Duy Ngã Độc Tôn

Chương 631: Nghiền nát!

Ầm!

Một tiếng nổ trầm thấp, làm cho mọi người đang ngóng nhìn không trung trong lòng đều run lên. Nhìn võ giả Thiên Mộng Sơn Trang kia. thân thể bị Cơ Ngữ Yên đánh một trượng bay vụt ra ngoài như như diều đứt dây, giữa không trung phun ra mấy ngụm máu. sau đó rơi thẳng xuống mặt đất như sao băng!

Xà Xà đối mặt với Sở Đại Hùng trưởng lão Thiên Mộng Sơn Trang, vẻ cười lạnh, trên mặt lão vẫn còn cứng lại đó. Làm thế nào lão cũng không nghĩ ra được, vừa rồi mình đã thương lượng kỳ. Sỡ Đại Hùng thực lực mạnh nhất giữa ba người ra tay trước, làm cho yêu nữ này không thể phân tâm. Sau đó hai người ra tay sát theo sau. chặn hết đường lui của ả. tranh thủ một kích phải chết!

về phần nói cái gì nam nhân không đấu với nữ. lấy nhiều khi ít đáng hồ thẹn...đã sớm bị bọn họ vứt ra sau đâu. Những người này cả đâu óc chỉ còn lại thù hận Mạnh Thân Thông bị người ta một kích đánh chết mà thôi.

Nên biết ngày thường có thể Chống lại được trang chủ Triệu Thượng Phong, cũng chỉ có hai người Mạnh Thân Thông cùng Sỡ Đại Hùng. Mạnh Thân Thông vừa chết. Sỡ Đại Hùng một tay khó vỗ lên tiếng, nếu có thể giết chết yêu nữ này, có thể còn thu lại cục diện. Nếu không thì quay lại Thiên Mộng Sơn Trang, sẽ không còn đối kháng được trang chủ Triệu Thượng Phong nữa!

Nếu như thế. còn không bằng đánh cược một lần!

Nhưng làm cho Sở Đại Hùng hoàn toàn không nghĩ tới được, trên người võ giả đối phương lại có nhiều bảo vật như thế. Nhiều đến nổi ngay cả lão cũng không có tâm tư đỏ mắt nữa. trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ là mình có thể còn sống được hay không?

Ý nghĩ này vừa nảy ra trong đầu, Sở Đại Hùng liền thấy một đoàn quang mang xanh đậm bay về phía mình. Lão liền nghĩ tới cái chết của Mạnh Thần Thông vừa rồi. chính là bị Bảo Khí màu xanh đậm này trực tiếp bắn chết. Lúc Mạnh Thần Thông bị đánh chết, trong lòng Sở Đại Hùng còn nghĩ vì sao lại không tránh né cơ chứ?

Hiện giờ. rốt cuộc lão đã hiểu được. Cái loại áp lực ngập trời ngập đất phát ra từ đoàn quang mang xanh đậm này. căn bản không cần nghĩ tới chuyện tránh, mà là cân bản không tránh thoát!

Triệu Thượng Phong, lần này ngươi thỏa mãn rồi chứ?

Đây là ý nghĩ cuối cùng hiện lên trong đầu Sở Đại Hùng, lập tức liền bị đoàn quang mang xanh đậm này cắn nuốt.

Sở Đại Hùng cám giác có một ngọn núi lớn trực tiếp đè lên người mình, kể cả thần niệm của lão, trong khoảng khắc này hoàn toàn bị cỗ trọng lực kia nghiền nát bấy!

Tất cả nói nghe rất dài, nhưng đều phát sinh trong điện quang chóp giật, nhanh đến nỗi gần như còn chưa phản ứng kịp. tất cả đã kết thúc rồi!

Ba cường giả cảnh giới Lôi Kiếp, đường đường trưởng lão Thiên Mộng Sơn Trang, ba đạo kiếm khí như cầu vồng ngang trời, cứ vậy tiêu tan mây khói!

