Dược Thần

Chương 246: Linh tâm bất tử Hỏa Phượng

Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Đông Thăng vương quốc, tại vương thành Tạp Mai, hôm nay đã là ngày thứ hai sau khi đại sư giao dịch hội kết thúc, tuyệt đại đa số đại biểu Linh Dược Sư quốc gia khác thoáng bái phỏng đám người đệ nhất Linh Dược Sư La Bá Tỳ của Đông Thăng vương quốc một chút, về sau liền xuất phát ra khỏi Tạp Mai vương thành.

Nhưng mà đoàn đại biểu Kiệt Sâm của Áo Lan Đa vương quốc lại không có chút nào động tĩnh, tựa hồ cũng không có bộ dạng vội khởi hành.

Dùng thân phận của bọn hắn, chỉ cần một ngày không đề cập tới chuyện rời đi thì không khả năng có người đến thúc giục.

Trên bầu trời, một đám cầm điểu từ đỉnh đầu xẹt qua, thân thể sắc giống như là mặt trời bên trong bầu trời, có cảm giác như chúng mang đến ánh mặt trời.

Giờ phút này, trong phòng Kiệt Sâm tại phủ đệ đoàn đại biểu Áo Lan Đa vương quốc

Vi Ân đang lẳng lặng đứng ở một bên, mà Kiệt Sâm thì nhắm mắt lại, không ngừng vận hành tam giai trung cấp linh lực của chính mình một lần một lần rửa sạch kinh mạch bản thân, đem trạng thái thân thể của mình cùng linh lực hoạt tính tăng lên hướng về trạng thái tốt nhất.

Cũng không biết đã qua bao lâu, hai con ngươi của Kiệt Sâm trong lúc đó mở ra, trong miệng thở ra một hơi, trên mặt xuất hiện tinh thần vô cùng phấn chấn, vẻ mặt hưng phấn.

Trải qua một thời gian tương đối dài điều chỉnh, các loại trạng thái của thân thể hắn hôm nay cũng đã điều chỉnh đến tốt nhất.

- Kiệt Sâm, đã chuẩn bị xong rồi?

Vi Ân ở bên cạnh lên tiếng.

Kiệt Sâm nhẹ gật đầu, không nói gì, lật tay lấy ra miếng hổ phách phong ấn linh tâm hôm trước mua được từ sạp hàng bên ngoài.

Phong ấn linh tâm từ khi ra khỏi giới chỉ, một cỗ khí tức khủng bố khó hiểu liền trong không khí lan tràn ra, mà ở sâu trong óc Kiệt Sâm cũng trong lúc đó truyền lại ra một cỗ xúc động mãnh liệt muốn đem phong ấn linh tâm này hấp thu.

- Kiệt Sâm, trong tay ngươi thật sự là linh tâm? Ta như thế nào cảm giác nó rất không đáng tin?

Vi Ân nhịn không được lên tiếng nói, cho dù là dùng thân phận bát giai cao cấp đế Linh Sư năm đó cũng không có nghe nói qua ở bên trên đại lục còn có cái gì phong ấn linh tâm, cũng không phải nói hắn không tin Kiệt Sâm, chỉ là lòng cảm thấy có chút bất khả tư nghị mà thôi.

- Đây đúng là phong ấn linh tâm. Ngươi thay ta hộ pháp.

Ngữ khí của Kiệt Sâm mang theo tia trịnh trọng, hắn cũng không biết linh tâm này đến tột cùng là cấp bậc gì, nhưng mà hôm nay Kiệt Sâm vừa vặn thiếu khuyết tam giai linh tâm, hơn nữa hắn còn cảm nhận được trong óc không ngừng truyền ra cảm giác muốn đem linh tâm này hấp thu, rốt cục hắn cũng quyết định mạo hiểm thử một lần.

Dĩ vãng thời điểm hấp thu linh tâm, Kiệt Sâm đều không cần người khác hỗ trợ, nhưng mà lúc này đây, hắn vẫn trịnh trọng mời tới Vi Ân ở một bên thay mình hộ pháp, bất quá cho dù là như thế, hắn quyết định sẽ không phục dụng Linh Dược Tề phụ trợ làm giảm công hiệu của linh tâm.

