Duy Ngã Độc Tôn

Chương 700: Nam Cung Tử Lăng!

Tần Lập đứng ở trong tầng mây trên trời cao, nghe được mà trợn mắt há mồm. Hắn nghe xong, đều chưa thể từ trong miệng nữ từ áo đen kia nghe ra hận ý đối với mình, có chỉ là u oán vô tận.

Lão sư, lão sư là ai? Chẳng lẽ nữ tử này cùng mình có quan hệ gì hay sao? Nhưng Tần Lập lại xác định trăm phần trăm, hắn tuyệt đối không biết nàng này, đừng nói là gặp, nghe qua cũng chưa từng nghe một lần.

Có thể được Tần Lập coi là lão sư, chỉ có ba người.

Trong đó lão đạo sĩ còn ở thế giới kia, hai người khác một là Ô Quận Vương, một người khác thì là thái cổ luyện kim đại sư Hô Diên Bác đang ngủ say trong Hoàng Kim Cung.

Lão đạo sĩ là tuyệt đối không có khả năng, Tần Lập không tin trên đời này có chuyện nào khéo như vậy. Hắn từ địa cầu linh hồn xuyên qua tới thế giới này, còn có thể gặp thêm một người, loại xác suất này quả thật gần như không tồn tại.

Hô Diên Bác, gần như khả năng cực kỳ nhỏ. Bởi vì một đoạn thời gian trước, Hô Diên Bác còn trao đổi với hắn, mười mấy vạn năm qua căn bản ông không bước chân ra khỏi Hoàng Kim Cung nửa bước.

Nếu thật sự có đệ tử khác, Hoàng Kim Cung này chỉ sợ cũng không phải của hắn.

Như vậy chỉ còn lại một khả năng, đó chính là Ô Quận Vương.

Ngày trước Liều Bình Dương từng nói Ô Quận Vương tuyệt đối chưa chết. Đó là một thiên tài tuyệt thế kinh thế hãi tục, nào có thể dễ dàng chết như vậy.

Chỉ sợ lúc trước ở trong quẩn thể cung điện kia, cái gọi là chết của Ô Quận Vương cũng không phải thân thê tử vong mà là tâm của ông đã chết.

Nữ nhân âu yếm mất đi, tâm như tro tàn loại khả năng này rất lớn.

Nghĩ vậy, Tần Lập không kìm nổi có chút rối rắm. Nữ tử này, nếu thật sự là một đệ tử khác của Ô Quận Vương, như vậy hắn sẽ như thế nào đổi mặt với nàng đây?

Hơn nữa, tám lão già vừa nhìn đã thấy không tầm thường sau lưng nữ tử này, là người nơi nào?

Nữ tử hắc y lúc này không nói gì nữa, lẳng lặng đứng trước đống vàng mã đang thiêu đốt, dường như đang đau buồn, hoặc đang suy nghĩ cái gì. Thật lâu sau, nàng mới than nhẹ một tiếng, đi tới sau bia đá, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm màu bạc tỏa ánh sáng lạnh, hư không vạch tới khối bia đá.

Trên khối bia đá cứng rắn, bụi đá tuôn rơi. Từng chữ lớn bằng nắm tay xuất hiện trên mặt sau bia đá, chữ viết xinh đẹp, hết sức chinh tề, chỉ một lát liền khắc xong, gần như chiếm toàn bộ mặt trái bia đá.Nguồn truyện: Truyện FULL

Tần Lập vẫn luôn nhìn xem nữ tử này rốt cục khắc cái gì, càng xem càng kinh hãi, càng kích động.

Không có gì khác, nữ tử này điều khắc ở sau bia đá chính là một loại bí thuật cấm chế trong bí thuật của Ô Long Sơn.

Đúng vậy, bí thuật này đích thật là khó giải. Nhưng trên đời này, có người tài năng chân chính có thể thi triển đại thần thông, suy diễn ngược lại bí thuật này, từ đó trực tiếp phát triển bí thuật này theo một đường khác.


