Đương nhiên là có việc gấp, không mau đánh đợi đến lúc bọn họ bãi công liền không kịp giờ ăn trưa, Bạch Vũ cũng không muốn để bụng đói cùng người tỷ thí.
Mọi người nếu biết nàng kỳ thật chỉ là vì vội vàng ăn cơm, phỏng chừng sẽ cùng nhau ầm ầm hộc máu.
”Thật sự là không lễ phép!” Bố Á Liêm rất không thích lời nói của mình bị người khác đánh gãy, khuôm mặt âm nghiêm gọi ra một con Liệp Báo màu đen tinh khiết tản ra hơi thở nguy hiểm.
”Là Kim hệ Thiên Cương Hắc Báo!” Không ít người hưng phấn kêu to.
Thiên Cương Hắc Báo là Kim hệ Triệu hoán thú có lực công kích cực mạnh trong tất cả các loại Triệu hoán thú, thập phần hiếm thấy, nó mau lẹ, sắc bén, có được khí lực kiên cường, công thủ nhiều mặt, khiến cho con mồi bị nó nhìn chằm chằm cơ hồ chỉ có một con đường chết.
Phanh ------
Một hỏa cầu mang theo sát ý rất lớn nện thật mạnh trên người Thiên Cương Hắc Báo, trên lưng Hắc Báo nháy mắt mở ra một mảnh màu đen, đón đỡ hơn phân nửa uy lực của ngọn lửa.
Hắc Báo từ trong ngọn lửa lao ra, da lông cháy đen, lóe lên đốm lửa, nhưng bị thương không nặng.
Mâu quang sâu thẳm của Bạch Vũ trầm xuống: “Đây là.....”
”Huyền Vũ Thiết Y!” Bố Á Liêm đắc ý dào dạt cười to: “Hắc Báo của ta lực phòng ngự cao tới 9 điểm, uy lực ngọn lửa của ngươi sau khi bị giảm mạnh đã không còn có thể làm cho nó bị thương.....”
”Tiểu Thanh, Bạo Liệt Lưu Hỏa.” Bạch Vũ đánh gãy lời nói của hắn, lại phóng ra Bạo Liệt Lưu Hỏa.
”Hừ, thật sự là không thấy quan tài không đổ lệ, Huyền Vũ Thiết Y!”
Oanh -----
Bạo Liệt Lưu Hỏa nghênh diện đâm vào Thiên Cương Hắc Báo, một cỗ Bạo Liệt nóng rực giống như hủy diệt tất cả nổ tung, nhấc lên từng trận bụi mù.
”Ngao -----” Hắc Báo phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, cả khuôn mặt đều bị bỏng, không mở mắt ra được, theo bản năng lui về phía sau.
”Không! Không có khả năng!” Bố Á Liêm sắc mặt trắng bệch, lần đầu rõ ràng ngăn chặn được, lần thứ ai vì sao không ngăn được? Chẳng lẽ..... nàng ta ẩn tàng thực lưc?
Bố Á Liêm đột nhiên tỉnh ngộ, đáng tiếc cũng đã muộn.
Bạch Vũ vung lên một đạo Lưu Hỏa, xuyên qua làn bụi mỏng manh, sát ý mang theo khí thế như chẻ tre đánh thẳng vào ngực hắn.
Hắc Báo mắt bị trọng thương không thể tới cứu hắn, hắn đành phải lập tức xuất ra Huyền Vũ Thiết Y, vì chính mình ngăn lại.
Nhưng Lưu Hỏa hôm nay của Bạch Vũ cũng không còn là ngọn lửa nhỏ nhìn được nhưng không dùng được ngày hôm qua nữa, ánh lửa như sao băng thoáng cái phá rách trước ngực Bố Á Liêm.
Phanh -----
Lực đánh cuồng bạo đánh rớt đại bộ phận Thiết Y trước ngực Bố Á Liêm, nhưng uy lực vẫn như cũ đâm thủng vào trong ngực hắn, khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh.
Không có kinh khí của chủ nhân duy trì, Thiên Cương Hắc Báo cũng biến mất vào trong linh mạch.
”Vị tiếp theo.” Bạch Vũ lạnh nhạt nói.
Mọi người không nói gì nhìn Bố Á Liêm bị đưa đi xuống, đây là trận đấu phấn khích mà bọn họ chờ mong sao? Phấn khích thì phấn khích, nhưng như vậy cũng nhanh quá đi? Đây là cái gọi là vừa mới bắt đầu đã xong sao?
Tiết lão bản cũng hơn nửa ngày không nói chuyện, còn tưởng rằng đã tìm được một đối thủ lợi hại có thể ngăn được Bạch Vũ, ai ngờ trận đấu này so với mấy trận lúc trước còn nhanh hơn. Đây chính là Triệu hoán thú Nhị giai! Cũng đều ngăn không được, rốt cuộc nhân tài phải lợi hại bao nhiêu mới có thể ngăn lại nàng?
Dựa theo kết quả hắn suốt đêm điều tra, Bạch Vũ ở Bắc La Quận quốc còn không có thể thức tỉnh linh mạch, nàng vừa mới thức tỉnh linh mạch chưa đến thời gian một tháng, cũng đã có được bực này thực lực! Nói không chừng nàng thật sự có thể đánh bại đối thủ ở trận thứ 20, hoàn thành khiêu chiến liên tiếp!
Trên đài, tỷ thí vẫn còn tiếp tục, sau khi đánh bại Bố Á Liêm, đối thủ ở phía sau, Bạch Vũ đối phó rất nhẹ nhàng.
Trận 17, thắng.
Trận 18, thắng.
Trận 19, thắng,
Không ít người đã có thói quen nhìn thấy Bạch Vũ đánh bại đối thủ nhanh như tia chớp, mới ý thức được Bạch Vũ đảo mắt đã thắng được liên tiếp 19 trận.