Triệu Thượng Phong phát ra một tiếng rống giận bi phin:

- A! Ta liều mạng với các ngươi. Mọi người cùng tiến lên! Giết sạch bọn chúng, báo thù cho Sở trưởng lão và Mạnh trưởng lão!

- Báo thù cho Sở trưởng lão và Mạnh trưởng lão!

- Báo thù!

- Giết sạch bọn họ!


Đoàn người bên Thiên Mộng Sơn Trang gần như điên lên, rống giận điên cuồng, rít gào lao về phía các nàng Cơ Ngữ Yên.

Lần này người bị Triệu Thượng Phong dẫn đến vốn đều thuộc về một hệ Mạnh Thần Thông cùng Sỡ Đại Hùng, kỳ thật đều là do hai người này dẫn tới. Trang chủ Triệu Thượng Phong lại càng giống một người cô đơn ngay cả một tùy tùng tâm phúc hắn cũng không dẫn theo!

Nếu như Mạnh Thần Thông cùng Sở Đại Hùng có thể sống tới giờ, khẳng định ở trong lòng sẽ mắng to Triệu Thượng Phong là cáo già giảo hoạt không thôi. Quả thật là quá độc ác. người một nhà không giúp người một nhà, hiện giờ lại muốn chôn vùi bọn họ ở nơi này!

Nhưng dù là người của Sở Đại Hùng cùng Mạnh Thần Thông có biết rõ suy tính của Triệu Thượng Phong, bọn họ cũng sẽ lựa chọn đi lên báo thù cho hai người này. Bởi vì tất cả bọn họ đều là thủ hạ tâm phúc do hai người bồi dưỡng nhiều năm, không có hai người này thì bọn họ ở lại Thiên Mộng Sơn Trang cũng sẽ bị xa lánh, cô lập.

Sở Đại Hùng cùng Mạnh Thần Thông ở trong cảm nhận của những người này đều giống như thân linh, hiện giờ nếu cỏ người giết bọn họ. những người này tự nhiên đều điên lên.

Triệu Thượng Phong hô xong, dẫn đầu xông lên. thẳng tới lão vượn Bạch Trung Sơn. Triệu Thượng Phong quát lớn:

- Chết đi!

Lão vượn Bạch Trung Sơn tự nhiên sẽ không buông tha, hai người binh binh bàng bàng đánh một chỗ. Theo Triệu Thượng Phong cố ý dẫn dắt. hai người từ từ đi ra nơi càng xa hơn.

Lần này Thiên Mộng Sơn Trang tới hơn trăm người, ngoại trừ trang chủ Triệu Thượng Phong, trưởng lão Mạnh Thần Thông và Sỡ Đại Hùng ra, cũng chỉ có mười mấy võ giả Lôi Kiếp. Hiện giờ đã bị đánh chết bốn người, chỉ còn thừa năm sáu võ giả cảnh giới Lôi Kiếp, còn lại toàn bộ đều là võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa.

Võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, dù là một mình Lãnh Dao cũng có thể đối phó hai ba người mà không rơi xuống hạ phong. Bởi vì Lãnh Dao chăng những vọt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh, trong tay nàng còn có đủ loại đan dược ùn ùn bất tận làm cho người ta sợ hãi không thôi!

Ba người Bạch Trang Tuyết cùng Bạch Trang Hòa và Kim Điêu tạo thành sát trận tam giác, mỗi người đều có thực lực Lôi Kiếp, trong tay mỗi người đều là Linh Khí.

Đổi mặt với người Thiên Mộng Sơn Trang ầm ầm kéo tới. ba người đều không có vẻ sợ hãi, ngược lại trong mắt còn cỏ biểu tình hưng phấn. Loại đại chiến này thật là khó cầu một lần. nếu không thể chiến đấu một trận thỏa thích, bản thân cũng sẽ thấy khó chịu.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Ba nàng Cơ Ngữ Yên Thượng Quan Thi Vũ cùng Xà Xà bên kia, lại hợp thành sát trận thế không ai đỡ nổi!

