Gia, Khẩu Vị Quá Nặng

Chương 335: Chương V112.1: Thứ hạng (1)

Editor: MDL
Beta-er: Misery De Luvi
Sau một thời gian hồi hộp chờ đợi, bảng thành tích đã cho ra kết quả đầu tiên.


Bảng này ghi nhận thành tích của mỗi sinh viên, ngoài thành tích thi cử ra, nó còn tổng hợp cả thành tích từ các hoạt động khác. Điểm thưởng từ các hoạt động trong năm sẽ được cộng dồn, chỉ có thành tích thi cử là thay đổi hàng tháng, kết quả tháng này vừa ra thì ngay lập tức kết quả tháng trước sẽ trở nên vô giá trị.


Đối với một người xưa nay luôn đứng nhất toàn quốc như Mộc Như Lam mà nói, lọt vào top đầu bảng thành tích là chuyện đương nhiên.
Thế nhưng…
Cả đại sảnh ồ lên.
Thứ nhất từ dưới đếm lên!
Mộc Như Lam đứng chót bảng xếp hạng thành tích! 0 điểm!


Mộc Như Lam không nói gì. Cô đã tham gia một hoạt động hay cuộc thi nào của học viện Bạch Đế đâu, 0 điểm cũng phải thôi.
Tuy điều này là hợp lý nhưng thái độ của đám đông vẫn bắt đầu có sự thay đổi.
Cùng lúc đó, kết quả thứ hai xuất hiện trên bảng tài sản.


Bảng tài sản chỉ xếp hạng dựa trên số tài sản thuộc về cá nhân sinh viên chứ không tính tài sản của gia tộc, con số đó cần được người giám hộ cung cấp và cam đoan tính chính xác qua một thỏa thuận có tính pháp lý, thành ra sẽ không có chuyện người nhà nói khống lên để con em mình được xếp hạng cao hơn vì làm vậy tức là đã xác nhận trao hết số tài sản đó cho nó, ngộ nhỡ sau này xảy ra chuyện gì thì sao? Mà thường chẳng ai đi ăn gian nói dối điểm tài sản cả, bởi lẽ những đứa trẻ được đưa vào ngôi trường khắc nghiệt này, bất kể là nam hay nữ, đều không phải loại lớn lên trong sự nuông chiều bảo bọc.


Thứ hạng của Mộc Như Lam xuất hiện cùng ánh sáng màu xanh dương, cả đại sảnh lại ồ lên!
Thứ nhất!
Mộc Như Lam đứng thứ nhất bảng xếp hạng tài sản!


Đến cả Mộc Như Lam cũng bị bất ngờ, cô có nhiều tiền như vậy sao? Khoan đã, thông tin tài sản của cô là do người giám hộ cung cấp, ông bà ngoại đang đi du lịch thì không phải rồi, vậy chẳng lẽ là… Kha Thế Tình?


Bảng cuối cùng là bảng tổng hợp thực lực, kết quả sẽ do thành tích và tài sản – đại diện cho năng lực bản thân và điều kiện gia đình – cộng lại mà thành. Tài sản của cá nhân ít nhiều phản ánh sự khá giả của gia đình, tuy không chính xác tuyệt đối nhưng sai số thường rất nhỏ.


Tần Lãnh Nguyệt nhìn hai bảng xếp hạng đã có kết quả, việc Mộc Như Lam đứng đầu bảng tài sản quả thật nằm ngoài dự đoán, nhưng vậy thì đã sao? Bảng tổng hợp thực lực mới là thứ có tính quyết định, nhiều tiền mà năng lực không đủ thì thất bại chỉ là chuyện sớm muộn. Bọn họ rồi cũng sẽ có ngày phải bước vào xã hội, khi đó năng lực dù quá cao hay quá thấp cũng đều gặp vấn đề: không bị lôi kéo thì cũng bị giết chết.


Mộc Như Lam một bảng đứng đầu một bảng đứng chót, cộng lại cùng lắm chỉ ở khoảng giữa, vẫn sẽ có hơn một nghìn người đè lên cô.


