Phật hóa niệm lực như biển kia luyện ra một khối đạo thân.

Tín ngường lực của Tu Di Sơn hóa thành Đấu Chiến Thánh Vương cầm trong tay Hàng Ma Xử, trong từ bi mang theo uy nghiêm, làm ra tư thể Sư Tử Hống, thần uy cái thế.

Mà bên kia có thêm một bóng người, rõ ràng là Đấu Chiến Thánh Hoàng ngày xưa, ánh mắt khiếp người, bễ nghễ thiên hạ sừng sững ở đó, cầm trong tay Thần Thiết màu đen, khiến đại đạo đều run rẩy, chín tầng trời mười tầng đất chỉ mình hắn độc tôn.

- Đây là... ảnh hưởng phá tan gông cùm xiềng xích, chặt đứt Thánh Hoàng đại đạo mang đến, ngưng tụ ra một ta mất đi?

Sắc mặt Hoàng Kim Vương phi thường khó coi.

Một khối Đấu Chiến Thánh Vương này rất giống Thánh Hoàng vô địch ngày xưa, cầm đại côn Thần Thiết màu đen nhìn xuống bọn họ, khủng bố khôn cùng.

Về phần chân thân của Đấu Chiến Thánh Vương đã mặc Thần Tàm chiến y, tiên quang cửu sắc xung thiên, chiến ý dâng cao, lên tiếng nói:

- Các ngươi đã thích quần chiến, như vậy ta chiều tới cùng. Tuy nhiên, lần này là ba người ta đánh hai người các ngươi.

- Ha ha...

Trung Vực, Thần Tàm Công chúa như tuyệt đại nữ hoàng cường thể cười lớn, tóc tím bay múa, thần vận không linh thu lại, sắc bén bức người.

Mà bên đối diện, mọi người đều như rơi vào hầm băng, không ít người mặt xám như tro tàn.

Chiến trường Vực ngoại phát sinh kinh biển bậc này, Côn Trụ Đại Thánh và Hoàng Kim Vương đều biến sắc, không nghĩ tới Đấu Chiến Thánh Vương nghịch thiên như vậy. Tình thế xoay chuyển, biến thành cực kỳ bất lợi đối với bọn họ.

Như này còn làm sao đánh? Nhiều thêm hai cỗ đạo thân, hai kiện Cực Đạo Cổ Hoàng binh đều bị thúc giục, đủ có thể áp đảo bọn họ đánh tới chết.

Sát!

Ba Đấu Chiến Thánh Viên đồng loạt ra tay, đánh cho vòm trời vỡ nát, ba kiện Cổ Hoàng binh đều sống lại, ba bóng người bay tới, quét ngang hai người bọn họ.

- Đấu Chiến Thánh Phật!

Thánh Viên màu vàng tay cầm Hàng Ma Xử miệng niệm phật hiệu, bảo tướng trang nghiêm nhưng là ra tay cương liệt, phật quang chiếu khắp, trong nháy mắt đem Côn Trụ chôn vùi phía dưới.

Côn Trụ sắc mặt khó coi, nhưng là không thể không kiên trì nghênh chiến. Tới hiện tại không còn lựa chọn nào khác, lui một bước chính là chết, dũng mãnh hướng về trước nói không chừng có thể giết ra một cái tương lai.

Trong cơ thể hắn tràn ra ức vạn sợi tiên quang đón đỡ Đấu Chiến Thánh Phật, pháp lực toàn diện thúc giục không hề giữ lại. Đây là đang liều mạng quyết chiến.

Ầm!

Hàng Ma Xử nở rộ vô lượng phật quang, uy lực lớn vô cùng, một đòn đập xuống, địa phương này tràn ngập khí tức Thái Sơ, vòm trời nổ tung, trở thành hỗn độn.

Đây là Đế binh, là đệ nhất Thần khí của Phật giáo, là A Di Đã Phật Đại đế tự tay tế luyện thành, từ tên của nó đã biết uy lực, là Tiên Binh tối cao hộ đạo của Phật môn.

- A...

Côn Trụ thét dài, dùng hết khí lực đối kháng, không thể không toàn lực ra tay. Không thể trước thời hạn giết chết một Đấu Chiến Thánh Viên cuối cùng hắn và Hoàng Kim Vương tất nhiên sẽ bại vong.

Vị Đấu Chiến Thánh Viên này hoàn toàn là do niệm lực từ Tu Di Sơn hợp đạo mà thành, kim thân bất hủ, tay cầm Hàng Ma Xử, làm bộ dạng kim cương trợn mắt, rống một cái ngay cả Côn Trụ Đại Thánh đều lảo đảo, bị chấn khí huyết nhộn nhạo.

Hàng Ma Xử, vô thượng phật bảo, thêm vào hết thảy diệu thuật Phật giáo, vào giờ khắc này được thể hiện chém yêu hàng ma thần năng vô cùng.

- Côn Trụ, nạp mệnh đây!

Đấu Chiến Thánh Phật rống giận, Hàng Ma Xử hóa thành một mảnh phật quang rực rỡ, rải xuống, ép thân thể Côn Trụ lắc lư.

Dùng vô cùng niệm lực của Tu Di Sơn đúc ra đạo thân, tay cầm binh khí Hàng Ma Xử của A Di Đã Phật Đại đế hỗ trợ lẫn nhau quả thật chính là vô địch.

Tuy nhiên Côn Trụ đồng dạng kinh diễm. Dù sao được xưng là có thể so với Đế Khuyết, có đủ thủ đoạn cường đại và thiên phú, kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, đánh lực lượng ngang nhau.

Bên kia, Hoàng Kim Vương thì không may mắn như vậy. Hắn chống lại một đạo thân khác của hầu tử, vừa chiến vừa hít sâu một ngụm khí lạnh.

Hắn sinh ra vào thời thái cổ, từng chứng kiến uy thế vô thượng của Đấu Chiến Thánh Hoàng, ngày nay lại cảm nhận được từng tia từng sợi khí cơ, hết hồn, lông tóc dựng đứng.

Vị Thánh Viên màu vàng này cường thể quá mức, khí phách khôn cùng, vung một cây Thần Thiết màu đen đè nặng hắn đánh, gần như muốn cho hắn chạy trối chết.

Đây là Thánh Hoàng đạt tới, thế gian duy ngã độc tôn, chiến lực nghịch thế, một cây thiết côn quét ngang thiên hạ, đánh đến điên cuồng, dường như một vị chiến tiên giáng trần.

Hoàng Kim Vương không chỉ kinh sợ Đấu Chiến Thánh Hoàng ngày xưa lại càng e ngại chân thân hầu tử trước mắt.

Cùng Thánh Hoàng cổ sinh cùng một thế hệ, đạo của mọi người đều bị áp chế, khó thể đột phá, không thể tới gần hoàng đạo, mặc dù tránh tới kiếp này cũng vô dụng.

Ngày nay, hầu tử lại đi tới một bước này, đem ảnh hưởng của Thánh Hoàng xua tan toàn bộ, luyện chế thành một đạo thân. Đây là một loại đại khí phách, kết thúc, thoát ly khỏi áp chế quỹ tích đạo ngân của Đấu Chiến Thánh Hoàng.

Đây là một loại đột phá thật lớn, từ nay về sau có thể đi ra tiên lộ. Nếu là tạo hóa thêm sâu, có lẽ một ngày kia có thể thăng hoa tột đỉnh, chứng đạo thành hoàng cũng nói không chừng.