Đi xa, tiến bộ hơn những người đi trước.
Đạo lý này, ở kiếp trước Kiệt Sâm cũng hiểu được, cũng là chân lý hắn tôn sùng. Dù không có sự trợ giúp từ truyền thừa của tô tiên Tư Đặc Ân thì hắn vãn tin tưởng có thể tiến về phía trước từng bước một, từng bước trở thành Thần Vương. Kiệt Sâm tin tưởng sau khi mình có được kinh nghiệm của tiền bối đi trước thì sẽ đi được xa hơn, tuy rằng con đường còn rất dài và xa nhưng Kiệt Sâm có tin tưởng lớn trong lòng.
- Những gì có thể đưa thì đều đã đưa cho ngươi rồi. Ngoại trừ những cái này, ta còn có một vật lưu lại trên Thiên Thần Giới, bên trong ngọc gian có ghi lại, chờ đến lúc ngươi có năng lực thì có thể đi lấy nó.
- Tốt rồi, nếu như không có chuyện gì nữa thì ngươi cũng nên đi ra rồi.
Tư Đặc Ân lên tiếng, nói:
- Thời gian của ta đã không còn bao nhiêu, hiện giờ tâm nguyện đã hoàn thành, ta cũng nên rời đi rồi.
- Khoan đã, ta còn mấy vấn đề.
Kiệt Sâm vội vàng nói.
- Vấn đề gì?
- Ta từng đạt được Linh Thần Quyết tại Thất Tinh Cấm Hải. Còn từng nhìn thấy qua Dược Thần Tháp trong Linh dược sư tháp, Vân vụ chiểu trạch của thí thần Nạp địch mẫu đã từng nhìn thấy ảnh lưu niệm của ngươi, những cái này đến tột cùng là...
Kiệt SÂm nhịn không được nói.
Những nghi hoặc này cứ một mực ở trong lòng hắn, khiến hắn khó hiểu.
- Những nơi này...
Biểu lộ Tư Đặc Ân dần dần trầm mặc lại, tựa hồ động tâm với những nơi nơi đó, sau nửa ngày mới thở dài một tiếng, nói:
- Những địa phương như lời ngươi nói, ta xác thực đã từng đi qua. Thí Thần Nạp Địch Mẫu, Bá Thần tháp Tư Đặc, Sát Thần Bố La Đặc, Tuyệt Thần Kiệt Đặc, Diệt Thần Khoa Lâm Tư, năm người bọn hắn là năm đại thần tướng thủ hạ của ta năm đó. Nhưng tiếc là ngoại trừ Bố La Đặc thì những người còn lại đều vẫn lạc năm đó.
- Thất Tinh Cấm Hải như lời ngươi nói hẳn là Thủy Linh Điện của Tuyệt Thần Kiệt Đặc, ta thật có lưu lại Linh Thần Quyết và Diệt Thần Bí Quyết ở đó. Mà Linh dược sư tháp ngươi nói, Dược Thần tháp bên trong hẳn là nơi của Bá thần tháp Tư Đặc, Vân vụ chiểu trạch Nạp Địch Mẫu chính là Kim Thông Điện rồi. Vân vụ chiểu trạch kia linh khí dồi dào, năm đó ta còn xây nên một Cửu linh tụ khí trận, chuyên dùng phối chế Linh dược thần cấp...
- Đáng tiếc, đáng tiếc...
Tư Đặc Ân thở dài một tiếng, chỉ còn lại sầu não vô tận. Những thủ hạ này đã vì mình mà chinh chiến tứ phương, cuối cùng đều tử trận, mà ngay cả mình cũng không tránh khỏi vẫn lạc.
Trong lòng Kiệt Sâm cũng cảm nhận được tâm tình dày đặc bi thương của Tư Đặc Ân kia.
- Ngươi đi đi!
Tư Đặc Ân lắc lắc đầu nhìn Kiệt Sâm, rồi sau đó trực tiếp vung tay lên.
Oanh!
Một cột sáng bảy màu từ trên trời giáng xuống, bao phủ trên người Kiệt Sâm.
Một khắc sau, cột sáng biến mất, mà Kiệt Sâm cũng biến mất khỏi Thần Vương Sơn.
...
Bên ngoài Thần Vương Sơn, thân ảnh Kiệt Sâm hiện ra, xuất hiện ở khu vực hạch tâm trống rỗng tịch liêu.
- Ta, hỏa linh châu kia đây này... Còn có Lam Nguyệt Cổ Sâm...
Nhìn qua Thần Vương Sơn đen nhánh trước mặt, Kiệt Sâm thoáng cái trợn tròn mắt.
Hắn vốn cho rằng Hỏa Linh Châu là Vô Thượng Chí Bảo kia, nhưng cuối cùng Hỏa Linh châu không xuất hiện, còn có thân thế Lam Nguyệt Cổ Sâm. Lúc trước Lam Nguyệt Cổ Sâm xuất hiện trong Thần dược điện Vân vụ chiểu trạch, nói không chừng Tư Đặc Ân biết được thân thế hắn, thế nhưng lúc nãy Kiệt Sâm chưa kịp h ỏi.
