Edit: V.O
Vốn là nàng tính chờ linh mạch đột phá lên một giai, tới trình độ trung giai sẽ dạy linh thuật cho Tiểu Bạch, đến lúc đó Tiểu Bạch cũng sẽ gần thăng cấp.
Nhưng hai ngày nay, Tiểu Bạch vụng trộm ăn toàn bộ đồ ăn trong nhẫn Bách Vũ, chống đỡ từng tiếng ợ, chỉ có thể nhanh chóng để cho nó học tập linh thuật, vận động, vận động, bằng không nó có thể chống đỡ đến chết!
Bạch Vũ nhìn bộ dạng Tiểu Bạch đáng thương ôm bụng gào khóc, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nâng trán, xuẩn manh (ngu ngốc, đáng yêu) như vậy, ra ngoài đánh nhau với người khác thật sự không thành vấn đề? Sẽ không bị người đùa giỡn xoay vòng chứ?
Vừa vặn cũng muốn để cho Tiểu Bạch giúp nàng mài Ngọc Kim Cương, trước học một linh thuật chủ động, cũng có thể tăng cường lực phá hoại.
"Ngươi muốn học dạng linh thuật gì?" Lúc trước Bạch Vũ từng hỏi qua Tiểu Thanh, cho nên đối với Tiểu Bạch cũng đối xử bình đẳng, trưng cầu ý kiến.
"Gào ——" Tiểu Bạch nhe răng trợn mắt tru lên vài tiếng.
Bạch Vũ nghe được đầu đầy hắc tuyến: "Ngươi muốn linh thuật chỉ với một cái móng vuốt cũng có thể đập chết địch nhân?"
Thật là bạo lực! Vì sao Triệu Hoán Thú của nàng đều bạo lực như vậy? Đều nói Triệu Hoán Thú giống chủ nhân, chẳng lẽ từ trong xương cốt, nàng cũng rất hung tàn? Nhưng bình thường nàng đối với mọi người rất dịu dàng, nhiều nhất chỉ có chút tính tình không tốt.
Bạch Vũ bĩu môi, từ trong trí nhớ tìm ra linh thuật hệ Kim thích hợp.
Căn bản nàng không giống đệ tử khác của Vô Trần Cung dùng phần lớn cống hiến đi đổi lấy linh thuật, linh thuật trong Cống Hiến Đường nàng không để vào mắt, thượng phẩm linh thuật thì tính là cái gì? Triệu Hoán Thú mãn tư chất của nàng muốn học cũng phải học linh thuật Sáng Thế!
Bạch Vũ cào cào đầu, suy nghĩ trong bụng thật lâu mới nghĩ ra một cái linh thuật lợi hại phù hợp với yêu cầu của Tiểu Bạch, Phách Thiên Liệt (bổ nát bầu trời)! Nghe tên cũng rất khí phách, đánh một chưởng có lực công kích tạo thành thương tổn gấp hai lần.
Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là Phách Thiên Liệt có xác suất một kích tất sát!
Lúc mới học được, xác suất tất sát chỉ có 5%, xác suất này thật sự không cao, nhưng có đôi khi chính xác suất 5% này có thể xoay chuyển toàn bộ cục diện. Hơn nữa, theo mức độ tu luyện ngày càng sâu, xác suất cũng sẽ không ngừng tăng lên.
Nói tóm lại, học tập Phách Thiên Liệt, về sau Tiểu Bạch thật sự có thể một chưởng đánh chết địch nhân, nhưng việc tu luyện có vẻ phiền toái. Không chỉ tiêu hao phần lớn linh lực mà còn phải dùng thứ gì đó cứng rắn để huấn luyện lực của móng vuốt.
Cũng may trong khoảng thời gian này Bạch Vũ luôn luôn tu luyện, linh lực ngưng kết không ít, một mạch vận chuyển 15 giọt linh lực cho Tiểu Bạch, lại đến Cống Hiến Đường tiêu 800 cống hiến đổi mấy chục loại kim khí, cầm về cho Tiểu Bạch đập chơi.
Tiểu Bạch vui vẻ, phấn chấn chui vào một đống kim khí chơi ầm ĩ, gặp hai người Viêm Hạo Thiên và Nhạc Kỳ Nhân đến trước cửa, nhìn thấy Tiểu Bạch từng chút từng đập những kim khí giá trị đắt đỏ thành mảnh vỡ, trong lòng đau lòng đến nhỏ máu.
Nhưng Bạch Vũ thấy tiêu phí những thứ này rất đáng giá, chờ Tiểu Bạch đập vỡ toàn bộ hơn trăm cân kim khí, tu luyện Phách Thiên Liệt cũng gần xong, chẳng những chưởng lực tăng lên mạnh mẽ, còn có thể khống chế được chính xác.
Lúc này Bạch Vũ mới yên tâm lấy Ngọc Kim Cương ra để cho Tiểu Bạch khắc thành ngọc bội. Nàng suy nghĩ rất lâu nên tặng dạng ngọc bội gì cho Dạ Quân Mạc, phong cảnh tế nguyệt như vậy, nam tử tuyệt thế vô song, dạng ngọc bội gì mới có thể xứng với hắn?
Nàng cố ý chạy đến cửa hàng trang sức lớn nhất Vô Trần Châu, tham khảo vô số loại hoa văn, cuối cùng bỏ qua, dù sao vẫn cảm thấy những hoa văn hoa lệ này đều không xứng với khí chất tôn quý của Dạ Quân Mạc, còn không bằng khắc một ít đơn giản nhất.
Nàng khắc lên ngọc bội một chữ ‘Mạc’ rồng bay phượng múa, sau đó khắc hoa văn một cái lông chim ở quanh thân, đơn giản lại không mất mỹ cảm, màu tím sáng bóng nhàn nhạt, quý khí tao nhã, rất thích hợp mang ở trên người.