Dược Sư - Vô Chừng Phong

Chương 32: Phiên ngoại : Chuyện thằng con ghẻ 5

Ta trở về, điều tra một chút sự kiện ám sát hôm trước. Đứng sau màn là oan gia đối đầu của bang ta, cũng là đại bang đứng thứ hai Hoàng Hôn – bang Ngân Nguyệt. Bang chủ nhà bọn họ là một tên khốn kiếp không hơn không kém, tên gọi Cuồng Ca.

Cái tên này ta vốn rất quen thuộc. Bang chủ bang phái lớn thứ nhì Tung Hoành cũng kêu tên này. Tên Cuồng Ca này thực ra cũng rất có năng lực. Bang của hắn chỉ xếp vị trí thứ hai có lẽ cũng chỉ vì thời điểm hắn vào game muộn hơn ta quá nhiều, mọi việc đều đành chậm hơn ta một bước.

Xét những biểu hiện của hắn từ lúc bước chân vào Hoàng Hôn, tuy người này hiện mang một khuôn mặt nam nữ khó phân, khác xa dung mạo trong Tung Hoành ngày đó, nhưng ta dám khẳng định chính là cùng một người.

Ta hẹn hắn đến Nhất Túy Lâu giải quyết sự kiện trúng độc.

Tiến trình đàm phán không thuận lợi chút nào, chủ yếu là do tên kia không hề có thành ý hòa giải.

Vì vậy, đàm phán thất bại.

Thời điểm hắn phẩy tay áo bỏ đi còn bỡn cợt nói với ta: Ta sở dĩ có thể bắt được Tiền Tiến Tiền Tiến là do bản thân tên kia ham hai ngàn vạn Tung Hoành tệ tiền treo thưởng mà thôi. Hắn còn nói: nếu không phải vì thế thì ta ngay cả một sợi tóc của Tiền Tiến Tiền Tiến cũng không tìm nổi; mà những kẻ phục kích ta lần đó vốn chính là thủ hạ của hắn tại Tung Hoành.

Cuồng Ca cũng là vì quan hệ với Tiền Tiến Tiền Tiến mới muốn cùng ta thế bất lưỡng lập.

Thế nên, bang phái của hắn lấy tên “Ngân Nguyệt” – chính là tên khu vực của chúng ta khi còn ở Tung Hoành; còn tên hắn thì tiếp tục lấy là Cuồng Ca.

Ta tức giận phái người theo dõi chặt chẽ Cuồng Ca. Nghe ngữ khí của hắn thì dường như hắn cùng Tiền Tiến Tiền Tiến vô cùng quen thân. Tên kia nếu chơi game này thì sớm muộn gì cũng tới hội tụ với Cuồng Ca. Tới lúc đó, ta sẽ tính toán cả thù mới hận cũ với bọn hắn.


Ngoài ra, ta còn tìm người theo sát nhất cử nhất động của phú hào đứng đầu Hoàng Hôn – Tiễn Đa Đa. Người hồi trước ở Tung Hoành bán thông tin về Tiền Tiến Tiền Tiến cho ta cũng tên là Tiễn Đa Đa. Nghe nói hai người bọn họ hồi đó trùng hợp cùng có chữ “tiền” trong tên nên thân nhau như anh em ruột thịt, thế mà kết quả là Tiễn Đa Đa mặt không đổi sắc bán rẻ anh em lấy hai ngàn vạn Tung Hoành tệ. Giờ đây, số vốn lập nghiệp của tên Tiễn Đa Đa trong Hoàng Hôn lại vừa vặn từng ấy.

Ta khó có thể tin tên Tiễn Đa Đa này cùng tên Tiễn Đa Đa ngày đó không có chút quan hệ gì.

Ta tự mình hạ sát lệnh. Chỉ cần có người chơi nào có vẻ chính là Tiền Tiến Tiền Tiến kia cùng hai kẻ này tiếp xúc thì lập tức giết không tha!

