Huyết Tình Bạo Viên đang chạy trốn thật nhanh đột nhiên gào thét, một đạo thổ hoàng sắc quang mang lưu chuyển quanh người nó, đôi mắt càng thêm đỏ thẫm, thân hình cao tới năm sáu thước tại thời khắc này tựa hồ bành trướng thêm một vòng, đồng thời đôi cự chưởng thật lớn trực tiếp bắt lấy chiếc đuôi đang xoay tròn ập tới cực nhanh kia.
- Rống!
Trong miệng Huyết Tình Bạo Viên phát ra tiếng gào thét nặng nề, đồng thời hai tay nắm lấy chiếc đuôi, thân hình mạnh mẽ xoay tròn sau đó dùng sức hất lên.
- Bồng!
Đầu Địa Long Vương trùng trùng điệp điệp bị hất bay ra ngoài đụng vào trên vách núi đá cách đó không xa, trực tiếp đánh vỡ một vết khe rãnh dài tới mấy chục thước, sâu tới năm sáu thước.
Tảng đá trên vách núi bị chấn động rơi đầy xuống dưới, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.
- Rống…rống…
Đầu Địa Long Vương kia cũng thống khổ tru lên, toàn thân chảy đầy máu tươi, rất hiển nhiên cú ném của Huyết Tình Bạo Viên khiến nó bị trọng thương không nhẹ.
- Ngao hống…
Huyết Tình Bạo Viên diễu võ giương oai hướng đàn Địa Long Vương trong sơn cốc gầm rú một tiếng, sau đó phóng lên trời hướng ngoài sơn cốc bay vút đi.
- Máu, có vết máu!
Kiệt Sâm nhạy cảm phát hiện hai tay của Huyết Tình Bạo Viên có vết máu, có chút run rẩy, rất hiển nhiên bị đuôi của Địa Long Vương kia công kích cũng làm hai tay nó bị thương không nhẹ.
- Rống…
Tiếng gầm gừ phẫn nộ vang vọng bên trong sơn cốc, tiếng gầm rú như châm chọc của Huyết Tình Bạo Viên triệt để chọc giận đàn Địa Long Vương.
Bị đối phương lén lút vào tận hang ổ trộm đồ, còn bị đối phương đánh bị thương hai đồng bọn, cuối cùng còn diễu võ giương oai rời đi, sỉ nhục thật lớn khiến cho đàn Địa Long Vương hoàn toàn bạo nộ.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Nguyên một đám thân thể cao lớn phóng lên trời, hơn mười đầu Địa Long Vương lập tức hóa thành từng đạo tàn ảnh bay vút lên thiên không, truy kích đầu Huyết Tình Bạo Viên kia.
Thù này không báo, khiến chúng nó làm sao còn mặt mũi tồn tại trên thế giới này.
Thanh âm tiếng rống tức giận dần dần đi xa, ngoại trừ hơn mười đầu Địa Long Vương đuổi theo truy kích giờ phút này bên trong sơn cốc chỉ còn lại bốn đầu Địa Long Vương, tính cả hai đầu Địa Long Vương bị thương.
- Một chiêu điệu hổ ly sơn thật tốt!
Bên trong khe núi, ánh mắt Kiệt Sâm gắt gao nhìn chăm chú lên trên đầu Huyết Tình Bạo Viên vẫn ẩn núp chưa lộ mặt.
- Sưu!
Quả nhiên ngay khi hơn mười đầu Địa Long Vương vừa mới biến mất phía chân trời đen kịt, đầu Huyết Tình Bạo Viên lập tức động, nhanh như thiểm điện bay vút tới hướng Thổ Linh Châu nằm giữ hồ nước trung ương.
- Rống!
Hai đầu Địa Long Vương còn lại thấy một màn như vậy, đều gào thét một tiếng xông tới.
- Ngao hống…
Đầu Huyết Tình Bạo Viên kia phẫn nộ gào thét, một đạo thổ hoàng sắc quang mang lưu chuyển trên người nó, đôi mắt đỏ thẫm chiếu sáng, cũng giống như đầu Huyết Tình Bạo Viên kia, thân hình cao năm sáu thước ở lúc này mạnh mẽ bành trướng thêm một vòng, một đôi cự chưởng cực lớn mạnh mẽ chụp về phía hai đầu Địa Long Vương.
- Phanh! Phanh!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, hai đầu Địa Long Vương bị một kích đánh trúng lập tức ngừng phắt lại, một ít long lân ngoài thân trực tiếp vỡ tan ra, chảy ra từng đạo máu tươi.
Thực lực của đầu Huyết Tình Bạo Viên so với đầu thứ nhất còn cường hãn hơn mấy phần.
- Rống! Nguồn tại http://Truyện FULL
Bốn đầu Địa Long Vương bị thương đều gào thét, phẫn nộ nhìn đầu Huyết Tình Bạo Viên kia.
- Tốt tốt, tốt nhất đánh cho lưỡng bại câu thương!
Tâm tình Kiệt Sâm thật kích động, ngũ hành linh lực vận chuyển liền chuẩn bị ra tay.
