Già Thiên

Chương 1085: Quán Cổ

Tiên Trì dài hơn trượng rộng hơn nửa trượng, không biết là chất liệu gì, bên trong hào quang rực rỡ, thiên địa tinh hoa dày đặc không tan trở thành dịch thể tụ ở bên trong.

Diệp Phàm mở Thiên Nhãn, thần sắc lập tức đọng lại. Hắn nhìn thấy "Hy vọng" thành tiên, sắc mặt biến ảo một hồi, hồi lâu không nói.

- Là nó!

Đây là một cái đồng khí, ảm đạm không sáng bóng, lẳng lặng chìm ở đáy ao. Toàn thân có khắc một loại văn lạc, có chim thú cá trùng cùng các loại nhật nguyệt tinh tú, đều mơ hồ không rõ.

Đây là một cái đỉnh.

Nó cũng không đầy đủ, rất tàn khuyết, nguyên khí còn lại không đến 1/3, ba cái chân vẫn còn, vách đỉnh hình tròn gần như không còn, mà dưới đáy lại càng có một lỗ thủng lớn.

- Lục Đinh... là nó!

Hai mắt Diệp Phàm thần quang sáng ngời.

Cái đỉnh này nếu hoàn hảo vô khuyết có khả năng cao chừng một thước, phong cách cổ xưa tự nhiên, toàn thân mang theo dấu ấn loang lổ, cùng hai miếng đồng xanh trên người hắn là một loại chất liệu.

Diệp Phàm ngẩn người hồi lâu, hắn không phải không nghĩ tới loại khả năng này. Trước khi tiến vào nơi thành tiên từng phỏng đoán mọi điều, các loại khả năng đều nghĩ tới, nhưng sau khi chính thức nhìn thấy lại là một trận ngạc nhiên.

- Hy vọng thành tiên dĩ nhiên là nó!

Trong miệng hắn thì thào lẩm bẩm, trong lòng vô cùng rung động, rốt cục nhìn thấy chân thân, gửi gắm chờ mong của không biết bao nhiêu người cổ kim tương lai hôm nay ngay tại trước mắt.

Tâm tình Diệp Phàm khá phức tạp, cửu tử nhất sinh tìm kiếm, cổ kim vô tận người tài vượt tinh không tìm kiếm, một ngày kia nhìn thấy chủ thể khiến hắn có một loại cảm giác không chân thật.

- Đúng rồi. Thần triều Vũ Hóa hộ tống hẳn là nó.

Lúc ở Bắc Đẩu Tinh Vực, trong sách cổ có ghi lại Thần triều Vũ Hóa hai mươi mấy năm trước đứng đầu thiên hạ, từng có một cái Lục Đỉnh.

Nhiều năm sau Trung Châu tổ miếu xuất thế, các loại bí tân truyền ra, thiên hạ quần hùng bao gồm cả Thái Cổ tộc đều bị kinh động. Tất cả đều chen chúc mà đi, tranh đoạt chí bảo.

Trong đó, các Vương tộc Thái cổ chờ không phải gì khác chính là chuyên nhằm vào Lục Đỉnh này. Bởi vì nó quan hệ rất lớn, vạn độc đều muốn chiếm lấy.

Khi Diệp Phàm rời đi, Trung Châu tổ miếu phong vân hội tụ, thiên hạ chư hùng đứng lên, nơi đó sẽ có một hồi đại chiến. Nguyên nhân chủ yếu chính là muốn tranh đoạt Cổ đỉnh này.

- Phần đông nhân hùng xuất thế, Vương thái cổ đều không thể trấn tĩnh, ngay cả Hồn Thác Đại Thánh đều tự mình giá lâm...

Chư hùng bất kể như thế nào cũng không dự đoán được Lục Đỉnh không ở Trung Châu tổ miếu mà là ở bên này tinh không, từ hai mươi mấy vạn năm trước đã bị đặt ở nơi này tiến hành chữa trị.

- Không trách mấy năm trước lúc ta trở về địa cầu hai miếng đồng cũ kia từng chấn động một hồi.

Diệp Phàm tự nói, lúc trước lại có cảm thụ chân thật như vậy. Khi từ Vực ngoại hạ xuống, trừ lúc hoảng hốt nhìn thấy rất nhiều ngọn núi lớn cao mấy vạn trượng ra, kỳ lạ nhất là miếng đồng xanh từng rung động một chút khiến hắn cảm thấy kỳ dị.

