Duy Ngã Độc Tôn

Chương 728: Quý công tử đại tộc chào hàng Thần Thủy!

- Ba vạn năm...

Lão đầu bếp cùng Lãnh Khinh Mi đồng thời líu lưỡi, thầm than con số này thật là quá khủng bố rời. Một Địa Tiên đại năng cũng chỉ có thọ mệnh hơn một vạn năm, duyên thọ ba vạn năm, chẳng phải có thể sống bốn đời? Có thể tu luyện đến cảnh giới Địa Tiên, lại có người nào sẽ là phế vật. Bổng dưng tăng thêm nhiều thọ nguyên như vậy, dù là không thể đột phá tới cảnh giới càng cao hơn nhưng một thân thực lực này sao không mạnh đến thái quá được?

Lão đầu bếp lẩm bẩm nói:

- Nói như vậy, nội tình mười ba đại tộc cùng bảy đại pháị chẳng phải mạnh đến mức làm người ta sợ run?

Tần Lập cười cười, nói:

- Có lẽ vậy, có thể nội tình bọn họ thật sự mạnh đến mức làm người ta run sợ, nhưng mà cũng có thể bọn họ nhận được Thần Tuyển thủy cũng không thể tự hưởng dụng hoàn toàn. Vừa rồi chúng ta đã nói qua, nguyên nhân mười ba đại tộc bảy đại phái không dám gây sự ở Phòng đấu giá Lãnh Quang, có thể là bởi bối cảnh Phòng đấu giá Lãnh Quang còn cường đại hơn bọn họ. Chẳng lẽ lão không cảm thấy mười ba đại tộc bảy đại phái đứng đầu, có chút quái dị hay sao?

Lão đầu bếp nháy mắt, nói:

- Nghe ngài vừa nói như thế, thật đúng là có cảm giác quái dị. Lẽ ra Tây Vực năm đó gia tộc san sát, môn phái nổi dậy, một mảnh đại lục khổng lồ như thế, không nên chỉ có hai mươi gia tộc môn phải đi ra đứng đầu. Nếu như nói...phía sau bọn họ có người đỡ đầu...vậy thì có thể giải thích được.

- Dù sao những điều này đều chỉ là suy đoán, trên Hội đấu giá lần này, chúng ta chỉ cần lưu tâm chú ý là có thể nhìn ra được chút mảnh khóe. Thăm dò thực lực chân chính của bọn họ, chúng ta mới có thể tiến hành hành động tiếp theo.

Tần Lập nói.

Lão đầu bếp gật đầu, biết cũng chỉ có như vậy. Không thăm dò chi tiết mười ba đại tộc bảy đại phái, đã tùy tiện đi tìm Thần Thụ Thần Tuyền sợ rằng sẽ chết rất thảm.

Khoảng cách đến Hội đấu giá còn ba ngày, trong Lãnh Quang Thành đã náo nhiệt vô cùng. Vốn đây là một tòa siêu cấp đại đô thị, hơn nữa hàng năm hai lần sẽ đấu giá Thần Tuyển thủy. Lúc bắt đầu, cường giả đến từ các nơi Tây Vực đều chen chúc tới.

Dù là không có tư cách tranh đoạt Thần Tuyển thủy, nhưng loại thịnh hội hàng năm chỉ có hai lần, tham dự vào cũng là một chuyện đáng kiêu ngạo.

Chỗ Tần Lập cùng lão đầu bếp ở cũng cách không xa Phòng đấu giá Lãnh Quang, hai người dùng xong bữa tối liền đi bộ tới cửa Phòng đấu giá Lãnh Quang. Lúc này, nơi đây đã vô cùng náo nhiệt.

Những thương nhân người thường bày quán ở nơi này, mua thứ gì cũng có. Còn có một số võ giả, ở nơi đây bán các loại vũ khí, gân cốt cùng da lông linh thú. Thậm chí có võ giả vừa nhìn thực lực cũng rất mạnh, nhưng lại rất nghèo, bán ra các thiên tài địa bảo. Đương nhiên là giá cũng ở trên trời khó mà lường được.

