Duy Ngã Độc Tôn

Chương 434: Lãnh Thu Cung trả thù

Trên đường lộ Thành Hoàng Sa, đi tới một đám người mặc vải bố, những người này tướng mạo phần lớn bình thường không có gì đặc sắc. Duy chỉ có điểm khiến cho người ta chú mục tới, là cặp mắt của bọn hắn, nhìn thoáng qua cũng thật bình thường, nhưng nếu nhìn thật kỳ, thì giống như ánh sao đêm trên bầu trời, rực rỡ mê người!

Nhóm người này đại khái có mười mấy người, có lão già, cũng có người trẻ tuổi tất cả đều là nam nhân.

Tuy nhiên, một đám người như vậy, cũng vẫn không làm cho người khác chú ý gì nhiều. Bởi vì hiện tại bên trong thành Hoàng Sa, quả thực quá đông người, muôn hình muôn vẻ! Có khối người còn quái dị hơn so với bọn họ, cho nên, cũng không có ai chú ý tới đoàn người này.

Bọn họ ở bên trong thành Hoàng Sa mới, tìm được một khách điếm không lớn lắm. Khách điếm này tổng cộng chỉ có hai mươi mấy phòng đôi, được nhóm người này bao hết toàn bộ.

Sau đó, đều tự vào phòng nghỉ ngơi, trong đó có ba người cùng vào chung một phòng. Sau khi vào trong phòng, ba người nhìn nhau một cái, trước dùng thần thức dò xét động tĩnh chung quanh một vòng, xác định không có ngoại nhân, sau đó ba người ngồi vây quanh cùng một chỗ.

Trong ba người tuổi lớn nhất là một lão già khoảng tám mươi tuổi, nhìn qua thập phần già nua chỉ có hai mắt là lấp lánh hào quang.

Còn có một lão già chừng hơn năm mươi tuổi, thân thể béo phì, mặt trắng không có râu, khóe miệng vểnh lên, thoạt nhìn như là con hổ cười, làm cho người ta có một loại cảm giác người này đầy vẻ âm hiểm.

Trẻ tuổi nhất là hán tử chừng hơn bốn mươi tuổi mặt đỏ, thoạt nhìn gương mặt hắn đỏ bừng giống như người vừa uống rượu, tóc cắt rất ngắn dựng đứng.

Lão già già cỗi đầu tiên là dùng sức chớp chớp mắt, một màn kỳ quái liền xảy ra, hai mắt của lão theo chớp động đó giống như ánh sao lấp lánh hào quang, dần dần không ngờ lại biến thành...đồng tử thuần túy màu tím!

Hai người kia cũng giống hệt như lão già, sau mấy lần dùng sức chớp chớp mắt, sau đó cũng biến thành đồng tử màu tím!

Con ngươi màu tím!

Con ngươi màu tím rốt cục cũng đi tới thành Hoàng Sa này. Đây là từ cuối thời kì thái cổ, từ quần thể ở ngoại vực, trải qua vô số năm phát triển cùng sinh sôi nẩy nở, rốt cục trở thành một bộ phận của Thiên Nguyên Đại Lục ở thế giới này.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

Tất cả người có huyết mạch con ngươi màu tím thuần khiết, thực chất bên trong sẽ có sẵn một loại kế thừa, đó chính là...bọn họ không thuộc loại thế giới này, bọn họ muốn giết chết tất cả cường giả ở thế giới này, sau đó, chiếm lĩnh tài nguyên sung túc của toàn bộ tinh cầu! Điều này thực khiến cho người ta khó có thể tin được!

Kỳ thật người chân chính có huyết mạch con ngươi màu tím thuần khiết, cho tới bây giờ đã gần như không tồn tại, chỉ có mười mấy người như vậy, mỗi người đều là tồn tại giống như một đế vương!

Là đối tượng để tất cả chủng tộc con ngươi màu tím đều nguyện trung thành vô điều kiện!

