*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Dương Gia Uy Vũ
????????????????????????????????????????????????????
Lại là một sáng sớm đầy nắng, ánh dương ấm áp vàng rực rỡ chiếu vào phòng, khiến toàn bộ phòng điểm xuyết tràn đầy sáng ngời.
Trong tẩm cung rộng rãi, khiến người khác chú ý nhất chính là chiếc giường lớn có thể đồng thời để bốn năm người cùng ngủ. Chiếc giường này thoạt nhìn cực kỳ thoải mái sang quý, tạo hình tinh xảo, nguyên liệu gỗ cứng rắn có thể nói là một sự tồn tại hoàn mỹ.
Mà giữa chiếc giường lớn này, có hai bóng người, thân thể trần trụi.
Hai người không mảnh vải che thân, có thể nhìn ra đó là thân thể của một nam một nữ. Làn da của nữ tử vốn trắng nõn kiều nộn, hiện giờ lại trải đầy dấu hôn đỏ tươi có nông có sâu, mới cũ không đồng nhất, tầng tầng lớp lớp khắc trên dưới toàn thân. Mày đẹp của cô hơi chau, một đôi mắt dịu dàng như nước hiện giờ mịt mờ hơi sương, cổ tay lẫn mắt cá chân bị xích sắt trói chặt trên cột giường, tiếng kim loại thanh thúy theo động tác ngẫu nhiên khó kiềm chế của cô mà nhẹ nhàng rung động. Người nam nhân kia dáng người tinh tráng, diện mạo cực đẹp, một khuôn mặt ngày thường tối tăm giờ lại mang theo nhè nhẹ hưng phấn và vui sướng khó nén.
Hai chân Mộc Khanh Khanh mở rộng ra, chỗ u huyệt bí ẩn không hề che đậy mà hiện ra ngay trước mắt Thần Dung, hắn quỳ sát giữa u huyệt cô, nhìn chằm chằm tiểu huyệt đói khát đang tràn ra d*m thủy, dục vọng trong đôi mắt không chút nào che dấu, “Khanh Khanh, nàng thật sự không muốn ăn uống chút gì sao?” Hắn duỗi tay nhẹ xoa tiểu hạch thẹn thùng bí ẩn kia, vừa lòng mà nhìn d*m thủy giữa hai chân cô càng thêm mãnh liệt, “Ta thấy cái miệng nhỏ của nàng đói khát lắm rồi.”
“Không cần… A ưm ư… Sẽ hư mất… A ha…” hoa huy*t truyền đến hư không đói khát khiến cô muốn sụp đổ thành trì, động tác chọc ghẹo hoa hạch của hắn càng khiến cô khát cầu không thôi, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến việc hắn muốn lấy vài thứ kia bỏ vào trong hoa huy*t, cô vẫn cố nén dục vọng lẩm bẩm cự tuyệt.
“Tiểu huyệt của nàng chặt vô cùng, côn th*t của ta thô dài như vậy mà nàng cũng có thể chứa hết, huống chi chỉ là rượu và mấy viên trái cây này.” Chỉ cần hơi tưởng tượng đến lát nữa hắn có thể nhấm nháp những thứ mà hoa huy*t sản xuất ra, hắn liền không thể ức chế mà kích động hưng phấn, động tác vuốt ve tiểu hạch cũng mạnh thêm vài phần.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu“Ta… Ta muốn côn th*t của chàng, a a… Không cần cái khác… Không cần…” Tiểu hạch quá mức mẫn cảm, động tác nắn bóp của hắn không chỉ khiến khoái cảm chồng chất, mà còn khiến hoa huy*t của cô ngứa ngáy khó nhịn không thôi.
