Độc Tôn Tam Giới

Chương 1039: Trận pháp trêu đùa 1

Trong khi nói chuyện, Tào Tấn triển khai pháp nhãn, bắt đầu điều tra bốn phía.

Hiển nhiên Tào Tấn cũng đã tu luyện qua Đồng thuật cười đại, trong đôi mắt có một đạo ánh sáng màu tím nhàn nhạt có uy áp kinh người tràn ra, không ngừng khuếch tán ra phía bên ngoài.

Mà Ngô mập mạp thì vô cùng phối hợp bắt đầu bố trí các thứ.

Chỉ là đột nhiên sắc mặt Ngô mập mạp biến đổi.

Lại nhìn bốn phía, hai người phát hiện ra, dưới chân, trước mặt, những địa phương mà trong tầm mắt hai người có thể nhìn thấy không ngờ lại là cát vàng đầy trời.

Tại sao lại như vậy?

Hai mắt Tào Tấn rung động một chút, thấp giọng hỏi:

- Lại là trận pháp sao?

Ngô mập mạp gật đầu, sắc mặt có chút áp lực nói:

- Thực sự là trận pháp, hơn nữa lại là trận pháp cực kỳ cao minh. Tào sư huynh, ta cảm giác chúng ta đã gây hấn với người trong Huyễn Ba sơn này. Trình độ của trận pháp này không phải là thứ mà người trong Vạn Tượng Cương Vực có thể bày ra được.

Lời này cũng khiến cho Tào Tấn sững sờ, hắn nói:

- Người trong Huyễn Ba sơn? Nơi này nào có người nào khác? Neuesn hư nơi này có người thì tất cả các tông môn trong Vạn Tượng Cương Vực còn dám đi vào sao?

Ngô mập mạp cũng không hiểu nổi:

- Ta cũng không biết tại sao ta có cảm giác trận pháp này vô cùng cao minh, thậm chí so với Cửu Dương Thiên Tông ta cũng không kém.

Tào Tấn cười lạnh nói:

- Huyễn Ba trận kia chúng ta cũng có thể phá vỡ ra một cái khe hở. Đây chính là một trận pháp nho nhỏ, có thể làm khó ta và ngươi hay sao?

Ngô mập mạp gật đầu nói:

- Lại dùng Liệt Trận thuật đi.

Liệt Trận thuật này chính là thần thông hi hữu. Cả Cửu Dương Thiên Tông ngay cả loại cao thủ như Tào Tấn cũng không biết. Cũng may vận khí của Ngô mập mạp vô cùng tốt, không biết đào từ nơi nào ra môn thần thông thượng cổ này.

Trong lúc hai người đang muốn bạo phát thì đột nhiên...


Trước mặt bọn họ có mấy mũi tên bắn tới.

Tào Tấn nhìn thấy mấy mũi tên này bắn tới không giận mà cười cười, tay áo khẽ phất một cái, nhanh chóng cuốn bốn mũi tên này vào trong tay.

Khóe miệng nhếch lên, trên mặt Tào Tấn lại xuất hiện vẻ thong dong, tự tin vốn có, hắn nói:

- Ngô sư đệ, ngươi thi triển Liệt Trận thuật, ta lược trận cho ngươi.

Hai người phân công rõ ràng.

- Vâng.

Ngô mập mạp không dám chậm trễ, một đạo phù văn từ trong tay hắn khuếch tán ra, trong quang mang, Ngô mập mạp tập trung rồi bổ một cái về phía trận pháp gần đó.

Sau một khắc...

Cảnh tượng trước mắt hai người bỗng nhiên biến đổi, cát vàng cuồn cuộn trước mắt hóa thành hư vô mà chuyển thành một biển lửa mênh mông, hai người phát hiện ra bản thân mình đang ở trong một đám nham thạch nóng bỏng vô biên.

Bên trong nham thạch nóng bỏng không ngừng có từng đạo hỏa long phóng ra, sóng nhiệt nóng bỏng như muốn thiêu đốt người ta khiến cho hô hấp hai người trở nên dồn dập.

- Tại sao lại có thể như vậy?

Tào Tấn nhướng mày.

