Sở dĩ hắn nghĩ như vậy chính là nghĩ đến thực lực Trận vân đại sư Đế cấp bát giai của mình mà còn cần thời gian dài để phá giải trận pháp thứ 4. Nhưng KIệt sâm lại cần ít thời gian hơn đã phá giải tầng thứ sáu, không phải vận khí thì cũng chỉ có một loại khả năng, chính là tại phương diện tạo nghệ trận pháp thì Kiệt Sâm vượt xa hắn.
Nhưng hắn là một gã Linh vân đại sư đế cấp bát giai, mà phương diện tạo nghệ trận pháp Kiệt Sâm vượt qua hắn thì chẳng phải là Trận vân sư thánh cấp rồi sao? Đánh chết hắn hắn cũng không tin Kiệt Sâm có được thực lực này.
- Hừ, xem ra ta phải gia tốc rồi, không thể lãng phí quá nhiều thời gian vào những tài liệu và tri thức trụ cột kia nữa. Nếu không để Kiệt Sâm kia vượt quá xa thì mình cũng không xong rồi.
NGai Tát Khắc chau mày, nhìn lướt qua Kiệt Sâm, rất nhanh thu liễm cảm xúc, tiến nhập vào đại trận thứ năm.
Kế tiếp hắn muốn toàn lực thi triển, mặc kệ Kiệt Sâm kia có phải là nhờ vào vận khí hay không hắn cũng không cho phép mình có nửa điểm sai lầm. Cái này quan hệ đến trân bảo của Thiên Hải Chiến Thần thượng cổ, Ngải Tát Khắc hắn tuyệt đối không cho phép người nào khác đoạt đi.
- Thì ra là thế, thì ra là thế!
Sau nửa canh giờ, ở bên trong trận thứ bảy, hai con ngươi vốn đóng chặt lại của Kiệt Sâm bỗng nhiên mở ra, trong đôi mắt mang theo một tia giật mình và mừng rỡ khi hiểu ra.
Đại trận thứ bảy này, so với đại trận thứ sáu thì càng hung hiểm và đáng sợ hơn, hơn nữa lại rườm rà và phức tạp. Nhưng lúc trước ở trận pháp thứ 6 thì Kiệt Sâm đã thuộc làu những tri thức và lý giải nên phá giải đại trận thứ 7 này cũng nhẹ nhõm hơn.
Chỉ vẻn vẹn nửa canh giờ, hắn lập tức thông hiểu ra tất cả đạo lý tri thức, phá vỡ đại trận thứ bảy. Toàn bộ quá trình này vô cùng thuận buồm xuôi gió, khiến hắn cảm giác như cá gặp phải nước.
Đối với hắn mà nói thì phá trận không phải là một loại khảo nghiệm, cũng không phải là một loại nguy hiểm mà chính là một loại hưởng thụ, hưởng thụ vô cùng thoải mái.
Nhìn Ngải Tát Khắc vẫn đang suy tư trong trận pháp thứ năm, Kiệt Sâm lập tức nhẹ nhàng cười cười, nhẹ nhõm tiến vào đại trận thứ 8.
- Ha ha, rốt cục đại trận thứ năm đã bị ta phá vỡ, chỉ nửa canh giờ ta đã có thể vượt qua, chỉ nửa canh giờ. Ha ha.
Trong đại trận thứ năm, hai con ngươi Ngải Tát Khắc cốc chủ mở ra, trong mắt mang theo vẻ tự đắc và mừng rỡ.
Vì đuổi theo Kiệt Sâm, hiện giờ sau khi tiến vào trận pháp, Ngải Tát Khắc cốc chủ cũng không hoàn toàn lĩnh ngộ những tri thức pháp trận hiện ra trong đầu mà là vận dụng tạo nghệ trận vân cường đại của bản thân kết hợp với phương pháp phá trận trong đầu, cưỡng ép phá trận.
Nửa canh giờ sau, hắn đã phá vỡ đại trận thứ năm, so với đại trận thứ tư thì nhanh hơn gấp đôi.
- Kiệt Sâm kia có lẽ đang bị khốn trong đại trận thứ bảy a...
Ngải Tát Khắc cốc chủ nở nụ cười lạnh, nhìn về phía trước. NGay sau đó cả người hắn liền triệt để đông cứng lại.
Đại trận thứ tám?
Chỉ trong nửa canh giờ mà Kiệt Sâm kia lại gặp phải may mắn, phá vỡ thêm một đại trận? Lần trước đó thì hắn gặp phải vận khí, chẳng lẽ lúc này vẫn gặp vận khí như cũ?
Ngơ ngác nhìn Kiệt Sâm, sắc mặt Ngải Tát Khắc cốc chủ âm trầm, tràn đầy vẻ đố kỵ và phẫn nộ.
- TỐc độ của ta phải nhanh hơn!
