Duy Ngã Độc Tôn

Chương 622: Lôi Kiếp cũng không phải mạnh nhất!

Vô số đá vụn giáng xuống từ trên trời, phủ lên phạm vi mấy chục dặm, đập nát bét những cô thụ che trời, rải đều cả một vùng bằng phẳng toàn đá vụn.

Bốn phương tám hướng bay đến rất nhiều bóng người, sau khi đến gần đều trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng nơi này. Sau đó, nhìn thấy Tần Lập ở giữa không trung, toàn bộ trừng mắt thật lớn, miệng há to, ngây ra như phỗng.

Thứ này là Bảo Khí không cần nghi ngờ, không phải Kiếp Khí. nhưng uy lực nó bạo phát ra chỉ sợ không kém Kiếp Khí bao nhiêu.

Những người đến đây, ánh mắt nhìn Tần Lập đều là lạ. Đôi mắt quyến rũ của Xà Xà nhìn vào Tần Lập. giọng ngọt lịm nói:

- Công tử, đây là...bảo vật gì vậy? Làm sao lại có uy lực lớn như thế?

Tần Lập buồn cười ném chiếc Trấn Chỉ cho Xà Xà, nói:

- Cô thử xem, nếu có thể khổng chế thì đưa cho cô luôn vậy!

Tuy rằng Bảo Khí này mạnh đến thái quá, nhưng đối với Tần Lập mà nói lại không quá trọng yếu. Dùng Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm thi triển Duy Ngã Cửu Kiếm, uy lực chỉ sẽ càng mạnh hơn chứ không yếu.

Bọn người Bạch Trang Sơn cùng Tào Hồng khóe miệng co rút. trong lòng đều hối hận lại bị con tiêu xà này giành trước nữa rồi.

Xà Xà vẻ mặt mừng rỡ tiếp nhận Bảo Khí này. hưng phán không thôi, đưa nguyên lực vào trong, trực tiếp ném xuống một ngọn núi khác nhỏ hơn một chút.

Lại một tiếng nổ Ầm ầm, một đám mây nấm khổng lồ mọc lên. đá vụn bay tung xung quanh. Bụi mù qua đi. ngọn núi nhỏ trực tiếp bị san phăng.

- Ti!" Mọi người ở đây đều không nhịn được hít vào một hơi lạnh. Nhất là lão vượn Bạch Trang Sơn không nhịn được vươn tay sờ đâu mình, thâm nghĩ nếu bị thứ này đánh trúng, sợ rằng sẽ trực tiếp đè thành cặn bã mất.

- Thật là đáng sợ!

Bạch Trung Tuyết trợn mắt há mồm nhìn hai ngọn núi bị san phẳng trong khoảng khắc, thì thào nói.

Linh Ưng cùng Mặc Ưng khẩn trương dựa sát vào người Kim Điều, vẻ mặt đầy sợ hãi.

Khóe miệng Kim Điều co quắp kịch liệt, mí mắt cụp xuống, ngoan ngoãn đứng đó. không dám nhìn tới Xà Xà đang liếc nhìn thị uy xung quanh. Đừng nói trực tiếp bị đập trúng, cho dù là xẹt ngang qua cũng sẽ tạo ra thương tôn khủng khiếp đó.

Tào Hồng tặc lưỡi, nhỏ giọng lẩm bẩm nói:

- Quá bạo lực rồi. quả thật quá bạo lực. Sát thủ chú ý là một kích phải chết, sát thủ là một môn nghệ thuật...Thứ này không hề có mỹ cảm. không hề có mỹ cảm...

Bạch Trung Hỏa thành thật hiền hậu, đa mặt cũng co rút một chút, nhìn bề ngoài có chút vặn vẹo dữ tợn. Một lúc lâu sau. mới thở phào một cái. quay đầu bỏ đi. trong lòng thẩm nghĩ: Còn may là trước kia ta không cỏ đắc tội con rắn này, từ nay về sau chỉ sợ là đại ca cũng không dám dễ chọc đến nàng nữa.

