Dụ Tội

Chương 20

Dịch: QT – Edit: Đại Đạo Tự Tri Thế – Beta: Mahiro
“Nói trắng ra, ngươi vẫn muốn bắt ta.”
“Bắt ngươi chung quy so với bắt mấy tên côn đồ cắc ké đó vẫn tốt hơn.”


Trong đôi mắt Hạ Vân Phong tràn đầy bất mãn, y vừa mở miệng nói chuyện, Hình Liệt liền đưa tay vỗ mông y, có chút giống đang dạy dỗ đứa nhỏ không nghe lời …..
Hắn thật đúng là dám…… Ngay sau đó.


Y liền cảm giác được Hình Liệt áp sát lại, vùng ngực cực nóng của đối phương áp sát trên người y, nắm ngược lại bắt lấy hai tay y, dùng còng tay đem hai tay y khoá ở sau người.


“Ngươi vô sỉ.” Trong đôi mắt của Hạ Vân Phong có tức giận, khi y chớp mắt lông mi rung rung, Hình Liệt rõ ràng [hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng], đem toàn bộ hạ thân y đều cởi.


“Nếu ta không đủ vô sỉ, sao có thể đối phó ngươi được.” Hình Liệt bắt lấy hai chân Hạ Vân Phong, thu lên đặt ở hai bên sườn, khiến hạ thân của Hạ Vân Phong hiện ra, bị Hình Liệt cưỡng chế ở trên bàn. Hạ Vân Phong tay bị còng tay trói buộc, hai chân bị áp lên độ cao khó động lộ ra hai sườn, hạ thân của y bị treo ở không trung, nếu không có Hình Liệt chống đỡ y, y đã sớm theo ghế trên trượt xuống dưới.


“Ngươi muốn nữ nhân, ta có thể thay ngươi tìm.” Ngữ khí Hạ Vân Phong vẫn là như vậy, y càng là không chút hoang mang, càng kích thích ý tưởng chinh phục của Hình Liệt.


Hình Liệt đã nghĩ cứ như vậy trực tiếp lại thản nhiên mà chiếm lấy Hạ Vân Phong, nhìn thấy dáng vẻ tẫn thu nhãn để (thu hết vào đáy mắt) của Hạ Vân Phong, một cỗ cảm giác chinh phục tự hào của nam tính phát ra, ở trong lòng Hình Liệt thiêu đốt càng ngày càng mãnh liệt.


Lão nam nhân trước mắt này, chính là Hạ Vân Phong ở Bắc khu một tay che trời, cho dù là sở cảnh sát cũng không có biện pháp gây khó dễ y, một người cường hãn có thế lực như vậy, còn không phải giống nhau đều bị hắn đặt ở dưới thân.


Bị hắn chiếm cứ, bị hắn ức hϊế͙p͙, bị hắn hung hăng trêu đùa……
Hình Liệt không nóng lòng xâm chiếm Hạ Vân Phong, y không hổ là lão đại, dù là dưới tình huống như vậy vẫn có thể bình tĩnh nhìn hắn.


Hạ Vân Phong trong mắt không có một tia bối rối, ánh mắt y ổn định đến mức khiến Hình Liệt có chút hoài nghi, lão nam nhân này là cố ý tùy ý hắn đùa bỡn, mà gợn sóng tức giận nơi đáy mắt Hạ Vân Phong thủy chung đều tàng thật sự thâm. (giấu thật sự sâu)


“Đêm nay nơi này sẽ không có người đến, chúng ta có thể chậm rãi mà chơi đùa rồi.” Hình Liệt quỳ gối trên ghế ngồi, chống đỡ thân thể Hạ Vân Phong, hai tay hắn đè nén hai tay y, nhìn thấy động tác nuốt nước miếng của y thả chậm, hắn liền biết y khẳng định không dễ chịu, hắn cúi đầu, đôi môi tiến đến trước mắt Hạ Vân Phong, như có như không chạm đến chóp mũi của y, “Đêm nay ta muốn chơi đến ngươi khóc mới thôi, thật muốn nhìn xem, ngươi khóc là bộ dáng gì.”


Kia nhất định đúng khẩu vị của Hình Liệt……
Lão nam nhân này luôn vô hình trung lộ ra một sức hấp dẫn làm người ta khó có thể kháng cự, Hình Liệt thiếu chút nữa nghĩ đến khuynh hướng *** của mình có vấn đề.


Nhìn bộ dáng uy hϊế͙p͙ chẳng đủ, hấp dẫn có thừa của lão nam nhân này, Hình Liệt lại nở nụ cười.
Hình Liệt nhéo nhéo mặt Hạ Vân Phong, đưa ra lời bình làm Hạ Vân Phong tức giận: “Mặt đỏ rồi.” Hắn từ phía sau lấy ra gậy cảnh sát, đó là một cây đèn pin vừa dài vừa thô.


Hạ Vân Phong khép mắt lại, dường như dự đoán được chuyện gì sắp xảy ra……
Hạ Vân Phong bị Hình Liệt lăn qua lăn lại, y chỉ cảm thấy thắt lưng sắp bị chặt đứt……