Người bình thường tuyệt đối không dám dễ dàng thử làm việc này. Bởi vì phàm là được xưng bí thuật, đều trải qua suy diễn không biết bao nhiêu năm, bao nhiêu thế hệ mới hình thành một loại thần thông. Suy diễn ngược, trừ khi là tuyệt thế thiên tài chân chính, nếu không tuyệt đối không có khả năng thành công.

Cho dù là tuyệt thế thiên tài, tỷ lệ thất bại vẫn rất lớn, có thể nói, suy diễn ngược lại bí thuật từ xưa đến nay vốn không có mấy người thành công.

Tần Lập nhìn đến cuối cùng, rốt cục thấy một hàng chữ khiến hắn biến sắc:

- Ngươi lưu lại chữ viết này, con gái Nam Cung Tử Lăng bị Ô Long Sơn từ bỏ. Lưu cho sư đệ Tần Lập, chúng ta đều là đồ đệ cùng một sư phụ, nhưng dòng tộc Ô Long Sơn, lại bị ngươi tiêu diệt.

Tuy là Ô Long Sơn gieo gió gặt bảo, mặc dù Tử Lăng sớm bị Ô Long Sơn trục xuất gia tộc, từ đó về sau không đám nói mình là người của Ô Long Sơn. Nhưng huyết mạch vẫn còn, thân tình vẫn còn, sư tỷ không biết đối mặt ngươi như thế nào, để lại chữ này, tương lai nếu có lúc gặp mặt, có lẽ sư tỷ sẽ nghĩ thông suốt, có lẽ sẽ rối rắm như trước. Nhưng tuyệt đối không vung kiếm chỉ hướng sư đệ mình.

Ta biết ngươi nhất định sẽ tìm tới, vì giải cấm chế cho nữ tử ngươi yên bên cạnh, về phân có thể thành công hay không, vậy phải xem vận khí của sư đệ rồi.

Về phần con cháu khác của Ô Long Sơn người thấy bia này không nên phá hủy những chữ viết này. Ô Long Sơn bị diệt, chính là số phận đã định. Thời đại Thái cổ lúc mật báo cho tộc Tử đồng, hẳn là nên nghĩ đến kiếp nạn của đời sau. Nếu các ngươi nhìn thấy, vậy thì tránh đi, đừng nên nghĩ tới việc báo thù. Nhớ lấy, nhớ lấy!

Từng câu nói êm tai giống như đại tỷ nhà bên đang đặn dò tiểu đệ không nên bướng bỉnh. Tâm tính của nữ tử này, cùng với những người của Ô Long Sơn, tuyệt đối khác biệt về bản chất.

Lúc này, trong lòng Tần Lập dâng lên một cổ áy náy nhàn nhạt. Hắn áy náy, không phải là vì diệt Ô Long Sơn. Nếu chuyện lại gặp một lần, hắn tuyệt đối sẽ vẫn làm như vậy.

Bởi vì tình huống lúc ấy, nếu hắn không tiêu diệt Ô Long Sơn, Ô Long Sơn sẽ đuổi tận giết tuyệt hắn cùng tất cả mọi người.

Nhổ có tận gốc, đây là đạo lý mãi mãi không thay đổi.

Tần Lập lặng yên ghi nhớ chữ viết trên bia, lúc này nữ tử hắc y đã chuyển qua bia đá, đi về phía tám lão già, chậm rãi nói:

- Chúng ta đi thôi.

Tám lão già gật đầu, cũng không nhìn bia đá một cái, vây quanh nữ tử này, hai lão già trực tiếp xé rách hư không ra một cái khe, đoàn người nối đuôi đi vào, trong chớp mắt biến mất.

