Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 201: Tiện nữ kém nam

(Tiện nữ kém nam: phụ nữ đê tiện đàn ông xấu xa)

Tin tức của Ôn Thiếu Hoa và Hồng Thi Na là một tin lớn, một truyền mười, mười truyền trăm. Mặc dù đã chặn toàn bộ, không cho truyền thông và báo đài đưa tin nữa, nhưng tác dụng không quá khả quan. Tình hình đã không thể kiểm soát, rất nhiều tin tức đã truyền ra ngoài. Dù có ngăn được truyền thông, cũng không có thể ngăn được tin truyền đi.

Tạ Minh San biết được tin này, tức giận nóng nảy. Thật muốn cho Ôn Thiếu Hoa mấy bạt tai nhưng nghĩ lại bọn họ đã ly hôn, không thể làm gì khác hơn là nuốt cục tức xuống đáy lòng.

Mặc kệ bây giờ Ôn Thiếu Hoa làm gì cũng không liên quan đến cô ta, cho nên không có lý do gì để tức giận khi hắn lên giường cùng Hồng Thi Na lên.

Nếu như Ôn Thiếu Hoa cưới Hồng Thi Na thì hắn sẽ thăng chức rất nhanh. Nếu vậy chẳng phải cô thật mất mặt sao?

Xem ra cô phải tăng tốc, theo đuổi Phong Khải Trạch mới được.

Tạ Minh San không hề suy nghĩ về chuyện Ôn Thiếu Hoa nữa, lấy quần áo từ trong tủ ra muốn mình phải ăn mặc thật xinh đẹp. Tính toán đi đến vườn hoa tản bộ, để gặp được Phong Khải Trạch.

Không ngờ rằng, hôm nay Phong Khải Trạch không có ở vườn hoa, mà anh đang ở trong bệnh viện cẩn thận chăm sóc người phụ nữ của mình.

Tối hôm qua Tạ Thiên Ngưng được đưa đến bệnh viện, lập tức làm kiểm tra toàn thân, tới sáng hôm nay mới tỉnh lại. Lúc này cô đang nằm trên giường bệnh xem tin tức trên báo, thiếu chút nữa cười phun nước ra ngoài.

" Ha ha —— Con khỉ nhỏ, chuyện này, chuyện sao lại như thế này? Cuối cùng Hồng Thi Na cư nhiên cùng Ôn Thiếu Hoa, hai người họ —— thật buồn cười."

Chuyện mất thể diện như vậy, còn như rầm rộ lên báo, khiến người khác cảm thấy buồn cười.

"Uống hết canh đi đã rồi cười nữa, cả ngày hôm qua em không ăn cái gì rồi, vừa mới bớt sốt ăn một chút gì đi, nếu không dạ dày lại đau." Phong Khải Trạch không có hứng thú với những tin này, chỉ muốn đút cho cô uống hết chén canh trên tay.

Thật sự anh không nghĩ rằng cuối cùng Hồng Thi Na lại cùng với Ôn Thiếu Hoa, chẳng qua vậy cũng tốt, cứ như vậy, chuyện càng ngày càng thú vị .

" Đừng lo, em đã tốt hơn rất nhiều. Vừa nghĩ tới Hồng Thi Na tiền mất tật mang, em lại cảm thấy buồn cười. Ha ha ——"

Thật ra thì chuyện khiến cô vui nhất, đó là người lên giường với Hồng Thi Na không phải là con khỉ nhỏ. Mặc dù sự xuất hiện của Ôn Thiếu Hoa khiến cô thật bất ngờ, nhưng mặc kệ, chỉ cần không phải con khỉ nhỏ là tốt rồi.

"Cô ta tự làm tự chịu? Không trách ai được. Ngoan một chút, uống canh đi, uống một thìa nữa." Anh đưa canh đến bên miệng cô, tự mình đút cho cô.