Xà Xà đứng đó đắc ý vênh vang, quét nhìn xung quanh, đặc biệt là lúc nhìn đến lão oan gia Bạch Trung Sơn lại càng thêm đắc ý. Dù là Tần Lập cũng chịu không nổi. ho khẽ một tiếng rồi nói:

- Những người chưa có cũng không cần gấp. Lão Bạch, còn có Tào Hồng, lân sau lấy được Bảo Khí thích hợp cho các người sử dụng, nhất định sẽ cho các người.

Bạch Trung Tuyết cạnh đó lẩm bẩm:


- Vì sao không phải cho ta trước?

Tần Lập cười khổ nói:

- Đều có phần, đều có phần mà...

Quả thật, giữa võ giả Lôi Kiếp có trang bị Bảo Khí cùng không có Bảo Khí có chênh lệch rất lớn. Vốn thực lực Xà Xà khiêu chiến võ giả Lôi Kiếp một đánh một, thắng bại cũng chỉ khoảng năm: năm. Dù sao nàng vào cảnh giới Lôi Kiếp không lâu. nhưng hiện giờ thì dù có

ba võ giả Lôi Kiếp cùng đổng thời vây công nàng, thì nàng cũng sẽ không rơi xuống hạ phong.

Trấn Chỉ Bảo Khí vừa ra, ai dám phong!

Tần Lập trấn an xong những linh thú này, mang bọn họ trở về Tần Gia Bảo. Đã tu luyện đến cảnh giới này, có bế quan tu luyện cũng không có ý nghĩa nữa, không bằng đi ra ngoài lịch lãm một phen.

Vừa lúc Tần Lập còn chưa lấy được tấm bản đồ Thái cổ thứ tám, Tần Lập gần như đã xác nhận được tấm bản đồ Thái cổ kia hẳn ở trong tay Hà Vô Nhai cung chủ Lãnh Thu Cung. Mà Hà Vô Nhai một lòng muốn giết mình, cố ý rải chuyện mình là vương giả từ đồng ra ngoài, dẫn tới Hải gia cùng đám người lão tổ đế vương bộ tộc từ đồng tán tu.

Nếu không phái có mấy lão tổ đế vương từ đồng Lãnh Thu Cung ngăn cản, sợ rằng năm đó mình đã rất khó rời khỏi Lãnh Thu Cung.

Mối thù này, không thể không báo. Tấm bản đồ Thái cổ thứ tám, nhất định phái lấy được.

Cho nên, Tần Lập quyết định lần này dẫn theo các thanh viên đi nơi cực Tây, quang minh chính đại khiêu chiến Lãnh Thu Cung.

Các thành viên trong nhóm Tần Lập hiện giờ. trừ bỏ hắn ra, thực lực mạnh nhất tự nhiên là Cơ Ngữ Yên đã chạm đến bên lề Địa Tiên. Ngoài ra, tiến vào cảnh giới cảnh giới Lôi Kiếp có Thượng Quan Thi Vũ, Xà Xà, Tào Hồng, Bạch Trung Sơn, Bạch Trung Hỏa, Bạch Trung Tuyết, Kim Điêu. Tính thêm Cơ Ngữ Yên cùng Tần Lập. tổng cộng là chín vị võ giả Lôi Kiếp.

Linh Ưng cùng Mặc Ưng đều ở cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh. Lần này Tần Lập chuẩn bị chỉ dẫn theo người cảnh giới Lôi Kiếp đi, cho nên Linh Ưng cùng Mặc Ưng, bao gồm cả Tần Văn Hiên, Tần Tuyết. bọn người Cơ Như Nguyệt đã tiến vào cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa. đều ở lại Tần Gia Bảo tiếp tục tu luyện.

Lần này Tần Lập trở về cũng không thể gặp được bọn người Tần Văn Hiên Tần Tuyết Cơ Như Nguyệt Tây Qua. Bởi vì những người này đều lựa chọn bế tử quan, không đạt đến cảnh giới Lý tường sẽ không chịu xuất quan.

