Dược Thần

Chương 1160: Huyết Tinh Giết Chóc(1 2)

Hai tên đế linh sư đỉnh phong vừa bay vừa thăm dò dụng cụ trong tay, ngừng lại thân hình ngay chỗ Khắc Lôi Nhã chui vào lòng đất, trong đôi mắt tràn đầy vẻ cảnh giác.

- Lúc nãy ở địa phương này dụng cụ đã cảm nhận được có linh lực ba động, nhưng hiện tại vì sao không còn thấy phản ứng?

Người cầm dụng cụ trong tay là một nam tử đen gầy, vừa nghi hoặc nhìn dụng cụ vừa cảnh giác lên tiếng hỏi.

- Có lẽ là linh thú gì đi, nếu không dụng cụ không khả năng dò xét không ra.

Một trung niên nhân lên tiếng thúc giục:

- Nếu như dụng cụ không có phản ứng, chúng ta đi mau thôi, hai người chúng ta phân phối đoạn đường này cần phải xuyên qua khu vực hạch tâm Tháp Cáp Đa hoang mạc, là đoạn đường nguy hiểm nhất, nếu còn chậm trễ chỉ sợ không đuổi theo kịp lộ tuyến của các vị trưởng lão khác!

- Gấp cái gì, Lạc Phất Nhiệt, ngươi phải biết lần này chúng ta mang theo nhiệm vụ, nếu bởi vì sơ ý chủ quan để cho đám người Kiệt Sâm đào tẩu qua đây, trách nhiệm này ai đến gánh chịu?

Nam tử đen gầy lạnh lùng lên tiếng.

Ở bên cạnh trung niên nhân không khỏi phản bác:

- Hỏa nguyên tố trong Tháp Cáp Đa hoang mạc đậm đặc đến như vậy, trừ phi là linh thú hoặc là người có lĩnh ngộ vô cùng thâm ảo đối với hỏa hệ pháp tắc, cường giả đạt tới thánh linh sư hỏa hệ cửu giai, nếu không cho dù là thánh linh sư trung cấp khác biệt thuộc tính cũng không cách nào tránh thoát dụng cụ dò xét, tuy đám người Kiệt Sâm thật mạnh nhưng chỉ là thánh linh sư đê cấp, mà Lôi Nặc chỉ mới là đế linh sư cao cấp, nếu như dụng cụ chấn động là do bọn hắn, dụng cụ không thể nào chỉ chấn động lại biến mất phản ứng đi?

Nam tử đen gầy thăm dò hồi lâu trên phiến hoang mạc, đột nhiên tay phải của hắn nâng lên chuẩn bị đập xuống dưới.

- Oanh!

Một bàn tay cực lớn ngưng tụ thành hình trên hư không, trùng trùng điệp điệp hướng bên dưới hoang mạc đập mạnh xuống khiến bụi cát tung bay đầy trời.

- Ngao…

Một thanh âm gào thét phẫn nộ vang lên, sau một khắc bên trong hoang mạc lao ra một đầu linh thú trên người tản ra khí tức khủng bố dữ tợn, hung ác xông về hướng hai người.

- Là bát giai linh thú, Sa Mạc Đế Hạt!

Nhìn thấy đầu linh thú kia, hai người liếc nhau biết rõ không thể né tránh liền tiến lên phát động công kích mãnh liệt với đầu Sa Mạc Đế Hạt kia.

- Oanh long…

Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng trên thiên không, linh lực ngập trời sôi trào, dưới sự hợp lực của hai người Sa Mạc Đế Hạt rốt cục bị liên thủ giết chết, nhưng trước khi chết nó cũng lưu lại vài đạo vết thương trên thân thể hai người.

- Nhìn chuyện tốt mà ngươi làm đi!

Lạc Phất Nhiệt mang theo vẻ tức giận nhìn nam tử đen gầy.

- Không có việc gì rồi, chúng ta đi!