Mà hạp cốc màu đen vốn ở bên ngoài Thần Vương sơn lúc này đã biến mất, Kiệt SÂm muốn tái nhập Thần Vương Sơn cũng căn bản không biết làm cách nào để tái nhập.
- Rống! Rống! ..
Đột nhiên, vô số tiếng rống vang lên khiến Kiệt Sâm bừng tỉnh. Trong lúc vô tình, vô số Hắc Ám Vương Long Thú đã bao vây đoàn đoàn chung quanh Kiệt Sâm, đầu lĩnh trong đó chính là Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ trước kia đã bị Kiệt Sâm đánh trọng thương, đôi mắt khát máu lạnh như băng của nó nhìn chăm chú về phía Kiệt Sâm.
Trong không gian thần bí, Bố La Đặc đang khẩn trương nhìn qua hư ảnh Thần Vương Sơn trước mặt, hắn thân là Thủ hộ giả chiến trường Chư thần, hiểu rõ toàn bộ tình huống chiến trường chư thần này. Đối với mấy tầng khảo hạch Thần Vương sơn cũng có thể xem xét, nhưng tầng đại điện kia của Tư Đặc Ân thì hắn căn bản không cách nào nhìn trộm, đây cũng là nơi duy nhất tại chiến trường Chư Thần hắn không thể quan sát
- Kiệt Sâm này đã thông qua tầng khảo hạch thứ năm, tiến vào đại điện của đại nhân rồi.
Trong không gian thần bí, Bố La Đặc vô cùng khẩn trương, hai nắm tay nắm lại thành nắm đấm.
Hắn đã đợi quá lâu rồi, từ khi Thần Vương đại nhân lưu lại Thần Vương Sơn này, hắn thủ hộ tại chiến trường Chư Thần này, vừa trấn thủ đại lục vừa phòng ngừa cường giả Thiên Thần giới hàng lâm. Mà sứ mạng tối trọng yếu khác chính là tìm kiếm người thừa kế của đại nhân, cái này so với tính mạng của hắn thì còn trọng yếu hơn.
- Biến mất!
- Hạp cốc tiến vào Thần Vương sơn kia đã biến mất, xem ra rất có thể Kiệt Sâm kia đã nhận được truyền thừa của đại nhân.
Trong đôi mắt Bố La Đặc toát ra vẻ vui mừng, đột nhiên hắn khẽ giật mình, chợt trở nên vô cùng cung kính, bộ dáng kia giống như là đang nghe chỉ thị nào đó.
- Thần Vương đại nhân, thuộc hạ đã minh bạch!
Một lát sau, Bố La Đặc cung kính lên tiếng với một chỗ hư vô trước mặt, chợt...
- Hô!
Một hồi gió nhẹ lướt qua, thân hình Bố La Đặc thoáng cái biến mất khỏi không gian thần bí này.
...
- Rống!
Bên ngoài Thần Vương Sơn, trên hạch tâm bình nguyên hoang vu, dại lượng Hắc Ám Vương Long Thú mặt lộ vẻ hung mang đang bao quanh vây khốn Kiệt Sâm, phát ra tiếng gào thét ngập trời.
Đầu lĩnh trong đó chính là Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ đạt đến cảnh giới bán thần từng bị Kiệt Sâm đánh trọng thương, đôi mắt khát máu lạnh như băng đang nhìn chằm chằm lên người Kiệt Sâm.
- Lại là bầy Hắc Ám Vương Long thú này.
Cảm thụ được cừu hận trong ánh mắt kia của Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ, Kiệt Sâm cảm giác đầu của mình một hồi mưa lớn rồi.
Bất quá trong lòng Kiệt Sâm cũng không có chút e ngại, tuy thực lực bọn Hắc Ám Vương Long Thú này cường đại. Lúc trước mình sử hết toàn lực mới có thể chạy khỏi tay bọn chúng. Nhưng trong Thần Vương Sơn, thông qua tầng khảo hạch thứ hai và thứ ba, trong thời gian một tháng, cường độ và linh hồn chi lực của Kiệt Sâm đã đạt đến cấp mạnh nhất dưới Thần cấp. Tuy lực chiến đấu không có bao nhiêu biến hóa nhưng năng lực chạy trốn đã tăng lên không chỉ một bậc.
Đã có hắc ngọc giáp có công pháp thủ hộ cường đại, lực phòng ngự của mình đã đạt đến một trình độ kinh người. Những Hắc Ám Vương Long Thú vốn có thể đơn giản chém đứt tầng phòng hộ của mình đã không thể tạo thành quá nhiều tổn thương cho mình như lúc đầu nữa rồi. Cũng chỉ có Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ đầu lĩnh mới có khả năng tạo thành một ít tổn thương cho mình mà thôi.
Kiệt Sâm rất là tinh tường trong nội tâm.
- BOANG!
Kiệt Sâm lập tức rút trọng kiếm màu đen sau lưng ra, ánh mắt trở nên lăng lệ ác liệt.