Editor: Dương Gia Uy Vũ
????????????????????????????????????????????????????
Trước một giây khi Dung Ly phác gục thân thể Mộc Khanh Khanh, hắn lại lần nữa bị Mộc Khanh Khanh phản xoay thân thể xuống, ngã lên cỏ xanh mơn mởn.
Chỉ là lúc này đây, thời gian ôn hương nhuyễn ngọc dán lên người mình không dừng lại lâu lắm, sau một tiếng “Cẩn thận” liền ngã xuống ngay đầu quả tim hắn.
Hắn vội vàng đứng dậy, ôm lấy cô, kinh hãi phát hiện thân thể của cô lại càng ngày càng trở nên trong suốt, danh hiệu tươi đẹp như máu đã xám trắng mất đi ánh sáng, thanh máu tượng trưng cho sinh mệnh lực cũng đột nhiên thấy đáy.
Cảnh tượng như cuốn phim đen trắng quay chậm sấm sét ầm ầm, lại tựa như chỉ dùng một cái chớp mắt thời gian.
“May là không tổn thương đến thân thể xinh đẹp này của ngươi…” Một câu nói như tán ra trong không khí.
Theo một câu cuối cùng này, đồng thời phiêu tán dập dờn còn có sinh mệnh này của cô.
Thân thể hắn đã từng thèm nhỏ dãi mơ ước không biết bao nhiêu lần đã biến thành những điểm sáng lấm tấm, những đốm sáng năng lượng chìm nổi tượng trưng cho sinh mệnh lực của tộc Tinh Linh phiêu động trong gió, vòng quanh hắn đến đến đi đi, không muốn tan mất.
“Đừng, đừng đi… Xin ngươi…” Mang theo nghẹn ngào không rõ ràng, hắn muốn duỗi tay bắt lấy những đốm sáng trong gió, rồi lại sợ hãi quấy nhiễu đến chúng.
A, Dung Ly đột nhiên nghĩ đến một câu trong tóm tắt về tộc Tinh Linh: sinh tử của tộc Tinh Linh đều phải hòa làm một với tự nhiên. Tất cả các tinh linh đều gắn với tự nhiên, cùng sinh với tự nhiên; diệt với tự nhiên, cùng cội nguồn với tự nhiên.
Sẽ không… Cô ấy sẽ không chết… Cô ấy không thể chết được.
Bướng bỉnh lừa mình dối người và từng câu chữ rõ ràng trong trí nhớ đều không ngừng tra tấn cắn xé Dung Ly. Trò chơi… đây chỉ là một trò chơi, hắn lại hoàn toàn đánh mất trái tim, lại còn là cho một NPC đến tên cũng không biết.
NPC trong trò chơi mà thôi… Đôi tai nhọn của Dung Ly khẽ nhúc nhích, một ý niệm đột nhiên truyền đến, phảng phất như có một dòng nước trong lành tưới vào trong cõi lòng chết lặng của hắn.
!!!
Đây là trò chơi! Cô ấy là một nhân vật trong trò chơi, hắn nhất định sẽ có phương pháp tìm được cô ấy! Nhất định sẽ có!
Thanh âm cà lơ phất phơ, mang theo một chút mùi vị điểu ti xen lẫn phố phường, Lục Thần vừa mở miệng đã trách cứ Dung Ly, “Tinh linh bóng tối mới vừa rồi chính là tên đỏ đó, sao ngươi còn nhào về phía cô ta làm gì? Suýt chút nữa đã ngộ thương rồi ——”
Sau đó, Lục Thần thấy người chơi tinh linh từ lúc bắt đầu vẫn luôn bất động đưa lưng về phía y, có chút tản mạn lại mang theo ưu nhã trời sinh, đứng lên, xoay người, quay mặt về phía y, cầm lấy vũ khí ——
Từng nhánh mũi tên xé gió lao về phía Lục Thần, lấy thế hung tàn không thể đỡ chứa đựng oán giận và phát tiết của Dung Ly.
“Ngươi ——” ném lung tung tất cả các kỹ năng về phía Lục Thần, công kích điên cuồng không có lấy một khe hở khiến Lục Thần vô lực né tránh, “Chết đi cho ta! Chết đi! Chết đi!”
Nhưng thanh máu của Lục Thần lại không hề giảm bớt chút nào. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Lúc mới bắt đầu tuyên bố nhiệm vụ Lục Thần đã đạt được hai vật phẩm khen thưởng, một cái là vật phẩm công kích tạo thành 10000 điểm thương tổn đối với bất kỳ phòng ngự của bất cứ mục tiêu nào, mới vừa rồi đã bị dùng hết; còn lại một cái chính là vật phẩm phòng ngự vô hiệu hóa bất kỳ công kích nào, chính là thứ này đã cứu y một mạng.
“Cmn nhà ngươi!” Lục Thần bực bội mắng Dung Ly, gã thật sự không hiểu nổi tại sao mình lại trở thành đối tượng bị công kích điên cuồng như vậy.
“Ta đã giúp ngươi giết con tinh linh bóng tối kia, đánh chết quái mang tên đỏ, ngươi không cảm ơn thì thôi, còn công kích ta! Có bệnh chắc!”
