Trên mặt Bạch Tử Quỳnh hiện lên một tia cảm xúc không rõ, trừng mắt nhìn Bạch Vũ, “Con xem ta phải làm sao, hai Quốc Quân đều muốn gặp, cũng không thể cự tuyệt, dù sao trước kia cũng không phải chưa từng nhìn thấy.”
“Người quen biết hai người bọn họ?”
“Nói thừa, sư phụ con tốt xấu cũng là Quốc sư Bắc La, làm sao ngay cả Quốc Quân của quốc gia khác cũng không biết.”
Con nói quen biết không phải là ý này.
Hai người tiến lên nghênh đón, Đông Nhạc Quận Vương vừa nhìn thấy Bạch Vũ liền sang sảng cười to, “Vốn nghĩ ngươi đến đón Quốc sư, không nghĩ đến ngươi lại làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa như vậy, giết chết luôn cả Bắc La Quận Vương. Thật sự là lợi hại, ha ha!”
Bạch Vũ: “..... “
Bốn người ngồi xuống, Bạch Vũ cùng Đông Nhạc Quận Vương nói về tình trạng của Sa Hoằng.
Vẻ mặt Đông Nhạc Quận Vương vui sướng nói cho Bạch Vũ biết ngoại thương của Sa Hoằng đã khỏi hẳn, tứ chi bị bỏng cũng hoàn toàn được hồi phục, vết bỏng trên người cũng đã tốt, vết sẹo trên mặt cũng không còn lưu lại, nhưng linh mạch chỉ mới khôi phục được một nửa, muốn trở thành đệ tử Vô Trần Cung vẫn không được.
Chờ sau này hắn khôi phục tốt rồi, trước tiên có lẽ có thể trở thành một đệ tử ngoại môn của Vô Trần Cung.
Đông thúc dùng phương thuốc của Bạch Vũ đau đến hôn mê cả một ngày, sau khi tỉnh lại, cánh tay bị chặt đứt giống như có kỳ tích hồi phục như cũ, vết sẹo trên mặt cũng không còn, phương thuốc Bạch Vũ cho bọn hắn quả thật chính là thần dược, thuốc đến bệnh trừ.
Về phần Nhạc Kỳ Nhân, hai ngày nay đang bề bộn chuẩn bị những gì cần mang theo trước khi đến Vô Trần Cung, từ trước đến nay Nhạc Kỳ Nhân đi xa nhà cái gì không thể mang theo, nhưng tuyệt đối không thể không mang theo thức ăn ngon, chuẩn bị thức ăn tràn đầy một xe, Đông Nhạc Quận Vương nhìn thấy cũng không biết nói gì.
Bạch Vũ thiếu chút nữa cười phun, kéo một xe đồ ăn đi Vô Trần Cung, đúng là chuyện chỉ có Nhạc Kỳ Nhân mới làm được.
Viêm Võ Đế Vương và Bạch Tử Quỳnh lại im lặng quỷ dị, ngoại trừ hỏi han lễ phép lúc đầu, sau khi hai người ngồi xuống thì nửa câu cũng không nói.
Bạch Vũ quay đầu liền nhìn thấy hai người mắt to trừng mắt nhỏ, bốn mắt nhìn nhau.
“Nghe đại danh của Quốc sư đã lâu, lúc trước Bạch Vũ nói với ta muốn ngươi tiếp nhận Đông Nhạc, ngươi có thể tới Đông Nhạc, bổn vương vạn phần vinh hạnh, nhất định cũng lấy vị trí Quốc sư như vậy mà đối đãi.” Đông Nhạc Quận Vương không phát hiện có điều gì không đúng, cười với Bạch Tử Quỳnh biểu đạt tâm ý hoan nghênh của hắn.
Bạch Tử Quỳnh cười khoát tay, “Không cần phiền toái như vậy, ngươi chiếu cố Tiểu Vũ ta rất cảm kích, về phần lão bà ta đây tùy tiện đi đâu cũng được, vị trí Quốc sư ta đã sớm không còn thấy yêu thích, ta còn muốn vân du thiên hạ.”
Thật vất vả thoát khỏi Bắc La, chẳng lẽ lại rơi vào Đông Nhạc? Bà cũng không có ngốc như vậy.
Đông Nhạc Quận Vương biết Bạch Tử Quỳnh hiểu lầm, vội vàng nói, “Ta không nghĩ phải bắt Bạch thần y làm cái gì, chỉ là muốn cho ngươi một thân phận tôn quý, dàn xếp một chỗ ở tốt, bày tỏ sự tôn kính.”
Bạch Tử Quỳnh không chỉ là thần y mà còn là Triệu Hoán Sư đỉnh cấp, là một trong những cường giả đứng đầu Vân Vũ Thần Châu, bất luận đi tới chỗ nào cũng được tôn sùng như khách quý, nếu có thể, đương nhiên Đông Nhạc hy vọng có thể giữ bà lại.
“Nhưng, sư phụ, người đến Đông Nhạc đi, con sẽ đến Vô Trần Cung, một mình người ở bên ngoài con cũng không yên tâm.” Bạch Vũ kéo cánh tay Bạch Tử Quỳnh làm nũng.
Bạch Tử Quỳnh không vui trừng mắt, “Có chuyện gì mà phải lo lắng? Sư phụ con còn có thể bị người ta tính kế hay sao.”
“......” Lần này không phải người đã bị người ta tính kế rồi sao? Đến Đông Nhạc ít nhất cũng an toàn một chút, Đông Nhạc Quận Vương chính trực hơn so với Bắc La Quận Vương, nếu thật có chuyện gì, có nàng ở trong Vô Trần Cung, Đông Nhạc cũng không dám làm gì Bạch Tử Quỳnh.
“Thôi, con đã cảm thấy dàn xếp ở Đông Nhạc cũng tốt, ta đây sẽ đến Đông Nhạc.” Đồ đệ trưởng thành, chẳng những không cần Bạch Tử Quỳnh chiếu cố, còn có thể chiếu cô bà, đương nhiên bà vui lòng tiếp nhận.
Đông Nhạc Quận Vương vui vẻ ra mặt, “Lần này Bạch thần y quay về Đông Nhạc cùng với bổn vương là được, chỗ ở ta cũng đã an bài rất tốt.”
“Ta không đồng ý.” Viêm Võ Đế Vương bỗng nhiên lạnh lùng mở miệng.