Edit: Dương Minh Yên.
—o0o—
Khi Harry trở về biệt thự Potter thì chú Sirius vẫn chưa trở về.
Ngồi trong phòng khách Harry cúi đầu không biết suy nghĩ gì, sau một lát cậu đứng dậy đi về phòng ngủ, nhuần nhuyễn ếm các loại thần chú phòng ngừa người khác xâm nhập hoặc nghe trộm, cũng bảo July đừng gọi cậu, cho dù việc lớn đến thế nào đi nữa cũng không được xông vào phòng.
Làm xong xuôi, Harry lẳng lặng đứng im trong phòng, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Cậu cảm thấy mình không đợi được đến lúc chú Sirius dẫn cậu đi tới số 12 quảng trường Grimmauld nữa. Bây giờ cậu cần phải giải quyết Trường Sinh Linh Giá trong tay Kreacher trước đã. Lúc trước cậu còn cảm thấy với trạng thái phong bế của căn nhà hoang Black thì Trường Sinh Linh Giá trong tay Kreacher rất an toàn. Vốn không nghĩ quá nhiều, dù sao lúc đó tuổi của cơ thể này vẫn còn thấp, nếu sử dụng pháp thuật Hắc ám rất cao cấp thì có thể để lại di chứng nhất định với cơ thể. Nhưng hôm nay, sau khi trải qua đợt tấn công vừa rồi, đột nhiên Harry cảm thấy mình không thể nào tiếp tục đợi được nữa.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì mất, cho nên bây giờ cậu cần phải xử lý Trường Sinh Linh Giá trong tay Kreacher ngay lập tức.
Harry khởi động khế ước đã bị cậu phong ấn lại nhiều năm về trước.
Năm đó khi chú Sirius mất đi thì để lại ngôi nhà cũ Black lại cho cậu. Khế ước này trực tiếp có tác dụng với linh hồn bên trong chứ không phải cơ thể bên ngoài, cho nên kiếp này Harry vẫn được coi là người sở hữu quảng trường Grimmauld. Nhưng vì người thừa kế thật sự của nhà cũ Black vẫn còn sống, nên bình thường mệnh lệnh của cậu cũng chỉ đứng hàng thứ hai mà thôi. Hơn nữa Harry cũng không muốn chuyện này bị người khác phát hiện, được biết kiếp này khi chú Sirius vẫn còn sống, cậu không hẳn là người thừa kế quảng trường này. Harry đã tính kỹ, tìm một thời điểm thích hợp để giải trừ khế ước giữa mình và quảng trường Grimmauld. Bởi vì kiếp này cậu sẽ bảo vệ ba đỡ đầu của mình nên người thừa kế quảng trường này phải là con của ba đỡ đầu chứ không phải cậu nữa.
Năm phút sau, trên người Harry hiện ra một vầng sáng màu xanh dương, Harry mở mắt, hô to, “Kreacher!”
“Ba!” một tiếng, Kreacher xuất hiện trước mặt Harry, hiển nhiên nó vẫn còn đang trong trạng thái mơ hồ, không biết vì sao mình lại tới được đây.
“Ừm, chào ngươi, Kreacher!” Harry cố gắng để mình trông có vẻ có ý tốt một chút, cậu ôn hòa chào Kreacher.
“Ơ, một thằng nhóc không biết chui ra từ đâu lại chào hỏi Kreacher. Nhưng Kreacher sẽ không để ý đến cậu ta. Tuy Kreacher không biết vì sao cậu ta lại có thể triệu hồi được Kreacher, nhưng Kreacher vẫn cảm thấy mình nên trở lại nhà cũ thì hơn…” Kreacher cằn nhằn nói.
“Kreacher, ta tên là Harry Potter, là con đỡ đầu của chú Sirius.” Harry giới thiệu về mình.
“Harry Potter, ôi, Kreacher biết cậu ta, Kẻ Được Chọn có thể đánh bại ngay cả Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, nhưng cậu ta lại là con đỡ đầu của đồ phản bội giống nòi. Cậu chủ là một con heo vô ơn tởm lợm, kẻ đã làm tan nát trái tim của mẹ mình. Con đỡ đầu của tên nhãi nhép bẩn thỉu đó cũng không phải là người tốt lành gì. Keracher phải rời xa thằng nhãi này…”
“Kreacher, ta muốn giúp ngươi.” Nghe Kreacher đang cằn nhằn, Harry bất đắc dĩ nói. Hơn nữa cậu còn nói với lòng mình rằng, thật ra Kreacher rất tốt – sau khi nó nhận ngươi làm cậu chủ xong – cậu nên đối xử với Kreacher kiên nhẫn hơn một chút.