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Động tác công kích của Dung Ly vẫn không ngừng lại, chậm rãi buông vũ khí trong tay xuống, cất bước đến gần Lục Thần, sắc mặt bình tĩnh, hận ý điên cuồng mới vừa rồi kia phảng phất như chỉ là ảo giác trong lúc vô tình của Lục Thần vậy.
Trong lòng y thở phào một hơi, thầm nghĩ, xem ra người chơi tộc Tinh Linh này đã nghĩ thông suốt, chủ động tới gần chính là cách biểu đạt thành ý chân thành nhất của người chơi tầm xa.
“A!” Một tiếng kêu đau vang lên, Lục Thần ôm bụng, giương mắt nhìn về người chơi tinh linh vô cùng mỹ mạo, thân hình gầy yếu mà thon gầy, trong lúc lơ đãng, tầm mắt hai người va chạm nhau, trong lòng run lên, lúc này mới phát hiện vẻ mặt hắn bình tĩnh thản nhiên, nhưng cặp mắt kia lại dữ tợn đáng sợ, hàn ý thấu xương, y thoáng như đã thấy được thế nào mới là ác ma chân chính.
Còn không đợi ý thức của Lục Thần thoát ra khỏi sợ hãi, Dung Ly lại dùng hết toàn lực đá một chân về phía Lục Thần, trực tiếp đá người ngã trên mặt đất.
“Cô ấy sẽ không chết! Câm cái miệng thối của ngươi lại cho ta!”
Dung Ly đem tất cả điểm thuộc tính vừa mới thăng cấp được ra sức quyền đấm cước đá lên người Lục Thần, mang theo hung ác tàn khốc không màng tất cả.
“Đồ điên… Đồ điên!” Lục Thần nên cảm thấy may mắn vì đây là thế giới trò chơi, lục phủ ngũ tạng đều bị cách làn da mà ngược đãi lại vẫn có thể kéo dài hơi tàn mà phát ra âm thanh.
Lục Thần giãy giụa muốn rời khỏi trò chơi nhưng lại bị Dung Ly phát hiện ý đồ của y, 【 Cưỡng chế giảm sức chiến đấu 】mà Dung Ly vừa mới lấy được cũng trực tiếp dùng lên người Lục Thần.
Thanh máu mới vừa giảm xuống không đến một nửa, một thuật chữa trị sơ cấp lại kéo thanh máu của y trở về, rồi sau đó lại tay đấm chân đá không có điểm dừng.
…
Không biết qua bao lâu, một cái chớp mắt hay là… Cả đời. Rốt cuộc Mộc Khanh Khanh cũng từ trong cơn ngủ say bừng tỉnh lại.
Không gian tối đen không có biên giới, trong tầm mắt của Mộc Khanh Khanh toàn bộ đều là các loại số hiệu phức tạp, con số Ả Rập và chữ cái tiếng Anh phong phú có trình tự rồi lại hỗn loạn xếp hàng vận chuyển, nơi này là…
“Ký thể của ký chủ đã bị hủy diệt, thế giới nhiệm vụ game online thực tế ảo thất bại. Có mở ra cốt truyện ẩn giấu tiếp theo trong thế giới game online thực tế ảo hay không?”
Trong lòng Mộc Khanh Khanh run lên, một câu nhắc nhở này của hệ thống tức thì khiến đầu óc đang bị hỗn độn chiếm cứ của cô khôi phục thanh tỉnh, nơi này là —— Trình tự hệ thống của trò chơi.
Một đáp án rất quái dị, nhưng cũng là một đáp án hợp lý duy nhất, bởi vì Mộc Khanh Khanh phát hiện cô dường như chính là một trong các loại số hiệu tại không gian hư vô này, không có hình thể, không thể phát ra thanh âm, đại não suýt nữa bị cách thức hóa…
Chính mình là một NPC trong trò chơi, sau khi tử vong lại bị thu về trình tự hệ thống của trò chơi.
“Có.” Không hề do dự, Mộc Khanh Khanh quyết đoán tiến hành lựa chọn của mình.
“Ký chủ đã chọn mở ra cốt truyện ẩn giấu tiếp theo. Cốt truyện ẩn giấu yêu cầu tự ký chủ tiến hành thăm dò, không cung cấp bất kỳ giới thiệu cốt truyện nào.”
“Tuyên bố nhiệm vụ một: Tiến vào mộng cảnh của Dung Ly ở thế giới thực, hấp thu lượng lớn tinh dịch. Chú ý: Số lượng tinh dịch hấp thu được sẽ quyết định sự phát triển tiếp theo của cốt truyện.”
Mộc Khanh Khanh rất muốn đỡ trán, tỏ vẻ chính mình cạn lời, nhưng vì đã hóa thân thành một dãy số liệu nên cô chỉ có thể ngẫm lại.
“Có thể vào mộng cảnh mấy lần? Nội dung của mộng cảnh do ai quyết định?”
Cô vẫn rất muốn ở trên thêm vài lần nữa.
Chỉ hơi dừng lại, hệ thống liền trả lời, “Người sở hữu mộng cảnh sẽ quyết định số lần và nội dung.”
“…”
Mộc Khanh Khanh đột nhiên có một dự cảm xấu.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~