“Snivellus, cậu đang làm gì với con đỡ đầu của tôi vậy hả!” Vừa mới hoàn thành công việc của mình định tới lễ đường thì Sirius lại thấy được cảnh tượng Snape ếm thần chú lên Harry, anh gào lớn một tiếng rồi nhanh chóng vọt lại, đấm Snape một cái.
Snape mặt lạnh né sang bên, “Đồ chó ngu ngốc, anh vẫn không có đầu óc như vậy.” Hơn một tháng khai giảng thì thật ra Snape và Sirius cũng không xuất hiện cùng nhau được mấy lần, khi bọn họ gặp mặt đều là lúc đang dùng cơm, con chó ngu ngốc này nói chuyện với người sói kia nên thật ra bọn họ đều coi đối phương là người lạ.
“Anh làm gì với con đỡ đầu thân yêu của tôi vậy hả!” Sirius giơ nắm đấm, vẻ mặt tràn ngập lửa giận.
“Hừ.” Snape hừ lạnh, khinh thường nói chuyện với Sirius.
“Giáo sư, cứu cứu con…” Blaise bị sư tử làm ngã trên mặt đất khó khăn nói.
“Rống…” Đáp lại cậu là một trận rống của sư tử, sau đó là một trận hôn hôn liếm liếm thắm thiết.
“Colloportus.” Snape lại dùng đũa phép chỉ về Harry.
Harry đang trong trạng thái hóa thú hiển nhiên sự cảnh giác cũng không mạnh như còn là người, huống chi tràn ngập đầu óc cậu giờ đây cũng chỉ là Blaise mà thôi, cho nên Snape ếm ra ba thần chú thì thành công được một cái, sư tử rất dễ dàng ngã xuống.
“Đây là… tạp địch thứu sư sao?” Đã xảy ra chuyện lớn như vậy giáo sư Dumbledore hiển nhiên không thể nào tiếp tục ngồi trên dãy bàn giáo sư được nữa. Cụ nhìn tới bộ dáng hiện tại của Harry nên không thể không xuống, khi nhìn rõ ràng hình thái hóa thú của Harry thì dù là cụ cũng không khỏi kinh ngạc, “Động vật này đã không xuất hiện từ rất lâu rồi.”
Tạp địch thứu sư, tương truyền chính là đời sau của tạp địch kết hợp với thứu sư. Tạp địch là một loại sư tử, chính xác thì tạp địch thuộc về loại hình sinh vật pháp thuật, kết hợp với sư thứu rồi sinh ra động vật mà mọi người vẫn gọi là tạp địch thứu sư. Tạp địch thứu sư không chỉ có cơ thể tuyệt đẹp mà sức mạnh rất lớn, máu của nó cùng với bộ lông chính là nguyên liệu độc dược tốt nhất, nhất là máu, chính là thuốc trị thương cực hiếm ngoại trừ nước mắt Phượng Hoàng và máu bạch kỳ mã.
Bộ dáng của tạp địch thứu sư cũng không khác gì so với sư tử thường, nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy bộ lông của tạp địch thứu sư có màu vàng chứ không phải là ánh vàng. Trên sách đã từng ghi là bộ lông của tạp địch thứu sư đực khi đến thời kỳ động dục sẽ biến thành màu sắc vàng thuần, hơn nữa khi ánh sáng chiếu vào sẽ lòe lòe sáng lên hấp dẫn được sư tử cái.
Mà hiện tại Harry đang trúng Tình Dược biến thành sư tử, toàn thân đều đang lòe lòe phát sáng, đây là lý do mà cụ Dumbledore lại nhận ra được chủng loại.
Rất nhiều năm trước vì nhóm phù thủy muốn có được máu của tạp địch thứu sư mà dùng mọi biện pháp bắt giết chúng cho nên làm cho phần lớn số lượng tạp địch thứu sư giảm xuống. Đến bây giờ thì tạp địch thứu sư còn hiếm hơn cả bạch kỳ mã, mọi người đã cho rằng chúng nó đã bị tuyệt chủng vì bị nhóm phù thủy săn bắn.
