Làm nữ nhân duy nhất được Tàn Lập thừa nhận ngoại trừ Thi Vũ, Tần Lập vẫn hết sức quan tâm đối với Lãnh Dao. Lần này trở về ngoại trừ Bạch Trung Sơn bế tử quan, người Tần Lập không phát hiện ra chính à Lãnh Dao! Trước khi Tần Lập mang theo Thi Vũ rời đi, Lãnh Dao cũng bế quan, qua thời gian như vậy, Lãnh Dao vẫn chưa xuất quan như trước.
Nếu bình thường xảy ra chuyện như vậy, chỉ có 2 loại khả năng: Thứ nhất, bế quan thất bại, tẩu hỏa nhập ma, thậm chí tử vong! Thứ hai, chính là thực lực có bước nâng cao quá mức. cho nên người bế quan cần thời gian rất dài để hoàn thiện, thích ứng với cỗ lực lượng đột nhiên mạnh lên này!
Tần Lập dùng thức đảo quan nơi Lãnh Dao tu luyện, phát giác cơ năng sinh lý của nàng đều tốt, như vậy cũng chỉ có loại khả năng thứ 2 xảy r: Sau khi Lãnh Dao dùng đan dược, thực lực có bước nâng cao nhảy vọt!
Sau khi có được kết luận này, Tần Lập cũng hoàn toàn yên tâm, lưu lại Thi Vũ an tâm tu luyện ở Tần gia, một mình Tần Lập đi trên đường tới Huyền Vũ Phong.
Nếu trở lại Tần gia, Tần Lập cùng Thi Vũ cũng đều khôi phục diện mao vốn có của mình. Đã đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, Tần Lập muốn thử lăng không phi hành thời gian dài một chút.
Quả nhiên, lực lượng cùng sức chịu đựng của cơ thể vượt xa trước kia, đều tiến vào một cảnh giới mới, một loại cảnh giới mà trước kia Tần Lập không cách nào lý giải được! Thậm chí tốc độ có thể so sánh với Kim Điêu bá chủ không trung!
Tới được Huyền Vũ Phong, Tần Lập mở trận pháp ra tiến vào Hoàng Kim Cung. Đứng ở Hoàng Kim Cung lần thứ nhất, Tần Lập chậm rãi phóng xuất ra khí tức mạnh mẽ Đan Nguyên Anh Hóa, một cánh cửa im hơi lặng tiếng mở ra trên đỉnh đầu Tần Lập! Cánh cửa này rộng mười thước vuông, muốn đi lên chỉ có thể bay.
Chẳng qua đối với Tần Lập mà nói hoàn toàn không có gì khó khăn. Thân ảnh chợt lóe, đã bay lên tới Hoàng Kim cung tầng hai, cánh cửa kia cũng đóng lại không tiếng động.
Tần Lập đứng ở trong đại sảnh trống trải, nhìn mọi nơi xung quanh, không nhịn được sững ra.
Cung điện chủ Hoàng Kim Cung cực kì khổng lồ, cao hơn ngàn thước, mỗi một tầng đều cao hơn ba trăm thước, cho nên Tần Lập đứng trên mặt đất trải vàng ròng ở tầng thứ hai, đối với cung điện Hoàng Kim Cung mà nói thật giống như một con kiến!
Mà Hoàng Kim Cung tầng thứ hai cùng với Tần Lập tưởng tượng trước đó lại hoàn toàn bất đồng! Vừa tiến vào, liền có một loại áp lực vô cùng mạnh mẽ, từ bốn phương tám hướng ép lại! Trên mặt đất cả hai tầng này, hoàn toàn trống vắng, cái gì cũng không có!
Tất cả mọi thứ, đều đang...trôi nổi giữa không trung!
Giống như ở trong trạng thái không trọng lực, giữa không trung nổi lơ lửng mấy trăm món vật phẩm, rất nhiều vật phẩm đều tản ra vầng sáng nhu hòa mạnh mẽ. Nếu như không nhìn kỹ, thậm chí sẽ sinh ra một loại ảo giác, cho rằng mình đang ở giữa bầu trời đêm, đang nhìn những ngôi sao phủ khắp bầu trời!
Trong đó phần lớn đồ vật, từ hình dạng Tần Lập căn bản không nhận ra là thứ gì, bằng vào tri thức luyện khí của Tần Lập, tuyệt đại đa số hẳn đều thuộc tài liệu sử dụng luyện khí.
Tuy nhiên trong đó cũng có ba bốn thứ, Tần Lập còn nhận ra được, nhưng nơi những thứ kia xuất hiện, làm cho Tần Lập lại có cảm giác rất hoang đường.
Tỷ như trên đỉnh đầu Tần Lập, khoảng chừng cách mấy trăm thước cao ở không trung, trôi nổi lơ lửng một con dấu hình vuông cỡ bàn tay.
