Độc Tôn Tam Giới

Chương 738: Giang Trần nhập Nguyên cảnh 2

Chiêu thứ hai, hấp thu Băng nguyên lực vô tận, ngưng tụ thành Huyền Minh hàn băng lực, làm cho đối thủ như bị trăm tòa băng sơn trấn áp, trong chớp mắt ngay cả kinh mạch cũng đông cứng.

Chiêu thứ ba, lực phá hoại mạnh nhất, chính là hấp thu Kim nguyên lực vô tận, còn có Nguyên từ chi lực, khống chế đối thủ trong một lồng giam không gian, trong chớp mắt thiết cát thành mảnh vỡ. Một chiêu này, chính là Kim nguyên lực công kích mật độ cao, trong chớp mắt xoắn nát địch nhân.

Ba chiêu này đều là chiêu số ở Chư Thiên, huyền ảo kinh người. Hiện tại tầng thứ tu luyện của Giang Trần, uy lực không bằng 1% trạng thái đỉnh phong.

Nhưng cấp bậc như thế, ở trong Nguyên cảnh, Giang Trần có tự tin, giờ khắc này, cho dù chống lại Tả Lam sứ giả, Giang Trần cũng có nắm chắc tuyệt đối.

Tiến nhập Nguyên cảnh, trí nhớ kiếp trước của Giang Trần, ưu thế lại càng thể hiện ra.

Thời điểm ở tiên cảnh, chế ngự trong các loại nhân tố, làm cho Giang Trần không thể phát huy ưu thế lớn nhất, Nguyên Từ Kim Sơn và Băng Hỏa Yêu Liên, cũng chỉ có thể khai phát ra lực lượng da lông.

Nhưng mà, tiến nhập Nguyên cảnh, Giang Trần có những bảo khố này, sẽ dần dần bị khai thác, làm cho tiềm lực của Giang Trần trong chớp mắt bạo phát, sức chiến đấu kinh người.

Ngoại trừ Băng Hỏa Yêu Liên, đại bảo khố Nguyên Từ Kim Sơn, đồng dạng có thể mang đến cho Giang Trần sức chiến đấu vô cùng.

Trường kỳ tu luyện Nguyên từ chi lực, Giang Trần một mực ngưng kết Nguyên Từ phong bạo.

Lực trói buộc của Nguyên Từ chi lực đối với võ giả, cũng không tính quá mạnh mẽ, nhất là thời điểm chiến đấu, vô pháp ảnh hưởng đối thủ mạnh hơn mình.

Thế nhưng, Nguyên Từ phong bạo lại bất đồng. Đó là Nguyên Từ chi lực phiên bản cuồng bạo, giống như Phong chi huyền ảo, gió nhẹ quất vào mặt tự nhiên sẽ không tạo thành lực phá hoại gì, thế nhưng một khi hình thành bão lốc, vậy thì đáng sợ rồi.

Nguyên Từ phong bạo cường hãn, ngay ở chỗ này.

Một khi ngưng tụ Nguyên Từ phong bạo, sẽ như hung thú tàn sát bừa bãi, thôn phệ hết thảy. Coi như là võ giả mạnh hơn mình, đột nhiên bị Nguyên Từ phong bạo quấn lấy, cho dù không bị thôn phệ, cũng sẽ đại loạn.

Đến lúc đó, còn không phải mặc ta chém giết?

Nguyên Từ Kim Sơn tiềm lực kinh người, Nguyên Từ chi lực lấy không hết, dùng không hết.


Ngoại trừ Nguyên Từ phong bạo, Giang Trần tu luyện Tà Ác Kim Nhãn, cũng tăng lên rất nhiều. Ở thời kì Tiên cảnh, Tà Ác Kim Nhãn của Giang Trần, nhiều lắm là xem như nhập môn, uy năng chỉ có thể công kích võ giả đồng cấp, nghiền ép những võ giả cấp thấp.

Tiến nhập Nguyên cảnh, uy năng của Tà Ác Kim Nhãn cũng tăng tiến trên diện rộng, liếc một cái, trực tiếp đâm vào linh hồn của đối thủ, coi như vượt cấp khiêu chiến, đột nhiên liếc một cái, cũng đủ khiến đối thủ thất thần trong chớp mắt.

Giang Trần rất tự tin, hiện tại nếu như mình và Tả Lam giao chiến, cho dù dùng Tà Ác Kim Nhãn, cũng đủ khiến tâm thần của Tả Lam thất thủ.

Tiến nhập Nguyên cảnh, Giang Trần có thể rõ ràng cảm giác được các phương diện lực lượng của mình đề thăng, các loại vũ kỹ, thần thông, đều tăng trưởng gấp mấy lần.

– Nguyên cảnh, quả nhiên là cảnh giới hoàn toàn bất đồng. Có lẽ, qua một thời gian ngắn, ta liền có thể luyện hóa Nguyên Từ Kim Sơn, triệu hoán ma quái, thậm chí triệu hoán Kim Án quân chủ.

Nếu như có thể khai phát Nguyên Từ Kim Sơn hoàn toàn, đây tuyệt đối là một bảo tàng khổng lồ.