“Thật sự là một hình thái hóa thú khó gặp.” Cụ Dumbledore hơi cảm thán nói, “Hiện tại chỉ còn rất ít tư liệu ghi lại những điều liên quan đến tạp địch thứu sư, dường như cũng không có bao nhiêu người có thể nhận ra chúng.” Nhưng không ngờ hiện tại Harry lại biến thành loại động vật hiếm này dưới sự ảnh hưởng của thần chú Snape phóng ra.
“Hóa thú? Đây là hình thái hóa thú của Harry sao?” Sirius mở to mắt nhìn, Harry mới năm ba cũng có thể hóa thú thành công rồi? Thật sự là ngoài dự đoán của anh.
“Không biết, hình thái hóa thú của Harry theo lý mà nói là một con mèo, hiện tại cũng là sư tử.” Cụ Dumbledore nói, “Nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là chúng ta hẳn là giải Tình Dược trên người Harry trước đã.”
“Tình Dược?” Sirius nhảy dựng lên, “Snivellus, anh lại có thể cho con đỡ đầu của tôi uống Tình Dược? Anh định làm gì với con đỡ đầu của tôi hả?”
Snape hừ lạnh một tiếng, đương nhiên anh sẽ không nói cho người nào đó anh định cấm con đỡ đầu của người nào đó trong hầm không để cậu ta đi lăng nhăng, anh không cần phải báo cáo cho con chó ngu ngốc này.
“Snive…Ưm…” Không biết khi nào đến sau lưng Sirius, Remus mỉm cười hiền lành bịt kín miệng của Sirius, nhân tiện đạp một phát lên chân của Sirius, Sirius mở to hai mắt, muốn kêu cũng không được.
“Mọi người cứ tiếp tục, chân của Sirius bị đau, tôi phải dẫn cậu ấy trở về bôi thuốc.” Người sói cười hiền lành, cũng không quan tâm đến sự phản kháng của Sirius kéo anh rời khỏi lễ đường. Nếu để Sirius tiếp tục nói, chỉ sợ việc của Harry còn chưa giải quyết xong thì Sirius sẽ xảy ra chuyện mất, không thấy sắc mặt của Snape rất không tốt hay sao hả?
Một trò cười nhỏ cứ thế chấm dứt trong sự giãy dụa của Sirius, mà giáo sư McGonagall đang kiểm tra cho Harry cũng đứng lên, “Albus à, tôi nghĩ, chỉ sợ đây là hình thái hóa thú thứ hai của trò Potter.”
“Hình thái thứ hai sao?” Cụ Dumbledore chớp chớp mắt, “Trên lịch sử của giới pháp thuật cũng không có ghi phù thủy sẽ có hai hình thái hóa thú.”
“Nhưng đây lại là sự thật, trò Potter bây giờ không phải bị pháp thuật thất bại mà biến hình mà chính là hình thái hóa thú, cho nên tôi chỉ có thể đoán trò Potter có hai hình thái hóa thú.” Trên phương diện Biến hình, giáo sư McGonagall rốt cuộc vẫn phân biệt được đâu là hóa thú mà đâu là cái khác.
“Hơn nữa lại là một sư tử có giá trị độc dược rất lớn.” Snape nhìn chằm chằm vào sư tử đang ngủ, trong mặt khó được hiện ra lửa giận khiến học sinh chung quanh đều lui xuống.
Merlin à, giáo sư Snape sẽ không phải thẹn quá hóa giận mà điều chế thủ tịch [Harry] thành độc dược đó chứ? Người bốn Nhà đều không hẹn mà nghĩ.
“Ha ha, Severus à, thầy biết rõ đây chỉ là hình thái hóa thú thôi, không phải là một tạp địch thứu sư thật sự.” Cụ Dumbledore cười gượng nói.
“Ai mà biết được, nếu ngay cả hình thái hóa thú cậu ta cũng có thể có tới hai cái, cái khả năng không thể lớn đến thế còn trở thành có thể trên người cậu ta, sao lại không thể thử một lần chứ?” Snape nheo mắt nói.