Nghe được lời cô nói, đôi mắt hắn càng thêm u ám, vẻ mặt hiếm khi dịu dàng vài phần, “Thử một lần đi, ta muốn ăn mỹ thực mà tiểu huyệt nàng nhưỡng ra.” Không màng động tác thẳng lưng bất mãn của cô, hắn rút tay đang chà đạp tiểu hạch về, lấy mâm đựng trái cây ở bên cạnh lại gần, duỗi tay cầm lên một quả nhỏ như trứng cút màu đỏ tươi, “Đây là quả bạo bạo, vỏ của nó rất mỏng, nàng cẩn thận một chút đừng kẹp nó chảy ra nước sốt đấy.” (
Dương: chẳng biết nó là cái quả chi nữa -_-)
Cảm nhận được miệng huyệt truyền đến xúc cảm lạnh lẽo, nàng muốn lùi về phía sau đào tẩu, chợt bị hắn đột nhiên túm lại, bạo bạo quả trên tay cũng thuận thế tiến vào bên trong tiểu huyệt của cô, “A… Đừng đừng đừng… Thần Dung… Ư ư Thần Dung…” Tiểu huyệt bị dị vật lạnh lẽo xâm lấn, bắt đầu theo bản năng co rút mị thịt lại, đói khát đè ép bạo bạo quả yếu ớt, “A… A a… Vỡ… Ưm ư…” Quả bạo bạo bị nhục bích chặt chẽ nghiền nát đã dễ dàng vỡ ra, nước sốt đặc sệt bắt đầu tùy ý chảy xuôi trong tiểu huyệt cô.
“Đã nói phải cẩn thận rồi mà, sao nàng còn không nghe lời chứ.” Lúc này Thần Dung trực tiếp cầm lấy thêm hai quả bạo bạo, ngay sau đó nhét toàn bộ hai viên vào, “Khi nào tiểu tao huyệt của nàng nghe lời, ta sẽ không nhét trái cây vào nữa.”
“A a… Khó chịu… Thần Dung… Đừng mà ư a…” Vô lực giãy giụa căn bản không có một chút hiệu quả, cô chỉ có thể thừa nhận tra tấn trong tiểu huyệt, khe hẹp bị đẩy ra từng chút một, hai viên dị vật lạnh lẽo được nhét vào bên trong hoa huy*t, cô muốn tận lực thả lỏng mị thịt của chính mình, nhưng nhục bích dưới sự rèn luyện hoan ái thường xuyên sớm đã học được tự động co chặt lại, không nghe lời mà lại một lần nữa kẹp vỡ hai viên trái cây.
“Bốn viên.” Hắn thấp giọng nhẹ lẩm bẩm. Một đôi mắt đen như vẩy mực si mê nhìn chằm chằm cảnh đẹp nơi hoa huy*t, hoa huy*t theo tiếng thở dốc dồn dập của cô cũng bắt đầu đóng mở, tràn ra chất lỏng thơm ngọt đỏ tươi, còn kèm theo dâm dịch của chính cô, mê người nhất là xung quanh miệng huyệt là một lượng lớn bạch trọc đã kết khối, đó là tinh dịch tối hôm qua hắn bắn vào để lại trong cơ thể cô cả đêm, cảnh tượng hỗn độn dâm mị sắc tình khiến dục vọng trong mắt hắn càng trở nên điên cuồng hung ác.
“Không cần… Đừng mà… Thần Dung…” hoa huy*t liên tiếp bị xâm nhập vào, mỗi một trái đều không chút ngoài ý muốn bị kẹp nát, Mộc Khanh Khanh thật sự khó có thể chịu đựng được lượng lớn chất lỏng sền sệt tàn sát bừa bãi trong hoa huy*t, “Ta muốn côn…côn th*t của chàng… Thần Dung a a…” Cô điên cuồng muốn được vật thể càng cứng rắn càng thô dài hơn xâm nhập, chứ không phải trái cây thoáng kẹp một cái liền rách nát yếu ớt này.
Cô bất lực vặn vẹo thân thể, thanh âm tứ chi kéo xích sắt không ngừng vang lên, tiếng rên rỉ lang thang đói khát kêu to hợp với tiếng kim loại đồng thời truyền vào trong tai Thần Dung.
“Từ từ, để ta nếm thử dịch quả nàng nhưỡng ra trước đã” Hai tay hắn nâng lên mông cô giơ cao lên, để sát gần đầu.
Hơi thở nóng rực phun lên miệng hoa huy*t, cảm giác ngứa ngáy tê tê dại dại càng thêm sâu, động tác của Mộc Khanh Khanh loạng choạng khó nhịn, một đôi ngực sữa tràn đầy dấu hôn xanh tím trái phải đong đưa nảy lên.