Giống như mấy lão già này, huyết mạch của họ cũng không phải thuần khiết trăm phần trăm, nhưng so sánh với đám người Ma Võ Xương bị Tần Lập giết chết năm đó, mấy người họ cũng đều là tồn tại vô cùng cao quý!

Mấy người này chính là nhân vật cao tầng của Lãnh Thu Cung, một đại phái ở địa phương cực Tây.

Trải qua vô sô năm diễn biến, hầu hết huyết mạch con ngươi màu tím tương đối thuần khiết, đều tiến hóa ra một bản lĩnh mới, đó chính là đồng tử có thể biến hóa!

Kỹ năng này được chủng tộc con ngươi màu tím xưng là tinh mâu! Nữ nhân sử dụng sẽ trở nên càng có năng lực!

Nhưng người có thể sử dụng tinh mâu có một điều kiện tiên quyết, đó chính là, huyết mạch con ngươi màu tím cần phải cao hơn bảy thành huyết mạch toàn thân! Nói cách khác, hậu duệ con ngươi màu tím ở dưới bảy thành huyết mạch con ngươi màu tím, cũng không thể có năng lực giống như mấy người này.

Bên trong gia tộc con ngươi màu tím, chế độ cấp bậc phi thường sâm nghiêm, địa vị cao thấp cũng không phải dựa theo thực lực mà là hoàn toàn dựa theo nhiều ít huyết mạch con ngươi màu tím mà quyết định!

Đương nhiên, huyết mạch con ngươi màu tím càng cao, nhận được truyền thừa cũng sẽ càng nhiều, thực lực cũng sẽ càng mạnh.

Tuy rằng Thiên Nguyên Đại Lục trải qua phát triển nhiều năm như vậy, cảnh tượng sơm đã không phải như năm đó, nhưng tất cả con ngươi màu tím, cũng không bao giờ quên một sự kiện, đó chính là...tiêu diệt võ giả bản xứ ở thế giới này!


Mà khi kiệt tác của hơn một vạn Đại Ma Pháp Sư không gian kia, khiến tất cả con ngươi màu tím rơi vào thống hận!

Chỉ là bọn họ cũng không biết mắt trận của tòa đại trận kinh thế năm đó ở địa phương nào, cho đến khi Thần Miếu thái cổ xuất thế, làm cho bọn họ ngửi được một chút mùi vị bất đồng.

Khác biệt với những người muốn tới nơi này tìm kiếm bảo vật, con ngươi màu tím đến nơi đây, thuần túy chỉ là muốn nhìn xem Thần Miếu đột nhiên xuất hiện, có thể có lien quan tới trận đại chiến dai dẳng năm đó hay không, có thể hình thành mối lien quan gì với địa phương thần bí này hay không!

Vì thế gian này tồn tại, cũng chỉ có hai ba chỗ khiến người ta hoàn toàn không thể nắm lấy như vậy mà thôi, thái cổ Thần Miếu chính là một trong số đó!

Hơn nữa, lần này họ đến đây, còn mang theo một nhiệm vụ, đó chính là truy ra nơi hạ lạc của mấy tên đệ tử môn phái được phái đi năm đó! Năm đó có người của họ phát hiện một chỗ địa phương thần bí rất lớn ở Đông Phương, lập tức Lãnh Thu Cung phái ra bốn người, dùng trận pháp xuyên không gian, đưa bọn họ tới Đông Phương.

Rất nhiều năm qua đi, bốn đệ tử ngoại môn kia bỗng dưng im bặt không còn chút tin tức, điều này làm cho cao tầng Lãnh Thu Cung phi thường phẫn nộ. Người có huyết mạch con ngươi màu tím gần như là không thể làm phản, như vậy, bọn họ im bặt tin tức, duy nhất một điều có thể tính đó là đã chết!

Thế nhưng võ giả phương Đông yếu kém, người nào có thể dễ dàng giết sạch toàn bộ bọn họ như thế? Hiện tại, ba người này đã biết kẻ sát hại đệ tử Lãnh Thu Cung là ai rồi.

