Hóa ra sáng sớm hôm nay trong Bạch Ngọc cốc đột nhiên một đại đội thiên binh thiên tướng đến đây, cũng tuyên bố là tất cả tiểu tiên trên Thiên đình đến Địa phủ Âm ti đi trấn áp phản quân, nhóm tiểu tiên thật vất vả có một nơi yên vui, cũng không nguyện ý rời nhà đi, hơn nữa những ngày trước ở Thiên đình, chịu đủ áp bách, bọn họ thậm chí muốn tạo phản, làm sao có ý để các thần tiên biến họ làm vật hi sinh cho Thiên đình.
Phản quân Địa phủ Âm ti đã náo loạn vài chục năm, trên Thiên đình mọi người biết rõ bọn họ khó đối phó bao nhiêu, truyền thuyết kể rằng nếu như tháng bảy không phải có đầy đủ sức lực Thanh Lương Quan gia nhập, bên trong lại có một nhân vật cường giả thần bí, phỏng chừng những phản quân kia đã sớm lao ra Địa phủ, đánh giết thế gian thậm chí là lên Thiên đình!
Bởi vì nhóm tiểu tiên lần lựa không chịu khởi hành, những thiên binh thiên tướng kia trở mặt tại chỗ, tuyên bố kháng mệnh chém người. Nhóm tiểu tiên thấy tình thế thấy không đúng, đã muốn chạy trốn, kết quả thiên binh thiên tướng đã sớm có chuẩn bị, lúc này bao vây bọn họ lại xuất ra tiên tác trói buộc, ý đồ phản kháng đều bị bọn họ đả thương kéo đi.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTrong hỗn loạn, Tô Chi cùng Tô Vi Vi được Ngưu tiên nhân thu vào trong gương đồng dấu đi, các tiểu tiên khác không có vận khí tốt như vậy, cả đám đều bị đánh thương hoặc là cột vào kéo đi.
Hai hồ đều bị thương, ẩn thân trong gương đồng mới nhớ tới Bạch Bạch đã cho các nàng Linh Đang cứu mạng, vội vàng đặt Linh Đang ở trên vết thương, lau qua máu tươi, lúc này mới thông tri Bạch Bạch cùng Vân Khởi biết.
Vân Khởi nghe Tô Chi cùng Tô Vi Vi nói xong, cau mày nói:
"Thiên đế hạ lệnh muốn bọn họ đến Địa phủ tác chiến, về tình về lý chúng ta không cách nào cản trở." Dù sao đây là chuyện vì Thiên đình xuất lực, trên lý luận mỗi một phần tử trên Thiên đình đều có nghĩa vụ này, nhưng nếu rơi xuống đúng chỗ, một ít tiên nhân có quyền thế, hay là pháp lực, địa vị tương đối cao thì không nói làm gì.
Xa không nói, bản thân Thanh Lương quan cũng là như vậy, Minh Ất chân nhân nói không tham dự liền không tham dự, Thiên đình chỉ có thể mềm giọng muốn nhờ, mệnh lệnh bức bách đều không có tác dụng. Phần đông Thiên binh thiên tướng trong Địa phủ hy sinh, hoặc là lòng mang đại nghĩa chủ động đi trước, hoặc là vài tiên nhân trên thiên đình không quyền không thế lại không được chào đón buộc đi hy sinh.
Trong Địa phủ đánh vài chục năm, cuối cùng như Long cung, không một ai bị tổn thương.
Trước kia cũng không phải không có lần chiêu tiểu tiên đến Địa phủ đi tham chiến, nhưng cũng không nói muốn tất cả tiểu tiên đi. Những tiểu tiên này ở Thiên đình ngày đêm vội vàng hầu hạ các nơi trong động phủ tiên nhân, căn bản ít có thể hảo hảo tu luyện pháp thuật, phái bọn họ đến Âm ti Địa phủ, căn bản là muốn bọn họ chịu chết.
Tô Chi đã sớm nghĩ tới chuyện này, cũng không nguyện để Bạch Bạch khó xử vì bọn họ, lôi kéo tay Tô Vi Vi nói:" Chúng ta ở trong Bạch Ngọc cốc quấy rầy nhiều chuyện, còn liên lụy trong cốc bị hạo kiếp này, thật sự là vô cùng băn khoăn, Bạch Bạch ngươi đã giúp chúng ta rất nhiều, lần này không cần vì chúng ta phiền não. Trốn được liền trốn, tránh không khỏi thì chết thôi, dù sao cũng còn hơn ở Thiên đình ngày ngày lo lắng hãi hùng, bị người khi dễ. Nếu có kiếp sau, chúng ta không tu tiên gì hết, không bằng ở thế gian làm tiểu hồ ly không biết thế sự khoái hoạt tự tại."
Bạch Bạch nghe xong trong nội tâm khổ sở không nói ra lời, nàng không phải là chưa nghĩ tới hướng thiên đế cầu tình, nhưng nàng có khờ dại cũng minh bạch, Thiên đế hận một nhà bọn họ tận xương, nếu không cũng sẽ không phái thượng tiên đuổi theo giết cha mẹ của nàng, nàng nếu như không phải có Thanh Lương Quan che chở, sớm không biết bị người của Thiên đế ám hại vài lần!
Nghĩ đến chuyện thượng tiên đuổi giết cha mẹ nàng, trước mắt Bạch Bạch đột nhiên sáng ngời, Mặc Yểm có lẽ sẽ có biện pháp cứu những tiểu tiên này?! Hơn nữa Quế nhi tỷ tỷ cùng Huyền Minh ma dơi bây giờ đang ở Mặc Đầm, bọn họ là nhân vật đầu lĩnh rất lợi hại bên trong Địa phủ, vô cùng quen thuộc tình huống Địa phủ Âm ti, có bọn họ hỗ trợ, nói không chừng mọi người sẽ không có việc gì!