Độc Tôn Tam Giới

Chương 2903: Kỹ nghệ thần kỳ (1)

Chuyện mất mặt như vậy không ngừng diễn ra, khiến cho sự tự tin trong lòng hắn cũng rơi mất từng chút một, chuyện bị nói toạc ra.

Nếu như hiện tại phá hỏng ván bài kia, vậy thì Bách Hoa thánh địa bọn họ chỉ sợ vĩnh viễn đều lưu lại chỗ bẩn này, vĩnh viễn đều trở thành chủ đề bàn ra tán vào của giới đan đạo Vạn Uyên đảo.

Tuy rằng Thạch Huyền rất muốn bỏ cuộc giữa chừng, nhưng giờ phút này hắn cũng biết rõ, mình đâm lao phải theo lao.

Cho dù là kiên trì, cũng phải tiếp tục tiến hành lần đánh cuộc này.

Đương nhiên nếu như kế tiếp hắn có biểu hiện tốt một chút. Ít nhất còn có cơ hội tranh thủ ván hòa. Chỉ cần ván hai này hắn trả lời được, mà ván ba lại thắng được, vậy một thắng một hòa. Ba ván tương đương ngang tay, đến lúc đó lại mượn cơ hội rời khỏi lần đánh cuộc này.

Cho dù không quá tiêu sái, nhưng ít nhất có thể toàn thân trở ra.

Nhưng mà hiển nhiên Giang Trần sao có thể cho Thạch Huyền có cơ hội làm vậy chứ?

Lúc này hắn bắt đầu ra vấn đề thứ hai, vấn đề thứ hai này Giang Trần cũng không có định khoe khoang học vấn, mà định đổi cách chơi.

- Vấn đề thứ hai này của ta không chơi đan phương, không chơi pháp trận, cho ngươi cơ hội lật ngược thế cờ. Dưới điều kiện ngang ngau, chúng ta khống hỏa, so thủ đoạn khống hỏa, được không?

Khống hỏa, trong lĩnh vực luyện đan mà nói, là một kỹ thuật vô cùng quan trọng. Trụ cột khống hỏa tốt, đối với nhiệt lượng, khống chế hỏa hầu đều vô cùng quan trọng.

Có thể nói năng lực khống hỏa, quan hệ tới tài nghệ chân chính của một đan sư cao thấp ra sao.

Nghe thấy Giang Trần đưa ra vấn đề như vậy, tất cả mọi người đều ngẩn ngơ. Tất cả mọi người đều cho rằng Giang Trần sẽ đưa ra vấn đề rất khó khăn.

Thế nhưng không ngờ hắn lại đưa ra vấn đề như vậy. Còn không phải chế tạo cơ hội cho Thạch Huyền này hay sao?

Thạch Huyền dù sao cũng là đan đạo đại sư đã thành danh lâu năm. Mà người trẻ tuổi kia bất quá chỉ là thiên tài trẻ tuổi, có lẽ thiên tài trẻ tuổi này trên phương diện lý luận thực sự có thiên phú mà người khác khó có thể tưởng tượng nổi.

Thế nhưng mà muốn nói tới động thủ, muốn nói tới kỹ thuật.

Người trẻ tuổi này và cự đầu đan đạo thành danh, hỏa hầu nhất định vẫn có chênh lệch a.


Thiệu Uyên này dùng sở đoản của mình nghênh tiếp sở trường của kẻ địch. Như vậy chẳng lẽ không phải là hành động cực kỳ không thông minh hay sao?

Trong lúc nhất thời, ngay cả người Vĩnh Hằng thánh địa cũng cảm thấy Giang Trần quá vô lễ. Theo bọn họ thấy, Thiệu Uyên hoàn toàn có thể tế ra Đỉnh Thiên đan, làm cho Thạch Huyền trực tiếp nhận thua.

Dù sao, Đỉnh Thiên đan này Thạch Huyền tuyệt đối không luyện chế ra được. Chỉ cần không luyện chế ra được Đỉnh Thiên đan, Thạch Huyền này coi như hai ván đã thua.

Cả lần đánh cuộc này cũng chẳng khác nào đã thua.

Tử Xa Mân nắm tay thổn thức, cảm thấy vô cùng đau lòng vì quyết định của Giang Trần. Tam đại thánh chủ cũng âm thầm cảm thấy đáng tiếc, nhưng mà bọn họ suy đoán, người trẻ tuổi kia lựa chọn như vậy, nhất định là có đạo lý của nó. Có lẽ người trẻ tuổi này đối với việc chiến thắng Thạch Huyền đã có tính trước.

Tuy rằng Thạch Huyền không biết trong hồ lô của Giang Trần bán thuốc gì, nhưng hắn nghe vấn đề này của Giang Trần, trong lòng vẫn hiện lên vẻ kinh hỉ.

Nói thật hắn còn lo lắng Giang Trần sẽ ra vấn đề cổ quái gì đó. Giống như vấn đề thứ nhất vậy, khi đó Thạch Huyền hắn thực sự sẽ không chống đỡ được.