Theo dõi là một hoạt đọng diễn ra trường kì. Thành ra, kẻ chờ đợi là ta đây nhàn tới mọc nấm luôn.

Mộ ngày nọ, ta bắt gặp một thủ hạ cùng vợ hắn hồn nhiên nắm tay nắm chân ngọt ngọt ngào ngào đi ngang qua, trong lòng bỗng cảm thấy có chút cô đơn.

Ta cũng là kẻ đã có vợ, cớ sao còn cảm thấy cô đơn?

“Vợ này, chúng ta đi làm “Thiên lý truyền âm” nhé?” Thủ hạ của ta thì thầm bên tai vợ hắn, lại bị ta nội lực cường hãn nghe được.

“Rất phiền phức, tốn tiền, lại còn nguy hiểm nữa…” Vợ hắn tỏ ra chần chừ.

“Không thành vấn đề~ Em xem chồng em là ai chứ? Là phân đà đà chủ của bang phái lớn nhất Hoàng Hôn đó nha…”


Vì thế, trợ thủ đắc lực của ta, tiêu hết cả gia sản của bản thân, còn thiếu người ta một khoản nợ không nhỏ, mang một thân đầy thương tích trở về.

Nhìn hắn và vợ tuy cách xa nhau cả ngàn dặm mà vẫn có thể trò chuyện thân mật, không cần viết thư phiền toái như trước, lại có thể lập tức biết được tình trạng của đối phương, trong lòng ta chợt nảy sinh một chút ghen tị.

Không tự chủ được gọi hắn tới hỏi thăm tiến trình nhiệm vụ, cảm nhận được ánh mắt hắn ám muội liếc qua ta cùng Vân Mộng đang đứng bên cạnh, ta bỗng thấy hơi mất hứng. Ai nói ta muốn cùng Vân Mộng làm nhiệm vụ chứ? Đã vậy, ta càng muốn tìm một kẻ không quen biết cùng làm! (Editor: *khinh bỉ -ing* ngụy biện, tất cả chỉ là ngụy biện!! Anh đừng có lấy thuộc hạ ra làm bình phong cho hành động của mình nhá =3=)

Rút một khoản tiền trong ngân hàng tư nhân để làm nhiệm vụ, ta mặc vào bộ trang bị tốt nhất của mình. Nghe nói trong khu rừng rậm kia tràn đầy mãnh thú, cũng nên bảo vệ hắn cho tốt. Sửa soạn hoàn tất, ta không chút do dự thẳng hướng cửa tiệm của Yến Trường Không mà đi.

Giữa đường, ta lại nhớ tới đề mục của vị tiên thứ hai, vì vậy liền tạt vào Suy Thần miếu một chuyến.

Có điểm bất an mời hắn cùng đi.

Hắn miễn cưỡng đáp ứng, sau rốt cũng không đổi ý.

Vì thế, ta thật vui vẻ.

Nhiệm vụ đã gần kết thúc, ta lại cảm thấy mình vẫn có chút không hiểu nổi hắn. Người này giống như thật tham lam, lại dường như không hoàn toàn là như vậy.

Thời điểm hắn cầm thực hạp xuất hiện trước mặt, ta ngơ ngẩn cảm thấy như mình chưa từng hạnh phúc tới nhường này. Chúng ta thì ra tâm linh tương thông đến vậy đấy.

Ảo cảnh kết thúc, thái độ của hắn đối với ta dường như có chút bất đồng. Hắn mang ta luyện cấp, phân một nửa quyền hạn quản lý cửa hàng cho ta, bắt ta ngâm rượu thuốc, còn cùng ta nói nhảm.

Có lẽ ta ở trong lòng hắn cũng có chút đặc biệt nhỉ? Chỉ cần nghĩ như vậy, trong lòng liền dâng lên trận trận ngọt ngào. (Editor: haizzz… Hội chứng hoang tưởng của thanh niên thiếu thốn tình thương là đây:-