Duy Ngã Độc Tôn

Chương 807: Mạc Bắc man long hình người!

Mọi người đều vẻ mặt hết chỗ nói, thầm mắng cái tên mặt mũi như dã nhân này thật không phải kẻ hàm hậu mà!

Nam Cung Tử Lăng cùng Ngọc Châu đều âm thầm xì một tiếng, sắc mặt đỏ ửng.

Lang nha bổng thật lớn trực tiếp phá vỡ không gian nơi Thần Vực thành một dải thật sâu, uy thế dọa người, giống như một ngọn núi thật lớn đè xuống đầu người!

Lão già kia bị tức tới mặt mũi tái mét, nhìn lang nha bổng đang nện xuống đầu mình, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh. Hai tay nháy mắt biến thành một đoàn sáng óng ánh, hình thành dòng xoáy vàng kim.

- Chết đi!

Mạc Bắc quát lớn một tiếng, Lang Nha Bổng dùng thế sâm sét ngàn quân hung hăng nện lên dòng xoáy vàng kim kia, phát ra một tiếng nổ kinh thiên.

Ầm ầm ầm!

Nơi này có không ít người lui ra sau, khí thế một kích toàn lực nửa bước Thánh Chủ, thật sự không phải người bình thường có thể thừa nhận được. Ngay cả đại năng cảnh giới Thánh Chủ sắc mặt cũng ngưng trọng nhìn Mạc Bắc. Mặc kệ có thích người này hay không, trong lòng cũng phải thầm khen: Giỏi cho một viên hổ tướng!

Dòng xoáy vàng kim kia bị trực tiếp đánh nát bấy, ánh sáng văng tung tóe, lang nha bổng hung hăng nện vào đâu lão già này. Thân thể nửa bước Thánh Chủ vẫn không thể chống lại được lang nha bổng to lớn không biết chế tạo bằng chất liệu gì, đầu lão già này trực tiếp bị đánh nát như trái dưa hấu, máu tươi trộn lẫn óc trắng văng ra khắp nơi!

Thần hồn câu diệt!

Chỉ một chiêu!

Đã đem một đại năng cùng là cảnh giới nữa bước Thánh Chủ trực tiếp đánh chết!

Không hổ là vương giả trẻ tuổi nhất Giới Hạ!

Oai vương giả, cùng cấp bậc ít có ai chống lại được. Đáng tiếc lão già này không biết điểm này, cho rằng hai người cảnh giới tương đương, coi như là đánh không thắng, cũng không tới mức thua.

Nếu không, cho lão mấy lá gan, cũng không dám đi lên giao chiến cùng Mạc Bắc!

Lang Nha Bổng này chẳng những đánh nát bét đầu lão già này, còn đánh lão già chôn sâu vào trong đất. Ngoại trừ một mảnh máu thịt trên mặt đất ra, đã hoàn toàn không thấy hình dạng lão già kia nữa.

Mạc Bắc rống giận một tiếng như phát tiết ra:

- Cho ngươi miệng mồm hạ tiện, đây là kết cục!

- Làm càn!

Thành viên Vương tộc Tam Địa phẫn nộ quát một tiếng, cho dù bọn họ không thèm để ý chết sống của một nửa bước Thánh Chủ nhưng lão già này vừa mới đầu nhập vào bọn họ, lại bị người ta một gậy đập vỡ nát đầu óc, chết oan chết uông như thế, mặt mũi Vương tộc Tam Địa cũng mất hết ánh sáng.

- Làm càn cái rắm! Có gan ngươi ra đây đánh với ta. sợ ngươi là con chó nhỏ!

Mạc Bắc cười lạnh nhìn thoáng qua thành viên Vương tộc Tam Địa kia, nói ra lời làm người ta cười ngất.

- Ngươi...tên dã nhân thô bỉ này, hôm nay ta phải diệt ngươi, để cho ngươi biết nơi Thần Vực không phải kẻ dã nhân thô bỉ như ngươi có thể làm loạn được!