Thượng Quan Thi Vũ mặc Phượng Hoàng Bảo Y. cầm trong tay Huyết Ngọc Kiếm, sau khi mở ra hai trận pháp Phiêu Miễu và Sơn Nhạc, gần như đánh đâu thắng đó. Mặc kệ là Lôi Kiếp hay Đan Nguyên Anh Hóa. căn bản không ai địch lại được Thượng Quan Thi Vũ tấn công!

Mở ra trận pháp Sơn Nhạc, Phượng Hoàng Bảo Y mở ra chân khí Phượng Hoàng hộ thể. máu tươi tung giữa không trung không thể nhiễm một giọt lên người Thượng Quan Thi Vũ!

Nhưng càng như thế, Thượng Quan Thi Vũ càng làm cho người ta một loại cám giác kinh khủng. Một mỹ nữ tuyệt sắc. giết người lại không chút nương tay. hơn nữa đánh đâu thắng đó. trên gương mặt lãnh, diễm thậm chí một chút biến hóa cũng khó tìm được!

Đây đúng là một nữ sát thần tuyệt sắc mà!

Các cường giả bên thành Thông Thiên nhìn mà hãi hồn khiếp vía, không kìm được nhìn không trung mà lùi ra xa xa. Sợ hãi các sát Thần này giết tới hứng khởi sẽ coi bọn họ là mục tiêu luôn thì chết mất.


Bọn họ đích thật không sợ tử vong, nhưng bọn họ quả thật lại sợ hãi Thượng Quan Thi Vũ!

Ai mà không sợ chứ?

Lý Long Xuyên híp mắt lại. mí mắt không ngừng nhảy lên. nhìn Triệu Thượng Phong Chưởng môn nhân Thiên Mộng Sơn Trang càng đánh càng xa. Lý Long Xuyên không khỏi than thở một tiếng:

- Lão già này, hay cho một kế mượn dao giết người mà!

Tuy rằng trên người Cơ Ngữ Yên không có bảo bối cường hãn như Phượng Hoàng Bảo Y. nhưng mở ra Lệnh Bài Hắc Thiết, câm trong tay Thúy Trúc Trượng, người mang hai kiện Bảo Khí, lại thêm nàng đã tu luyện đến Lôi Kiếp đỉnh, chạm đến cánh cửa cảnh giới Địa

Tiên. Người bên Thiên Mộng Sơn Trang, có ai là đối thủ của nàng?

Xà Xà từ trước khi gặp được Tần Lập, một thân thực lực đã vô cùng mạnh mẽ. kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Càng đừng nói hiện giờ có Trấn Chỉ Bảo Khí gia trì hơn bốn mươi trận pháp trọng lực. nào cỏ người là đối thủ của nàng?

Cho nên ba nàng hợp thành sát trận là kinh khủng nhất, đến cuối cùng đã hoàn toàn không có người đánh về phía các nàng nữa, ba nàng phải chủ động tìm kiếm địch nhân!

Càng làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ, là trong đám người còn che giấu một sát thủ không ai nhìn thấy. Đó chính là Tào Hồng xếp hạng thứ bảy trên bảng sát thủ nơi cực Tây!

Hôm nay Tào Hồng đã tiến vào cảnh giới Lôi Kiếp, tự tin rằng dù có gặp phải những đại năng đứng ba hạng đâu bảng sát thù, cũng có thể một kích đánh chết bọn họ!

vốn thuật ẩn thân của hắn đã là thần kỳ. càng đừng nói hiện giờ đã tiến vào cảnh giới Lôi Kiếp. Ngày thường lúc luận bàn. dù là Cơ Ngữ Yên cũng phải đề phòng phải cân thận, không thể coi thường, càng đừng nói đến những võ giả Thiên Mộng Sơn Trang hiện giờ.

Rời khỏi mặt đất, rời khỏi ảo trận bọn họ am hiểu, bọn họ chỉ còn lại kiếm thuật cao minh. Nhưng ở trước mặt những người đi theo Tần Lập. quả thật không là cái quái gì cả!

