Duy Ngã Độc Tôn

Chương 329: Hải Triều Bang

- Có người đang dò xét.

Tần Lập nhẹ giọng nói.

Xà nữ gật gật đầu, trong hai con ngươi quyến rũ bắn ra hai luồng sát khí lạnh như băng. Đừng thấy nàng ở trước mặt Tần Lập thấp kém, đó là vì từ trong đáy lòng, nàng đã thừa nhận Tần Lập là chủ nhân, tự nhiên sẽ không làm gì Tần Lập. Nhưng nếu ai nghĩ đến đây là một cô gái có vẻ yếu đuối, vậy hắn sai lầm lớn rồi.

Vừa rồi hai người gần như đồng thời cảm giác được một luồng thần thức cường đại, muốn xuyên qua kết giới do Tần Lập bày ra, lại bị hai người cảm ứng được. Nhất là Tần Lập, trong lòng kinh ngạc càng lớn.

Thầm nghĩ trong giới thế tục này, khi nào thì cũng có cao thủ nhiều như mây? Chẳng lẽ nói võ giả nơi thần bí đều không chịu được buồn chán mà chạy đến đây?

Tuy nói trong giới thế tục có khả năng thấy được cao thủ nơi thần bí, nhưng còn chưa tới mức có thể tùy ý thấy được.

Liên tưởng đến ba cô gái Bộ Vân Yên mất tích, đám người Tần Lập đều có chút nhạy cảm, khiến Tần Lập và Xà nữ đều có chút phẫn nộ chính là, đối phương vô cùng kiêu ngạo, sau khi phát hiện sự thăm dò của mình bị người phát hiện, không ngờ giống như cố ý khiêu khích, lại lấy thần thức cường đại thăm dò về phía bọn họ!

Trong mũi Xà nữ phát ra tiếng hừ thanh lãnh, tuôn ra một luồng khí tức cường đại, theo đó thần thức của đối phương bị phản chấn lại!

Đám thần thức của đối phương dường như bị chấn kinh, nhanh chóng quay về.

Đồng thời, trong phòng ở lầu ba, một người đàn ông trung niên râu cá trê ngồi giữa bảy người phát ra một tiếng kêu đau đớn, khuôn mặt thoáng chốc trở nên tái xanh, trong mắt bắn ra hào quang không dám tin, đồng thời còn mang theo mấy phần sợ hãi.

- Đại ca!

Sáu người khác nhìn dáng vẻ người đàn ông trung niên râu cá trê, tất cả đều không kìm nổi hô ra tiếng.

Người đàn ông trung niên râu cá trê hơi khoát tay áo, làm ra một động tác không cần nói, chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng nói với sắc mặt có chút khó coi:

- Đối phương lai lịch rất lớn!

- Có phải là người của gia tộc cung phụng mới đến của Yến quốc kia không?

Trong đó một lão già mặt trắng thản nhiên nói.

Nhắc tới gia tộc cung phụng mới đến Yến quốc, trên mặt đám người đang ngồi đều thay đổi thật sự khó coi. Những người bọn họ đến từ một bang hội trên hải đảo, có tên là Hải Triều bang. Từ nhiều năm trước tới nay, đối với sự giàu có và phong phú của Yến quốc liền có tâm tư dòm ngó, muốn bắt lấy quốc gia này biến nó thành sân sau của mình.

Đáng tiếc là Yến quốc trong quá khứ bị Hỏa Kiếm Vương Gia khống chế trong tay. Làm một thế lực siêu cấp trên Huyền Đảo, căn bản là không phải Hải Triều bang có thể trêu chọc được.

Tuy nhiên gần đây, bọn họ thông qua cơ sở ngầm trong Yến quốc có được một tin tức, gia tộc cung phụng của Yến quốc không ngờ đã thay đổi!

Tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng trong lòng bọn họ vẫn dâng lên một tia hy vọng, cảm thấy nếu có thể, thừa dịp căn cơ của gia tộc này chưa ổn, bắt những người trong gia tộc này, sau đó đoạt lấy quyền sở hữu Yến quốc, cũng không phải không có hi vọng.


Thiên Nguyên Đại Lục quá mức khổng lồ, các loại thần kỳ vô số, vị tất chỉ có nơi thần bí mới có thể tạo ra gia tộc mãnh mẽ! Giống như những môn pháo gia tộc nơi Cực Tây, mỗi thứ đều mạnh mẽ đến nỗi khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng. Cho nên, hòn đảo nhỏ trên đại dương mênh mông xuất hiện một bang hội cường đại như Hải Triều bang cũng không phải là chuyện rất ngạc nhiên.

Người trung niên râu cá trê này tên là Trần Hải Triều, chính là lão đại của Hải Triều bang, một thân thực lực của hắn mấy tháng vừa rồi đã đột phá đến cảnh giới Thiên Tôn! Thoạt nhìn tuổi trẻ, nhưng trên thực tế niên kỉ của lão đã hơn năm trăm bảy mươi tuổi!

