Trên Qủy Môn Quan, Thiên lý Nhãn đã nhìn thấy tình huống bên này, phái người báo lại với mấy người Vân Sơ, nói Vân Cảnh mang theo Bạch Bạch ở điện Diêm La bị một hắc y nhân thần bí cản đường.
Vân Sơ và Vân Khởi liếc nhau, quỷ tốt yêu bình ở dưới cổn thành đã bị đẩy ra xa mười dặm, cho dù bọn họ tấn công lần thứ hai, chỉ cần Vân Lan, Vân Chỉ và Vân Hư ba người này có thể bảo vệ một trận, bọn họ nếu nhanh chóng trở về chắc còn kịp.
Kỳ quái chính là không biết hắc y nhân kia từ đâu tới, các đường phản quân có thể tạm thời rút lui chắc hẳn cũng là do hắn giúp đỡ, nói vậy đối với bọn họ là có thiện ý.
BÂy giờ tự dưng lại chặn đường Vân Cảnh và Bạch Bạch, đến tột cùng là muốn làm gì đây. Một nhân vật lợi hại như vậy nếu như kết cấu cùng phản quân, sợ rằng Quỷ Môn Quan tuyệt đối không thể giữ.
Vân Sơ vội vả gọi ba sư đệ tới dặn dò, sau đó cùng với Vân Khởi chuẩn bị xuất phát đi cứu Vân Cảnh.
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLVân Hư bước lên kéo hai vị sư huynh lại nói:
" Hắc y nhân này có thể là Mặc Yểm, là sư huynh của sư phụ, nhưng mà hắn đối với sư phụ có thành kiến, hắn cùng Bạch Bạch??????? Từ trước đã quen biết, sư huynh, các ngươi cẩn thận!"Nói xong không chúy ý tới ánh mắt kinh ngạc của Vân Sơ và Vân Khởi, thối lui vài bước cùng với Vân Lan, Vân Chỉ mỗi người có vị trí riêng của mình, chuẩn bị thủ thành.
Trong mắt Vân Khởi lóe lên một tia hiểu rõ ràng, cũng đoán được khái quát. Mặc Yểm đã khống chế thủ lĩnh của các phủ phản quân, phái người dùng biện pháp đem Bạch Bạch bắt đi, Vân Cảnh tìm được Bạch Bạch, muốn dẫn Bạch Bạch rời đi, cho nên bị hắn ngăn cản.
"Đại sư huynh, chúng ta phải cố gắng tránh không xung đột với Mặc Yểm, chúng ta tùy cơ ứng biến."Vân Khởi hướng Vân Sơ nói. Mặc Yểm có thể dễ dàng áp đảo các thủ lĩnh của các lộ phản quân, pháp lực vô biên, đối phó với Vân Cảnh nửa điểm cũng không khó, thế nhưng dựa theo những gì Thiên Lí Nhãn nói, hắn chỉ đem người ngăn cản, không có động thủ, chuyện này đã nói lên hắn không muốn làm cho mọi chuyện đi đến đường cùng, mặc kệ là vì nguyên nhân gì.
Có thể tranh thủ hắn giúp đỡ trấn thủ Quỷ Môn Quan cho đến tháng sau, bọn họ nhất định có thể thành công rút lui, nhưng nếu đắc tội với hắn, chẳng khác nào vô duyên vô cớ đem cho phản quân một viện binh mạnh mẽ, đến lúc đó cho dù bọn hắn có liều mạng cũng không thể giữ Dương Môn Quan không bị công phá. Nếu không giúp cũng không thể để Mặc Yểm trở thành kẻ thù mới được.
Vân Khởi suy nghĩ cẩn thận chu đáo, tính cách giống với sư phụ Minh Ất Chân Nhân, mặc dù trong các sư huynh đệ hắn đứng thứ hai nhưng đối Vân Sơ nói gì nghe nấy.
Vân Sơ đại khái cũng có thể đoán được một chút đầu mối, nhất là nếu hắc y nhân kia cùng với hắc y nhân mà hắn nhìn thấy ở vong Xuyên là cùng một người, thì càng nan giải.
Hai sư huynh đệ chạy tới thì thấy Vân Cảnh đang ngồi khoanh chân dưới đất, cười vui vẻ, và Mặc Yểm hờ hững ở trước mặt hắn, tư thế thả lỏng, thế nhưng cho dù là Vân Sơ cũng cảm thấy áp lực rất lớn —- vừa xa xa thấy bóng lưng của Mặc Yểm, hắn cơ bản đã khẳng định người này là cao thủ lần trước hắn gặp ở Vong Xuyên.
" Chẳng hay sư đệ, sư muội của tại hạ có chỗ nào đắc tội? Tại hạ trước tiên tạ lỗi!"Vân Sơ và Vân Khởi song song tiến lên thi lễ, rất khách khí. Một bên âm thầm quan sát hắc y thanh niên.
Mặc Yểm nhìn qua so với Vân Cảnh không lớn hơn bao nhiêu, bất quá sư phụ Minh Ất Chân Nhân của bọn họ, thoạt nhìn dáng dấp thanh niên công tử cũng không khác nhau là mấy, vừa nghĩ tới như lời Vân Hư nói, đây là sư huynh của sư phụ— Quả nhiên hình dáng bên ngoài có chút giống nhau, Vậy người này chính là sư bá của bọn họ, cũng nên đối hắn khách khí một chút.
Bạch Bạch nghe được giọng của hai sư huynh, dũng khí cũng tăng lên một chút, ló ra kêu:
"Sư huynh!"Giọng không lớn, lộ ra vài phần giống như một tiểu hài tử bị khi dễ ủy khuất thấy gia trưởng. (bậc trưởng bối trong nhà)
Mặc Yểm trừng mắt với Bạch Bạch, thành công làm cho Bạch Bạch nuốt câu nói tiếp theo vào trong bụng, lại đối với sự khách khí Vân Sơ và Vân Khởi lờ đi, thản nhiên nói:
"Người đều đến đông đủ rồi sao?"