Không phải vô duyên vô cớ mà Vô Nhan muốn tới đảo Nublar. Cô chính là quên mất 1 sự kiện quan trọng. Nhiệm vụ của đội là bảy ngày tiêu dịêt được khủng long biến dị. Trước đọc truỵên nói chỉ trong 24 giờ, nay có tận 7 ngày. Tuy nói mất 2 ngày để tìm kiếm bản ghi chép rồi, song sau đó đâu, mất 1 ngày di chuyển, còn thời gian 4 ngày, chủ thần cũng không để thời gian thừa.
Theo chi tiết, mọi người chỉ cần 1 ngày là đủ rồi. Nhưng sau đó Trịnh Xá bị tưởng là đã chết. Tuy nhiên đây là nhiệm vụ chính, không phải phụ. Cô sợ tiêu diệt xong rồng bị trở lại chủ thần luôn. Như vậy nếu quay lại khai thác kịch tình lại tốn thêm điểm và chi tiết. Như vậy, nếu cô đến góp vui chắc không sao đâu.
Nhưng mà có vẻ Vô Nhan đến hơi chậm so với mấy người kia. Bên kia chiến đấu đã vô cùng ác lịêt, còn cô lại nhận được nhiệm vụ phụ tuyến.
“Giúp đỡ rồng mẹ cứu sống trứng rồng con, nhiệm vụ hòan thành đạt được 2000 điểm thưởng và hai chi tiết cấp D.”
“Cậu có nghe thấy nhiệm vụ chủ thần không?”
“Em có nghe thấy.” La Lệ nói “Không phải nhiệm vụ của chúng ta là tiêu diệt rồng sao? Như thế nào lại cứu rồng con? Không đúng, là trứng, như vậy nghĩa là nó chưa nở. Không thể tính là rồng được.”
“Đúng vậy.” Vô Nhan vỗ đầu La Lệ “Chị có huyết thống đặc biệt, mỗi lần quái vật trong phim rơi vào cảnh diệt vong, thường chị sẽ nhận được một số nhiệm vụ phụ tuyến như kiểu cứu sống nó. Đương nhiên chỉ là quái không nằm trong phạm vi chúng ta tiêu dịêt, như lần ở Alien 4 vậy.”
“Thật tốt quá, như vậy chúng ta đi cứu nó thôi.” La Cam Đạo hào hứng
Vô Nhan nhìn con rồng lớn đã bị hấp dẫn đi theo phía Sở Hiên và Trịnh Xá, cô điều khiển dực long bay về phía ổ của rồng. Một đội khỏang 20 người, lợi dụng rồng mẹ bị dẫn dắt đang tìm kiếm ở ổ rồng. Vô Nhan đưa cho La Cam Đạo khẩu súng, La Lệ cũng lấy súng ra. Vô Nhan cho dực long bay xuống, đám người kia lập tức lấy súng ra bắn, nhưng dưới sự điểu khiển của Vô Nhan, con dực long này tránh né súng đạn, sà xuống xé nát mấy người. La Lệ và Vô Nhan cũng xả súng. Chỉ có La Cam Đạo tố chất không tốt lắm, nhìn thấy cảnh máu me như vậy lập tức bám chặt vào dực long.
“Được rồi, nhìn quen sẽ không sao.” Vô Nhan vỗ lưng thương cảm nhìn La Cam Đạo. “Cậu xem La Lệ cũng là lần đầu tham gia, tố chất tốt hơn cậu bao nhiêu.”
“Chúng ta nhanh đi tìm thôi.” La Lệ cười hì hì “Chắc nó chỉ ở quanh đây.”
Ba người vội vã chạy quanh đi tìm trứng. Sau đó, La Cam Đạo tìm thấy quả trứng ở lùm cây. Cậu ta hét lên gọi mọi người.
“Mang nó đi thôi.” Vô Nhan nhìn quả trứng, nghe thấy tiếng chủ thần nêu hòan thành nhiệm vụ.
“Vô Nhan, cô có ở đó không?” Tiếng Sở Hiên từ máy bộ đàm. “Chúng tôi đã hòan thành nhiệm vụ, tuy nhiên xảy ra vấn đề. Trịnh Xá…”
“Trịnh Xá không sao. La Lệ vẫn đang ở cạnh tôi.” Vô Nhan ngắt lời “Nhiệm vụ chủ thần cho là 7 ngày, chúng ta vẫn chưa về được. Hòan thành nhiệm vụ sớm cũng là cách đẩy nhanh độ khó.”
“…” Trầm mặc chút “Tốt, vậy quay lại gặp nhau.”