Nhìn cũng biết thứ hạng của Mộc Như Lam ở bảng tổng hợp là bao nhiêu rồi, điểm tài sản của Mộc Như Lam cộng 0 sẽ bằng chính nó, mà con số đó xếp lên bảng tổng hợp thì chỉ có thể nằm trên trung bình một xíu mà thôi.
Hệ thống này rất công minh, vì thế mới được bọn họ tin cậy.


Đúng như dự đoán, Mộc Như Lam đứng thứ 1856 trên bảng tổng hợp thực lực, học viện Bạch Đế, ngoại trừ những người được chọn riêng vào, có tổng cộng 3650 sinh viên đến từ khắp nơi trên thế giới, Mộc Như Lam đứng thứ 1856, tức là còn 1794 sinh viên nữa xếp trên cô, bình thường không có gì đặc biệt.


(MDL: Hình như chỗ này tác giả nhầm thì phải, đứng thứ 1856 thì phải có 1855 đứa đè đầu chứ nhỉ…)


Nhiều lúc điểm chỉ cách nhau có vài đơn vị nhưng dưới chế độ cấp bậc khắc nghiệt, thua mất một điểm tức là thấp đi một bậc. Tuy nhiên ít ai lại bắt nạt những người chỉ thua mình ít điểm, vì sau đó kẻ bị dẫm nát có thể sẽ là chính mình.


Đám đông bàn tán xôn xao bằng đủ thứ ngôn ngữ, Mộc Như Lam nghe chỗ hiểu chỗ không, nhưng coi cái thái độ cười trên nỗi đau của người khác đó cô vẫn đoán được đại khái. Cũng đúng, người nổi tiếng thì địa vị phải cao mới được hâm mộ, còn nổi tiếng mà địa vị thấp thì chỉ tổ bị ghen ghét và bắt nạt mà thôi.


Tần Phá Phong và Tần Xuất Vân nhìn nhau, thực ra Mộc Như Lam đứng hạng đó đã là không tệ rồi.


Vùng top 10 có màu đỏ, những người trong vùng này được rất nhiều đặc quyền và cũng rất thông minh, chưa bao giờ họ công khai động chạm lẫn nhau; từ 11 đến 500 là vùng màu cam, 501 đến 1000 là màu vàng, 1001 đến 2000 là màu lục, dưới nữa là màu xám.


Mộc Như Lam nằm trong vùng màu lục còn đỡ, cô mà bị xuống vùng màu xám thì mới thảm, người trong vùng màu xám hễ gặp người từ vùng màu vàng trở lên là đều phải cúi đầu khép nép.


Có điều, với sự nổi tiếng của Mộc Như Lam, vị trí trong vùng màu lục là không đủ chút nào, chưa gì mà đã có rất nhiều kẻ rục rịch, nữ thì ghen tị, nam thì ôm ý đồ xấu xa.


Mộc Như Lam nhìn thứ hạng của mình rồi nhìn lên vùng màu đỏ, Tần Lãnh Nguyệt đứng thứ nhất, Tần Phá Phong thứ năm, Tần Xuất Vân thứ bảy, Tần Tịch Dương thứ mười, ngoài ra cô còn thấy cả tên của Tần Nhược Liễu, cô ta đứng thứ 41. Trừ Tần Nhược Liễu, người Tần gia đều lọt top 10.


Tần Lãnh Nguyệt bước từ trong đám đông, mỉm cười đi đến bên cạnh Mộc Như Lam, cô ta dịu dàng vỗ vai cô, “Không sao, từ từ em tham gia một vài cuộc thi là thành tích sẽ cao lên ngay ấy mà. Mọi người không có ác ý gì đâu, chỉ hơi quá hiếu kỳ về bạn học sinh mới mà thôi, em đừng lo lắng.”


Ờ, hôm trước có cậu sinh viên suýt bị xe tông chết, chắc cũng chỉ là vui đùa thôi nhỉ?
Mộc Như Lam mỉm cười nhìn Tần Lãnh Nguyệt, “Phải, mọi người sẽ chẳng làm gì hại tôi đâu.”
Tần Lãnh Nguyệt sững ra.