Cho nên, Tần Lập lưu lại Tiểu Hắc Thải Hồng Linh Ưng Mặc Ưng trấn thủ Tần Gia Bảo. ở giữa đoàn người Tần Lập. ngoại trừ một mình Lãnh Dao ở Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh ra, chín người khác đều là cường giả Lôi Kiếp.

Đồng thời trên người Thượng Quan Thi Vũ. Cơ Ngữ Yên. Xà Xà đều có ít nhất một kiện Bảo Khí. Những người khác, trên người cũng mang theo mấy kiện Linh Khí uy lực rất mạnh.

Lúc này đây Tần Lập chuẩn bị tiến vào nơi cực Tây. trừ bỏ khiêu chiến Lãnh Thu Cung lấy được tấm bản đồ Thái cổ thứ tám ra. còn muốn thu được lượng lớn linh thạch cùng cướp lấy vài món Bảo Khí.

Đối với việc cướp đồ của người khác, Tần Lập cũng không có gánh nặng tâm Lý. Bởi vì Tần Lập Tin tưởng chỉ cân hắn vừa lộ diện nơi cực Tây, liên nhất định sẽ có người không nhịn được muốn đánh cướp hắn. về phần ai đánh cướp ai. vậy phải xem thực lực cùng vận may.

Năm đó khi Tần Lập đi tới nơi cực Tây. từng xây dựng một tòa truyền tống trận ở một nơi hoang vắng. Chỉ cần thiết đặt một toà truyền tống trận là có thể bớt thời gian đi đường.

Tần Lập hiện giờ thiết đặt loại truyền tống trận đã quen tay nhẹ nhàng. Mấy năm nay hắn ở các nơi Trung Châu, mở ra mấy chục tòa động phủ đã đặt rất nhiều truyền tống trận.

Loại truyền tống trận cỡ nhỏ này. mỗi lần có thể truyền tống hai mươi người. Bởi vậy. đoàn người bọn họ chỉ một lần liền truyền tống đi qua.


Khoáng cách tới nơi cực Tây lần trước đã có mấy năm, lần này trở lại mọi người đều có chút cảm khái. Thời gian mấy năm ngắn ngủi, nơi cực Tây không có biến hóa quá lớn. mà thực lực mỗi người bọn họ đều đã tăng lên diện rộng.

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng tập trung trên người Tần Lập. trong ánh mắt đều tràn ngập cảm kích. Nếu như không phải Tần Lập. bất cứ một người nào trong bọn họ đều tuyệt đối không cỏ khả năng thành tựu như ngày hôm nay.

Đều nói người mạnh nhất thời đại Thái cổ là cảnh giới Địa Tiên, nhưng ai có thể biết được Địa Tiên là bộ dáng gì. Võ giả Lôi Kiếp là người mạnh nhất mà bọn họ từng thấy qua, còn đoàn người này ngoại từ Lãnh Dao còn ở cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đỉnh ra. tất cả đều đột phá đến cảnh giới Lôi Kiếp.

Nói cách khác, trên cơ bản đoàn người bọn họ đã đứng ở trên đỉnh thế giới này.

Mà đây có thể nói là mục tiêu chung cực của tất cả các võ già. Nhưng bọn họ đều biết, chỉ cần kiên định đi theo không rời bên cạnh Tần Lập. một ngày nào đó bọn họ sẽ rảo bước tiến lên trình tự càng cao hơn.

Đó...là nhất định!

Tòa truyền tống trận này cách thành Thông Thiên khoảng chừng hơn một ngàn dặm, đoàn người cũng không dịch dung, đều bằng tướng mạo sẵn có đi vào thành Thông Thiên.

Ngoại trừ Tần Lập, bộ dạng những người khác đối với võ giả nơi cực Tây đều coi như thật xa lạ. Bởi vì năm đó Cơ Ngữ Yên bị Thánh Hoàng nhất mạch phát lệnh truy nã, hình dáng cũng được không ít người nơi cực Tây biết đến. nhưng lần này bọn họ tới là khiêu chiến quang minh chính đại. Bởi vậy không ai quan tâm bị nhận ra.