Nam tử kia không nói thêm lời nào, trực tiếp quay người hướng cảnh nội Thần Phong đế quốc bay vút đi.

- Tên này…

Trong đôi mắt Lạc Phất Nhiệt mang theo vẻ tức giận, nhưng hắn biết rõ tính cách của đối phương chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó đi theo sát phía sau.

Sau khi hai người rời đi, hoang mạc dần khôi phục lại vẻ bình tĩnh, ở địa phương cách chỗ đại chiến không xa một thân ảnh màu đỏ phóng lên trời.

- Thiếu gia, các ngươi nhất định đừng xảy ra chuyện gì ah…

Nhìn theo thân ảnh hai người đi xa, trong miệng Khắc Lôi Nhã thì thào, sau đó lại lao nhanh về hướng Khai La đế quốc.

Cùng lúc đó, trong một sơn mạch gần đế đô Thần Phong đế quốc chừng trăm dặm, tám thân ảnh đang lạnh lùng ngạo nghễ đứng trên hư không, nhìn xuống Thánh Địa khổng lồ đồ sộ của Thần Phong đế quốc, trong mắt tràn đầy chiến ý.

Tám thân ảnh chính là nhóm người Kiệt Sâm trải qua năm ngày thời gian tránh né thế lực truy quét mà tiến đến đế đô Thần Phong đế quốc.

Trong năm ngày nay, nhóm người Kiệt Sâm biết rõ tam đại thế lực bao vây càn quét từ khắp bốn phương tám hướng nên luôn cẩn thận từng li từng tí, lướt qua mấy ngọn núi lớn cùng sông ngòi, tránh thoát vòng vây trùng trùng điệp điệp rốt cục đã đi tới đế đô của Thần Phong đế quốc.

Vì muốn né tránh quân chủ lực vây quét của Thần Phong đế quốc, nhóm người Kiệt Sâm cũng không từ Cơ La hành tỉnh đi về hướng bắc mà đi vòng biên cảnh phía đông Thần Phong đế quốc, hướng Hoang Vu Hải bay thật lâu mới vượt qua đội ngũ truy quét.

Vì phòng ngừa nhóm người Kiệt Sâm chạy ra vòng vây, Thánh Địa đều phát cho các trưởng lão dụng cụ truy xét linh lực, nhưng Khang Bá Ba Kỳ bọn hắn lại không hề dự tính tới khả năng trình độ linh dược đại sư của Kiệt Sâm.

Nếu là linh sư bình thường, cho dù là thánh linh sư trung cấp cũng không cách nào né tránh dụng cụ truy xét kia, nhưng Kiệt Sâm là linh dược thánh sư, hắn có thật nhiều biện pháp có thể phá tan ảnh hưởng của dụng cụ truy xét, hơn nữa thực lực mọi người lại vô cùng cường hãn, chỉ cần cẩn thận một chút muốn tránh né dụng cụ tra xét là chuyện không phải không làm được.

Ngọn núi chính trong Thánh Địa Thần Phong đế quốc nguy nga hùng vĩ, thẳng nhập trời cao, làm cho người tràn đầy nỗi kính sợ cùng sùng kính.

Trong một mảnh sơn cốc ngay sườn núi, một tòa thành trì xa hoa uy nghiêm đứng sừng sững, chính là Thánh Tử Thành chuyên dành cho thánh tử ở lại tu luyện, cũng giống như Thiên Không Thành của Linh Dược Sư Tháp, chỉ khi được Thánh Địa thừa nhận tấn cấp thánh tử mới có thể tiến vào bên trong tu luyện.

Giờ phút này sau giờ ngọ, là thời khắc an nhàn nhất trong ngày, bên ngoài quảng trường có thật nhiều thánh tử đang tụ tập trao đổi kinh nghiệm tu luyện cùng tìm hiểu tin tức.