Hiện tượng người thường cùng người tu luyện hổn tạp cùng một chỗ như vậy, thật làm cho người ta cảm thấy mới mẻ.

Người vào xem cũng đều có người thường cùng võ giả bậc cao, chỉ là người thường quá nửa sẽ không vào thăm quầy hàng bày bán thiên tài địa bảo. Mấy thứ kia, một cọng lông nhỏ bọn họ cũng không mua nổi.

Trong đám người còn có tiểu thương chào hàng các loại hàng, Tần Lập cùng lão đầu bếp vừa đi tới liên gặp một nam nhân khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt khôn khéo. Nam nhân này đầu tiên đánh giá Tần Lập từ rất xa, có lẽ cảm thấy người thanh niên này khí độ phi phàm, không giống như là người thường, nhưng mà rõ ràng không giống con cháu mười ba đại tộc bảy đại phái. Bởi vì con cháu mười ba đại tộc bảy đại phái đi ra ngoài, bên người luôn luôn kẻ trước người sau, có đông đảo hộ vệ tùy tùng.

Quan sát nửa ngày, nam tử vẻ mặt khôn khéo này quyết định tìm tới cửa.

- Vị công tử này, có cần Thần Tuyển thủy hay không?


Nam tử này thật đủ trực tiếp, vừa đi lên liền hạ thấp giọng nói với Tần Lập.

Tần Lập nhìn lướt qua nam tử vẻ mặt khôn khéo này, không nhịn được trợn trắng mắt, ở trong lòng mắng to má nó, thầm nghĩ chẳng lẽ mặt mũi ta dễ lừa lắm hay sao?

Trong lòng nghĩ vậy, Tần Lập lắc đầu, nói:

- Ta không có hứng thú!

Nam tử khôn khéo khôn khéo thấy thế, không chút hoang mang, nói:

- Ta biết trong lòng của ngài nhất định cho là ta đang lừa gạt ngài. Bởi vì Thần Tuyển thủy giá trị vô cùng quý giá, một cân Thần Tuyển thủy có thể kéo dài mười năm thọ mệnh cho một Địa Tiên đại năng, giá trị không thể đo lường. Cho nên ngài cho rằng ta khẳng định không có, cho dù có cũng tuyệt sẽ không bán ra bằng phương thức này. Nhưng mà vị công tử này, ngài sai rồi, âm mưu thô thiển như vậy, ta đáng lừa gạt ngài sao?

Tần Lập vẻ mặt mỉm cười, nhưng mà lão đầu bếp lòng lo lắng bệnh tình Lãnh Khinh Mi, rõ ràng đã có chút tin người này nói. Nhưng Tần Lập không nói gì, lão cũng không thể nói thêm, chỉ là trong ánh mắt hiển lộ rõ lo lắng cùng chờ mong.

Nam tử khôn khéo này nhìn thoáng qua lão đầu bếp, lại nói với Tần Lập:

- Công tử, không bằng chúng ta đổi một nơi khác nói chuyện này?

Tần Lập cũng thấy phản ứng của lão đầu bếp, thầm nghĩ trước sau vô sự, xem rốt cuộc người này có thể làm ra thủ đoạn gì.

Hai người lặng lẽ rời đi theo sau nam từ khôn khéo này, đi về một ngõ phía sau Phòng đấu giá. Hai bên căn phố này, tất cả đều là loại nhà cao cửa rộng, cách tường viện cao lớn vẫn có thể thấy được lầu các đình đài, hoa viên thủy tạ ibên trong. Vừa nhìn là biết người ở nơi này, khẳng định thân phận địa vị không tầm thường.

