Độc Tôn Tam Giới

Chương 2763: Không ngờ lại là nàng (1)

Cho tới hôm nay, mặc dù nàng biết rõ hoàng đế Lam Yên đảo vực dụng tâm kín đáo, nhưng mà nàng cũng không có bao nhiêu cảm giác chán ghét với hoàng đế Lam Yên đảo vực.

Dù sao, trước đó quả thực nàng đã được hoàng thất cứu, cũng nhận rất nhiều ân huệ của hoàng thất.

Lăng Bích Nhi không phải là người vong ân phụ nghĩa, loại chuyện như trở mặt, nàng làm không được.

Cho nên tuy rằng hiện tại nàng cực kỳ mâu thuẫn, nhưng chuyện chiêu thân này cũng không có làm cho nàng hận hoàng thất Lam Yên đảo vực.

Cuối cùng Lăng Bích Nhi vẫn là người thôn tuệ, sau khi tỉnh táo lại, nàng bắt đầu suy nghĩ đối sách.

Cổ công công nói kỳ thực cũng có vài phần đạo lý.

Nếu như hiện tại cứng rắn với hoàng thất Lam Yên đảo vực, làm cho hoàng thất không có chỗ hạ đài. Đối với nàng mà nói tuyệt đối không có chỗ tốt nào.

Vô luận thế nào, lần chiêu thân này mình phải phối hợp với hoàng thất một chút.

Về phần cuối cùng vạn nhất chiêu thân ra, nàng sẽ dùng cái chết không tuân theo. Chống cự một hồi, nếu như là tu sĩ Thập đại thần quốc là kẻ chiến thắng cuối cùng, dùng phong độ của bọn họ, chẳng lẽ còn bức bách nàng hay sao?

Nếu như thực sự tới bước kia, Lăng Bích Nhi cho dù chết cũng không thỏa hiệp.

Sau khi suy nghĩ như vậy, Lăng Bích Nhi cũng có chủ ý của mình.

Nàng quyết định, vẫn là đi một bước nhìn một bước. Hành sự tùy theo hoàn cảnh, tình hình hiện tại, nàng đã ở trong chiếc lồng. Điều nên làm là chờ đợi cơ hội, mà không phải là hành động mất đi lý trí.

Dù sao, trải qua việc tông môn bị nghiền nát, bị người đuổi giết, lang thang giang hồ, tâm cảnh của Lăng Bích Nhi đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Quan trọng nhất là trong lòng nàng vẫn còn có một tín niệm.

Tín niệm này chống đỡ nàng, không làm cho nàng lựa chọn hành động ngọc đá cùng tan.

Tín niệm này tự nhiên tới từ cương vực nhân loại, đến từ Vạn Tượng Cương Vực. Đến từ chính Đan Kiền Cung, đến từ phụ thân, đến từ muội muội. Đương nhiên còn tới từ sư đệ đã mười năm không gặp nhưng dáng vẻ, nụ cười và giọng nói của hắn vẫn in hằn trong đầu nàng.

Sư đệ đã từng đồng sinh cộng tử với nàng trong Vạn Tượng cực cảnh, đã từng cứu phụ thân nàng.

Đã nhiều năm như vậy không biết kiếp nạn của Đan Kiền Cung đã chấm dứt hay chưa? Những người mà nàng lo lắng còn có ở đó hay không?

Lăng Bích Nhi không có đáp án, nhưng mà nàng lại muốn trở về tìm đáp án.

Những năm qua nàng ở Lam Yên đảo vực nhận được vô số tài nguyên, võ đạo đột nhiên tăng mạnh, một thân tu vi đạt tới Đế cảnh sơ giia.


Tu vi này có lẽ trong đám người trẻ tuổi của Vạn Uyên đảo, vẫn không đủ xuất chúng. Thế nhưng mà cất bước của nàng so với thiên tài Vạn Uyên đảo còn muộn hơn.

Trong những năm ngắn ngủi này, từ Thánh Cảnh đột phá tới Đế cảnh, đối với Lăng Bích Nhi mà nói, tuyệt đối là một hành trình như kỳ tishc.

Tuy rằng tu vi của nàng hiện tại chưa đủ quét ngang cương vực nhân loại. Thế nhưng mà ở sâu trong lòng Lăng Bích Nhi lại cực kỳ chờ mong. Chờ mong mình tới Đế cảnh đỉnh phong, thậm chí tiến vào cảnh giới chuẩn Thiên VỊ.

Đến lúc đó vô luận thế nào cũng phải trở lại cương vực nhân loại.

Báo thù đương nhiên Lăng Bích Nhi vô cùng chờ mong. Thế nhưng mà nàng càng chờ mong tìm về những người mà nàng vô cùng quan tâm kia.

...

- Huynh đệ, một hơi ăn uống cũng không mập ngay lên được. Hôm nay ngươi đừng tu luyện nữa, đi theo ta đánh lôi đài a.

Ngày hôm nay rốt cuộc Yến Thanh Tang cũng kích động tìm Giang Trần nói.