Một tia linh lực từ trong tay Kiệt Sâm chậm rãi tiến vào đến phong ấn linh tâm Thánh Hoàng Ngọc Tinh, theo một tia linh lực của Kiệt Sâm tiến vào, nguyên bản Thánh Hoàng Ngọc Tinh hình dáng viên cầu thể rắn lại như là sáp nến gặp nóng dần dần hòa tan đem linh tâm ở giữa lộ ra bên ngoài.

Thời điểm linh tâm bạo lộ trong không khí mang theo mọt cỗ hồ sắc huyết tích, một cỗ lực lượng cường đại mạnh mẽ từ trong linh tâm phóng ra, lập tức độ ấm bên trong cái gian phòng đang bình thường đột nhiên trở nên nóng rực tới cực điểm, mà ngay cả không khí, cũng như muốn bốc cháy lên dưới cỗ sóng nhiệt này.

Cảm nhận được cổ lực lượng này cường đại thế nào, trên mặt Vi Ân không khỏi hơi đổi, cổ lực lượng cường đại phát ra từ linh tâm Kiệt Sâm trong tay để cho hắn - một bát giai cấp thấp đế Linh Sư cũng không khỏi sinh ra một tia cảm xúc làm tim đập nhanh.

- Lực lượng thật là khủng khiếp, Kiệt Sâm, ngươi suy nghĩ cho thật kỹ đi đã.

Trên mặt Vi Ân có chút biến sắc, trong miệng lần nữa lên tiếng khuyên giải.

Trên mặt Kiệt Sâm cũng mang theo một tia ngưng trọng, thời điểm bị Thánh Hoàng Ngọc Tinh phong ấn, Kiệt Sâm không biết không gian linh tâm này có cấp bậc gì.

Nhưng mà hôm nay, Kiệt Sâm rất rõ ràng cảm nhận được, lực lượng ẩn chứa trong linh tâm này tuyệt đối không phải mình bây giờ có thể thừa nhận được, khỏi cần phải nói, chỉ cần nhiệt độ mặt ngoài linh tâm tản mát ra đã khiến cho cường độ thân thể của Kiệt Sâm có thể so với một thất giai Hoàng Linh Sư cảm nhận được một tia nóng bỏng khó có thể chịu được.

Ngay tại thời điểm Kiệt Sâm do dự mà có nên phong ấn lại linh tâm đang chuẩn bị thức tỉnh hay không thì linh tâm từ trong Thánh Hoàng Ngọc Tinh đi ra lập tức lóe lên hồng mang, trong lúc đó mạnh mẽ tiến vào ấn đường giữa đôi lông mày của hắn.

- Không tốt!

Trong lòng Kiệt Sâm bỗng nhiên cả kinh, hắn như thế nào cũng thật không ngờ, linh tâm này lại có thể không cần linh thức dẫn đạo cũng có thể tiếp tiến vào trong mi tâm của mình.

Không đợi trong lòng của hắn có chỗ chuẩn bị, một cỗ nhiệt độ cao vô cùng nóng bỏng lập tức từ trong đầu của hắn mạnh mẽ truyền khắp toàn thân, ở bên trong đau nhức kịch liệt, Kiệt Sâm cuống quít nhắm mắt lại, khống chế linh lực trong cơ thể mình kiệt lực áp chế lại.

Trong óc Kiệt Sâm có một mảnh thần hải, một đầu cự điểu xung quanh là hỏa diễm thiêu đốt hoa lệ lặng yên xuất hiện, từ trên người nó tản mát ra một cỗ uy thế vô cùng cường hãn khiến cho linh hồn lực của Kiệt Sâm so với cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư cường giả cũng không khỏi rung động.

- Ta chính là Thánh Thú bất tử Hỏa Phượng, ngươi dám hấp thu linh tâm của ta, ta sẽ làm cho linh hồn của ngươi dưới thánh diễm của ra tan thành mây khói.

Một đạo thanh âm tràn ngập uy nghiêm vang lên trong thần hải của Kiệt Sâm, lập tức hư ảnh ngọn lửa trên cự điểu bạo nổ tung ra hóa thành vô số hỏa diễm bốc cháy.