Sư tử trên sàn giật giật, nhìn qua thì có vẻ sắp tỉnh.
Ở bên cạnh, Blaise vất vả mới thoát được mặt lại trắng bệch.
“Stupefy.” Snape lại dùng thần chú.
Sư tử bị thần chú đánh trúng, không động đậy nữa.
Nhóm Slytherin nuốt nuốt nước miếng, lại lo lắng lần nữa cho thủ tịch nhà mình.
Snape không để ý đến bất kỳ ai nữa, dùng thần chú trôi nổi đưa Harry đến trước mặt mình rồi đi thẳng ra ngoài.
Không ít người bắt đầu tạo hình chữ thập trước ngực mình, cầu nguyện cho Harry đang có khả năng có đi mà không có về. Mà Blaise thì nghĩ nghĩ, thừa dịp cụ Dumbledore để mọi người tiếp tục dùng cơm thì rời khỏi lễ đường, cậu vẫn lo lắng về Ron…
“Blaise bị sao vậy?” Hermione bị lưu lại lễ đường nhìn Blaise vội vàng chạy ra, hơi khó hiểu nhìn về phía Pansy.
“Ai biết được.” Pansy nhún nhún vai, “Cậu ấy đã hoảng hốt ngơ ngẩn vài ngày nay rồi, nhìn qua giống như đang nghĩ về ai đó, chờ khi cậu ấy trở về hỏi một chút thì tốt hơn không phải sao?”
Nghĩ về ai? Blaise đang nghĩ đến ai hả?
Hermione chắc chắn Blaise không phải đi tìm Harry, vậy người mới rời đi lễ đường có những ai nhỉ?
Trở lại chỗ ngồi của mình đột nhiên Hermione phát hiện, chỗ ngồi bên cạnh cô thuộc về Ron không có ai…
Sau khi trở lại hầm Snape đặt Harry lên trên sô pha, nhìn sư tử ngủ say vô hại thật lâu, cuối cùng vẫn ếm một thần chú biến Harry trở lại.
Harry biến về hình người mang theo một nụ cười thoải mái, dường như đã đoạt đi tinh thần của Snape, cho dù anh biết hiện ại Harry mơ thấy không thể nào là anh, nhưng anh vẫn… cúi thấp đầu để sát vào Harry, tìm được đôi môi hơi hơi mở ra, nhẹ nhàng hôn lên.
“Ưm…” Harry phát ra một tiếng ngâm nga nhẹ nhàng, vốn lực cảnh giác cực kỳ mạnh dưới tác dụng của thần chú hôn mê cậu vẫn chưa tỉnh lại.
Snape hôn sâu hơn, anh cắn cắn môi của đối phương, hai tay nâng đầu cậu lên để tiện đoạt lấy, không mất quá nhiều sức lực khiêu mở hàm răng vốn đã mở ra, đầu lưỡi đảo qua từng góc của khoang miệng, cuộn lên cái lưỡi không có phản ứng cùng quay cuồng với mình, vội vàng mà nhẹ nhàng êm ái.
Harry đang ngủ say cảm thấy khó thở, cậu há to miệng để tiện hô hấp, nhưng không hề nghĩ đến điều này lại càng tiện cho việc Snape tiến vào triệt để hơn.
“Ưm…” Bị thiếu khí làm Harry khó nhịn kêu lên.
Snape rời khỏi đôi môi của Harry, lại chậm rãi cắn xuống phía dưới, cho đến nơi yết hầu hơi hơi nổi, nhẹ nhàng cắn lên.
“A…” Harry đẩy tay, vô thức sợ hãi kêu một tiếng.
Hồi lâu, Snape dừng lại, ôm chặt lấy Harry.
Anh cảm thấy chính mình đã mau không thể khống chế bản thân. Khi thấy Harry chỉ muốn ở gần Blaise, cho dù biết cậu trúng Tình Dược nhưng vẫn không thể khống chế được lửa giận không ngừng tăng lên. Mỗi khi nhìn Harry dính trên người Blaise, anh chán ghét cái loại cảm xúc mất khống chế này, nhưng từ khi nhận rõ lòng mình anh biết khi đối mặt với chuyện có liên quan tới Harry cần phải bảo trì bình tĩnh.