Thành viên Vương tộc Tam Địa này rõ ràng bị chọc giận, lạnh lùng nói, sau đó chậm rãi rút ra bảo kiếm trong tay mình.

Bảo kiếm này rút ra mỗi tấc, sẽ phát ra vạn đạo quang mang, nương theo đó là sát khí ngập trời, giống như một vòng mặt trời chói chang. Sau khi rút hoàn toàn khỏi vỏ kiếm, đâm chói mắt người gần như không mở ra được!

- Liệt Dương Kiếm! Đây là một thanh bảo kiếm rất có danh tiếng Vương tộc Tam Địa, không ngờ lại ở trong tay người này!


- Truyền thuyết kiếm khí Liệt Dương Kiếm vô cùng nóng bỏng, thoáng qua cũng có thể tổn thương người, uy lực cực lớn!

- Võ giả Giới Hạ này nguy hiểm rồi, lang nha bổng của hắn nhất định khó mà chống lại Liệt Dương Kiếm!

- Không đúng, thanh kiếm này của hắn là hàng phòng chế. Liệt Dương Kiếm chân chính là Thần Vương Binh Khí, không thể nào xuất hiện trong tay hắn.

- Tuy rằng là hàng phòng chế, nhưng uy lực vô cùng lớn, võ giả Giới Hạ kia rất khó

chống đỡ được.

- Đúng vậy, là hàng phòng chế, Liệt Dương Kiếm chân chính ta đã từng thấy qua một lần quang mang bộc phát ra đã có thể tổn thương người rồi!

Một đám người nơi Thần Vực đều xôn xao bàn tán, khẩn trương quan tâm thế cục trong sân.Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mạc Bắc cảm nhận được khí tức Liệt Dương Kiếm tản mát ra, thần sắc cũng ngưng trọng vài phần, nghe đối phương nói, không khỏi cười lạnh một tiếng:

- Tép riu, ngươi có thể Đại Bỉểu toàn bộ nơi Thần Vực hay sao? Xem ra Tam Địa các ngươi, còn muốn lợi hại hơn cả Thông Thiên Đại Đế!

- Đừng hòng nói bậy nói bạ, xem ra chém đầu ngươi!

Thành viên Vương tộc Tam Địa này trực tiếp nhắm thẳng Mạc Bắc, muốn ngăn chặn cái miệng thối của Mạc Bắc, bằng không cái miệng của hắn sẽ còn toát ra những lời khó nghe hơn nữa,

- Chu choa, vội vàng giết người diệt khẩu như vậy, xem ra các ngươi đã sớm có ý muốn làm phản rồi?

Thân hình Mạc Bắc vội vàng thối lui ra sau, miệng vẫn còn không buông tha khiêu khích đối phương.

- Chết đi!

Thành viên Vương tộc Tam Địa tay cầm Liệt Dương Kiếm, đã không thể chịu đựng được cái tên dã nhân tướng mạo xấu xí này nhiều lời khó nghe, quyết định một kiếm chém giết hắn, giống như cái tên đáng chết này vừa mới một gậy đánh chết lão già đầu nhập vào Vương tộc Tam Địa.

Hắn muốn trả lại y như thế!

Đỉnh!

Một tiếng kim loại va chạm thanh thúy chợt vang lên, thành viên Vương tộc Tam Địa này dùng hết toàn lực, một kiếm hung hăng chém lên lang nha bổng của Mạc Bắc!

Thân hình Mạc Bắc bạo lui ra sau, oa một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, nhưng vẻ mặt đắc ý, cười ha ha nói:

- Cháu nhỏ, nhìn xem thanh kiếm nát của cháu, còn có thể tỏa sáng không?

Mạc Bắc bị thiệt, là bị thua thiệt cảnh giới không bằng đối phương. Đối phương là Thánh Chủ giai đoạn thứ nhất, nhưng như vậy cũng không phải nói là thành viên Vương tộc Tam Địa này chỉ mạnh hơn Mạc Bắc nửa bậc. Chênh lệch giữa hai người, là cả một cảnh giới lớn!