“Giúp?” Kreacher trừng lớn hai mắt của mình, “Kreacher không cần sự giúp đỡ, làm việc nhà là nhiệm vụ của Kreacher.”
“Không phải về việc nhà,” Harry hít sâu một hơi nói, “Kreacher, ta biết chú Regulus Arcturus đã từng bảo ngươi phải phá hủy một mặt dây chuyền nhưng đến nay ngươi vẫn chưa thực hiện được đúng không?”
Dường như chỉ trong nháy mắt, Kreacher hét lên, “Kreacher là một gia tinh tồi, Kreacher không thể cứu cậu chủ nhỏ, Kreacher là một gia tinh hư!” Vừa nói vừa chuẩn bị đập đầu vào tường.
“Này, Kreacher, dừng lại ngay!” Harry ra lệnh.
Kreacher đang định đập đầu mình vào bức tường thì dừng lại, đôi mắt tràn ngập nước và sự buồn bã nhìn Harry.
“Kreacher, cái mặt dây chuyền mà chú Regulus Arcturus đã để lại có thể đưa cho ta không? Có lẽ ta sẽ giúp ngươi phá hủy nó.” Harry cố gắng nhẹ giọng hỏi, dường như đang lo lắng giọng nói lớn của mình sẽ làm Kreacher lại đập đầu vào tường mất.
“Không… đã không còn, đều không còn nữa.” Kreacher mở to đôi mắt ngập tràn nước mắt nói.
“Đã không còn nữa?” Harry nhíu mày, ngạc nhiên nói, “Ngươi đã xử lý nó xong?”
“Không… không phải…” Kreacher buồn bã nói, “Nó rơi xuống đáy hồ cùng cậu chủ nhỏ rồi. Cậu chủ nhỏ còn chưa kịp đưa mặt dây chuyền đó cho Kreacher thì đã bị kéo xuống. Cậu chủ nhỏ không cho phép Kreacher cứu cậu mà ra lệnh cho Kreacher phải rời khỏi đó ngay lập tức, sau khi về nhà thì không được nói những chuyện trước đó đã làm cho ai khác. Kreacher trơ mắt nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra, Kreacher không thể nào ngăn cản được, ôi, Kreacher là một gia tinh hư!”
Nói cách khác, bởi vì một lý do nào đó, người đầu tiên lấy được mặt dây chuyền không phải là Kreacher mà lại là chú Regulus Arcturus. Khi chú Regulus Arcturus bị đám Âm Binh kéo xuống đáy hồ định ném mặt dây chuyền cho Kreacher nhưng lúc đó chú lại không có cơ hội này. Vì thế chú lôi mặt dây chuyền cùng xuống dưới đáy hồ với mình để Voldemort không thể nào tìm ra Trường Sinh Linh Giá này mà không tìm lại được linh hồn của mình chăng?
Mà sau khi Kreacher về tới nhà hoang Black thì thậm chí không thể nói cho người trong gia đình biết được chú Regulus đã chết, mọi người chỉ nghĩ rằng chú bị mất tích mà thôi.
“Kreacher, nếu ngươi tin ta, thì chuyện này hãy để ta làm. Ta sẽ tìm ra mặt dây chuyền và phá hủy nó, ta sẽ hoàn thành nguyện vọng của chú Regulus.” Cậu nói với Kreacher.
“Ôi, một người tốt làm sao. Cậu ấy nguyện ý giúp Kreacher, nguyện ý giúp cậu chủ nhỏ hoàn thành tâm nguyện. Kreacher thật sự không biết phải nói gì!” Kreacher lại khóc lên.
“Chỉ cần ngươi đáp ứng ta từ này về sau hãy chăm sóc thật tốt cho chú Sirius là được.” Harry nói, “Kreacher, chú Sirius là người thừa kế cuối cùng của gia tộc Black. Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn nhìn gia tộc Black không có ai nối dõi hay sao?”
“Nhưng tên phản bội giống nòi kia lại làm tan nát trái tim của bà chủ!” Kreacher tức giận nói.
“Chú Sirius là người anh mà chú Regulus thích nhất.” Kiếp trước, chú Sirius đã từng nói với cậu về cuộc sống trước khi chú rời khỏi gia tộc Black,chú kể chú không thể nào thở nổi trong nhà cũ Black được nữa và chú Regulus lại là đồng bọn tốt nhất của chú. Harry vĩnh viễn không quên được khi chú Sirius nói tới chú Regulus Arcturus thì ánh mắt luôn ngập tràn hoài niệm và nỗi nhớ vô bờ.
Chú Sirius lựa chọn vào Nhà Gryffindor, rồi rời khỏi nhà cũ Sirius, bị gia tộc xóa tên khỏi gia phả là điều mà chú Sirius mãi mãi không thể quên, chắc là vì người em trai Regulus Arcturus rồi.