“Thơm quá… Dịch quả ngọt thanh còn mang theo hương vị d*m thủy của nàng nữa.” Hắn lịch sự tao nhã mà đánh giá, nếu không phải dục căn giữa hai chân sưng to đến đáng sợ, thật đúng là sẽ khiến người ta cho rằng một chút hắn cũng không vội vàng khát cầu.
“Nhanh lên… Thần Dung… Có phải chàng không… Không được hay không! Ưm a a…” Cô cố tình khiêu khích, dưới sự liếm láp gặm cắn mãnh liệt của hắn khóc không thành tiếng, động tác cắn mút hung tàn của hắn đúng là thứ cô khát vọng đã lâu.
Đầu lưỡi của hắn tiến vào hoa huy*t cô khiến từng đợt chất lỏng chảy ra đều chảy vào trong miệng đang chờ đợi ở cửa huyệt của hắn.
Giọng nữ ngâm nga rên rỉ, tiếng nước chảy róc rách và thanh âm nuốt chất lỏng bay quanh quẩn khắp gian phòng.
Hồi lâu sau, Thần Dung buông miệng ra, trên cánh môi sáng lấp lánh ánh nước, “Nước nàng chảy ra cũng thật nhiều, những hương vị dịch quả kia đều bị nàng cuốn đi mất.”
Hắn cũng không đợi phản ứng sớm đã bị hầu hạ cho cao trào của Mộc Khanh Khanh, trực tiếp đặt quy đầu cực đại nhắm ngay cái miệng hồng hào ẩm ướt đang đóng mở của cô, độ ấm nóng rực, va chạm mạnh mẽ hữu lực cùng với cảm giác cật lực căng đầy bất cứ điều gì cũng không thể sánh bằng.
“Ha… Tuyệt quá… Ưm a… Sâu quá… Thật thoải mái… A a…” Bị thô tráng nóng bỏng xâm nhập là điều mà tiểu huyệt của Mộc Khanh Khanh đã chờ mong hồi lâu, khoái cảm trong hoa huy*t tích lũy trong nháy mắt, hoa huy*t lại một lần không chịu khống chế mà co rút, liếm mút côn th*t cực lớn tiến vào đến tận cùng bên trong cô.
Hắn bị cô hút đến tê dại khoái ý, đĩnh động vòng eo tinh tráng, tận tình tàn khốc thọc vào rút ra trong vách tường thịt chật hẹp đang co rút lại của cô, hung ác đâm thọc, kích dâm dịch văng ra khắp nơi, hắn nhanh chóng nhét căng đầy rồi sau đó rời khỏi, lại mạnh mẽ mà đâm vào nhuỵ tâm cô, bức bách miệng tử cung của cô vì hắn mà mở ra, điều khiển cứng rắn thọc vào rút ra khắp vách tường.
Rồi sau đó tựa như vẫn không thỏa mãn, hắn xoay thân thể của cô lại, để cô nửa quỳ trên giường, hai đầu gối dán lên đệm, còn hắn từ phía sau bắt đầu một vòng xâm lấn mới. Động tác như vậy khiến hai vú cô cũng có thể nằm trong sự khống chế của hắn, bàn tay to nhéo hai vú kiều nộn đang nhảy lên của cô, tùy ý vuốt ve thưởng thức.
Cô bị khoái cảm cuồn cuộn không ngừng tra tấn đến thần trí không rõ, chỉ có thể ngâm kêu phát tiết khoái cảm quá mức thỏa mãn. Mỗi một lần va chạm hắn đều hung ác bá đạo, tựa như hận không thể khảm cô vào trong cơ thể mình, hợp thành một thể, vĩnh viễn cũng không xa rời nhau.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Dưới sự thọc vào rút ra bất kể hậu quả của hắn, toàn thân Mộc Khanh Khanh không biết đã run rẩy bao nhiêu lần, rõ ràng hắn cũng đã bắn tinh dịch vào trong cơ thể cô một lần, nhưng sau khi bắn tinh, côn th*t lại càng không hề có ý định ngừng lại mà còn muốn bắt đầu một đợt xâm lược mới.
Khi cô lại một lần nữa bắt đầu co rút chặt mị thịt lại, hắn đột nhiên lại kích thích càng thêm mãnh liệt, hầu như muốn đâm bay cô, toàn bộ thân thể cô đổ về phía trước, nhưng xích sắt trên cổ tay cô lại bị căng ra, ngăn cản động tác nhào về phía trước của cô, càng thuận lợi nghênh đón động tác va chạm của hắn.