Hai mắt Diệp Phàm sáng ngời, nhìn chằm chằm vào đáy Tiên Trì. Đây chính là Tiên Đỉnh trọng du vạn cổ, từ xưa đến nay thần kỳ nhất, giá trị chân thật căn bản không có biện pháp đo lường.

Chỉ một cái "Cơ hội thành tiên" đủ khiến cho người điên cuồng, khiến Đại đế cổ vì nó mà ra tay. Một khi lan truyền ra ngoài, tinh không mênh mông đều sẽ khó thể bình tĩnh, bởi vì nó mà đại chiến tới điên cuồng.

- Năm tháng dài dòng, tinh không vô tận bao nhiêu hưng suy, bao nhiêu khô héo và phồn vinh, từ một cổ tinh đến một cổ tinh khác...


Diệp Phàm thở dài không thôi.

Hết thảy quá mức huyền bí và mộng ảo. Từ xưa đến nay, biết bao anh kiệt dấn thân trong đó, ẩn chứa rất nhiều bí mật, tràn ngập máu xương và cả lệ.

Nơi dựng tiên này bắt nguồn cổ xưa, ít nhất ở mấy trăm vạn năm trước, liên quan đến Thái Cổ Hoàng và Đại đế, mà càng nhiều bí tất thì vô luận thế nào cũng không nói rõ được. Nguồn: https://truyenfull.vn

Diệp Phàm cân nhắc, hắn có thể sửa sang ra một chút đầu mối, nhưng nếu muốn chính thức ngược dòng đến ngọn nguồn, hiểu rõ thời kỳ cổ xưa thì căn bản không có khả năng.

Mới đầu, hẳn là bắt nguồn từ Thiên Đình. Thời kỳ này cực kỳ xa xưa, hẳn là trước Thái cổ, thậm chí càng cổ xưa, là bọn họ thiết kế hết thảy.

- Trong Thiên Đình cổ không biết có tiên hay không, nhưng là bọn họ lại tin tưởng vững chắc như vậy có thể dựng hóa ra tiên, vì thế bày ra một kế hoạch hoành tráng...

Thiên Đình cổ cường đại vô cùng, có thể khống chế 99 Long Sơn từ một cổ tinh đến một cổ tinh khác đủ để nói rõ vấn đề, không tiếc hủy diệt rất nhiều sinh mệnh nguyên địa.

Trong đó, ngoại trừ vị Đế chủ kia thậm chí còn có mấy vị Cổ Hoàng khác, bởi vì Diệp Phàm từ kết cục của 99 Long Sơn cùng với bố trí của nơi thành tiên Côn Lôn biết được trong đó hẳn là tồn tại một vị Nguyên Đế.

Hắn từ đây suy đoán, thời đại kia cực kỳ phồn thịnh, Đại đế có thể cùng tồn tại, có thể gặp mặt, cũng chính bởi vì vậy mới thể hiện ra vô thượng và cường đại của Thiên Đình.

Diệp Phàm có lý do tin tưởng Nguyên Đế có thể thúc giục nhật nguyệt tinh tú và non sông chuyển dời, hẳn là một trong những người thiết kế chủ yếu của bản kế hoạch vĩ đại này, trả giá tâm huyết thật lớn dấn thân vào trong.

Đáng tiếc kế hoạch của bọn họ quá dài và xa xôi, trong đó rất nhiều người đều không có khả năng đợi được kết quả. Trong thời gian này, đế tôn đã chết, chư vực thần loạn, Thiên Đình tan rã rồi sau đó Tiên Đỉnh bị người thắng lấy ra.

Chỉ là không biết người lấy được đỉnh có thành tiên hay không, bởi vì đoạn năm tháng đó quá mức xa xưa, căn bản không có biện pháp phán đoán, ngay cả trong sách cổ cũng không ghi lại.

Nhưng là có thể tưởng tượng đó là một thời đại rộng lớn hào hùng, tất nhiên đã xảy ra rất nhiều đại chiến kinh thiên động địa, có rất nhiều việc trọng đại huy hoàng.

Rồi sau đó, chuyện tiếp theo có thể thông qua nhân vật cái thế của các thời kỳ để hiểu biết.

Theo như lời hầu tử, Thiên Hoàng tử cùng với bí mật Cổ tộc lưu truyền ra có thể biết được Bất Tử Thiên Hoàng hẳn là từng có được Lục Đỉnh, mà còn có đột phá trọng đại, được vạn tộc tôn là thần minh chí cao vô thượng.

Có lời đồn xưng Bất Tử Thiên Hoàng từng ý muốn tái lập Thiên Đình, nhưng cuối cùng lại từ bỏ, đủ để nói rõ một số vấn đề.