Vô Nhan nhìn sang La Lệ và La Cam Đạo đang vây quanh trứng rồng đánh giá. Lại nhìn dực long đã bị bắn nát vụn, cô có chút bất đắc dĩ.
“Trịnh Xá không sao.” Sở Hiên lạnh nhạt nói “La Lệ chưa bị gạt bỏ, chứng tỏ là Trịnh Xá còn sống, không cần lo lắng.”
“Mẹ kiếp. Tôi biết tiểu tử đó sống giai như gián, làm sao có thể chết như thế được.” Bá Vương cười ha hả.
“Về thôi.” Bên kia đã hòan thành rồi.
“Chúng ta về bằng cách nào?” La Cam Đạo cũng nhìn thấy xác dực long
“Đón khủng long đi.” Vô Nhan thở dài. “Có điều hơi khó khăn.”
Tối đó, ba người cuối cùng cũng về đến nơi. Dực long chết gần hết, muốn tìm một con đúng là khó khăn. Ba người đi trên đảo, dùng hết khủng long này đến loài khác, còn phải né tránh bên quân đội. Khi thấy xác của rồng đang được dọn dẹp, Vô Nhan có chút tiếc nuối, nhưng cũng không vọng động đến độ xông vào cướp. Về đến nơi, mấy người Sở Hiên đã ngồi chờ sẵn.
“Máy liên lạc đâu?”
“Rơi xuống biển mất rồi.” Vô Nhan sợ hãi rụt lùi
“Đi theo bằng cách nào?”
“Khủng long.”
“Nhiệm vụ?”
“Cứu trứng rồng.”
“Được rồi, trở về thay đồ đi, sau đó ra bàn tiếp về nhịêm vụ phụ tuyến.”
Vô Nhan, mày thật thất bại. Đứng trước đại tá rất không có tiền đồ hỏi gì khai ra ngay. Vô Nhan thất bại định về phòng.
“Trịnh Xá đâu?” La Lệ rụt rè hỏi
Mọi người bỗng chốc yên lặng. Vô Nhan vỗ đầu, còn quên chưa an ủi cô bé này.
“Yên tâm, hắn đang thích ứng kĩ năng mới, phải tìm chỗ luyện tập. Phải rồi, mấy người không tắm máu rồng đấy chứ?”
“Cô biết về máu rồng? Đúng là thứ tốt.” Bá Vương cười “Có điều thật tiếc, cả con rồng phải để lại.”
“Chúng tôi tìm được khối long tinh này.” Sở Hiên nói “Đây có lẽ chính là đạo cụ ma pháp cấp A, sẽ rất có ích cho đòan đội.”
“Đúng vậy.” Vô Nhan đồng ý
Có lẽ mọi người tất cả đã mở khóa ADN nên tế bào miễn dịch tăng nhanh, không bị phản phệ. Vô Nhan tự an ủi mình, sau đó về phòng.
Có điều 2 ngày sau, Trịnh Xá gọi điện trở lại, Vô Nhan cũng đang sấp mặt vì tế bào hiện nay đã phản phệ. Trước đó cô có đổi thúôc từ chủ thần, tạm thời mấy người không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng quả thật mặt mũi thê thảm không nỡ nhìn. Vốn Sở Hiên muốn tranh thủ thời gian hòan thành nhiệm vụ phụ tuyến còn lại, nhưng hắn bây giờ không thể di động.
“Tình tiết kịch bản Jurassic Park 2, The Lost Word. Trong vòng 24h giao nộp bản đồ gen đã tìm được cho chính phủ. Hòan thành nhiệm vụ cả đội đạt được 1000 điểm thưởng. Trở lại gian nhà kho lúc đầu để trở về chủ thần không gian. Trong vòng 24h kể từ khi giao nộp bản đồ gen, người nào không trở về kho hàng sẽ bị xóa bỏ.”
“Có nhiệm vụ cuối rồi kìa.” Vô Nhan đọc cho Sở Hiên. “Như vậy chúng ta giao cho chính phủ rồi đi chứ hả?”
Sở Hiên gật đầu. So với hai nhiệm vụ trước thì nhiệm vụ cuối cùng đơn giản hơn rất nhiều. Có điều hắn cũng chẳng còn hơi sức mà làm nhiệm vụ nữa. Tuy không cảm thấy đau đớn, nhưng cả người sưng phù, vô lực khó coi muốn chết.
Mọi người hòan thành nhiệm vụ, trở về chủ thần không gian. Chuyến đi này quả nhiên là trúng lớn.