Lập tức, trên không Thần Hải của Kiệt Sâm lập tức hóa thành một cái biển lửa, linh lực, kinh mạch, huyết nhục, xương cốt, nội tạng của Kiệt Sâm, tất cả đều lập tức bị bốc cháy.

Oanh!!!

Đột nhiên, một cỗ nhiệt độ cao nóng rực lập tức từ trong thân thể Kiệt Sâm truyền ra, Vi Ân lẳng lặng đứng ở bên cạnh Kiệt Sâm căn bản không biết chuyện gì xảy ra, liền phát hiện thân thể Kiệt Sâm lập tức trở nên vô cùng nóng bỏng một tia hỏa diễm đỏ bừng trên người của hắn lặng yên toát ra.

Đồ dùng trong nhà bằng gỗ bên trong gian phòng dưới sóng nhiệt này toát ra từng làn khói xanh như muốn bốc cháy.

Thân thể Kiệt Sâm đồng thời chấn động mạnh một cái, một tia máu tươi từ khóe miệng của hắn lặng yên ứa ra rồi ngay lập tức bị nhiệt độ làm cho khô đi nhanh chóng.

- Kiệt Sâm, chết tiệt.

Tình huống của Kiệt Sâm để cho trong lòng Vi Ân toát ra một tia lo lắng, trong hai tròng mắt tinh mang lóe lên, linh lực Băng Hệ trong cơ thể Vi Ân lập tức bộc phát ra, cùng nhiệt độ cao trên người Kiệt Sâm cuốn lấy nhau.

- Điều này... Không có khả năng...

Làm cho Vi Ân giật mình chính là bát giai cấp thấp Băng Hệ linh lực sau khi phóng xuất ra thì nhiệt độ của cả gian phòng chỉ giảm xuống một ít, linh lực của hắn giao chiến cùng lực lượng thần bí lại không có chiếm được bao nhiêu tiện nghi.

Phải biết, linh lực của hắn là bát giai linh lực hàng thật giá thật a.

Đúng lúc này, trong miệng Kiệt Sâm mạnh mẽ truyền ra một hồi thanh âm rên rỉ thống khổm toàn thân không khỏi bắt đầu run rẩy, phục trên người đã bị thiêu đốt biến thành tro tàn, trên làn da trên người không ngừng khô cạn rạn nứt ra.

Một tầng huyết châu rậm rạp từ trên người Kiệt Sâm không ngừng tràn ra, chợt lại bị lập tức bốc hơi, chỉ để lại một đám vệt máu khô dài.

Vết rạn rậm rạp trên người Kiệt Sâm nhanh chóng lan tràn ra, lộ ra vẻ cực kỳ khủng bố.

- Băng Thiên Tuyết, phong cho ta.

Trong miệng Vi Ân phát ra một tiếng gào thét, vô số Băng Hệ linh lực từ trong cơ thể của hắn chen chúc mà ra, hướng về thân thể Kiệt Sâm bao vây lấy.

- Xảy ra chuyện gì?

Giờ phút này, trong một cái phòng cách gian phòng của Kiệt Sâm không xa, Khắc Lôi Nhã đang sửa sang lại đồ đạc cho Kiệt Sâm, trong lúc đó Khắc Lôi Nhã cảm nhận được một cỗ lực lượng khó hiểu từ gian phòng của Kiệt Sâm thiếu gia truyền tới. Cỗ lực lượng này hấp dẫn lấy Khắc Lôi Nhã, mà chấm đỏ mảnh trên mặt nàng giờ phút này cũng tản mát ra hồng mang lấp lánh.

Trong hoảng hốt, Khắc Lôi Nhã ra cửa, hướng về gian phòng của Kiệt Sâm đi đến, theo khoảng cách gần hơn, Khắc Lôi Nhã cảm nhận được cỗ lực lượng này đối với nàng hấp dẫn cũng càng lúc càng lớn.

- Khắc Lôi Nhã, sao ngươi lại tới đây? Đi ra ngoài mau, nơi này rất nguy hiểm.

Thấy Khắc Lôi Nhã xuất hiện ở cửa ra vào, Vi Ân trong lúc đang kiệt lực áp chế ngọn lửa kia trong cơ thể của Kiệt Sâm lập tức rống to một tiếng.