- Bất Tử Thiên Hoàng đến tột cùng là người của thời kỳ nào hiện tại khó thể nói rõ, thái cổ vạn tộc cộng tôn hắn, nói là trước thái cổ thậm chí càng xa xưa.

Diệp Phàm thậm chí đoán đoạn năm tháng không rõ sau khi Thiên Đình sụp đổ chính là thời kỳ của Bất Tử Thiên Hoàng, mà hắn chính là người thắng trong chư thần loạn, có thể nhìn thấy đế tôn, là người lấy ra Tiên Đỉnh sau khi đế chết.

Từ đế chết đến Thiên Đình tan rã, lại đến thời kỳ Bất Tử Thiên Hoàng này khó thể chân chính khảo chứng rõ ràng, chỉ sợ ngay cả Đại đế cổ đều không cách nào hiểu được. Dù sao cách ngày nay quá xa xôi.

Rồi sau đó, là thời kỳ thái cổ mênh mông mà rực rỡ, Thái Dương Thánh Hoàng của Tử Vi Cổ Tinh Vực nhất định từng nhìn thấy Tiên Đỉnh bởi vì Diệp Phàm ở tinh vực gặp được Thần Chi Niệm của hắn, lao nhân cụt tay kia nhìn thấy miếng đồng xanh không trọn vẹn từng giật mình một hồi, nói nó không ngờ lại vỡ.

Có thể đoán được vào niên đại Thái Dương Thánh Hoàng chư vực cộng tôn, Tiên Đỉnh vẫn hoàn hào không tổn hao gì. Mà trong đoạn thời kỳ kế tiếp, tất nhiên đã xảy ra một hồi náo động thật lớn.

Về trận hạo kiếp này, trong vạn tộc thái cổ có truyền lưu nhưng khó thể trình bày rõ ràng, bởi vì liên quan đến tầng thứ càng cao, ngay cả Vương tộc như Thần Linh Cốc cũng không thể hiểu hết.

Lúc trước khi Diệp Phàm cùng Vương Đằng đại chiến ở Cơ gia từng tế ra một cái hồ lô đen, Thiếu chủ Tử Thiên Đô của Thần Linh Cốc từng chấn kinh, mơ hồ đoán được hồ lô đen là khí vật bảo tồn từ trong thần chiến, có hình dạng tương tự như trong một số thần văn sách cổ ghi lại.

Dựa vào đây có thể phỏng đoán, quy mô và khủng bố của trận thần chiến kia tất nhiên suýt nữa hủy diệt thái cổ, hủy diệt tất cả chủng tộc.


Diệp Phàm từng hỏi người, lại càng tìm hiểu Cổ tộc, trận hạo kiếp kia khủng bố hơn xa tưởng tượng của mọi người, so sánh với trận chiến Thiên Đình sụp đổ trong truyền thuyết cũng không kém là bao.

Đó là một trận thần chiến!

- Hm, chắc là đỉnh này bị hủy diệt ở thời kỳ đó, rơi rụng các nơi.

Chuyện kế tiếp, có không ít nơi có thể truy tra. Bắc Đẩu Tinh Vực mấy đại Cấm địa Sinh Mệnh sinh ra, trong đó có Thần Khư, Tiên Lăng Mộ không thể khảo chứng xa xưa cỡ nào.

Rồi sau đó, Cổ Hoàng của Thần Tộc Lĩnh, Huyết Hoàng Sơn, Hỏa Lân Động lần lượt quân lâm thiên hạ, thẳng đến Đấu Chiến Thánh Hoàng tọa hóa những năm cuối thái cổ, thời kỳ này mới chấm dứt.

Từ đó về sau, lịch sử lại đoạn tầng, khó thể nói rõ. Bất Tử Sơn hẳn là xuất hiện ở thời kỳ này hoặc sớm hoặc muộn một chút. Mặc dù vào thời thái cổ cũng có vùng vấm như vậy, tên không giống nhưng chân chính bị vào chiếm, hóa thành nơi không thể đặt chân trong đoạn năm tháng này.

Sau đó lại là một đoạn chân không, khó thể biết được là một đoạn năm tháng thái cổ dài dòng.

Diệp Phàm suy nghĩ xuất thần. Một cái Tiên Đỉnh xuyên qua cả lịch sử, liên quan đến không biết bao nhiêu viên cổ tinh, từ khi Thiên Đình cổ bắt đầu đến nay còn không chấm dứt.