Quá khứ khi lão vẫn còn ở cảnh giới Địa Tôn, lại đột nhiên bị một cường giả siêu cấp tới làm kinh sợ hoàn toàn, cường giả kia có thực lực Thiên Tôn!

Cho nên từ nhiều năm trước đến nay, Trần Hải Triều vẫn ẩn nhẫn, liền nghĩ đến khi nào thực lực của mình tăng lên thì tìm bọn họ gây phiền toái.

Không nghĩ tới, thực lực của lão rốt cục cũng tăng lên, lại có người thay thế gia tộc cường đại thần bí kia, trở thành người bảo hộ mới cho Yến quốc.

Lần này bọn họ từ trên đảo đến đây, kì thật cũng muốn thử đi xem gia tộc kia mạnh bao nhiêu, nhìn lại xem đến tột cùng là nguyên nhân gì mà thay thế được gia tộc trước kia.

Nếu thực lực của gia tộc này mạnh hơn gia tộc trước kia, vậy Trần Hải Triều cũng hoàn toàn tiêu trừ phần tâm tư kia. Trên mảnh đất thần kỳ khổng lồ như Thiên Nguyên Đại Lục này, quốc gia nhỏ chi chít như sao trên trời, nhiều vô số kể. Mà trên vùng phía Đông đại lục có không ít hơn mấy ngàn quốc gia, càng đừng nói còn có Tây đại lục thần bí, Nam đại lục và Bắc đại lục cùng với trên Thiên Nguyên Đại Lục, so với lục địa chỉ chiếm một phần rất nhỏ, nhưng trên thực tế cũng là hải dương vô cùng rộng lớn!

Đám người bọn họ vừa mới đổ bộ lên Hải Thành, ngay ở bên trong tửu lâu thấy hai cô gái tuyệt sắc, đám người bọn họ tuy nói đại bộ phận đều là lão già mấy trăm tuổi, nhưng tu luyện thích hợp, còn thêm bảo dưỡng, căn bản nhìn không ra già trước tuổi. Hơn nữa, có tâm thích chưng diện, càng đừng nói là hai mỹ nữ quốc sắc thiên hương, khí chất xuất chúng.

Khiến bọn họ cũng không nghĩ tới chính là đối phương nhìn qua dường như so với bọn họ còn cường đại hơn nhiều! Bởi vì ngay cả cường giả có cảnh giới Thiên Tôn như Trần Hải Triều cũng chưa xuyên thấu kết giới mà đối phương bày ra. Ngược lại, còn thiếu chút nữa bị phát hiện. Xem ra, thực lực hai người thanh niên bên phía đối phương cũng tuyệt đối không kém!

Bọn họ nào biết, cũng không phải đám người Tần Lập không phát hiện bọn họ, mà là chẳng muốn đa sự, lại càng không muốn đả thảo kinh xà! Vạn nhất nếu những người này có liên quan đến chuyện mất tích của đám người Bộ Vân Yên, kích động bọn họ, chẳng phải là chặt đứt một manh mối sao?

Với cảnh giới hiện tại của Tần Lập, lưu lại thần thức trên những người này thì bọn họ gần như không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của Tần Lập.

Hơn nữa, người cầm đầu này không ngờ cũng có thực lực mạnh mẽ như vậy, Tần Lập cũng đồng dạng không ngờ.Bạn đang đọc truyện tại - https://truyenfull.vn

- Đại ca! Ta sẽ đi thăm dò nông sâu của bọn họ!

Một người thanh niên anh tuấn nhìn qua chỉ có ba mươi tuổi, khóe môi nhếch lên cười tà như có như không, thản nhiên nói:

- Dù sao chúng ta cũng muốn nhìn thế lực phía sau mới đến của Yến quốc đến tột cùng là thần tiên nào!

Trần Hải Triều trầm ngâm một chút, lập tức gật gật đầu, nói:

- Tốt! Vậy ngươi phải cẩn thận một chút, hành sự tùy theo hoàn cảnh, ngàn vạn lần không nên để việc biến thành khó giải quyết!

- Ta làm việc thì huynh cứ yên tâm!

Người thanh niên này đứng dậy, trên mặt lộ ra vẻ cười tà âm độc, đi xuống dưới lầu.

Người thanh niên này ở trong Hải Triều bang cũng có địa vị hết sức quan trọng, tên là Dương Hoa, thực tế tuổi đã hơn một trăm ba mươi, cũng đạt tới cảnh giới Hợp Thiên!


Coi như là cường giả trẻ tuổi đầy hứa hẹn, rất ít khi gặp đối thủ. Trong bạn cùng lứa cũng được xem như một người rất mạnh, cho nên tính tình có mấy phần tự phụ.

