Sau sự kiện đột nhập của tên áo trắng ở Mahoutokoro, phòng vệ ở Hogwarts trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết. Các biện pháp được gia tăng. Cụ Dumbledore thông báo học sinh không được bước nửa bước đến khu rừng Cấm, hủy bỏ chuyến đi tới Hogsmeade của năm 3. Bọn học trò thì kêu trời kêu đất.
Mùa Quidditch cũng đã qua, chiếc Cup thuộc về nhà Slytherin như một giấc mơ. Giờ đây mỗi đứa trẻ nhà Slytherin đều để mặt chúng song song với bầu trời, đặc biệt mỗi khi đi ngang qua Đại sảnh đường nơi trưng bày chiếc Cúp cùng tên nhà của chúng. Sabrina thì rảnh rỗi hơn vì không phải luyện tập Quidditch nữa, cô thường dành thời gian đó đi xung quanh đồng cỏ lớn, khu rừng nhỏ và hồ nước đen để thăm thú và chăm sóc các sinh vật mới lạ ở đây, có rất nhiều sinh vật kỳ lạ mà cô chỉ được nghe tới tên chúng trong sách, còn có những sinh vật quyền lực và mạnh mẽ hơn hẳn những con thú mà ông nội thường nuôi cùng cô ở nhà.
Đặc biệt nhất là đám Niffler nhỏ mới sinh ở đồng cỏ, cô rất thích chúng vì cô chính là người giúp đỡ mẹ Niffler sinh ra đàn con nhỏ này. Cô để chúng tới cái ổ trong hốc cây nơi có con Bowtrucke ở đó. Bowtrucke là sinh vật chỉ sống ở những cây cho gỗ để làm ra những chiếc đũa phép tốt. Chúng còn kỳ diệu hơn thế. Con người thường chỉ biết một nửa về chúng như Newt Scamander nói trong cuốn sách của anh "Sinh vật huyền bí và nơi tìm ra chúng". Cô thường hay ngồi ở đó đọc sách và hát cho chúng nghe. Những con Niffler mỗi khi nghe hát đều nhảy múa vòng quanh tạo ra những lấp lánh ánh kim tuyệt đẹp. Newt chắc cũng biết điều này, anh thân thiết với bất kỳ sinh vật sống nào, nhất là lũ Niffler.
Những con Niffler này đủ màu sắc từ đen cho tới lông tam thể, có con lông sọc trắng lẫn với màu cam. Hệt như một đám mèo con, ngoài việc chúng quá hiếu động. Thường xuyên trèo lên người Sabrina, quệt đám lông vào người cô khiến cô rung lên vì buồn mà cười nắc nẻ. Cô đang hát, giọng hát ngọt ngào, trong trẻo vang lên hòa ca cùng tiếng lá đang xào xạc trên cành, mỗi cành cây lại rung lắc, đập từ cành này sang cành kia để tạo nên giai điệu nhịp nhàng, gió cũng như hưởng ứng lời hòa ca mà hợp xướng cùng cô gái bé nhỏ ngồi đó.
- Cô bé, ta mang đồ ăn tới cho chúng.
Giật mình quay lại, chính là tên áo trắng ở Mahoutokoro, Sabrina lùi lại, tay đã sẵn sang đũa phép.
- Đừng sợ, ta không phải người xấu.
- Nói đi. Tôi đang nghe đây. Sabrina nghiêm trọng nói.
- Ta biết ta là phù thủy đã bước đi trên con đường Hắc Ám, nhưng cô có tin nếu ta nói ta không còn lựa chọn khác.
- Không tin thì tôi sẽ đi đời nhà ma hả? Đương nhiên là ta tin. Sabrina không khách khí nói.
- Ta sẽ không hại cô. Ta tới đây chỉ để đuổi theo kẻ thù của mình. Chính kẻ đó đã gây nên thảm án ở gia tộc Yagami của ta. Tên ta là Neji Yagami. Sau thảm án đó ta đã quyết tâm trả thù mà mù quáng đi theo con đường Hắc Ám nhằm mong bản thân có thể mạnh mẽ hơn. Đó là một sai lầm. Nhưng ta không hối hận. Ta đã đuổi theo tới đây. Nhưng kẻ đó trốn trong Hogwarts với hàng rào bảo vệ quá vững chắc ta không thể làm gì được.