"Dạ ——" cô uống thìa canh, thấy trên màn hình ti vi chiếu cảnh Ôn Thiếu Hoa và Hồng Thi Na đang nằm trên giường còn bị dám phóng viên vây quanh. Lại nhịn được cười to, " Ha ha —— buồn cười chết mất."

"Có buồn cười như vậy không?" Anh dời tầm mắt về phía ti vi. Hai mắt nhìn chằm chằm, lại nhìn một chút. Không nhịn được cũng cười ra tiếng.

Thật sự rất buồn cười. Không chỉ có Hồng Thi Na buồn cười, mà ngay cả Ôn Thiếu Hoa cũng vậy. Nếu như Ôn Thiếu Hoa là một chính nhân quân tử, thì khi gặpHồng Thi Na bị dục hỏa thiêu đốt thì sẽ có biện pháp khác để giúp cô ta hạ hỏa chứ sẽ không lên giường với cô ta.

Như vậy có thể thấy được, nhân phẩm của Ôn Thiếu Hoa kém đến mức độ nào? Người đàn bà đê tiện rất xứng với loại đàn ông xấu xa.

Người ngời đều cho rằng họ quen nhau, nhưng chỉ có anh mới biết được đó chỉ chuện trùng hợp.

"Con khỉ nhỏ, anh nói xem có phải bây giờ Hồng Thi Na giận đến nổi điên rồi phải không. Với tính cách của cô ta, thì nhất định sẽ trả thù, cô ta sẽ không làm ra chuyện quá đáng hơn đối với chúng ta chứ." Tạ Thiên Ngưng đột nhiên nghĩ đến điều này, nụ cười liền biến mất, thay vào đó là sự lo lắng hiện rõ trên mặt.

Phong Khải Trạch dịu dàng cười một tiếng, nhéo nhẹ má cô, tự tin nói: "Yên tâm, cô ta tuyệt đối sẽ không có cơ hội đó."

"Nếu lần sau cô ta mang theo nhiều người đến, chẳng lẽ anh sẽ gọi thêm nhiều vệ sĩ đến. Con khỉ nhỏ, em thấy bảo vệ không phải là biện pháp hay. Anh có thể gọi bao nhiêu người, thì cô ta có thể mang nhiều người hơn đến, cứ như vậy chẳng qua chỉ so sánh dân số mà thôi, không có ý nghĩa gì cả, hơn nữa đến cuối cùng chỉ khiến nhiều người bị thương hơn mà thôi."

Nếu như gặp phải chuyện giống như lần này chỉ sợ sẽ xảy ra án mạng, tính mạng bảo vệ cũng là mạng người. Cô không thể xem như chuyện gì cũng không có được.

"Nếu như mọi việc đều dựa vào số người để giải quyết vậy thì chuyện sẽ không ra nông lỗi như ngày hôm nay. Giờ Hồng Thi Na đã thân bại danh liệt, đây chỉ là một trong sỗ những cái giá mà anh muốn cô ta phải trả thôi. Kế tiếp anh sẽ kiện cô ta xâm nhập gia cư bất hợp pháp, dùng vũ khí đả thương người, bắt giữ con tin để uy hiếp người khác."

Chỉ khiến cô ta thân bại danh liệt thì không thể xả lửa giận trong lòng anh, nhất định phải làm cho cô ta trả một cái giá cao hơn nữa mới được.

"Con khỉ nhỏ, anh cũng đừng quên Hồng Thi Na có tập đoàn Hồng thị chống lưng. Ba cô ta nhất định sẽ nghĩ tất cả biện pháp để cho cô ta thoát tội. Xâm nhập gia cư bất hợp pháp, dùng vũ khí đả thương người, bắt giữ con tin những tội này lớn cũng không lớn nhỏ cũng không nhỏ. Nếu bị kết tội thì chỉ ở tù một thời gian ngắn thôi, chỉ sợ đến lúc ra tù ý chí trả thù của cô ta rất lớn thậm chí ‘chó cùng đường rứt giậu’ có thể sẽ cùng chết với chúng ta. Vậy thì chúng ta nên làm gì?."