Từ Địa Tiên đến Thánh Chủ loại chênh lệch này lớn như lạch trời. Cũng chỉ có loại thể chất vạn năm mới ra một người như Mạc Bắc, đồng thời đã qua đến cảnh giới nửa bước Thánh Chủ nếu như đổi thành người khác, sợ rằng đã sớm bị một kiếm này chém chết.

Thành viên Vương tộc Tam Địa kia nhìn thoáng qua Liệt Dương Kiếm trong tay, thiếu chút nữa tức giận đến mức phun máu.

Vốn lưỡi kiếm cực kỳ trơn bóng sắc bén, lại xuất hiện vô số lỗ hổng. Cái này cũng không tính, bên trên thân kiếm, còn xuất hiện những vết nứt tinh mịn, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra.

Một kiếm tràn đầy lòng tin của hắn, chẳng những không cắt đứt vũ khí đối phương, còn hủy đi thanh bảo kiếm trong tay mình, tuy rằng chỉ là hàng phỏng chế Liệt Dương Kiếm, nhưng thanh kiếm này cũng là Thần Vương luyện chế ra, không kém gì Thánh Chủ Binh Khí cả!

Nhìn lại lang nha bổng to lớn đen kịt trong tay Mạc Bắc, bên trên ngay cả một chút vết tích cũng không có! Lòng tự trọng của thành viên Vương tộc Tam Địa này bị nhục nhã nghiêm trọng, không nhịn được nổi giận gầm lên một tiếng, vung vẫy Liệt Dương Kiếm phỏng chế đã gần như phế đi, điên cuồng đánh về phía Mạc Bắc.


Xem tình hình, đúng là muốn dựa vào mình cao hơn một cảnh giới lớn so với đối phương, mạnh mẽ trấn áp đè bẹp đối phương!

- Thành viên Vương tộc Tam Địa này, có chút không phong độ mà!

- Đúng vậy đó! Kỳ thật chiến đấu vừa rồi, hắn đã thua. Nếu như võ giả Giới Hạ kia cũng là Thánh Chủ hiện giờ hắn đã chết rồi!

- Khi dễ người ta đến từ Giới Hạ, đã muốn giết chết người ta, thật đúng là...Chậc chậc!

- Ai bảo người ta Tam Địa người ta là bàng chi gia tộc Đại Đế kia chứ, giết mấy người, đối với người ta mà nói đơn giản như là ăn cơm đi ngủ mà thôi.

Giữa đoàn người nơi Thần Vực, có không ít người nhìn không vừa mắt, không nhịn được nói lời trào phúng nóng lạnh.

Mấy người Nam Cung Tử Lăng cùng Ngọc Châu khẩn trương theo dõi, nghe những người đó đối thoại, trong lòng cũng có một tia hiểu ra: Nơi nào có người, nơi đó có giang hồ.

Xem ra nơi Thần Vực này cản bản không phải bền chắc như thép, đấu tranh lẫn nhau cũng không kém hơn Giới Hạ!

Thành viên Vương tộc Tam Địa này hoàn toàn mắt điếc tai ngơ với tất cả mọi chuyện bên ngoài, điên cuồng công kích Mạc Bắc.

Đỉnh!

Đỉnh!

Đỉnh!

Một lần, hai lần, ba lần!

Ba tiếng nổ qua đi, Mạc Bắc liên tục phun ba ngụm máu, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương, nhưng ánh mắt lại càng thêm sáng ngời. Rốt cuộc, vào lần thứ ba, Mạc Bắc phát ra một tiếng rít gào, đón đỡ Liệt Dương Kiếm của đối phương, vung lang nha bổng thật lớn hung hăng đập qua.

Một tiếng nổ thanh thúy qua đi, thanh Liệt Dương Kiếm phỏng chế kia đã không chịu nổi loại lực lượng không thuộc nhân loại này, trực tiếp vỡ vụn. Còn thành viên Vương tộc Tam Địa kia, đường đường Thánh Chủ bị chấn sắc mặt đỏ lên, cả cánh tay hoàn toàn chết lặng!