Nhìn qua con dấu tạo hình cổ xưa trang nhã, không ngừng xoay tròn giữa không trung, Tần Lập thấy bên trên con dấu, ở chỗ tay cầm có khắc một con quái thú hình dạng như kỳ lân, chỉ vài vết khắc nhưng hoàn toàn biểu hiện ra được thần vận.
Phía dưới con dấu còn có khắc chữ, Tần Lập đứng trên mặt đất dùng thần thức tập trung nó, tỉ mỉ quan sát một hồi mới phát hiện trên đó khắc ba chữ "Hô Diên Bác".Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Khẽ lắc đầu, thầm nghĩ vị đại tài này đặt con dấu mình dùng ở nơi này làm gì? Chẳng lẽ là một kiện Linh Khí?
Trừ nó ra, còn có một nghiên mực màu đen cổ xưa trôi ở giữa không trung, ở trên nữa là một cái chặn giấy màu xanh đậm, một bút long nhìn qua rất bình thường, không ngờ lại trôi nổi ở nơi cao nhất...Những thứ này đều là văn nhân thường dùng, xuất hiện ở nơi này lẽ nào đều là bảo vật hay sao?
Nghĩ vậy, thân thể Tần Lập muốn bay lên không trung, mặt đất lại đột nhiên sinh ra một lực hút lớn! Lần này tuy rằng Tần Lập cũng nhảy lên cao hơn mười thước, nhưng khoảng cách đến con dấu gần nhất cũng trăm thước, hiển nhiên là còn kém xa!
Điều này làm cho Tần Lập không nhịn được thất kinh, thầm nghĩ không phải Hô Diêm Bác nói là cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa có thể tiến vào tầng hai sao. Không lẽ nói sau khi tiến vào tầng hai, chỉ dựa vào cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa còn không chiếm được các loại bảo vật nổi lơ lửng trên không trung?
Lấy cảnh giới của Tần Lập hiện na, muốn bay lên trời cao vạn thước, nếu như không kể hao tổn lực lượng, một hơi cũng có thể bay lên được. Nhưng hiện tại ngay ở trăm thước cũng không bay lên nổi...Trọng lực tầng thứ hai Hoàng Kim Cung này, so với bên ngoài còn lớn hơn gấp trăm lần? Bà nội nó...
Tần Lập hết chỗ nói, nhìn con dấu trên đỉnh đầu, cắn răng một cái, trong lòng vùng lên, thầm nói ta còn không tin ngày hôm nay còn không lấy nổi con dấu này hay sao? Tần Lập vận chuyển Tiên Thiên Tử Khí Quyết, trong nháy mắt thân thể tràn ngập một cổ lực lượng khổng lồ, cắn răng một cái, phóng mạnh về phía trước!
Soạt!
Không khí truyền đến một trận dao động cùng vặn vẹo kịch liệt, võ gả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa bộc phát ra toàn bộ thực lực, mang theo uy thế thật là kinh người.
Nhưng mà, Hoàng Kim Cung tầng thứ hai này giống như mang theo một cổ lực lượng thần kỳ, trọng lực lớn kinh người.
Sauk hi Tần Lập bộc phát ra toàn bộ thực lực, khó khăn lắm mới tiếp xúc đến sát con dấu kia. Đầu ngón tay vừa chạm vào con dấu, một thân thực lực liền khô kiệt, đông thời trên con dấu kia cũng không ngừng truyền tới một cỗ cảm giác nặng nề như núi cao, hoàn toàn không có cảm giác nắm giữ một cách nhẹ nhàng.
Lúc này, thân thể Tần Lập bắt đầu rơi xuống mặt đất. Đứng ở trên mặt đất trải vàng ròng, Tần Lập cong lưng thở hổn hển, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Lẽ nào đây mới là uy lực chân chính của Hoàng Kim Cung sao? Lại có thể sản sinh ra trọng lực lớn hơn một trăm lần so với bên ngoài! Bản thân mình là võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa, không ngờ ngay cả một con dấu cũng không lấy được!
Hơn nữa, con dấu kia còn nặng nề giống như một ngọn núi lớn! Đến bây giờ đầu ngón tay Tần Lập còn có cảm giác mơ hồ đau đớn! Điều này làm cho Tần Lập đột phá đến cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa còn hưng phấn, sinh ra một chút tâm tình kiêu ngạo tự mãn liền như một chậu nước lạnh tạt vào tắt ngấm!
Làm Hoàng Kim Cung có thể chống đói Vực Ngoại Thiên Ma công kích cả một canh giờ, cho tới nay Tần Lập nghĩ mình đã đủ coi trọng nó rồi, không ngờ tới uy lực chân chính của Hoang Kim Cung còn xa không phải đơn giản như mình nghĩ.