"Có tiến bộ, có thể nghĩ chu đáo như vậy, xem ra đã bị anh ảnh hưởng." Hắn nhéo mũi cô ca ngợi.

Cô nhẹ nhàng kéo tay hắn ra, nghiêm túc nói: "Con khỉ nhỏ, em đang nói nghiêm túc đó, không có giỡn đâu."

"Ngốc, chẳng lẽ em quên trên tay anh có bao nhiêu cổ phần của tập đoàn Hồng thị sao?"

Nhờ anh nhắc cô mới bừng tỉnh đại ngộ,"Đúng nha, thiếu chút nữa em quên chuyện này, ha ha."

"Không cần nghĩ nhiều về chuyện này nữa, tóm lại anh muốn Hồng Thi Na phải trả giá cho những gì cô ta đã làm còn những chuyện khác anh không quản. Hiện nay điều làm anh lo lắng nhất là sức khỏe của em, đợi lát nữa có kết quả kiểm tra hi vọng sẽ không có chuyện gì."

Vấn đề sức khỏe của cô không thể so sánh với việc trả thù hồng thơ. Hiện tại anh chỉ mong cô khỏe mạnh, những chuyện còn lại vứt sang một bên trước đã.

"Anh yên tâm, sức khỏe của em rất tốt, trừ bệnh bao tử ra tất cả đều không có vấn đề gì. Thời gian gần đây ăn uống điều độ bệnh bao tử không chuyển biến xấu thậm chí còn chuyển biến tốt. Cho nên en dám khẳng định sức khỏe của em không có vấn đề gì."

"Anh chỉ tin tưởng kết quả kiểm tra của bác sĩ chuyên nghiệp."

"Lại lo lắng không đâu, thật sự không có biện pháp với anh."

Lúc này, bác sĩ gõ cửa đi vào, trên tay cầm kết quả kiểm tra.

Phong Khải Trạch lập tức bỏ chén canh trên tay xuống, đứng lên. Gấp gáp hỏi: "Bác sĩ, sức khỏe của cô ấy không có vấn đề gì chứ?"

"Phong thiếu gia cứ yên tâm, sức khỏe của cô ấy tốt lắm không gì đáng ngại. Ngoại trừ bị bệnh bao tử tất cả còn lại đều tốt. Mặc dù bị đánh vào bụng nhưng không xuất huyết trong nghỉ ngơi vài ngày là khỏe. Nếu như không còn vấn đề gì thì hôm nay có thể xuất viện."

Nghe xong lời bác sĩ, Phong Khải Trạch mới hoàn toàn yên tâm. Ngày hôm qua lúc ôm cô bất tỉnh vào bệnh viện. Anh thật sự sợ cô sẽ xảy ra chuyện không may. Hiện tại, hắn cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.

Tạ Thiên Ngưng cũng nghe được lời bác sĩ, đắc ý nói: "Thấy chưa em đã nói mà."

"Được rồi, em nghỉ ngơi cho tốt đi." Anh cưng chìu khiển trách.

Cô hướng anh làm một cái mặt quỷ, sau đó lấy chén canh bên cạnh tự mình ăn.

Bác sĩ thấy tình cảm hai người tốt như vậy, cười cười, nhắc nhở: "Phong thiếu gia, mới vừa rồi Đường tiên sinh có tới bệnh viện. Hỏi thăm tình trạng của hai người, còn đặc biệt hỏi Tạ tiểu thư có mang thai không. Đây vốn là chuyện riêng của bệnh nhân, chúng tôi không nên nói ra? Nhưng lại không có biện pháp, đối phương là ——"

Bác sĩ còn chưa nói xong, Phong Khải Trạch liền cắt đứt lời ông: "Tôi biết, ông yên tâm, tôi sẽ không trách các người để lộ thông tin này."

"Cám ơn?"

"Không có chuyện nữa trước hết ông ra ngoài đi, à giúp tôi làm thủ tục xuất viện luôn."

