Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 2 - Chương 15: Ai quan trọng hơn

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn Lê Quý Đôn

“Người em muốn quan tâm chỉ có thể là tôi, những người khác em hoàn toàn không cần để ý tới bọn họ, em là của tôi.” LQĐÔN

Cố Tuyết Y nhìn anh, thoáng giật mình, đáy mắt dần trở nên tĩnh mịch, sau đó lóe sáng, “Tôi là người của anh, nhưng người tôi muốn quan tâm không chỉ có mình anh, nhà họ Tiêu đối xử tốt với tôi như vậy, tôi đã sớm xem họ như người nhà, quan tâm người nhà là chuyện đương nhiên, tôi hi vọng anh có thể tôn trọng họ, càng đừng động một tý là dùng họ để uy hiếp tôi, ngoại trừ điều này ra tôi sẽ luôn đứng bên phía anh.”

Trong hôn lễ anh làm Giang Hiểu Cầm không xuống đài được, cô vẫn còn canh cánh trong lòng, bây giờ tại sao cô không nói rõ hết mọi chuyện ra chứ.

Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô, đôi mắt tĩnh mịch phảng phất như đáy giếng sâu, cằm căng cứng, trong lòng anh hít một hơi thật sâu, đoạn nói, “Vậy nếu như so sánh tôi với nhà họ Tiêu, trong lòng em ai sẽ quan trọng hơn?”

Cô lạnh nhạt nhìn anh, hồi lâu sau mới lên tiếng, “Họ quan trọng hơn một chút.”

Bách Lý Hàn Tôn giật mình, đôi mắt ảm đạm, cằm kiêu căng lộ vẻ không vui.

Còn cô làm như không thấy gì hết, nhàn nhạt nói tiếp. “Nếu như tôi nói anh quan trọng hơn, thì đó là lời dối gạt anh, tôi không muốn lừa dối anh. Tình cảm giữa tôi và nhà họ Tiêu không bất kỳ ai có thể hiểu mà xen vào.

Mẹ nuôi vô điều kiện ra sao, vô điều kiện đối xử tốt với cô thế nào, Nhã Mạn thật lòng đối đãi với cô, ba nuôi lặng lẽ giúp đỡ, tất cả những chuyện họ làm cho cô, cô đều ghi tạc trong đầu. 

“Được!” Bách Lý Hàn Tôn nhìn cô rất lâu, đáy mắt xuất hiện vẻ kiên định như đinh đóng cột, không ai có thể dao động, “Kể tử hôm nay tôi muốn tôi còn quan trọng hơn họ, tôi sẽ cố gắng.”

Cố Tuyết Y nháy mi dài, thần sắc trong mắt anh nhìn không thấu, hai người sa vào bầu không khí yên tĩnh.

“Tại sao anh lại thích tôi?” Cô ngước mắt nhìn anh.

Đáp án này vốn trong lòng cô đã biết, nhưng bây giờ cô đã không cách nào xác định được.

Rốt cuộc anh ôm tâm tình gì với cô? Món đồ chơi sao?

“Không vì gì cả, vấn đề như vậy từ nay về sau đừng hỏi nữa.” Ngón tay thon dài của anh sờ lên mái tóc mềm mại như tảo biển, đáy mắt màu mực ẩn chứa vẻ dịu dàng, anh nhìn cô thật sâu, giọng điệu bá đạo, “Em cảm thấy nhà họ Tiêu quan trọng thì tôi sẽ thử tiếp nhận, coi trọng, nhưng em phải nhớ rõ em vĩnh viễn là của một mình tôi.”

“Ừ!” Cố Tuyết Y gật đầu với anh.

Cô chậm rãi đặt ly thủy tinh xuống, lúc này Vương Tiểu Vi gõ cửa đi vào.

Bách Lý Hàn Tôn nhìn Cố Tuyết Y, lại nhìn trà trái cây trong tay Vương Tiểu Vi, anh ngửi thấy mùi hương nhẹ.

Hương hoa quả nhàn nhạt thơm ngát xộc vào mũi.

Anh ưu nhã đặt bên môi uống một ngụm nhỏ.

Một động tác này của anh, hai tay Vương Tiểu Vi xoắn chặt vào nhau nhìn Bách Lý Hàn Tôn, tầm mắt khó có thể che dấu sự căng thẳng và chờ mong của cô.

Cố Tuyết Y nhìn Vương Tiểu Vi và anh, cười khẽ, tầm mắt lại dán vào video trong máy tính.

Bách Lý Hàn Tôn buông ly ra, lạnh lùng nói hai chữ “Không tệ,” Vương Tiểu Vi nghe xong khóe miệng hơi cong lên, đôi mắt sáng lấp lánh.

Mười phút sau, quản gia Phó dẫn theo một người đàn ông mặc âu phục, tay bọn họ bưng một khay màu vàng giống như loại dùng trong cung đình ngày xưa, trên mặt còn đậy nắp vàng.

Lập tức mang đặt lên bàn thủy tinh, bàn thủy tinh khúc xạ ánh sáng lấp lánh như kim cương.

Họ dùng cơm xong, Bách Lý Hàn Tôn có hẹn với tổng giám đốc ngân hàng, văn phòng rộng như thế chỉ còn lại Cố Tuyết Y và Vương Tiểu Vi.

Cố Tuyết Y xem một lúc cảm thấy hơi buồn ngủ, cô liền nằm xuống sofa bằng da thật trong phòng.

Vương Tiểu Vi không quấy rối cô, lặng lẽ rời khỏi văn phòng.

****************

Thời gian năm ngày qua đi, miệng viết thương trên tay Cố Tuyết Y dần lành lại, bác sĩ tới tái khám cho Cố Tuyết Y.

Cuộc sống bình thản như nước, mỗi ngày Cố Tuyết Y đi theo tới công ty, buồn ngủ thì nằm lên sofa nghỉ ngơi, dần dần sofa thành nơi riêng của cô, ngày ấy anh trở về, vào văn phòng thì thấy dường như Cố Tuyết Y ngủ bị lạnh, tư thế giống cục cưng trong bụng mẹ chưa sinh ra.

Sau đó Bách Lý Hàn Tôn sai người lấy chăn mỏng và gối tới.

Chuyện đồn nhảm trong công ty càng ngày càng nhiều, Cố Tuyết Y đã trở thành đề tài hàng ngày nhân viên công ty thảo luận. Rất nhiều phóng viên truyền thông nghe thấy ‘Theo gió mà đến,’ canh ở phía xa, sáng nào cũng chụp được hình ảnh duy mỹ Bách Lý Hàn Tôn và Cố Tuyết Y xuống xe.

Những ảnh chụp này chưa còn lên mặt báo đã bị Bách Lý Hàn Tôn ra lệnh quản gia Phó thu mua công ty của bọn hắn.

Dần dần, có một số phóng viên truyền thông không dám làm càn, cũng không dám chụp ảnh Bách Lý Hàn Tôn và Cố Tuyết Y nữa.

Hôm nay, Cố Tuyết Y nghỉ ngơi một lát như ngày thường rồi ngồi dậy.

Cửa phòng làm việc vang lên, cô khẽ nhíu mày.

Chiều nay Bách Lý Hàn Tôn ra ngoài bàn chuyện hợp tác với tổng giám đốc ngân hàng, ai lại đến tìm anh?