Giang Trần đắm chìm trong vui sướng khi đột phá Nguyên cảnh, tiếp tục tu luyện, hoàn toàn mặc kệ những mưa gió ở ngoại giới.

Giờ khắc này, ở ngoài Xan Hà Bảo Thụ viên, những người tham gia nghi thức kết minh kia, còn không có từ trong thiên địa dị tượng vừa rồi phục hồi tinh thần lại.

Một màn này, trùng kích tâm lý của bọn hắn quá lớn, hoàn toàn vượt khỏi phạm vi bọn họ lý giải.

Ở đây, đều là Cự Đầu của Vạn Tượng Cương Vực, niên kỷ dài, sống quá 500 tuổi cũng có, thế nhưng từ khi bọn họ sinh ra, thiên địa dị tượng như vậy, đừng nói thấy, cho dù nghe cũng chưa nghe qua.

Mang đến rung động, để cho bọn họ thật lâu cũng không thể bình tĩnh.

Đan Trì phục hồi tinh thần trước nhất, đột nhiên cất tiếng cười to:

– Hảo, hảo, hảo, thiên địa dị tượng bực này, chính là điềm lành, bất kể là vì sao mà lên, nhưng Đan Càn Cung ta cùng Bảo Thụ Tông kết minh, lại được thiên địa dị tượng, có tặng thưởng tốt như vậy, tuyệt đối là đại khí vận. Này biểu thị, Đan Càn Cung và Bảo Thụ Tông kết minh, tuyệt đối là ông trời tác hợp.

Thiên địa dị tượng như vậy, lại để cho Đan Trì mượn khí vận, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, đem nó cùng sự tình kết minh liên hệ vào một chỗ.

Thế giới Võ đạo, khí vận mà nói, trong tối tăm hoặc nhiều hoặc ít là tồn tại.


Đan Trì nói như vậy, ai cũng không phản bác được. Hơn nữa, tất cả mọi người đắm chìm trong kinh biến vừa rồi, còn chưa có lấy lại tinh thần, ai cũng không có cách nào phản bác Đan Trì.

Hơn nữa nói thật, thiên địa dị tượng vừa rồi quá mức kinh người, bọn họ thật sự không dám nói hưu nói vượn, vạn nhất chọc phải thần minh, vậy thì phiền toái lớn.

Trong lúc nhất thời, những người phản đối chuyện kết minh kia, nội tâm cũng không khỏi hoài nghi, chẳng lẽ kết minh này, thật sự được trời cao chiếu cố, sản sinh thiên địa dị tượng dọa người như vậy?

Bảo Thụ Tông càng không cần phải nói, trên mặt từng cái tràn ngập vui sướng, cảm thấy hãnh diện. Bọn họ cũng biết, từ nay về sau, ở Vạn Tượng cương vực, không còn người dám xem nhẹ Bảo Thụ Tông bọn họ nữa.

– Thiên Diệp đạo hữu, trời xanh cũng chiếu cố hai tông ta kết minh, việc này, thật là Thiên Ý đã định.

Thiên Diệp cũng cười đến trên mặt sinh hoa, gật đầu không thôi.

Đột nhiên, trên hư không vang lên một tiếng mắng:

– Nhãm nhí.

Tiếng mắng chửi này như sấm sét giữa trời quang, chấn động toàn trường, mười phần bá khí, người còn chưa đến, thanh âm đã chấn thiên.

Trong hư không, mười mấy đạo nhân ảnh, nhanh chóng phóng tới bên này.

Hai mắt Đan Trì ngưng tụ, híp mắt nhìn qua đối diện, khóe miệng ngậm lấy nụ cười đạm mạc, hiển nhiên, một màn này, ở trong dự liệu của hắn.

Nếu như kết minh có thể thuận buồm xuôi gió, người Cửu Dương Thiên Tông không đến sinh sự, đó mới gọi việc lạ.

– Bằng hữu phương nào, nếu như tới Vạn Tượng Cương Vực ta làm khách, thì không cần giấu đầu thụt đuôi? Sao không ra gặp mặt, để cho chủ nhân Vạn Tượng Cương Vực chúng ta, hảo hảo chiêu đãi?

Thanh âm của Đan Trì du dương, kéo dài mà đi, theo gió phiêu phiêu, đưa thẳng phương xa.

Trong lúc nhất thời, trong vòng ngàn dặm, phảng phất đều là thanh âm của Đan Trì quanh quẩn.

Đan Trì nói, làm cho nhóm Cự Đầu ở đây, biểu tình đều trở nên vô cùng phức tạp, bọn họ từ câu nói kia của Đan Trì, cảm nhận được thực lực của Đan Trì biến hóa.

– Hả? Đan Trì này, vậy mà tu vi lại đề thăng?

– Khó trách Đan Trì này cuồng ngạo như thế, nguyên lai cảnh giới Võ Đạo lại có đề thăng.

– Niên kỷ của Đan Trì chỉ hơn trăm tuổi, tu vi võ đạo cũng đã cao như vậy. Đợi một thời gian, một khi Đan Trì đột phá cảnh giới Thiên Thánh, Vạn Tượng Cương Vực, không phải Đan Càn Cung hắn một nhà độc đại sao?