Thế nhưng mà so khống hỏa, đây là kỹ thuật khi động thủ a. Thạch Huyền tự hỏi, dùng thực lực cự đầu đan đạo của hắn, sao lại không có hy vọng thắng một tiểu gia hỏa trẻ tuổi như vậy cơ chứ?

Nghĩ tới đây, Thạch Huyền cũng cười thầm trong lòng:

- Tiểu tử này rốt cuộc vẫn là tuổi trẻ, tuổi trẻ khí thịnh. Muốn dùng kỹ thuật áp đảo Thạch mỗ ta, quả nhiên là nực cười.

Thạch Huyền vốn đã rất tuyệt vọng, giống như trong đêm tối vô tận không nhìn thấy ánh sáng.

Thế nhưng mà giờ phút này hắn lại nhìn thấy một tia ánh sáng.

Đối phương đã cho cơ hội này Thạch Huyền không nắm bắt thì là kẻ ngu. Hắn lập tức cười hắc hắc, quái dị nói:

- Tốt, tốt, Thạch mỗ cũng muốn lãnh ngộ một chút, thủ đoạn khống hỏa của ngươi cao minh tới đâu.

Giang Trần cũng không để ý tới ánh mắt kỳ quái của mọi người, ánh mắt bĩnh tĩnh mang theo nụ cười thần bí:


- Ta nghe nói Tử Mục trưởng lão lúc trước trong lúc khống hỏa bị ngươi đánh bại. Ta chỉ hiếu kỳ thủ đoạn khống hỏa của ngươi rốt cuộc mạnh mẽ thế nào, hay là lúc trước ngươi thắng chỉ dựa vào ăn gian?

Thạch Huyền hiện tại không thèm để ý tới lời châm chọc của Giang Trần. Cũng đã thua tới mức này, mặt mũi hoàn toàn không quan trọng bằng thắng thua.

Giai đoạn hiện tại là phải nhanh chóng vãi hồi cục diện khó xử này.

Cho nên Thạch Huyền dứt khoát im lặng, chờ Giang Trần ra đề mục.

Hắn tin chắc rằng, chỉ cần là so khống hỏa, hắn vẫn có hy vọng lật ngược thế cờ.

Giang Trần lại không chút hoang mang, thản nhiên nói:

- Ta ở đây chuẩn bị hai đan đỉnh tiêu chuẩn, tính chất hoàn toàn giống nhau như đúc. Trước hết mời mọi người nhìn qua một chút. Chúng ta cùng dùng thủ đoạn khống hỏa, xem xem ai có thể hoàn thành làm nóng dược đỉnh trước, làm cho đan đỉnh sinh ra cộng minh, sao nào?

Đây là phương pháp tỷ thí khống hỏa bình thường.

Nhưng mà Thạch Huyền lại do dự, đây là đan đỉnh Giang Trần đưa ra, tự nhiên hắn có chút lo lắng, lo lắng đan đỉnh này nguy cơ ăn gian.

Hắn lập tức nói:

- Ta cảm thấy không cần phải dùng hai đan đỉnh, chỉ dùng một đỉnh là được rồi. Hơn nữa đỉnh kia phải dùng đan đỉnh của thế lực trung lập. Như vậy mới công bằng nhất.

Mọi người nghe lời này của Thạch Huyền đều lắc đầu im lặng, đây còn là Thạch Huyền không ai bì nổi lúc trước sao? Đây là Thạch Huyền kiêu ngạo không thể nói lý kia sao?

Tại sao đột nhiên trở nên tính toán chi ly như vậy? Chân tay co cóng, lại quan tâm tới tiểu tiết như vậy?

Nhưng mà mọi người cẩn thận ngẫm lại cũng hiểu rõ. Dùng tình cảnh trước mắt của Thạch Huyền này, nếu như một khi tiểu tiết xuất hiện chuyện sơ sẩy, chỉ sợ sẽ thua còn thảm hại hơn.

Ngược lại, người trẻ tuổi của Vĩnh Hằng thánh địa lại hào phóng vô cùng.

- Thạch Huyền, ta là chủ theo khách. Dùng một đỉnh thì một đỉnh, ta không có ý kiến. Không biết vị bằng hữu đan đạo này nguyện ý cống hiến đan đỉnh một chúT?

Vì xem náo nhiệt, những cự đầu đan đạo của thập đại thần quốc tự nhiên cũng không keo kiệt, nhao nhao tỏ vẻ, nguyện ý hiến ra đan đỉnh bản thân.

Song phương trải qua chọn lựa nhất trí mới chọn ra một đan đỉnh, lại là đan đỉnh tới từ Đa Văn thần quốc. Bởi vì Đa Văn thần quốc đối với Bách Hoa thần quốc và Vĩnh Hằng thần quốc cũng không có nhiều giao tình.

Đa Văn thần quốc xuất ra đan đỉnh, đây hoàn toàn là bên trung lập đưa ra. Tuyệt đối không tồn tại bất kỳ sự thiên vị nào, cũng không có khả năng trợ giúp ăn gian.

Huống chi đan đỉnh này cũng được song phương nghiệm chứng, cộng đồng thông qua, như vậy mới có thể được trưng dụng.

Giang Trần và Thạch Huyền đều nhìn qua, đan đỉnh này quả thực không có vấn đề gì.