"Vâng"

Bác sĩ thoải mái rời đi, giống như đã để được trọng trách trên vai xuống.

Trong lòng Tạ Thiên Ngưng rất hoài nghi,vì vậy liền hỏi: "Con khỉ nhỏ, bác sĩ nói Đường tiên sinh có phải là Đường Phi hay không? Tại sao hắn phải hỏi em có mang thai hay không?"

"Đúng là Đường Phi, còn về việc tại sao hắn hỏi em có mang thai hay không chắc là ý của Phong Gia Vinh." Gương mặt Phong Khải Trạch rất tức giận, anh cực kỳ bất mãn với chuyện này.

"Chẳng lẽ chỉ cần em mang thai, ba anh sẽ để cho chũng ta ở bên nhau sao?"

"Không có khả năng, trong mắt ông ta ngoài tiền tài và quyền thế thì không còn gì cả, ông ta sợ em mang thai bởi vì có đứa bé không thể không đồng ý cho anh và em kết hôn. Chẳng qua vì để đạt được mục đích mà ngay cả ‘tôn tử’ ông ta cũng không bỏ qua."

Anh không biết Phong Gia Vinh rốt cuộc độc ác đến mức nào. Anh chỉ biết ông ta không dễ dàng hủy bỏ đám cưới của hai nhà Phong Hồng.

Tạ Thiên Ngưng vừa nghĩ tới Phong Gia Vinh ngay cả đứa bé cũng không bỏ qua, trong lòng rất khẩn trương, mặc dù không có mang thai nhưng cô vẫn không nhịn được đưa tay vuốt vuốt bụng mình chỉ sợ sau này mang thai không bảo vệ được con.

Trên đời này thật sự có người cha vô tình như vậy sao?

Thấy cô trên mặt cô tràn đầy lo lắng, anh ngồi xuống, nắm tay của cô dịu dàng cười, cam đoan: "Em yên tâm, chỉ cần có anh ở đây, anh tuyệt đối sẽ không để ai tổn hại đến một cọng tóc của em. Bắt đầu từ hôm nay, anh tuyệt đối sẽ không để cho bất kỳ ai tổn thương em nữa."

"Tuy nói là như thế, nhưng em vẫn bất an, đột nhiên không dám mang thai, vì sợ sau khi mang thai em không bảo vệ được đứa bé."

"Anh có cách, tất cả hãy giao cho anh."

"Cách gì?"

"Sau nàysẽ nói cho em biết, còn bây giờ hãy ăn hết canh đi, sau khi ăn xong thì nghỉ ngơi một lát rồi chúng ta sẽ về nhà."

Phong Khải Trạch cố gắng gỡ bỏ nút thắt (điều quan trọng, điểm mấu chốt của sự việc) trong lòng cô, tạm thời không nói, rồi lại cầm chén canh trên bàn lên, đút từng thìa, từng thìa cho cô ăn.

"Được, em sẽ chờ cho đến khi anh nói cho em biết. Đừng chắn ti vi, em muốn xem tin tức của Hồng Thi Na và Ôn Thiếu Hoa." Cô vừa ăn vừa xem ti vi không chớp mắt.

"Em thích xem loại tin tức lá cải đó?"

"Chỉ là nhất thời thôi, dù sao bây giờ em thích xem."

Tất nhiên cô muốn xem, bởi vì cô rất muốn nhìn thấy bộ dạng xấu xí của Hồng Thi Na. người phụ nữ ghê tởm lại muốn giành con khỉ nhỏ của cô, khi buồn cười cô liền cười.

" . . . . . ."

Phong Khải Trạch không thể làm gì khác hơn là vừa đút cho cô ăn vừa xem tin tức với cô, trên mặt hiện nên nụ cười tà ác.

Xem một chút cũng không sao, ít ra trong lòng cũng cảm thấy thoải mái, Hồng Thi Na màn kịch hay vừa mới bắt đầu thôi phía sau còn rất nhiều tiết mục hay đang chờ cô đó.