Bất chấp do dự, đôi mắt của Ngải Tát Khắc ngưng tụ lại, lại lần nữa cất bước, tiến nhập vào đại trận thứ sáu.
Ngay tại lúc NGải Tát Khắc tiến vào đại trận thứ sáu không lâu, trong đại trận thứ tám, Kiệt sâm đang nhắm hai mắt bỗng nhiên mở ra lần nữa.
- Thật sự là mênh mông, tại trận vân này, bất kỳ một môn học nào cũng đều là những thành quả mà vô số cường giả từ thời xa xưa tích lũy qua vô số năm. Trận vân này lại vẫn có thể vận dụng như thế, không đơn giản, thật sự không đơn giản!
Kiệt Sâm thì thào trong miệng, trong mắt lộ ra vẻ cảm khái.
Càng gặp nhiều tri thức trận vân, Kiệt Sâm lại càng cảm thấy Trận vân học này mênh mông và uyên bác như thế. Cho dù là đời trước của hắn cũng chưa từng trải qua.
Đời trước của hắn hoàn toàn đắm chìm trong Linh dược học. Sở dĩ hắn như thế này cũng là vị không có học tập và nghiên cứu nhiều tại phương diện trận vân học. Hôm nay hắn đã bị trận vân học này triệt để rung động rồi, đồng thời trong nội tâm tràn đầy kích động và hưng phấn.
Nhắm ai mắt, tinh tế cảm ngộ lại một lần những tri thức trong đại trận. Lúc này Kiệt Sâm mới nhìn về phía sau, lập tức phát hiện Ngải Tát Khắc cũng đã tiến vào đại trận thứ sáu rồi.
- Có ý tứ, có ý tứ!
Khóe miệng Kiệt Sâm mang theo vẻ mỉm cười, không thể chờ đợi được tiến vào trong đại trận thứ chín.
Mà lúc Ngải Tát Khắc và Kiệt Sâm phân cao thấp với nhau thì những cường giả còn lại trong đại trận cũng đang sử hết toàn lực để phá trận. Bất quá, so với Ngải Tát Khắc và Kiệt Sâm thì bọn hắn lại chênh lệch nhiều lắm, người nhanh nhất cũng chỉ đang ở đại trận thứ tư mà thôi.
Nửa canh giờ sau.
- Bá!
Kiệt Sâm đang ở đại trận thứ chín, hai con ngươi bỗng dưng mở ra, chỉ nửa canh giờ ngắn ngủi đã phá giải đại trận thứ 9.
Tốc độ phá trận của hắn càng lúc càng nhanh.
- Thật sự sảng khoái, ha ha, thật sự sảng khoái. Nguyên lai đại trận thứ 9 này ẩn chứa nhiều bí mật như vậy. Không biết đại trận thứ 10 chính là có nguyên lý và kết cấu như thế nào?
Kiệt Sâm vừa phá giải đại trận thứ 9, mở hai mắt ra, hưng phấn lên tiếng.
Một khắc sau, hắn dĩ nhiên không thể chờ đợi được, tiến nhập vào đại trận thứ 10.
Thời gian trôi như nước chảy, nửa canh giờ lại nhanh chóng trôi qua. Lúc này Ngải Tát Khắc ở trong đại trận thứ sáu đang gặp phải nan đề. Từ lúc đại trận thứ sáu bắt đầu, hắn phải dùng những tri thứ lúc trước tiến hành tổng kết lại, sau đó kết hợp với tri thức mới mới có thể phá giải. Nhưng năm đại trận trước hắn đã cưỡng ép vượt qua mà không để ý. Hiện giờ đối với tri thức trụ cột thì Ngải Tát Khắc cũng không hoàn toàn lĩnh ngộ, lập tức gặp phải phiền toái.
Nhưng bằng vào tạo nghệ trận vân Đế cấp bát giai, sau một canh giờ tiến vào, rốt cục Ngải Tát Khắc cũng đã phá giải được đại trận thứ sáu.
Lúc này, vừa ra khỏi trận, Ngải Tát Khắc không thể chờ đợi được nhìn về phía Kiệt Sâm.
- Ta hao tốn một canh giờ mới có thể phá vỡ được đại trận thứ sáu này. Mà Kiệt Sâm kia trước lúc trước chỉ dùng nửa canh giờ đã phá giải được, cũng không biết hắn làm như thế nào. Bất quá lúc trước hắn đang ở trong đại trận thứ 8, căn cứ vào độ khó, lại trải qua chưa được mấy canh giờ thì có lẽ Kiệt Sâm kia căn bản không thể phá giải.
Hắn nhủ thầm trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm.
- Bịch!
Vừa nhìn, Ngải Tát Khắc cả kinh, tròng mắt thiếu chút nữa rơi xuống. Trong nháy mắt, sự tự tin và tự đắc trong lòng hắn đã bị đánh nát, không còn lại chút gì.