Bởi vì bọn họ dựa theo bản đồ chỗ địa phương thần bí kia lưu lại ở Lãnh Thu Cung, ở mấy tháng trước đã đi vào bên trong đó, không phí bao nhiêu hơi sức liền tra được nguyên nhân.

Tất cả mọi chuyện đều có lien quan tới một người...là Tần Lập!

Nhóm người này lại lập tức đuổi tới thành Phong Sa, nhưng ở nơi đó chỉ thấy còn lại có một ít con cháu gia tộc Tần gia, còn tên Tần Lập kia thì từ một năm trước, đã mang theo phần lớn tộc nhân rời khỏi Huyền Đảo, không biết tung tích!

Nhóm người này cũng không có làm khó đám con cháu Tần gia còn lai, bọn họ cũng không muốn đả thảo kinh xà...nếu như Tần Lập có thể giết chết đệ tử ngoại môn của Lãnh Thu Cung, đã nói lên ít nhất hắn cũng có thực lực rất mạnh, sau lưng hắn hẳn còn có một thế lực sâu không lường được.

Đây đều là những thứ các cao tầng Lãnh Thu Cung điều tra được, danh tiếng của Tần Lập vang dội khắp Huyền Đảo, muốn biết điều này cũng không khó.

Hiện tại sự kiện xảy ra trước mặt đám con ngươi màu tím này, là Tần Lập đã đi rồi, không có lưu lại chút dấu viết gì. Không có người nào biết hắn làm thế nào che dấu được một cái gia tộc khổng lồ như thế, hoàn hảo như thế, đến ngay cả một chút manh mối cũng không lưu lại cho người ngoài.

Lão già già cỗi nhất ngồi ở thủ vị, trầm giọng nói:

- Dựa theo cách nói của những người đó, Tần Lập này đa mưu giảo hoạt, nếu đã mang theo toàn bộ gia tộc chạy đi, trong khoảng thời gian ngắn, rất khó tìm được tung tích hắn. Cho nên, trọng tâm của chúng ta hiện nay không bang đặt ở Thần Miếu kia đi!

Lão già béo gật gật đầu, nói giọng căm hận:

- Không nghĩ tới mấy tên đệ tử đó không được việc gì! Kế hoạch dự trù của trăm năm, không ngờ bị một đứa nhỏ làm đảo loạn rối tinh rối mù! Thậm chí ngay cả tấm bản đồ Thái cổ của Thôi gia kia cũng bị tên Tần Lập đó lấy mất! Thật đúng là vô dụng!

Lão già già cỗi thở dài, nói:

- Thôi gia cũng coi như giảo hoạt, giấu diếm chuyện trong tay có bản đồ Thái cổ thật kỹ. Bằng không nhất định chúng ta đã thu được rồi. Chuyện này, tạm thời bỏ qua một bên đi! Không thể vì chuyện này làm ảnh hưởng tới mục đích chính của chuyến đi này của chúng ta!

Hán tử mặt đỏ từ đầu đến giờ không nói gì, lúc này lộ vẻ mặt phẫn nộ nói:

- Vì cái gì phải bỏ qua? Chúng ta đi lần này có hai mục đích: thứ nhất, tìm được nơi hạ lạc của mấy đệ tử ngoại môn, nếu như bị giết...thì việc phải làm trước nhất...là phải báo thù cho bọn họ! Chẳng lẽ các ngươi đã quên tôn chỉ của con ngươi màu tím là gì rồi sao? Thứ hai, mới là tra xét Thần Miếu Thái cổ kia, rốt cuộc có lien quan tới cách khống chế tòa đại trận thái cổ địa phương thần bí hay không? Cho nên, theo ý của ta là trước tìm cho được Tần Lập kia, tiêu diệt toàn bộ chủng tộc hắn! Bởi vì Thần Miếu Thái cổ chúng ta đều không thể mở cửa ra được, còn nói gì tới chuyện tra xét?

- Ngươi không cần nói lung tung, ai quên tôn chỉ của con ngươi màu tím?


Lão già béo nhíu mày, nói.