Mộc Như Lam nhìn sang Sefino, “Điểm của tôi trên bảng tài sản có vấn đề rồi, xếp hạng lại được không?”
Sefino nhìn bảng tài sản, Mộc Như Lam đã ngồi đầu rồi còn muốn gì nữa? Chẳng lẽ con số Kha Thế Tình cung cấp là quá cao so với thực tế?


Anh ta nâng kính mắt, “Toàn bộ tài sản của cô đã được ghi lại trên…”
“Không đâu.” Mộc Như Lam lấy ra một chiếc thẻ màu đen, “Đây cũng là của tài sản tư nhân của tôi, được tính chứ?”


Thấy chiếc thẻ, con ngươi Sefino lập tức co rút, anh ta quay phắt lại, gương mặt điềm đạm xa cách nay tỏ ra không thể nào tin được, chiếc thẻ này…
Mộc Như Lam nghiêng đầu, “Được tính chứ?” Bảng tài sản bảo chỉ cần là tiền của cô là được mà?


Sefino nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, vội nâng kiếng che đi vẻ luống cuống, “Được.” Anh ta nhận lấy chiếc thẻ, đặt nó lên hệ thống nhận dạng ngay trước thẻ căn cước của Mộc Như Lam, trên màn hình điện tử hiện ra bàn phím ảo, cần nhập mật khẩu.


Mộc Như Lam nhập mật khẩu vào, hệ thống lập tức bắt đầu tính toán, lần này màn hình không chuyển trắng nữa vì dữ liệu về Mộc Như Lam đã được kích hoạt rồi, chỉ cần thay ngay trên bảng là được, vì giá trị tài sản cũng ảnh hưởng đến bảng tổng hợp thực lực nên hai bảng được cập nhật gần như cùng một lúc.


Trên bảng tài sản, điểm ban đầu của Mộc Như Lam là 555786, như được bật công tắc, con số màu đỏ bắt đầu tăng lên vùn vụt, ba mươi giây sau, chữ số “5” đầu tiên biến thành “6”, hai mươi giây sau biến thành “7”, mười giây sau biến thành “8”, mặc kệ mọi người há hốc mồm, con số đó vẫn không hề có xu hướng dừng lại…


Mãi đến khi hai chữ số đầu tiên đã tăng tới 15, Mộc Như Lam mới đột nhiên lấy thẻ về, vì thế con số trên bảng tài sản dần dần chậm lại, dù vậy vẫn kịp tăng thành 17…
Khoảng cách giữa vị trí thứ nhất và thứ hai chênh nhau một trời một vực.


Dù có là thành viên của gia tộc giàu nhất nước thì trước khi tốt nghiệp, con cái cũng không thể có quá nhiều tài sản, đặc biệt là ở đất Âu Mỹ nơi tài sản của cha mẹ và con cái phân chia rất rạch ròi. Cứ 1000 đô là được 1 điểm, lấy điểm của Mộc Như Lam nhân với 1000, con số cho ra thực sự quá khủng!


Mọi người còn chưa kịp hoàn hồn sau cú sốc vì giá trị tài sản của Mộc Như Lam thì bảng tổng hợp thực lực đồng thời cũng cập nhật.
Nhờ giá trị tài sản khổng lồ, tên của Mộc Như Lam xông thẳng lên trên!


Từ vùng màu lục lên vùng màu vàng, màu cam, rồi màu đỏ, sau đó chễm chệ dừng lại ở vị trí đầu tiên, hơn xa vị trí số hai!
Thành tích bằng 0 thì lấy giá trị tài sản bù vào để đứng đầu, vậy cũng được sao?
Nụ cười của Tần Lãnh Nguyệt đanh lại.
Đám đông há hốc mồm.


Tần Phá Phong, Tần Xuất Vân, và Tần Tịch Dương trợn thiếu điều rớt luôn mắt ra.
Chỉ có Sefino đã biết ý nghĩa của chiếc thẻ kia là giữ được bình tĩnh.
Mộc Như Lam mỉm cười, ung dung bỏ thẻ vào lại trong ví, Khiêm Nhân của cô quả nhiên chưa bao giờ làm cô thất vọng.
====


Cặp đôi này có thể bớt ngầu được không…