- Các ngươi có nghe nói hay không, Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão của Thánh Địa chúng ta đã bị Linh Dược Sư Tháp Kiệt Sâm bọn hắn giết chết tại Cơ Khắc Thành của Cơ La hành tỉnh, hiện tại Thần Phong đế quốc chúng ta đang cùng Khai La đế quốc và Linh Sư Tháp tụ tập cường giả tiến hành truy quét bọn hắn…

Một thánh tử mặc linh sư bào màu đỏ lên tiếng nói.

- Ta cũng nghe nói, chẳng những là Tác Nhĩ Tư Khắc Á trưởng lão, ngay cả Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão của Linh Sư Tháp cũng bị đánh chết trong Cơ Khắc Thành, Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão là thánh linh sư trung cấp ah, không ngờ vẫn bị đám người Kiệt Sâm đánh chết…

- Sáu ngày trước thánh chủ đại nhân triệu tập thật nhiều trưởng lão tại Điểm Thánh Đài chính là vì sự kiện kia đi, nhưng ta nghe nói đám người Kiệt Sâm không phải đã bị đánh chết trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục ở cấm địa Thất Tinh Hải rồi sao? Chẳng lẽ bọn hắn chưa chết?

- Đúng vậy, hơn nữa nghe nói bọn hắn đều đã tấn thăng thánh linh sư cửu giai, thật làm người không cách nào tưởng tượng nổi!

- Ta nghe nói lúc trước đám người Kiệt Sâm bị Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ xem trọng vô cùng, không hổ là thiên tài đệ tử xuất thân từ Linh Dược Sư Tháp, thực lực như vậy thật làm người kính sợ!

- Hừ, Kiệt Sâm có đáng là gì, Bảo La sư huynh mới là đại lục đệ nhất thiên tài, Kiệt Sâm bọn hắn chỉ có thể ở bên ngoài cuồng ngạo một chút mà thôi, nếu như xuất hiện ở trước mặt Bảo La sư huynh, chỉ cần sư huynh ra tay đủ làm cho bọn hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

 

- Lần này ngay cả thánh chủ đại nhân cũng tự mình xuất động, đám người Kiệt Sâm chỉ còn một con đường chết!

Đúng lúc này hai thanh âm âm lãnh vang lên, xuất hiện bên tai các thánh tử đang có mặt.

Mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy cách đó không xa vài thân ảnh trên người tản ra khí tức kinh người đang chậm rãi hướng mọi người đi tới, đầu lĩnh là một thanh niên mặc trường bào màu xanh, giữa chân mày mang theo vẻ ngạo nhiên làm người ta khó thể nhìn gần.

Những người đang nhao nhao nghị luận lập tức liền ngậm miệng lại, thanh niên đầu lĩnh kia chính là đế linh sư đỉnh phong Bảo La, đệ nhất thánh tử Thần Phong đế quốc, lời khi nãy rơi vào trong tai đối phương khó trách làm đối phương cảm thấy bất mãn.

- Hừ, ở bên trong Thánh Địa chỉ có thực lực mới là vĩnh hằng, là thánh tử của đế quốc ta xem các ngươi nên cẩn thận suy nghĩ làm sao tăng lên thực lực của mình thì tốt hơn, cứ ở nơi này nói chuyện phiếm vĩnh viễn không cách nào tiến bộ!

Bảo La lạnh lùng nhìn mọi người lên tiếng, sau đó đi thẳng vào bên trong đại điện.

Ngay trong thời điểm các thánh tử đang ở ngoài quảng trường nghị luận…

Xa xa giữa không trung, tám thân ảnh đứng ngạo nghễ trong hư không, lạnh lùng nhìn xuống Thánh Tử Thành bên dưới.

- Nơi này chính là Thánh Địa của Thần Phong đế quốc đi, thành trì ở ngọn núi chính giữa là Thánh Tử Thành rồi, toàn bộ thánh tử đều ở trong này tu luyện.

Khóe môi Kiệt Sâm bọn họ mang theo tia cười lạnh, tám người liếc nhìn nhau, đột nhiên… 

- Sưu! Sưu! Sưu!