“Kreacher, chú Regulus nếu còn sống, chắc chắn sẽ rất buồn nếu ngươi đối xử với người anh trai chú thích nhất là chú Sirius như vậy.” Harry nói.
“Kreacher không thể để cậu chủ nhỏ buồn bã. Kreacher đã biết mình phải làm gì.” Nhắc tới chú Regulus Arcturus thì Kreacher gật đầu nói.
“Vậy ngươi nên trở về đi,” Vì tránh cho chú Sirius đột nhiên trở về, Harry cảm thấy mình nên nhanh chóng chấm dứt chủ đề này là tốt nhất, “Không được nói cho bất cứ ai về chuyện ngày hôm nay được không? Cho dù là bà chủ của ngươi cũng không thể nói.”
“Đương nhiên, Kreacher sẽ không nói.” Đối với cậu nhóc có thể triệu hồi nó và giúp nó thực hiện tâm nguyện của cậu chủ nhỏ, Kreacher trở nên rất tốt. Nó đáp ứng mình sẽ không nói ra ngoài rồi biến mất ở trước mặt Harry.
Sau đó Harry lấy ra cái vương miện, “Tom, sao vậy?”
Vừa mới bắt đầu, cậu đã chú ý tới dao động pháp lực xung quanh vương miện không ổn định. Kreacher vừa đi, Harry sốt ruột hỏi.
Vương miện nổi lên một vầng sáng trắng, Tom với đôi mắt đỏ đã nhiều ngày không gặp xuất hiện trước mặt Harry. Harry không biết ánh mắt này của Tom là vì linh hồn càng ngày càng củng cố nên màu sắc đôi mắt càng ngày càng đỏ hay lại vì một nguyên nhân khác.
“Sao thế?” Harry nhìn Tom không nói lời nào, lại hỏi một lần nữa.
Tom chậm rãi mở miệng, khàn khàn nói, “Harry, nếu bây giờ tôi muốn có cơ thể của chính mình thì tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”
“Nếu theo tính ổn định linh hồn của anh hiện tại thì xác suất thành công là hơn 90%. Nhưng cho dù bắt đầu ngay từ bây giờ cũng phải cần bốn tháng mới có thể đắp nặn cho anh một cơ thể hoàn chỉnh. Hơn nữa phải đến một tháng để anh làm quen với cơ thể mới, cùng với sự tuần hoàn pháp lực mới trong cơ thể này. Đương nhiên pháp lực của anh vẫn rất cường đại, không hề bị suy yếu bởi cơ thể mới. Ngược lại nếu trong vòng hai năm anh có thể lợi dụng tốt thì pháp lực của anh còn có thể tăng thêm một lần nữa.” Harry khái quát thời gian tính toán, trả lời Tom một cách chi tiết.
“Vậy trước khi tôi có được cơ thể mới thì đừng tim Trường Sinh Linh Giá kia được không?” Tom chậm rãi nói.
“Anh muốn…” Lập tức Harry đã hiểu ý của Tom.
“Tôi muốn tự đi tìm Rael. Tự mình.” Tom lặp lại câu nói đằng trước, kiên định nhìn Harry, “Tôi biết làm sao để có thể ra lệnh cho Âm Binh nên không cần phải lo sẽ có nguy hiểm gì khi đi vào hang động đó. Nếu cậu thật sự sợ hãi sự cố xảy ra thì cậu có thể mang theo Phượng Hoàng. Lửa của Phượng Hoàng là thứ mà Âm Binh sợ hãi nhất, tôi chỉ cần cùng đi với cậu thôi, tôi muốn tự mình đón Rael đi về.”
“Được rồi, tôi đồng ý với anh.” Harry trả lời, “Tuy tôi rất nóng vội nhưng vẫn có thể bình tĩnh tính toán.” Cậu sẽ che giấu cái hang động kia lại. Hiện tại pháp lực của cậu rất cường đai, chỉ với một mảnh linh hồn Trường Sinh Linh Giá và chủ hồn không còn lý trí thì căn bản không thể phá vỡ được thần chú của cậu nên ngược lại cậu rất yên tâm. Nhưng bên nhà hoang Gaunt thì có khả năng sẽ rắc rối hơn, cho dù cậu che giấu địa điểm nhưng hơi thở pháp thuật Hắc ám nơi đó quá dày. Ngày sau cậu phải đi hỏi Salazar xem có phương pháp nào che giấu đi địa điểm cùng với khí tức cường đại đó không mới được.
“Vậy, anh muốn khi nào thì sẽ đắp nặn cơ thể?” Harry cuối cùng dò hỏi.
“Càng nhanh càng tốt.” Y không muốn Rael vẫn tiếp tục ngốc ở đó lâu hơn được nữa.
– Hết chương 65 –
_________________