Tần Lập nhìn thấy lúc nữ tử hắc y kia rời đi, vô tình cố ý nhìn thoáng qua nơi tầng mây hắn ẩn thân. Tần Lập không thể thấy rõ ánh mắt của nàng, nhưng ở sâu trong nội tâm dường như một sợi đây đàn bị gảy lên, run rẩy một hồi.

Tần Lập vung tay lên, một lực lượng nhu hòa trực tiếp xóa sạch chữ viết trên bia đá, hóa thành bột phấn rơi xuống mặt đất. Trên bia đá thật lớn kia lại trơn bóng như cũ.

Tần Lập đứng trên trời cao, yên lặng một hồi, sau đó thẳng người, một tay xé rách một cái khe không gian thân hình chìm sâu vào hư không.

Đối với việc Tần Lập có thể trở lại nhanh như vậy những người trong môn phái Viêm Hoàng đều cảm thấy rất bất ngờ. Tuy nhiên sau khi Tần Lập trở về, gần như không trao đổi cái gì với bất kỳ người nào, liền trực tiếp tìm một gian phòng yên tĩnh, bắt đầu bế quan.


Khẩu quyết cấm chế kia. Tần Lập liếc mắt một cái liền ghi nhớ, cũng không thể không cảm thán bí thuật thời đại Thái cổ đích thật là phi thường cường đại. Chỉ với bí thuật cấm chế này, nếu có thể hoàn toàn hiểu ra, tương lai trong quá trình chiến đấu sẽ mang đến trợ giúp rất lớn.

Chỉ là Ô Long Sơn từ thời đại Thái cổ chưa từng xuất hiện loại cao nhân kinh thế hãi tục, chính là cái loại có thể suy diễn ngược bí thuật hơn nữa có thể thành công.

Nếu có loại cao nhân này, tác dụng của cấm chế này có thể sẽ tăng mạnh.

Thử nghĩ, nếu bí thuật này ngay cả Tần Lập đều bó tay không biện pháp, có thể thấy được điểm cao minh của nó. Nếu là Ô Long Sơn nắm giữ loại phương pháp giải loại bí thuật này, vậy tới thời khắc mấu chốt thật sự có thể trợ giúp rất lớn.

Ít nhất, nếu ngày đó Ô Long Sơn chịu giải cấm chế cho Cơ Ngữ Yên, hơn nữa chịu nhận lỗi, tin tưởng Tần Lập sẽ không quá mức khó xử bọn họ.

Ngày đó Tần Lập vì sao nổi giận như vậy, nơi này có một nguyên nhân lớn nhất, đó là Bởi vì hành vi của bọn họ đối với Cơ Ngữ Yên.

Ô Long Sơn cho dù bởi vì lúc trước Tần Lập giết chết sứ giả của bọn họ, muốn giết Tần Lập cũng muốn chiếm được chí bảo trên người Tần Lập, vậy dùng Cơ Ngữ Yên uy hiếp Tần Lập là được rồi.

Bọn họ không cừu không oán với Cơ Ngữ Yên, kết quả chỉ bởi vì Nam Cung Hiển ham mê sắc đẹp của Cơ Ngữ Yên, không ngờ dưới tình huống biết rõ cấm chế là không giải, còn thi triển với Cơ Ngữ Yên, khiến cho Cơ Ngữ Yên hoàn toàn mất đi thực lực.

Đây đã không thể dùng quá đáng để hình dung. Đối với một võ giả mà nói. phế võ công của hắn, thống khổ hơn rất nhiều so với trực tiếp giết chết.

Nhưng hành động đại công vô tư của Nam Cung Tử Lăng lại khiến Tần Lập cảm thấy rất khó nhận. Nếu Nam Cung Tử Lăng ở đó nghiến răng nghiến lợi muốn tìm hắn báo thù, vậy Tần Lập ngược lại không rối rắm như hiện tại.