- Tần Lập ở đâu không rõ, đi đâu tìm ra hắn?

Hán tử mặt đỏ cười lạnh, nói:

- A Hổ thành chủ thành Hoàng Sa mới này, chính là huynh đệ của Tần Lập! Chuyện này ở thành Hoàng Sa mọi người đều biết!

- Còn có việc này sao?

Lão già già cỗi có hơi bất ngờ nhìn hán tử mặt đỏ.

Hán tử mặt đỏ cười lạnh nói:

- Từ trước đến nay các ngươi không xem người trong thế tục vào mắt, đương nhiên sẽ không chú ý tới loại chuyện này. Chỉ cần chú ý hỏi thăm một chút, liền có thể biết được rất nhiều chuyện!

- Vậy ý của ngươi là...

Lão già béo nhìn hán tử mặt đỏ.

- Ý của ta chính là, trực tiếp giết chết cả nhà A Hổ kia, sau đó tung ra lời đồn: chính là chúng ta giết nguyên nhân là vì Tần Lập. Sau đó chúng ta cứ ở ngay tại đây chờ, ta thật không tin, Tần Lập sẽ không đến ứng chiến!

- Nếu hắn không đến thì sao?

Lão già béo hỏi.

- Hắn sẽ tới!

Hán tử mặt đỏ lớn tiếng nói:

- Ta đã nghiên cứu rất kỹ người này, tính tình đặc biệt bao cha cho người thân bên canh hắn, chúng ta giết cả nhà huynh đệ hắn, hắn sẽ không báo thù vì huynh đệ sao?

Lão già cỗi kia ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Không sai, tính tình của Tần Lập này, ta căn cứ những chuyện trước đây của hắn, nhiều ít cũng có xác định, đích xác đúng như lời Ngũ trưởng lão nói, là một người rất bao che bênh vực bảo vệ cho người thân!

Lão già béo ngẫm nghĩ một hồi, vẫn là đưa ra cái nhìn bất đồng:

- Con ngươi màu tím chúng ta ẩn nhẫn nhiều năm, cho dù ở địa phương cực Tây, trước nay cũng có thể đã lừa gạt các môn phái gia tộc khác, nhưng ngàn vạn lần không nên vì chuyện này làm bại lộ bản thân chúng ta! Với thực lực của chúng ta tiêu diệt một gia tộc bình thường, loại chuyện này tốt hơn là phải nghĩ kỹ trước khi làm!

- Hừ! Các đại môn phái ở địa phương cực Tây đó, ở mặt ngoài một đám đều làm như hòa khí vui vẻ, sau lưng các chuyện diệt đoạt bảo, lại có gia tộc nào không có làm qua?

Hán tử mặt đỏ khinh thường nói tiếp:

- Cửu trưởng lão! Nếu ngươi sợ...ngươi có thể không tham gia mà!

Lão già béo trừng mắt nhìn hán tử mặt đỏ một cái, mắng:

- Ngươi thúi lắm! Ta mới không sợ!

- Không sợ! Vậy ngươi do dự cái gì? Thành Hoàng Sa này tuy rằng tụ tập không ít người địa phương cực Tây...tuy nhiên vậy thì thế nào chứ? Chẳng qua cũng chỉ là một đám gà đất chó sành, không chịu nổi một kích!

Lời nói của hán tử mặt đỏ, khiến lão già cỗi kia rơi vào trầm tư.

Quả thực, Lãnh Thu Cung ở địa phương cực Tây cũng đều xem như đại phái nổi danh, tuy rằng so ra kém đại phái Nguyệt Diêu Tiên Cung một chút, nhưng ít ra, khẳng định thực lực cũng không tính là yếu nhược.

Càng đừng nói sau lưng bọn họ còn ẩn giấu mười mấy đế vương huyết thống con ngươi màu tím thuần khiết! Đây mới là chỗ hy vọng của toàn bộ chủng tộc con ngươi màu tím!

Chỉ cần họ còn sống, sự phục hưng của con ngươi màu tím vẫn có hy vọng!