- Kẻ đó chính là Patricia Rakepick? Sabrina phỏng đoán. Nếu những phân tích của cô là đúng. Kẻ trước mặt này có thể đang nói dối hoặc nói thật. Nếu hắn nối dối và sai bảo cô thì cô sẽ báo ngay cho thầy Dumbledore. Còn nếu hắn nói thật, cô lắng nghe cũng không mất gì. Quyền hành động vẫn ở phía cô. Nếu hắn định rat ay thì đã sớm ếm lời nguyền Độc đoán lên cô rồi.
- Đúng vậy.
- Xin lỗi nhưng tôi không thể giúp gì được anh.
- Ta biết Rakepick đang tìm kiếm thứ gì ở Hogwarts, bà ta sẽ không ngừng tìm kiếm nó.
- Anh muốn tôi giúp ngươi tìm ra thứ đó trước Rakepick hay sao?
- Rất thông minh, cô bé ạ. Neji gật đầu.
- Người ta nói điên loạn hay là thiên tài. Thường thì 2 cái này cùng là một.
Neji bật cười, hắn chưa từng gặp một cô bé nào dung cảm đến như vậy, còn có thể nói với hắn những lời này.
- Ngươi lấy gì đảm bảo rằng ta sẽ giúp ngươi chứ? Tôi không tìm kiếm rắc rối. Đó không phải là cách tôi sống.
- Ta đã sẵn sàng để chết cho việc báo thù lần này.
- Vậy thì ngươi có thể đi tìm cái chết. Ta không có hứng thú với Tử thần.
Đấy nếu như có kả lạ đến tìm ngươi hỏi đường, ngươi sẽ vui lòng chỉ cho hắn. Nhưng nếu có người lạ đến mà kể cho ngươi nghe chuyện báo thù gia tộc. Thì ta khuyên ngươi chân thành, hãy mặc kệ hắn.
- Nếu ta nói chiếc đũa phép trên tay cô bé là chìa khóa để mở ra Cuốn sách của Bóng tối, thứ đang được cất giữ ở Hogwarts thì sao? Cuốn sách bóng tối là một cuốn sách quyền năng, theo như truyền thuyết thì nó là Cuốn sách được viết bởi vị thần cổ đại Chthon, Cuốn sách chứa đựng toàn bộ những tà thuật mà người dùng nó cần có với cái giá và cả linh hồn của họ. Nó luôn nằm trong tay những ác nhân như Morgan Le Fey, Lilith hay Thulsa.
- Anh nói tôi là chủ nhân của Tử thần? Chuyện đùa gì vậy.
- Cây đũa phép của cô được làm từ xương của Tử thần. Nó không nhận chủ trừ khi kẻ đó chính là chủ nhân chân chính được Tử thần công nhận.
- Tôi chỉ là một cô bé năm nhất đang học thần chú cơ bản thôi, anh làm ơn hãy nói chuyện có lý một chút. Cuốn sách của Bóng tối. Một chút tôi cũng không quan tâm. Sabrina kiên quyết. Bao năm nay, lẽ sống làm người của cô chính là tránh càng xa rắc rối càng tốt. Rắc rối chỉ là rắc rối cho tới khi nó trở nên trầm trọng tùy vào thái độ của con người. Đạo lý này Sabrina hiểu rõ.
- Rakepick cũng sẽ không tìm được Cuốn sách nếu như không có cô, cô bé à. Nguy hiểm sẽ tới tìm cô. Ta chỉ ở đây để cảnh báo.
- Cảm ơn ngươi. Sabrina nói, nhìn thẳng vào đôi mắt của Neji. Một đôi mắt đen sâu không thấy đáy trên gương mặt tiều tụy đã trải qua gió sương. Có nỗi đau cùng sự tuyệt vọng trong đó. Người này đã trải qua những chuyện hết sức kinh khủng. Sabrina không thể không thừa nhận rằng mình bị thuyết phục.
- Ta sẽ bảo vệ cô, đây là một chiếc chuông đã được ếm bùa "Intruder Charm", khi cô gặp nguy hiểm, hãy sử dụng nó, ta nhất định sẽ liều mạng chạy tới ứng cứu. Nói rồi Neji đưa cho cô một chiếc chuông bằng vàng.
- Cảm ơn anh, Neji. Sabrina bối rối không biết phải làm sao, cô cất chiếc chuông vào túi.
- Ta không thể ở lại đây lâu, rất vui khi gặp được cô bé. Ta sẽ thường xuyên mang thức ăn tới cho đám Niffler. Nói rồi anh chàng biến mất dạng vào khu rừng gần đó.