Trong mắt bắn ra quang mang hoảng sợ, không ngờ tới dã nhân này lại có lực lượng lớn như thế, quả thật là man long hình người mà! Nếu như tùy ý để cho hắn tiếp tục phát triển, vậy tất nhiên sẽ trở thành một đời cường giả tuyệt đỉnh, dù là nơi Thần Vực, sợ rằng cũng không có bao nhiêu người chế phục được hắn.

Vũ khí bị hủy, đối với thành viên Vương tộc Tam Địa kiêu ngạo mà nói, quả thật là nhục nhã trên trôi. Thành viên Vương tộc Tam Địa này vung tay trái còn không bị ảnh hưởng, nhắm đánh về phía Mạc Bắc rõ ràng đã là nỏ mạnh hết đà. Cánh tay giữa không trung hình thành một ấn tay to, lớn bằng cối xay, phát ra tiếng rít khủng bố.

- Tổn thương huynh đệ ta, cút ngay cho ta!

Theo một tiếng quát trầm thấp, một tòa cổ Chuông Hoang cổ đánh về phía Vương tộc Tam Địa này!

Ầm!

Bàn tay to kia hung hắn đánh lên trên mặt cổ Chuông!

Oong!

Cổ Chuông kịch liệt rung động, văn tự cùng hoa văn Hoang cổ thần bí trên đó cùng nhau tản mát ra âm hưởng kỳ dị, như có trăm ngàn người đang đồng thời tụng niệm cổ kinh!

Bàn tay lớn kia trực tiếp nổ tan thành nhiều mảnh, tiêu tán trong không trung, cổ Chuông phát ra uy thế đáng sợ, trấn áp xuống thành viên Vương tộc Tam Địa.

Bên phía Vương tộc Tam Địa, cũng truyền đến một tiếng hừ lạnh:

- Tổn thương người tộc tạ lui ra cho ta!

Một cỗ lực lượng hùng hồn đánh về phía cổ Chuông Hoang cổ, khiến cho cổ Chuông lệch khỏi quy đạo, xẹt ngang qua vai người Vương tộc Tam Địa kia, nhưng vẫn đánh phần vai người Vương tộc Tam Địa kia thành một mảnh máu thịt mơ hồ, chảy ra một mảng máu lớn!

Hô Diên Kiêu Dưởng trực tiếp kéo Mạc Bắc trở lại, Nam Cung Tử Lăng lấy ra đan dược chữa thương do Tần Lập giao cho nàng, chữa thương cho Mạc Bắc.

Hạ Văn Vũ híp mắt, thầm nghĩ người này tiến bộ nhanh như thế, trong thời gian ngắn ngủi đã lĩnh ngộ cổ chuông này thêm một bước nữa!

Còn những người nơi Thần Vực vây xem, thần sắc phức tạp nhìn các vương giả trẻ tuổi đến từ Giới Hạ.

Giới Hạ, vốn là một chỗ mà bọn họ không để vào mắt.

Sau Thái cổ, mười mấy vạn năm qua, không ai có thể phi thăng từ Giới Hạ, khiến cho ngươi ở nơi Thần Vực dân dần hình thành bệnh tự cao tự đại.

Mà nay Giới Hạ phi thăng lên nhiều võ giả như vậy, nhưng bọn họ vẫn không để những người này trong mắt. Chỉ có những này trẻ tuổi này, bất luận là thực lực, hay là tiềm lực của bọn họ, đều làm cho các cường giả nơi Thần Vực cả kinh.

Loại thực lực này, đừng nói Giới Hạ, dù là đặt ở nơi Thần Vực, cũng chỉ là người thừa kế đại tộc mới có được!

Khó trách Ngũ Địa đưa ra điều kiện này, xem ra ánh mắt người Vương tộc Ngũ Địa kia đúng là độc!