Hình dạng Tần Lập so với trước kia cũng không thay đổi quá lớn. chỉ là càng thêm thành thục ôn trọng. Hắn vừa mới đi vào thành Thông Thiên ở bên này, thành chủ Lý Long Xuyên bên kia thành Thông Thiên liền biết được Tần Lập đã đến.

Lý Long Xuyên ngồi trên ghế, ánh mắt thâm thúy. ngưng Thần trầm tư.

Một vài người ngồi bên dưới, cũng không dám quấy rối thành chủ suy nghĩ. Một lúc lâu sau, Lý Long Xuyên mới phục hồi tinh Thần lại từ trong trầm tư, khẽ thở dài:

- Lần này Tần Lập đến đây, thật không phái chuyện gì tốt cả.

Lý Dịch Xuyên đệ đệ Lý Long Xuyên bên cạnh, cười nói:

- Ca ca không cần lo lắng, giữa thành Thông Thiên chúng ta cùng Tần Lập vẫn không có thù hận gì. ngược lại chỗ Uyên Nhi còn có chút sâu xa. tin rằng Tần Lập sẽ không đặt ánh mắt tới trên người chúng ta.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Lý Uyển bên cạnh, ánh mắt sáng ngời nhìn phụ thân, nói:

- Cha, vì sao ngài không cho nữ nhi đi gặp mặt cảm tạ Tần Lập? Nếu không có Tần Lập. chỉ sợ nữ nhi đã sớm...

Lý Long Xuyên khoát tay, cắt lời nữ nhi, trầm giọng nói:

- Không phải không cho con đi cảm tạ Tần Lập. thậm chí phụ thân con còn muốn đích thân đi gặp cảm tạ Tần Lập nữa. Nhưng hiện giờ chúng ta không biết rõ ràng ý đồ Tần Lập đến đây, tùy tiện lên cửa sợ rằng không quá tốt.

Lý Long Xuyên nói xong, nhìn ánh mắt thất vọng của nữ nhi. trong lòng thở dài, nói:

- Thế này đi. Dịch Xuyên, đệ phái hai người đi tới khách sạn Tần công tử ở trọ. đưa một thiệp mời. nói ngày mai ta muốn bái phòng hắn.

Lý Uyển lập tức chuyển thành vẻ mặt tươi cười như hoa, hưng phấn nói:

- Thật tốt quá!

- Tốt cái gì. không cho con đi!

LÝ Long Xuyên câng mặt nói một câu. sau đó phất tay đuổi Lý Uyển đang cong môi thật cao đi ra ngoài.

Thẳng đến khi Lý Uyển đi rồi. một lão nhân bề ngoài tuổi già sức yếu. vẻ mặt đầy nếp nhăn mới nhẹ giọng nói:

- Thành chủ làm rất đúng, Tần Lập kia thật không quá xứng!

- Đúng vậy. nếu như không có những tồn tại này. chỉ riêng Hải gia hay Lãnh Thu Cung ta còn không sợ. bằng vào thực lực Tần Lập hiện giờ. dù để Uyên Nhi làm thiếp, chỉ cần nàng đồng ý. ta làm cha cũng không có gì để nói, dù sao ta cũng không phái loại người cổ hủ.

Lý Long Xuyên than khẽ một tiếng, cười khô nói:

- Nhưng hiện giờ ngay cả những tồn tại kia cũng bắt đầu quan tâm tới Tần Lập. đồng thời muốn cướp lấy những bảo vật trên người hắn, trừ đi hậu hoạn. Uyên Nhi theo hắn. quả thật chẳng khác nào tự mình nhảy vào hố lửa. ôi. ngày mai ta đi gặp Tần Lập. khuyên hắn một lời. vẫn nên tìm một nơi trốn đi. Dù sao,...Lôi Kiếp cũng không phải tồn tại mạnh nhất trên thế giới này!