Đời Ngắn Đừng Ngủ Dài

Mở To Mắt

Một sự việc vừa xảy ra khiến tôi bị sốc. Tôi đang đi bộ đến tiệm Starbucks quen thuộc thì thấy một chiếc xe hơi, máy vẫn nổ, trong khi một em bé ngồi ghế sau và chẳng có người lái. Ông bố đã tấp vào trước cửa tiệm và vội vàng vào mua ly cà phê. Cà phê quan trọng hơn con mình sao?

Chúng ta thật dễ bị cuốn vào sự tất bật của công việc hàng ngày mà quên mất rằng mình cần ý thức về những gì đang làm. Triết gia Bertrand Rusell đã viết: “Hầu hết người ta thà chết còn hơn phải suy nghĩ.” (Ông còn nhấn mạnh: “Nhiều người đã như thế.”) Loài người là tạo vật duy nhất trên thế giới có thể bước ra khỏi bản thân để hồi tưởng về những tư tưởng và hành động của mình. Con khỉ không thể làm như vậy. Chó hoặc mèo cũng không thể. Chỉ có con người.

Nếu hôm nay bạn vẫn hít thở được không khí thì tôi tin bạn có khả năng chứng tỏ vai trò lãnh đạo trong những giờ sắp tới (và cả ngày, tháng, năm sắp tới). Vai trò lãnh đạo nghĩa là thể hiện được mình ở mức tốt nhất. Bạn biết như vậy. Nó nghĩa là trở nên xuất sắc trong những thời điểm chuyển đổi, và đón chào những người chung quanh. Vai trò lãnh đạo còn là chuyện ý thức. Ý thức về tư tưởng, về hành động, về nhiệm vụ, về những mối ưu tiên. Ý thức về tài năng, về nỗi sợ, về niềm đam mê. Ý thức rằng cuộc đời ngắn ngủi. Ý thức về sự khôn ngoan mà cuộc sống ban tặng để bạn lãnh đạo.

Vậy hãy sống với đôi mắt mở to. Sự rõ ràng sẽ kéo theo sự hoàn thiện. Hãy có ý thức về mọi thứ. Hãy sáng suốt và hành động để không ai chê được. Và nhớ bảo vệ trẻ em ngồi trong xe!