Lãnh Dao hết sức bình tĩnh tránh khỏi một võ già Lôi Kiếp đánh về phía mình, chuyển hướng hai võ giả Đan Nguyên Anh Hóa khác, không ngừng bắn ra Linh Bạo Đan trong tay về phía đối phương.

Mỗi một viên Linh Bạo Đan tương đương với một võ giả cảnh giới Thiên Tôn tự bạo. Cảnh giới Thiên Tôn hiển nhiên sẽ không được võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đặt vào mắt.

Nhưng nếu bọn họ tự bạo coi như võ giả Lôi Kiếp cũng không dám coi thường, càng đừng nói những võ giả Đan Nguyên Anh Hóa này.

Tần Lập vẫn không ra tay. thủy chung bảo hộ bên cạnh Lãnh Dao. Trừ khi Lãnh Dao gặp phải nguy hiểm, bằng không hắn sẽ không ra tay, hơn nữa Lãnh Dao cũng không phát hiện Tần Lập vẫn theo bên cạnh nàng.

Muốn để bọn họ chân chính trường thành, nhất định phải trải qua các trận chiến, vốn Tần Lập dự định dùng Lãnh Thu Cung làm đá mài đao. dùng ma luyện bọn họ. nhưng không ngờ tới Thiên Mộng Sơn Trang lại rất chủ động đưa lên cửa. Tần Lập tự nhiên vui vẻ tiếp nhận.

Lão tổ thành Thông Thiên đứng giữa không trung, nhìn một màn trước mắt. Nhìn lại lão vượn Bạch Trang Sơn cùng Triệu Thượng Phong trạng chủ Thiên Mộng Sơn Trang đang đùa giỡn không ngừng, không nhịn được than khẽ một tiếng, lẩm bẩm:

- Năm đó thiên mộng như huyễn, kiếm khí như hồng, giờ đã không còn nữa. Ta chỉ còn nhìn thấy một đám tiêu nhân tranh đoạt một chút món lợi nhỏ mà thôi, ông bạn già. Triệu Thượng Phong là hậu nhân của lão. chỉ cần hắn không chết, ta sẽ không nhiều chuyện!

Lúc này ngày càng có nhiều người bay ra từ thành Thông Thiên tụ tập phía sau Lý Long Xuyên, hiện giờ đã có hơn ngàn người.

Thực lực những người này đều có vẻ vô cùng mạnh mẽ. một thân dao động nguyên lực hết sức rõ ràng. Mặc kệ lúc bọn họ tới có biểu tình gì. nhưng hiện giờ đều là ngây ra như phồng. Tràng diện lớn tới hơn ngàn người, lại không ai phát ra chút âm thanh, đều ngừng giữa không trung, ngây ra như tượng gồ. Nhìn mười người bên phía Tần Lập điên cuồng tàn sát hơn trăm người Thiên Mộng Sơn Trang.

Hơn nữa, lúc này người bên Thiên Mộng Sơn Trang đã không còn sót mấy!

Cả không trung tràn ngập máu tanh nồng đậm. kích thích làm cho người ta kinh hoàng vỡ mật. Mỗi người, đều là một sinh mệnh, hơn trăm người tử vong, đây không phải chỉ dùng con số đơn giản là có thể khái quát được, cỗ khí tức máu tanh trùng kích đến thiên địa cũng phái biến sắc.

Đội ngũ trăm người, đến bây giờ cũng chỉ mới mấy hô hấp, lại chỉ còn không tới mười người. Trong mắt những người này, toàn bộ đều là Thần sắc mờ mịt không thể tin nổi. Bọn họ năm mơ cũng không nghĩ tới thất bại, càng không nghĩ tới thất bại thảm như vậy, càng không nghĩ ra được nhất là thua oan uổng, uất ức như vậy!

Bởi vì đối phương, ngay cả cơ hội tự bạo cũng không lưu cho bọn họ!