Tuy nhiên Trần Hải Triều cảm thấy, ở một nơi như Hải Thành coi như là phạm vi thế lực của Hải Triều bang, nhà hàng này kinh doanh thịnh vượng đã lâu, thật ra chỉ là một trong những sản nghiệp của Hải Triều bang.

Do vậy, hắn không cho Dương Hoa đi thử thách mấy khách nhân kia, nếu có gì nguy hiểm, cho dù đối phương trở mặt thì mình cũng tới kịp.

Lần này đám người Tần Lập chủ yếu tìm ba người Bộ Vân Yên. Hiện tại nếu không có manh mối gì thì thấy bên kia nhắc lại, biết an toản của ba an toàn không có vấn đề, liền phóng ánh mắt tới hai loại linh hoa còn thiếu trong Cố Bảo Đan.

Biển rộng mờ mịt, muốn tìm kiếm hai loại linh hoa kia cũng không dễ, cho nên ba người cũng chỉ có thể ôm thái độ chờ may mắn, chuẩn bị chậm rãi tìm kiếm. Bởi vậy, Tần Lập cũng được, Lãnh Dao cũng vậy đều không muốn gây sự ở đây, đến như Xà nữ cũng có một bộ dáng chẳng quan tâm. Đối với nàng mà nói, người gây phiền toái thì giết chết chứ lưu lại làm gì?

- Tốt lắm! Ăn cũng no rồi hả? Ăn xong, chúng ta liền đi.

- Ăn xong rồi, chúng ta đi thôi!

Giọng nói thanh lãnh của Lãnh Dao vang lên. Hiện tại, nàng đồng dạng cũng muốn tìm hai loại linh hoa kia, luyện chế ra Cố Bảo Đan, sau đó nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.

Xà nữ bĩu môi, nhẹ giọng nói:

- Người ta cũng đã tìm tới cửa rồi!

Tần Lập cũng than nhẹ một tiếng, ngồi ở nơi đó, tâm tình trở nên có chút phiền muộn. Sự mất tích của đám người Bộ Vân Yên ảnh hưởng tới Tần Lập không phải là lớn bình thường.

Chỉ là có một số chuyện, Tần Lập cũng không muốn biểu hiện ra ngoài khiến mọi người đều biết khiến cho mọi người cũng buồn bực theo, như vậy không có bất cứ ý nghĩ gì. Nhưng đây cũng không có nghĩa hiện tại tâm tình của Tần Lập rất thoải mái.

- Chào các vị! Tại hạ là phó bang chủ của Hải Triều bang, muốn nhận thức mấy vị một chút, kết giao bằng hữu.

Thanh niên rất có phong độ kia đi đến gần đám người Tần Lập cười nói.

Bởi vì không có cách dùng truyền âm, cho nên tất cả người ở cả lầu hai của tửu lâu đều có thể nghe được.

Không ít người khi nghe thấy ba chữ Hải Triều bang, trên mặt đều lộ ra loại biểu tình kinh ngạc, khi nghe người thanh niên này tự xưng là phó bang chủ của Hải Triều bang, vẻ kinh ngạc này đều chuyển biến thành một loại kinh sợ thật sâu!

Hải Triều bang nổi danh ở Hải Thành, đó cũng không phải là vang dội bình thường, kinh doanh hàng năm ở Hải Thành, nào ai không biết Hải Triều bang?

Lập tức có không ít người nhìn vào đám người Tần Lập, có người đồng tình, cũng có người vui sướng khi người gặp họa, tất cả đều nghĩ trong lòng:

- Xem ra phó bang chủ đại nhân của Hải Triều bang này coi trọng hai người con gái bên cạnh người thanh niên này, quả thật là hồng nhan họa thủy - mỹ nữ gây nên tai họa mà!

- Ha ha! Trong chúng ta không ai quen biết nhau, mọi người cũng không tính là bình thủy tương phùng, có cần thiết phải làm quen với nhau không?

Trên mặt Tần Lập thoạt nhìn rất bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn người thanh niên này nói:

- Chúng ta sẽ lập tức rời khỏi nơi này, cũng không muốn có bất cứ phiền toái gì, cho nên chuyện làm quen sẽ không cần thiết rồi.

Tất cả người biết Hải Triều bang ở trong tửu lâu này đều lo cho đám người Tần Lập mà đổ mồ hôi lạnh, thầm nghĩ:

- Không ngờ có người dám ngỗ nghịch giáp mặt với phó bang chủ của bang hội lớn mạnh như thế, thật sự không biết sống chết mà!

Dáng vẻ thanh niên Dương Hoa dựa theo hiểu biết của người thường cũng đã là lão già. Cho nên, nghe thấy lời ấy cũng không hề nổi giận mà là hơi hơi cười cười, nói:

- Như thế nào? Vị huynh đệ này khinh thường ta sao?