Anh không cho phép Harry gần gũi với bất kỳ ai khác, cho dù hiện tại Harry còn chưa tiếp nhận anh, nhưng một khi Slytherin nhận định sẽ không hề buông tay. Đối với Snape mà nói chuyện Harry gật đầu chỉ là sớm hơn muộn cho nên anh có sự kiên nhẫn đợi chờ khi lòng phòng bị của Harry bắt đầu thả lỏng, nhưng anh sẽ không tiếp nhận Harry lại trong lúc này gần gũi với những người khác như vậy, anh cần phải nhanh chóng giải Tình Dược cho Harry thôi…
***
Một tuần sau.
Lò sưởi trong hầm bùng lên một ngọn lửa xanh lục, Draco sạch sẽ đi ra từ trong lò sưởi.
“Ba đỡ đầu?” Draco kêu một tiếng.
Cửa phòng bị mở ra, một cái đầu dò xét ló vào.
“Harry…” Draco theo phản xạ lui một bước, lòng còn sợ hãi nhìn Harry. Đối với việc Harry tiêu hủy tóc của cậu, Draco vẫn còn sợ hãi.
“Draco!” Thiếu niên vọt về phía Draco, nhất thời Draco chưa phản ứng lại đã bị Harry bắt được cổ tay, “Cậu có thể mang mình đi gặp Blaise được không vậy?”
“A?” Dra nghĩ mình nghe lầm mở to hai mắt nhìn.
“Mang mình đi gặp Blaise đi, một tuần rồi mình vẫn chưa gặp được cậu ấy.” Harry buồn bã nói, chán ghét việc Snape bắt cậu ở trong cái nơi quỷ quái thế này, tức chết cậu rồi.
“Một tuần vẫn chưa gặp?” Một tuần chưa gặp cũng không làm cậu kích động nhìn thấy mình đến thế chứ, Draco khó hiểu nhìn Harry.
“Ừ ừ, mình muốn…” Harry không sợ làm người khác đi đời mà không ngớt nói, nhưng còn chưa kịp để cậu có thể nói ra chuyện kích thích Draco thì cậu đột nhiên hôn mê đi, phía sau cậu là Snape không biết khi nào đã đứng ở đó.
“Ba đỡ đầu, xảy ra chuyện gì vậy ạ?” Draco vẻ mặt kinh sợ hỏi.
“Ta nghĩ con học độc dược nhiều năm như vậy sẽ biết người trúng Tình Dược có phản ứng ngu xuẩn thế nào chứ.” Snape thản nhiên nói.
“Tình Dược…” Harry trúng Tình Dược? Ôi quần của Merlin!
“Hiện tại trở lại ký túc xá của con đi, không được quấy rầy ta điều chế độc dược.” Anh còn một giờ nữa là có thể thành công rồi.
Một tuần trước, Blaise viết xong thư rồi mẹ cậu lập tức trả lời, trên thư đơn giản nói những thứ cho thêm vào Tình Dược. Bởi vì không điều chế giải dược cho nên Snape chỉ có thể tự mình làm lấy, làm người ta bất đắc dĩ là, giải dược cho những thứ bổ sung thêm vào trong Tình Dược này cần phải có một tuần, đây chính là nguyên nhân mà khi Draco trở về gặp Harry vẫn đang ở dạng này.
“Dạ, thưa ba đỡ đầu.” Rõ ràng nhìn ra ba đỡ đầu tâm tình không tốt, Draco không dám ở lâu, mang theo đồ đạc của mình rời khỏi.
Snape thả Harry lại lên giường, tiếp tục đi điều chế độc dược.
– Hết chương 73 –
Tác giả có lời muốn nói: Cẩu cẩu à, cho dù giáo sư muốn làm gì cũng không cần Tình Dược trợ giúp đâu, thuộc tính sư tử của Harry là tự sáng tác, mọi người giơ cao đánh khẽ nha!
_________________