Đương nhiên, phía trước Thiên Đình cổ còn có các thời đại huy hoàng đồng dạng của các mảnh tinh vực, đều khó thể khảo chứng, có lẽ còn có khí vật ý nghĩa càng phi phàm hơn Tiên Đỉnh.

Xoát!

Tiên quang mãnh liệt bao phủ Tiên Trì, ánh mắt Diệp Phàm lóe ra. Đây là thiên địa tinh hoa, lúc này hóa thành thần dịch tẩm bổ Tiên Đỉnh.

Hắn phục hồi tinh thần, trong lòng có vô tận cảm khái. Cái đỉnh này liên quan quá nhiều, xuyên qua cổ kim, rất nhiều chuyện lớn trong lịch sử đều có liên quan.

- Trên đời đến tột cùng có tiên hay không, người lúc trước từng chiếm được đỉnh này có người thành tiên hay không?

Hắn không thể biết, sương mù tầng tầng, năm tháng mất đi đã quá xa xôi.

Đồng thời hắn nghĩ tới Vô Thủy Đại đế dường như cũng không mượn dùng vẫn như cũ leo lên tới tuyệt đỉnh. Chỉ là không biết hắn ở tám vạn năm trước là vũ hóa hay là mạnh mẽ đánh vỡ cánh cửa Tiên vực.

Long Mã "ừng ực" uống thần thủy trong Tiên trì, Tiểu Tùng thì im lặng ngoan ngoãn ngồi ở một bên không quấy rầy Diệp Phàm, để hắn lẳng lặng suy tư.

- Vũ trụ mênh mông khôn cùng, quá mức rộng lớn, từng xuất hiện một số cổ tinh vô cùng huy hoàng. Nếu ta đoán không sai, Thiên Đình cũng chỉ thống ngự trong đó một vực, một đoạn thời kỳ mà thôi.

Diệp Phàm tự nói. Bởi vì Tiên Đỉnh là bằng chứng của Thiên Đình, xuyên qua hiện tại tương lai của tiên triều vô thượng này.

Nhưng mà theo hắn biết ít nhất còn có một cái Hoang Tháp có khả năng đánh đồng cùng Lục Đỉnh, mà đến nay cũng không hủy diệt.

Đây cũng không phải sản vật của Thiên Đình, không thuộc về phạm trù vừa suy nghĩ.

Về phần nó là một đống hỗn độn, ít nhất Diệp Phàm cũng không biết được, khó thể suy đoán lai lịch, không biết xuyên qua tinh vực nào cùng với năm tháng xa xôi cỡ nào.

Càng không cách nào suy đoán khởi nguồn của nó, vì sao cuối cùng dừngở Bắc Đẩu Tinh Vực.

Đồng thời hắn nghĩ tới Tiên Trân sách cổ, mặt trước là Tinh Không Đồ mênh mông, mặt sau có ba khu vực, nơi thành tiên chỉ là một khu trong đó mà thôi.

- Quá xa xôi, ta chỉ làm rõ đoạn thời kỳ liên quan Tiên Đỉnh, tương đối với vũ trụ mênh mông mà nói, nhỏ bé không đáng kể.

- Tử Vi được gọi là đế tinh, chẳng lẽ nói Thiên Đình bắt nguồn từ mảnh tinh vực đó?

- Tinh hệ cổ xưa rất khó nhìn đến cuối. Hỏa Tang Tinh toàn bộ thuộc Kim Ô tộc, mà Thông Thiên Tinh đều là Thần tộc... Năm đó có trong phạm vi thống trị của Thiên Đình kô?

Diệp Phàm càng nghĩ càng nhức đầu. Năm tháng dài dòng, lịch sử cổ xưa, vòm trời vô tận có quá nhiều bí mật, Thiên Đình có lẽ chỉ là một góc nhỏ.

- Rốt cục có tiên hay không, siêu thoát ở ngoài tinh không này, có thật sự có một thế giới kỳ quái thuộc về tiên rộng lớn mà đặc sắc huyền bí hay không?

Đây là vấn đề hắn chú ý nhất, nhưng là xuyên qua cổ kim. Hắn sắp xếp một số ý nghĩ rồi trầm mặc, bởi vì cho tới bây giờ cũng không có chứng cớ biểu hiện có thể thành tiên.

Ào!

Trong Tiên trì thần dịch bắn tung tóa, Diệp Phàm phát ra một tiếng than nhẹ, bắt đầu vớt đỉnh trong Tiên trì, nói:

- Nếu không có tiên, ta liền đi ra một con đường thành tiên!