Ví như hiện tại, đối mặt với những bảo vật nổi lơ lửng trên không trung này Tần Lập sinh ra một loại cảm giác vô lực thật sâu. Nhưng mà đồng dạng, một màn trước mắt này cũng để Tần Lập sinh ra một quyết tâm càng trở lên mạnh hơn! Hơn nữa, những thứ này tạm thời không lấy được cũng là một chuyện tốt, dù là có thể miễn cưỡng lấy được thì chỉ sợ không cách nào sử dụng.
Trong đầu Tần Lập đồng thời sinh ra một suy nghĩ khác: nơi này thật ra là một chỗ tu luyện tuyệt hảo! Còn con dấu khắc tên Hô Diên Bác kia, khẳng định là một món bảo vật chân chính! Có lẽ là Linh Khí, hoặc thậm chí là Bảo Khí!
Mà thứ này lại nổi lơ lửng ở vị trí thấp nhất, như vậy có thể tưởng tượng những thứ trôi nổi trên cao kia, cho dù là một khối khoáng mạch rách nát đều nhất định là thiên tài địa bảo!
Gặp phải lần này, dập tắt chút tâm tư kiêu ngạo tự mãn của Tần Lập, đồng thời cũng kích khởi lòng phấn đấu của Tần Lập.
Dùng thời gian tròn một canh giờ, đến cuối cùng gần như hao hết thực lực toàn thân, Tần Lập mới nắm được con dấu này vào tay, đồng thời cũng nhanh chóng thúc đẩy Tiên Thiên Tử Khí rót vào trong con dấu này. Lập tức, con dấu bỗng nhiên nhẹ hẫng, bị Tần Lập nắm lấy kéo xuống khỏi không trung!
Rõ ràng là một con dấu chỉ bằng nắm tay, nhưng cầm trong tay nếu như không thúc đẩy Tiên Thiên Tử Khí lại giống như cầm một tòa núi lớn! Dù là loại Võ giả Đan Nguyên Anh Hóa như Tần Lập, cũng căn bản không nổi!
Đây là một món Bảo Khí! Tần Lập lấy được con dấu này vào tay, lập tức phán đoán ra uy lực của con dấu này.
Đầu tiên, Bảo Khí bất luận là trọng lượng hay uy lực đều vượt xa phạm trù Linh Khí đạt tới.
Linh Khí bình thường đều là phong ấn lượng lớn linh khí vào bên trong vũ khí, thời điểm đối địch liền bộc phát ra linh khí bên trong, có thể sản sinh ra lực lượng công kích gấp mấy lần bình thường, sinh ra lực phá hoại manh hơn.
Còn Bảo Khí bất luận là lượng linh khí hay chất liệu bản thân nó, đều không phải Linh Khí có thể so sánh. Đồng thời, trên tốc độ hồi phục linh khí, Bảo Khí cũng không phải Linh Khí có thể theo kịp.
Năm đó Hô Diên Bác là một đời Đại Tông sư luyện kim, tuyệt thế cường giả có thể luyện chế ra loại Thánh Khí Hoàng Kim Cung này, thì há có thể kém cỏi? Con dấu này màu xanh đen, nắm trong tay truyền ra một cỗ khí tức cổ xưa, đồng thời cực kỳ ôn hòa, giống như nắm một khối noãn ngọc.
Không biết chế bằng chất liệu gì, dù là Tần Lập đã nắm giữ lý luận luyện kim thuật, nhưng với trình độ phân biệt chất liệu thì lại kém rất nhiều.
Chỉ biết là thứ luyện chế ra con dấu này nhất định không phải vật phàm, thầm nghĩ xem ra sau này phải tìm hiểu các loại tài liệu cần luyện khí hơn mới được.
Trên bầu trời trôi nổi các bảo vật sáng lòe lòe, có lượng lớn đều là nguyên vật liệu, mỗi một món đều có lai lịch và công dụng đặc biệt thuộc về chính chúng.
Nếu như Tần Lập có thể nhận rõ tất cả các loại tài liệu này, còn có thể lấy đến đồng thời luyện chế thành công, vậy Tần Lập có thể được xưng là một đời đại sư luyện khí rồi! Đáng tiếc là hiện tại Tần Lập lấy đến con dấu này, đã mất sức chín trâu hai hổ mới miễn cưỡng lấy được. Còn như những thứ còn lại, hiển nhiên không phải thời gian ngắn có thể lấy tới!
Đến bây giờ, Tần Lập mới hiểu được vì sao Hô Diên Bác nói không đến cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa căn bản không có khả năng khống chế Hoàng Kim Cung, đừng nói Hoàng Kim Cung, dù ngay cả con dấu Bảo Khí này, Tần Lập muốn khống chế hoàn toàn cũng rất khó khăn.
Muốn khống chế Hoàng Kim Cung đi đè chết người khác như Hô Diên Bác, đối với Tần Lập hiện tại mà nói, chỉ sợ là một giấc mơ tốt đẹp mà xa vời.