Tám đạo lưu quang phảng phất giống như tia chớp trực tiếp bay xuống bên dưới Thánh Tử Thành, sau đó hướng quảng trường trung ương đáp xuống.

Đột nhiên…

- Oanh long long…

Mấy đạo uy áp khủng bố từ trên không lắng xuống, trực tiếp rơi xuống trên quảng trường, khí tức mãnh liệt lập tức đem ánh mắt các thánh tử hấp dẫn nhìn tới.

Tám thân ảnh mặc linh sư bào khác nhau, trên người tản ra khí tức vô cùng khủng bố làm nội tâm các thánh tử cảm nhận được tia sợ hãi.

- Bọn hắn là ai?

Nhìn thấy tám người này không ít thánh tử nghi hoặc lên tiếng, rất hiển nhiên mấy người vừa xuất hiện các thánh tử chưa từng gặp qua bên trong Thánh Địa.

- Các ngươi làm sao…

Đột nhiên có một người trong nhóm thánh tử toàn thân chấn động, trên mặt lộ ra thần sắc khó thể tin, bật lui ra sau hai bước, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng chỉ trừng lớn hai mắt nói không nên lời.

Người này là Mã Lai Tư, là thánh tử đỉnh cấp của Thần Phong đế quốc, lúc trước từng tham gia thí luyện thiên tài đại lục nên tự nhiên nhận thức ra được nhóm người Kiệt Sâm.

- Tám người này là ai? Vì sao Mã Lai Tư sư huynh nhìn thấy bọn hắn lại giật mình như vậy?

- Đúng vậy, tám người này nhìn thật trẻ tuổi, rốt cục từ nơi nào đến đây, vì sao ta chưa từng gặp qua trong Thánh Địa?

Trên quảng trường, thật nhiều thánh tử lên tiếng xôn xao, suy đoán lai lịch của Kiệt Sâm, hiện tại bọn họ còn chưa dự liệu được một hồi tai nạn đang sắp sửa giáng xuống.

- Các ngươi là thánh tử của Thần Phong đế quốc?

Nhìn những thánh tử đứng phía trước, Tạp Tắc Nỗ Tư bước ra, cười lạnh nói:

- Thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt đi? Nguyên một đám thật là yếu đuối!

- Các ngươi là người nào?

Lời của Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức làm một ít thánh tử có tính tình nóng nảy tràn đầy phẫn nộ, lớn tiếng hô to.

Một đám người dáng vẻ hùng hổ, rất có tư thế chỉ một lời không hợp phải xông lên đánh nhau.

- Chúng ta là người nào? Là người tới giết các ngươi!

Tạp Tắc Nỗ Tư khinh thường lên tiếng.

- Muốn chết!

Mấy thánh thủ lập tức giận tím mặt, gầm to một tiếng, nhưng còn chưa kịp phản ứng…

- Ông!

Uy áp khủng bố hàng lâm, một đạo khí tức linh lực cường hãn từ trên người Tạp Tắc Nỗ Tư mạnh mẽ lao ra, trùng kích lên trên người mấy tên thánh tử.

- Bồng!

Thanh âm nổ tung vang lên thật đáng sợ, vài tên thánh thủ còn chưa kịp phản ứng đã bị đánh trúng, thân thể bị đánh văng ra ngoài, miệng phun máu tươi rơi xuống mặt đất cách đó không xa.

Nham thạch vỡ tung tóe, từng vết nứt lan tràn, trên mặt đất xuất hiện một hố sâu thật lớn, mấy thánh tử nằm bên trong không ngừng phun ra máu tươi, ánh mắt nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư tràn đầy vẻ kinh hãi.

- Bọn hắn…chính là nhóm người Kiệt Sâm…

Cho đến lúc này Mã Lai Tư mới hồi phục lại tinh thần phát ra tiếng kinh hô.

- Cái gì?

- Là bọn họ?