- Ngươi rốt cuộc cũng định ra tay?

- Nói nhảm, cũng đã qua hai mươi ngày, nếu như không ra tay thì muộn rồi. Ta nghe nói, hiện tại người hoàn thành mười trận thắng liên tiếp chí ít đã có một hai trăm.

- Ta không đi được không?

Giang Trần cười khổ.

- Không được.

Yến Thanh Tang không chút do dự nói.

- Hôm nay ngươi phải đi.

Giang Trần bất đắc dĩ, đành phải đi cùng hắn một chuyến. Những ngày qua, hắn luôn tu luyện, quả thực cũng có chút buồn tẻ. Vừa vặn cũng nên mượn cơ hội này giải sầu.

Lại nói, công chúa của Lam Yên đảo vực kia vẫn là một mối mơ hồ, mỗi ngày đều nghe thấy Yến Thanh Tang này nói, lỗ tai của Giang Trần cơ hồ đã đặc lại thành một cái kén.

Hôm nay vị công chúa thần bí này rốt cuộc cũng lộ diện. Ngay cả Giang Trần cũng có chút tò mò, rốt cuộc vị công chúa này khuynh thành khuynh quốc tới cỡ nào, là rụt rè cho nên không chịu lộ diện hay sao?

Vừa đi ra cửa, sau lưng lại vang lên một đạo thanh âm thanh tú:

- Thanh Tang đường ca, nghe nói hôm nay ngươi muốn lên lôi đài. Hoàng Nhi có thể đi tham gia náo nhiệt hay không?


Giang Trần nghe thấy thanh âm của Hoàng Nhi, sững sờ không thôi.

Yến Thanh Tang cũng cười hắc hắc, cùng quay đầu lại, đồng thời ngẩn ngơ.

Hôm nay Hoàng Nhi không ngờ lại đổi một thân nam trang. Không ngờ Hoàng Nhi lại giả trang nam. Trên mặt khí khái hào hùng, khiến cho người ta không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.

Chỉ là dung mạo của Hoàng Nhi như vậy, cũng quá mức tuấn mỹ.

- Sao nào? Ta không thể đi hay sao?

Hoàng Nhi nhìn qua Yến Thanh Tang.

- Ách, Hoàng Nhi, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi luận võ chiêu thân hay sao? Lại cải trang thành bộ dáng này?

- Nếu như ta đi, còn có chuyện của ngươi không?

Hoàng Nhi nhẹ nhàng cười nói.

Yến Thanh Tang nghĩ một hồi, nhún nhún vai nói:

- Tộc lão đã không có ý kiến, ta tự nhiên không có ý kiến. Đi thôi.

Nói xong Yến Thanh Tang liếc nhìn Giang Trần, hiển nhiên ý bảo hắn không nên tán tỉnh Hoàng Nhi.

Đối với sự cảnh giác của Yến Thanh Tang, Giang Trần có chút im lặng, cũng không nói gì. Hắn biết rõ sau lưng Hoàng Nhi có mấy ánh mắt kín đảo, thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm vào nàng.

Lúc này cũng không tiện biểu lộ cái gì.

Mấy người cùng nhau đi, đi vào khu lôi đài, Giang Trần mới biết được, khu lôi đài này lại có quy tắc mới. Trước đó những võ giả chưa từng xuất hiện phải thắng mười trận liên tiếp ở khu lôi đài diễn ra thi đấu vòng loại.

Sau khi hoàn thành mười trận thắng liên tiếp mới có tư cách tiến vào khu bán kết.

Mà khu bán kết, mới có tư cách lọt vào tầm mắt của công chúa.

Đối với loại thiên tài cấp bậc Thập đại thần quốc như Yến Thanh Tang mà nói. Thi đấu ở khu vòng loại này, hoàn thành mười trận thắng liên tiếp vấn đề không lớn. Buổi sáng vừa mới trôi qua một thời thần, hắn đã hoàn thành năm trận thắng liên tiếp.

Mà lúc này lôi đài tạm thời dừng lại. Cả bốn phía lôi đài, nhân số tăng lên rất nhiều. Không bao lâu sao, ở khu vực đài cao, hoàng thất Lam Yên đảo vực xuất hiện.

Trong đó có một người thân vương trung niên giơ hai tay lên, ý bảo mọi người im lặng. Nghe hắn nói vài lời.

Trong lúc nhất thời đám người ầm ĩ này thoáng cái yên tĩnh lại.

- Là công chúa sắp xuất hiện sao?

Những người có mặt ở hiện trường hơn phân nửa là vì công chúa mà tới. Không ngừng hô hào, đợi nhiều ngày như vậy rốt cuộc cũng chờ tới lúc công chúa thể hiện thái độ rồi sao?

Trên mặt mọi người đều tràn ngập cảm giác chờ mong.

Lúc này Yến Thanh Tang cũng nhảy xuống lôi đài, đứng chung với Giang Trần một chỗ, nháy mắt ra hiệu với Giang Trần:

- Công chúa sắp đi ra.