Đồng thời, bàn tay to của hắn cũng chặn lại hai vú cô, kích thích vuốt ve núm vú, eo đâm thật sâu một cái, bắn toàn bộ tinh dịch vào tử cung ấm áp của cô.
Rồi sau đó, hắn ôm Mộc Khanh Khanh đã mệt rã rời, thân thể thoáng thả lỏng, ôm cô nằm trên giường.
Mộc Khanh Khanh dưới kích thích của cao trào liên tục, gần như đã ngất đi, nhẹ híp hai mắt, thở hổn hển bình phục thân thể của mình.
Thần Dung ôm chặt cô, nhưng vẫn không thỏa mãn, môi lưỡi nhẹ nhàng liếm cổ cô, hoặc nặng hoặc nhẹ mút vào gặm cắn, vết bầm trên người Mộc Khanh Khanh còn chưa rút đi lại bị một tầng dấu vết mới chồng lên. Hai tay của hắn di chuyển trên eo bụng mềm mại của cô, vuốt ve khiêu khích nhũ thịt và đóa hồng mai đã trở nên sưng đỏ.
“Thần Dung, đừng làm nữa, mệt mỏi quá…”
Ba ngày nay, hai người vẫn luôn giao hoan lăn lộn trên giường. Cô thật sự muốn mình có một thân thể mảnh mai vô lực để bị cao trào đến ngất đi cho rồi, mặc dù linh lực đã bị phong ấn, nhưng thân là một tu sĩ có tu vi cao, tố chất thân thể của cô quả thực không cần quá tốt như vậy đâu!
Thần Dung ôm Mộc Khanh Khanh, hai tay của hắn hưởng thụ nhũ thịt trơn nhẵn của cô, dục vọng chôn giữa hai chân vẫn đang cảm thụ ấm áp ướt át trong cơ thể cô, chỉ cảm thấy bốn năm nay lại có được sinh mệnh một lần nữa.
Mấy ngày nay gặp lại nàng, mỗi thời mỗi khắc hắn đều tựa như phát điên mà thao làm Mộc Khanh Khanh, muốn cảm nhận rõ ràng sự tồn tại chân thật của nàng. Mỗi một lần sau khi bắn tinh, hắn lại nhịn không được lại đĩnh động lần nữa, si mê hấp thu hơi thở có thể khiến hắn lấy lại hô hấp của nàng. Hắn muốn khiến cho hết thảy trong ngoài của nàng nhiễm hương vị của hắn, khiến nàng mê muội hoan ái hắn cho nàng, khiến nàng không bao giờ có ý định rời đi nữa.
Có điều… Cho dù nàng có loại ý nghĩ này đi chăng nữa, nàng cũng sẽ không bao giờ có cơ hội thực hiện được.
Mộc Khanh Khanh nhìn vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên hơi vặn vẹo, mãnh liệt cố chấp điên cuồng, khiến hai tròng mắt hắn nhuộm màu đen nhánh như mực.
Cô mở miệng muốn nói gì đó, lại bị hắn trực tiếp lấp kín, hắn có chút hung tàn cắn môi cô, đầu lưỡi luồn vào trong miệng cô, càn quét chinh phạt trong miêng cô, cuốn lấy lưỡi cô, quấn quít bên nhau, ra sức mút vào, tiếng nước kéo dài không ngừng vang lên.
Trong không khí nồng nặc mùi vị tình dục dâm mị, dưới khúc nhạc đệm kiều diễm chính là thôi tình hương tốt nhất.
Mộc Khanh Khanh hoảng sợ phát hiện côn th*t hắn cắm trong cơ thể cô lại bắt đầu cứng lên.
Thần Dung buông môi cô ra, ánh mắt thâm trầm nhìn cô chằm chằm, nhưng vẫn im lặng không lên tiếng.
Dường như hắn không hề để ý đến phản ứng dục vọng dâng lên một lần nữa của hắn, chỉ dùng tứ chi gắt gao quấn quanh Mộc Khanh Khanh, vô cùng thân mật khắn khít.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Dương:
Ba mạ ơi, chương này dài khiếp. Mọi người ăn thịt đã chưa nào ~