Lời của Mã Lai Tư lập tức làm thần sắc trên mặt các thánh tử đại biến, mỗi người không ngừng thối lui ra sau, vẻ mặt chấn kinh.

- Tóc đen, mắt đen, lưng đeo trọng kiếm, thật giống như miêu tả về Kiệt Sâm!

Có người bừng tỉnh kêu to.

- Mái tóc đen trắng, ngươi là Tạp Tắc Nỗ Tư?

Có người nhìn qua Tạp Tắc Nỗ Tư há to miệng.

- Các ngươi…các ngươi không phải đang ở Cơ La hành tỉnh sao? Hiện tại thánh chủ đại nhân bọn họ…như thế nào lại…

Sự chấn kinh mãnh liệt làm nội tâm các thánh tử tràn đầy nỗi sợ hãi, hành động của nhóm người Kiệt Sâm trong Cơ La hành tỉnh đã sớm ghi khắc trong lòng bọn họ chẳng khác gì là ma quỷ, khiến họ tràn đầy khủng hoảng.

- Đang ở Cơ La hành tỉnh? Ha ha, chẳng lẽ chỉ cho Thần Phong đế quốc các ngươi tiến hành vây quét chúng ta lại không cho chúng ta tự giết tới hay sao?

Trong mắt Tạp Tắc Nỗ Tư sát ý sôi trào, quát to:

- Hôm nay tất cả các ngươi đều phải chết, không có một ai có thể sống sót!

Lời vừa rơi xuống, Tạp Tắc Nỗ Tư liền xuất thủ, trong tay hắn đột nhiên hiện ra một thanh hắc bạch trường kiếm, khí tức kinh người tản ra nhắm ngay nhóm người trước mặt hung hăng chém tới.

- Oanh long…

Uy áp đáng sợ lập tức bao phủ cả phiến thiên địa, dưới một kiếm của Tạp Tắc Nỗ Tư cả phiến hư không hoàn toàn hóa thành hư vô, không gian vỡ vụn, hơn mười thánh tử Thần Phong đế quốc đứng trước mặt hắn trong lúc nhất thời không thể né tránh bị cỗ lực lượng đáng sợ kia bao vây bên trong.

Trong mắt nhóm thánh tử lập tức tản ra ánh mắt kinh hoàng, linh lực không ngừng tràn ra muốn né tránh công kích đáng sợ của Tạp Tắc Nỗ Tư nhưng chỉ vô dụng, bên trong lĩnh vực quang ám song hệ của Tạp Tắc Nỗ Tư, những thánh tử đế linh sư căn bản không cách nào ngăn cản, trực tiếp bị oanh vỡ.

- Bồng! Bồng! Bồng!

Khí tức kinh người lan tràn, dưới một kiếm hơn mười thánh tử bị nổ tung, miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương hóa thành một chùm huyết vụ.

- A…

Hành động hung hãn của Tạp Tắc Nỗ Tư lập tức làm những người còn lại hoảng sợ ngây người.

Sau đó…

- Trốn!

Gần trăm thánh tử trên quảng trường mạnh mẽ phóng nhanh lên trời, bay tán loạn tứ tán, trong lúc nhất thời toàn bộ Thánh Tử Thành biến thành một mảnh hỗn loạn.

- Ta đã nói hôm nay các ngươi đừng mong trốn thoát!

Trên quảng trường, nhìn nhóm thánh tử bỏ chạy tán loạn, Tạp Tắc Nỗ Tư cất tiếng lãnh khốc.

- Ông!

Quang ám linh lực chấn động từ trong thân thể hắn bắn ra, bao trùm phạm vi ngàn thước chung quanh, tạo thành không gian hình cầu cực lớn bao vây nhóm thánh tử đang bỏ chạy thục mạng.

Đó chính là quang ám lĩnh vực thuộc về thánh linh sư quang ám song hệ mà Tạp Tắc Nỗ Tư đạt được.