Căn phố này hết sức u tĩnh, gần như không có người khác. Lúc này, nam tử khôn khéo kia đi thẳng tới một sân viện, hai hộ vệ ngoài cửa thấy nam tử này, đều thắng người hành lễ.

Sân viện này cũng rất lớn, liếc mắt không thấy tận cùng.

Tiến vào cánh cửa cao lớn, bên trong là một con đường rợp bóng cây. Hai bên đường trồng các đại thụ, xem ra đã có mấy trăm năm lịch sử, đình đài thấp thoáng giữa hàng cây cối.

Một dòng suổi chảy ngang qua, nước suổi trong suốt, bên trong đủ các loài cá bơi lội.

Sân viện xa hoa lộ ra một cỗ khí thế, không có một tia khí mị tục, đi lại bên trong làm người ta cảm thấy rất thoải mái.

Lúc này thanh niên khôn khéo hơi chút đắc ý nói:

- Thế nào? Ta không lừa các ngươi chứ? Nơi này chỉ là một chỗ ngoại trạch của ta ở Lãnh Quang Thành, nếu như các ngươi biết thân phận của ta, vậy sẽ không hoài nghi lời ta nói nữa.

Thần thức Tần Lập đã tra xét tới lui trên người thanh niên này bảy tám lần cuối cùng xác định người thanh niên này, một thân thực lực chỉ có cảnh giới Chí Tôn.

Khẳng định ngay cả cảnh giới Phá Toái Hư Không cũng không đến.


Hơn nữa, Tần Lập cảm giác được ở trên người thanh niên này, kinh mạch của hắn dường như là bị ngoại vật mạnh mẽ tạo ra. Như là các loại đan dược thần kỳ, thiên tài địa bảo tôi luyện thân thể, sau đó mạnh mẽ phá vỡ bế tắc trong kinh mạch.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Có người kinh mạch trời sinh đã bế tắc, người như thế ở gia tộc tập võ được xưng là củi mục, trời sinh không thể tu luyện. Dù là tu luyện cũng đã định trước tu luyện cũng không thành trò trống gì.

Trong lòng Tần Lập không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Từ ngoài xem ra, thân phận thanh niên này thật không bình thường, bởi vì gia tộc thường sẽ không có khả năng vì một người trời sinh kinh mạch bế tắc mà tiêu hao quá nhiều tinh lực.

Thiên tài địa bảo, các loại đan dược thần kỳ, dùng để cho ngươi thiên tư trác tuyệt chẳng phải rất tốt sao? Dùng trên một kẻ củi mục, quả thật là một cái tội không thể tha thứ.

Hiện tượng như vậy ở trên người thanh niên này, cũng chỉ có một loại giải thích, chính là: Gia tộc hoặc là môn phái phía sau hắn, căn bản không thiếu chút đồ vật đó. Thân phận địa vị thanh niên khôn khéo này phi thường đặc thù, thế cho nên gia tộc hoặc là môn phái phía sau hắn thà rằng tiêu hao tài lực khổng lồ, cũng phải mạnh mẽ nâng thực lực của hắn lên cao, tăng lên thọ nguyên của hắn.

Tần Lập còn cảm giác được ở trong sân viện này tồn tại không dưới bảy tám cổ khí tức vô cùng cường đại, che giấu ở những nơi không dễ phát hiện. Hiển nhiên là dùng để bảo hộ thanh niên này.

Lúc này trong lòng Tần Lập đã có chút hiếu kỳ, thầm nghĩ không chừng trong tay người này thật đúng là có Thần Tuyển thủy đây. Nhưng mà, đứng ngoài đường kéo khách như hắn, cảm giác thật không tin cậy được.

Những người này, có mấy ai có thể mua được Thần Tuyển thủy?

Tần Lập đè xuống nghi hoặc trong lòng, đi theo phía sau thanh niên khôn khéo này, đi vào sâu trong sân viện.