- Kiệt Sâm thiếu gia!

Nhìn thấy bộ dáng thống khổ của Kiệt Sâm, trong lòng Khắc Lôi Nhã đột nhiên run lên, căn bản không có nghe theo lời nói của Vi Ân mà là mạnh mẽ vọt lên tiến vào phòng.

- Khắc Lôi Nhã, ngươi...

Trong lòng Vi Ân vừa tức vừa giận, một cỗ linh lực lập tức được hắn phân ra hướng về Khắc Lôi Nhã bao vây lấy nàng muốn đẩy Khắc Lôi Nhã ra khỏi phòng.

Nhưng mà chuyện tình làm cho hắn thật không ngờ đã xảy ra, ngay tại thời điểm bát giai cấp thấp linh lực sắp đến trên người Khắc Lôi Nhã thì những chấm đỏ trên mặt Khắc Lôi Nhã mạnh mẽ lóe lên bài trừ linh lực của Vi Ân hóa thành vô hình.

Sau đó, chấm đỏ trên mặt Khắc Lôi Nhã chậm rãi biến mất, mà hai con ngươi mà ngân sắc của nàng cũng trong tích tắc hóa thành kim sắc.

Một chuyện tình còn khiến cho Vi Ân giật mình hơn ở phía sau, đó chính là một đoàn ngọn lửa nóng bỏng mạnh mẽ từ trên người Khắc Lôi Nhã xông ra, trong lúc đó run rẩy có loại xu thế yếu bớt đi.

Boanh!!!

Một đạo thanh âm tràn ngập uy nghiêm mạnh mẽ từ trong cơ thể Kiệt Sâm truyền ra, trong thanh âm mang theo một tia uy nghiêm cùng phẫn nộ, mà theo thanh âm này xuất hiện, Hỏa Hệ lực lượng trong cơ thể trong cơ thể nguyên lai có chút yếu bớt lại một lần nữa bạo tăng lên.

Ngao!!!

Một đạo thanh âm uy nghiêm ẩn ẩn từ trong cơ thể Khắc Lôi Nhã truyền ra, trong đạo thanh âm này mang theo một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ, ẩn chứa đại pháp tắc khiến cho Vi Ân cũng không khỏi rung động.

Hai cổ lực lượng vô hình, lập tức bắt đầu giao chiến với nhau đem trọn cả gian phòng này hóa thành chiến trường, dưới hai cổ lực lượng giao chiến, Vi Ân rất phiền muộn phát hiện, chính mình thân là Bát Giai Đế Linh Sư rõ ràng chỉ có thể bị ép vào trong một cái góc nhỏ trong phòng.

Trong cơ thể Kiệt Sâm linh lực đều bị thiêu đốt tiêu hao vô cùng lớn, kinh mạch tổn hại nghiêm trọng, nội tạng huyết nhục cũng bị thiêu đốt hầu như không còn, cả người đã lâm vào một tràn ngập nguy cơ.

Mà ngay cả trên không Thần Hải tinh thần chi lực cũng như muốn bốc cháy lên.

Kiệt Sâm đạt tới trình trạng này trên người ngược lại không có chút cảm nhận sâu sắc nào đáng nói.

Ngay tại lúc Kiệt Sâm chuẩn bị thúc thủ vô sách trước sự mãnh liệt của hỏa diễm thì đột ngột một cỗ lực lượng cổ quái đột nhiên từ trong cơ thể Kiệt Sâm xông ra, đúng là lực lượng thần bí trước kia mỗi một lần Kiệt Sâm gặp được nguy cơ đều hiện ra.

Cỗ lực lượng này vừa xuất hiện, liền dọc theo kinh mạch của Kiệt Sâm chậm rãi lưu động, mà nguyên bản Hỏa Phượng Hỏa Phượng khủng bố vô cùng cường đại trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng thiêu đốt, vừa gặp phải lực lượng cổ quái này thì như là nước gặp bọt biển lập tức bị hấp thu vào.

Hỏa Phượng diễm lập tức như là con chuột gặp được gặp được gặp được nhao nhao hoảng sợ tránh lui ra, hướng về trên không địa tinh Thần Hải của Kiệt Sâm tụ lại.