Có thể thấy được, Nam Cung Tử Lăng đối với những người khác của Ô Long Sơn đều không có cảm tình, duy đối với cái chết của phụ thân Nam Cung Liệt Nhật là có chút không muốn. Mặc dù năm xưa chính phụ thân nàng hạ lệnh trục xuất nàng khỏi gia tộc, nhưng Nam Cung Tử Lăng lại chưa từng chân chính hận phụ thân. Nàng hận nhất, trên thực tế là Nam Cung Hiển.

Đối với một nữ nhân mà nói, để cho nàng thống hận, cũng khó khăn mở miệng nhất đơn giản chính là người khác có ý đồ với thân thể nàng. Mà người này, không phải người khác chính là ca ca cùng cha khác mẹ với nàng. Chuyện này, nàng vẫn chưa từng nói với Nam Cung Liệt Nhật, chỉ có thể nghẹn ở trong lòng một mình chịu đựng.

Rồi sau đó Nam Cung Hiển không thực hiện được, khắp nơi bịa đặt, rải lời nói xấu Nam Cung Tử Lăng, một lần không thành thì hai lần ba lần. Rốt cục sau vài năm, Nam Cung Tử Lãng suy tính ra Ô Long Sơn có đại kiếp nạn, hơn nữa nói ra trước mặt phụ thân, Ô Long Sơn chủ Nam Cung Liệt Nhật, hy vọng khiến phụ thân coi trọng. Lại không nghĩ rằng, Nam Cung Liệt Nhật đã sớm tin tưởng không nghi ngờ các loại lời đồn về nàng, tại chỗ nổi giận lôi đình, trực tiếp đuôi nàng khỏi Ô Long Sơn.

Chuyện củ đã qua, Ô Long Sơn ngày xưa bị san thành đất bằng, đám đại năng ngày xưa làm khó Nam Cung Tử Lăng đều hóa thành bụi đất, ngay cả điểm cặn cũng không còn.

Nếu lại truy cứu những chuyện đó, cũng không có gì tất yếu, có thể nói, một mình Nam Cung Hiển hủy diệt toàn bộ Ô Long Sơn, Nam Cung Liệt Nhật chết bởi sự bảo thủ của mình.

Tần Lập nghiên cứu bí thuật này bảy ngày, rốt cục hiểu thấu, chuẩn bị bắt đầu suy diễn ngược. Ngôi trong phòng yên tĩnh, Tần Lập thở phào một cái, thầm nghĩ trong lòng:

- Nam Cung Tử Lăng, nếu cô thật sự là đệ tử của lão sư Ô Quận Vương, ta đây gọi một tiếng sư tỷ. Ân nghĩa của sư tỷ đối với ta, ta sẽ ghi tạc trong lòng. Một ngày nào đó, ta nhất định sẽ trả lại ân tình này!

Suy diễn ngược khó hơn tìm hiểu thấu đáo một loại bí thuật thái cổ rất nhiều. Cùng lúc, phải thật cân thận. Chỉ cần có bất kỳ một điểm nhỏ nào đi đường vòng, như vậy kết quả sẽ là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Vì thế, Tần Lập bắt đầu không ngừng suy diễn, trong không ngừng thất bại, không ngừng nỗ lực. Hẳn tin tưởng vững chắc bằng vào nâng lực của mình chỉ cần cố gắng nhất định có thể thành công.

Trải qua một đoạn thời gian, môn phái Viêm Hoàng rốt cục đủ quy mô cần thiết. Đây cũng nhờ có những người tới từ Lãnh Thu Cung, bọn họ ra sức nhiêu nhất. Tiếp theo chính là đám đệ tử Băng Tuyết Môn. Đương nhiên, hiện tại bọn họ toàn bộ đều là đệ tử môn phái Viêm Hoàng.

Kiến thiết gia đình của mình, tương lai vào thời điểm thật già, thật già có thể nói với đám con cháu:

- Năm đó, nơi này là lão tử dùng mồ hôi và máu xây đựng nên.

Đây là một chuyện đáng để kiêu ngạo cùng tự hào.