Thanh niên này cũng không biết, công tử trẻ tuổi anh tuấn trước mắt này chỉ trong nháy mắt đã nhìn thấu hắn. Nhưng mà dù là hắn biết, cũng sẽ không lưu ý, bởi vì hắn đã như vậy, cường giả chân chính ai sẽ chấp nhặt với một người đáng thương như hắn?

Không mạnh? Không mạnh thì càng dễ làm, trong viện này có người mạnh là được.

Thanh niên khôn khéo dẫn bọn họ đi vào phòng tiếp khách, có thị nữ xinh đẹp dâng trà nước điểm tâm, ba người ngồi xuống.

Lúc này, thanh niên khôn khéo nhìn Tần Lập nói:

- Trước tiên tự giới thiệu một chút, tại hạ Lý Ngọc Phong, là con cháu Lý gia trong mười ba đại tộc. Thân phận của ta có chút đặc thù, ha ha, ta là một kẻ củi mục.

Trong mắt thanh niên khôn khéo hiện lên một tia buồn bã khó nhận biết, nói tiếp:

- Ta trời sinh kinh mạch bế tắc, không thể tu luyện. Gia tộc vì để ta có thể tu luyện, tiêu hao tài lực cùng vật lực rất lớn. Kết quả vẫn không vừa ý người. Bởi vậy, hàng năm lúc hai lần đấu giá Thần Tuyển thủy, ta đều sẽ mang một ít Thần Tuyển thủy tới. Ta không cầu gì khác, chỉ câu có thể gặp được người mang bí thuật, có thể khiến kinh mạch ta thông suốt. Thần Tuyển thủy của ta đều sẽ đưa cho hắn.

Lúc này lão đầu bếp nhàn nhạt hỏi:

- Lý công tử, thứ tại hạ nói thẳng, mong rằng Lý công tử đừng chú ý.

Lý Ngọc Phong gật đầu nói:

- Mời nói.

Lão đầu bếp chậm rãi nói:

- Lẽ ra, loại thân phận như Lý công tử. Kỳ thật Lý công tử không nói thì chúng ta cũng đoán được. Nếu không phải dòng chính cực kỳ trọng yếu, làm sao có thể đáng để gia tộc tiêu hao tài lực vật lực lớn như thế? Nếu đã như vậy, gia tộc Lý công tử thân là một trong mười ba đại tộc, cũng tìm không được phương pháp. Lẽ nào hàng năm hai lần bán đấu giá Thần Tuyển thủy, Lý công tử chờ ở chỗ này, tùy tiện kéo vài người...là có thể tìm được hy vọng sao?

Tần Lập cũng nhìn Lý Ngọc Phong, muốn nghe hắn giải thích như thế nào. Bởi vì hắn dùng loại phương pháp này, muốn tìm được Kỳ nhân dị sĩ, quả thật quá không hiện thực, căn bản là nói bậy.

Lý Ngọc Phong thoáng do dự một chút, sau đó mới thở dài một tiếng, nói:

- Ta cũng là lần đầu tiên, người khác đều không tin ta. Ha ha, các công tử gia tộc môn phái khác cũng đều không nhận ra ta, coi ta trở thành kẻ ngốc. Trước đó bọn họ đều nghe nói qua ta con cháu dòng chính mười ba đại tộc rất khó tìm được một người củi mục. Cho nên ta rất có danh tiếng, nhưng đến giờ vẫn không hề xuất hiện trước mắt bọn họ, cho nên bọn họ tuyệt không nhận ra ta, về phần nói có thể tìm được biện pháp giải quyết hay không, cũng không trọng yếu. Chủ yếu là vì ta rất buồn chán, cẩn tìm chút chuyện làm.

Tần Lập cùng lão đầu bếp cùng lúc trợn trắng mắt, thầm mắng cái lý do này, con mẹ nó thật là quá cường đại rồi.

Hứng thú của con cháu đại tộc. quả nhiên rất ác liệt...