Edit: V.O
Nàng không nhìn thấy bóng dáng cô độc, kiêu ngạo và lạnh lẽo của Dạ Quân Mạc, chỉ nhìn thấy đám người này đang ra sức vây giết, máu tươi nhuộm đỏ một mảng đất khô cằn lớn, Thanh Long khổng lồ và Ánh Ảnh Cuồng Sư bị ép liên tục lui về phía sau, mình đầy thương tích.
Lòng nàng giống như bị cái gì gắt gao nắm chặt, đau gần chết, rất muốn lập tức quay lại giúp hắn, kề vai chiến đấu cùng hắn, đồng sinh cộng tử cùng hắn!
Nếu không phải vì bảo vệ nàng, hắn có thể lao ra vòng vây rời đi, mà không phải ở đây liều mạng cùng với bọn họ, nếu không phải vì cứu nàng, hắn hoàn toàn không cần phải đến, không phải rơi vào ngục tù, vết thương đầy người.
Đáng tiếc, bây giờ trở về cũng không có tác dụng, nàng không giúp hắn được gì, chỉ có thể nhanh chóng tìm được đá trấn giữ, hủy diệt nó, mới có thể phá giải khu vực bị vây.
Chắc chắn Ám Lân sẽ dẫn theo người chờ để giúp đỡ ở gần đây, chỉ có ra ngoài, bọn họ mới có con đường sống!
Mộc Thiên Tịch chỉ muốn lập tức giết chết Dạ Quân Mạc, bảo kiếm đâm vào ngực của hắn, chỉ nghe thấy một tiếng vang của kim loại bị đứt đoạn, bảo kiếm lại liên tục bị chặn đứt!
Sắc mặt Mộc Thiên Tịch cứng đờ, đây là bảo kiếm được tạo ra từ đá Thái Ất, đâm vào trên người Dạ Quân Mạc, vậy mà lại bị chặn đứt?
Đương nhiên hắn sẽ không cảm thấy xương của Dạ Quân Mạc làm bằng sắt thép, chắc chắn là Dạ Quân Mạc mặc linh khí tuyệt thế gì đó trên người.
Ngay lúc Mộc Thiên Tịch khiếp sợ, lửa bất tử của Dạ Quân Mạc đã đánh vào ngực hắn.
Mộc Thiên Tịch lập tức hoàn hồn, linh khí toàn thân bộc phát ra, đánh một chưởng vào trên người Dạ Quân Mạc.
Ầm - -
Hai người bay ra ngoài cùng một lúc, lực lượng đâm vào nhau nhấc lên một mảnh sóng khí.
Khắp người Dạ Quân Mạc đầy máu tươi, vệt máu dính trên bờ môi, ma văn yêu dị trên trán ảm đạm, tối tăm, nhuộm đầy vết máu, sợi tóc màu đen rơi lộn xộn trên trán, khuôn mặt tuấn tú trắng bệch không có một chút máu, cũng không có sức lực đứng lên, yếu ớt làm cho người đau lòng.
Linh khí của hắn bị độc hao hết, linh mạch bắt đầu bị ăn mòn, cơn đau đớn dữ dội truyền khắp toàn thân hắn, giống như môĩ giờ mỗi phút đều có một cây dao lăng trì mỗi một tấc thân thể hắn.
Dạ Quân Mạc gắng gượng đau nhức như vậy liều chết với Mộc Thiên Tịch, hắn không sợ đau đớn, nhưng hắn đã không còn linh khí rồi.
Không có linh khí, thực lực của Thanh Long và Cuồng Sư sẽ giảm mạnh, hắn suy yếu đến mức gần như không hề có sức lực, có lẽ thực lực lúc này còn không bằng một Triệu Hoán Đại Sư như Bạch Vũ, Mộc Thiên Tịch có thể giết hắn dễ dàng.
"Cơ hội tốt, lập tức giết hắn." Tử sĩ đồng loạt xông lên, sợ không giết được Dạ Quân Mạc, nên đều sử dụng sát chiêu trí mạng.
Vù - -
Kết giới dao động kịch liệt, lập tức vỡ tan tành, gió lớn dữ dội nhấc lên, dao găm giống như đang nạo vét mặt đất cháy đen, lập tức bụi đất đầy trời, trước mắt mọi người lập tức trở thành một mảnh bụi mù, cũng không còn thấy rõ người đứng bên cạnh là ai nữa.
Mộc Thiên Tịch mở miệng phun ra máu, được người bên cạnh nâng dậy, gân xanh trên thái dương đập mạnh, đá trấn giữ bị phá hủy rồi!
Loáng thoáng trong bụi đất, bỗng nhiên sóng nhiệt ập vào mặt, Bạo Liệt Lưu Hỏa cực nóng nổ tung ầm ầm trong bụi đất đầy trời, sóng nổ mạnh cuốn sạch trời đất, đất rung núi chuyển, ngọn lửa có lực công kích cao tới 66 điểm bá đạo đập phá toàn bộ sự tấn công.
Bạch Vũ ôm chặt Dạ Quân Mạc đầy máu, một chiêu Khô Mộc Phùng Xuân của Trảm Nguyệt bên cạnh, lập tức khép lại hơn một nửa miệng vết thương trên người Thanh Long và Ánh Ảnh Cuồng Sư, lập tức kéo sức chịu đựng lên hai thành.
Nàng ôm Dạ Quân Mạc, vươn người nhảy lên Ngũ Hành Thanh Long, mặt đối mặt, xông ra khỏi vòng vây giống như tia chớp, không có kết giới ngăn cản, bọn họ bay về phía Ám Lân vô cùng thuận lợi.
"Lập tức ngăn bọn họ lại!" Một Thiên Tịch nổi giân lôi đình hạ lệnh, đánh một chưởng đẩy người nâng hắn ra, đang định tự mình đuổi theo, bỗng nhiên tay chân bắt đầu run rẩy, cả thân thể cũng lập tức liên tục run rẩy, hai mắt trợn ngược, bất tỉnh.