Nhưng một màn làm hắn kinh ngạc chợt xảy ra, bốn đầu Địa Long Vương ngoại trừ gầm rú phẫn nộ nhưng lại không ngăn trở đầu Huyết Tình Bạo Viên, cự viên một chưởng nắm bắt Thổ Linh Châu trong tay, sau đó một ngụm nuốt xuống, đồng thời hướng ngoài sơn cốc ngay phương hướng Kiệt Sâm ẩn núp lao đi.
Bốn đầu Địa Long Vương không ngăn trở để Huyết Tình Bạo Viên bắt được Thổ Linh Châu sau đó nuốt vào, cơ hồ chỉ xảy ra trong nháy mắt.
- Vậy…
Kiệt Sâm thoáng chốc há hốc mồm, Thổ Linh Châu bị Huyết Tình Bạo Viên nuốt chửng, bảo hắn nên làm sao bây giờ?
- Rống! Rống!
Trong sơn cốc bốn đầu Địa Long Vương bị thương chợt gào thét, tựa hồ đang trào phúng nhìn đầu Huyết Tình Bạo Viên kia.
- Không đúng!
Kiệt Sâm cũng không kịp đau lòng, trong lòng hắn lập tức cảm nhận được có điều không đúng, Địa Long Vương quanh năm sinh hoạt bên trong sơn cốc này, đối với Thổ Linh Châu nhất định cực kỳ ỷ lại cùng hiểu rõ, căn bản sẽ không cho linh thú khác cướp đi, khẳng định phải có nguyên nhân nào đó.
- Xuy xuy…
Chỉ thấy bên trong sơn cốc, Huyết Tình Bạo Viên vừa nuốt vào Thổ Linh Châu chạy tới hướng Kiệt Sâm không xa, toàn thân bắt đầu phát ra từng đạo thổ hoàng sắc quang mang sáng ngời, thân thể phảng phất như đang bành trướng.
- Ô rống…
Thân hình đang bay vút của nó đột nhiên ngừng lại, trong miệng phát ra tiếng gào rú thống khổ, từng đạo tơ máu từ trên người nó không ngừng chảy ra, đôi mắt đỏ thẫm, toàn thân thống khổ run rẩy co rút lại.
Cách đó không xa, bốn đầu Địa Long Vương bị thương vẫn lạnh lùng nhìn qua một màn này.
Chỉ thấy thân thể Huyết Tình Bạo Viên càng ngày càng lớn, thổ hoàng sắc quang mang trên người càng ngày càng thịnh vượng, cuối cùng…
- Bồng!
Một tiếng nổ vang, thân thể Huyết Tình Bạo Viên nổ tung lên, thi thể vỡ vụn, máu tươi phun ra tung tóe, Thổ Linh Châu tản ra thổ hoàng sắc quang mang từ trong thi thể rơi xuống lăn ra.
- A…
Một đầu đế cấp linh thú bát giai cao đẳng cứ như vậy trực tiếp bị nổ tung tan xác, nhìn thấy một màn này Kiệt Sâm không khỏi ngây dại.
Đúng lúc này một cỗ cảm giác triệu hoán mãnh liệt trong lòng Kiệt Sâm dâng lên, đánh thức hắn trở về sự thật.
- Ta thật ngu ngốc, ngay lúc này mà còn ngẩn người…
Trong nội tâm Kiệt Sâm không ngừng mắng to.
Xa xa, bốn đầu Địa Long Vương chậm rãi đi tới chỗ Thổ Linh Châu, trong ánh mắt không hề có chút lo lắng, hiển nhiên đối với một màn này đã cực kỳ quen thuộc, trong đó có hai đầu Địa Long Vương nhìn qua thi thể Huyết Tình Bạo Viên trên mặt đất, trong đôi mắt thậm chí toát ra tia trào phúng lẫn trêu tức, tựa hồ đang cười nhạo Huyết Tình Bạo Viên không biết tự lượng sức mình.
- Sưu!
Đúng lúc này, một đạo bóng đen nhanh như thiểm điện lam ra khỏi khe núi đá, đi tới bên cạnh Thổ Linh Châu, lập tức thu hồi viên châu, sau đó thân ảnh mơ hồ phóng nhanh lên trời, một đạo lam tử sắc quang mang từ trên người hắn bốc lên, hướng cửa sơn cốc lao nhanh như thiểm điện.
Đạo thân ảnh kia chính là Kiệt Sâm thừa dịp rối loạn mà cướp lấy Thổ Linh Châu bỏ chạy.
Nhìn thấy một màn ngoài ý nghĩ kia, bốn đầu Địa Long Vương không khỏi sững sờ, ngay lập tức…
- Rống!
Thanh âm gào thét phẫn nộ lập tức vang ra trong miệng bọn chúng, thân hình bốn đầu Địa Long Vương mạnh mẽ tăng vọt, tốc độ tăng lên tới lớn nhất, hướng theo Kiệt Sâm truy kích.
Trong sơn cốc, thân hình Kiệt Sâm bay cực nhanh, cơ hồ đã hóa thành một đạo cực quang, vừa mới thoát đi hắn đã lập tức uống vào một bình Tật Phong dược tề, giờ phút này có Thiểm Lôi Dực cùng Tật Phong dược tề hỗ trợ, tốc độ của hắn đã đạt tới cảnh giới đế linh sư bát giai cao cấp, bởi vì Địa Long Vương cũng không am hiểu tốc độ, mặc cho chúng đuổi theo nhưng cự ly giữa song phương càng lúc càng lớn.