Ngô mập mạp cảm thấy vô cùng phiền muộn nói:

- Tào sư huynh, đây là hoạt trận, không phải là tử trận bên ngoài Huyễn Ba sơn, nếu như là tử trận, Liệt Trận thuật có tác dụng vô cùng lớn. Nhưng đây lại là họa trận có người thao túng, tùy thời biến trận, không có chút nắm chắc a.

Đối với trận pháp mà nói, hoạt trận vĩnh viễn so với tử trận có lực uy hiếp hơn, đây là đạo lý muôn thuở.

Chuyện xấu trong hoạt trận nhiều hơn, tùy thời có thể biến trận. Không ngừng biến trận khiến cho người ta căn bản không thấy rõ biên giới của trận pháp, khi đó làm sao có thể thi triển Liệt Trận thuật.

Tào Tấn tuy rằng không phải tông sư trận pháp, thế nhưng loại đạo lý này hắn lại hiểu. Hắn biết việc này không trách được Ngô mập mạp.

Hơn nữa hiện tại cũng không phải là lúc trách cứ đồng bạn.

Hắn lập tức gật đầu:

- Không cần nản lòng, chậm rãi tìm kiếm. Đối thủ không ngừng sử dụng trận pháp, chứng minh thực lực của hắn không bằng ta và ngươi. Mấy mũi tên vừa rồi cũng nói rõ điểm này.


- Tào sư huynh, ngươi yên tâm đi, trận pháp này tuy rằng mạnh, thế nhưng ta nhất định sẽ tìm ra biên giới của trận pháp. Chỉ cần để ta tìm ra quy luật của trận pháp thì cuối cùng ta cũng sẽ có biện pháp phá vỡ ra một khoảng không. Trừ phi trận pháp này có gia trì đặc thù, không có cách nào thi triển Liệt Trận thuật.

- Ngươi cẩn thận, ta lược trận cho ngươi, không cần lo lắng trận pháp này sẽ công kích ngươi.

Tào Tấn biết rõ trên phương diện trận pháp nhất đạo mình còn xa không bằng Ngô mập mạp, tự nhiên sẽ không tự mình chủ trương. Tuy rằng hắn không biết đạo phá trận, thế nhưng chuyện bảo vệ Ngô mập mạp không bị công kích lại vô cùng dễ dàng.

Trên thực tế Tào Tấn cảm thấy dùng uy lực của trận pháp này, coi như hắn không chống cự, nếu như cứ mạnh mẽ xông ra mà nói, cũng không sợ.

Nhưng mà Ngô mập mạp chỉ là cường giả Địa Thánh Cảnh, uy lực của trận pháp này không tổn thương được Tào Tấn, thế nhưng lại đủ giết chết Ngô mập mạp.

Tuy rằng giao tình của Tào Tấn với Ngô mập mạp không tính thâm hậu, nhưng thời điểm này Tào Tấn cũng không muốn lại có thêm một đồng bạn của mình bị chết.

Nếu như lại chết một đồng bạn mà nói, Tào Tấn hắn sẽ đơn độc. Tuy rằng hắn không sợ, thế nhưng trên phương diện tâm lý khó tránh khỏi bị ảnh hưởng.

Nhất là đối thủ ẩn nấp này lại am hiểu trận pháp chi đạo. Giá trị sự tồn tại của Ngô mập mạp vô cùng rõ ràng.

Trên phương diện trận pháp nhất đạo Ngô mập mạp có thiên phú kinh người. Rất nhanh lại lần nữa tìm thấy biên giới của trận pháp.

- Tào sư huynh... bên này...

Ngô mập mạp lần nữa thi triển Liệt trận thuật, miệng quát nhẹ một tiếng:

- Phá cho ta.

Ba chữ vừa mới nói ra, trận pháp kia đột nhiên lại biến đổi.

Sau đó cảnh tượng trước mắt hai người lần nữa biến đổi, lại là cảnh tượng một thế giới băng tuyết. Ngàn dặm bị đóng băng, tuyết bay vạn dặm, hai người đột nhiên xuất hiện trong một thế giới băng tuyết.

- Con mẹ nó.

Ngô mập mạp không nhịn được mà mắng to một tiếng, thật vất vả mới tìm được biên giới trận pháp, hắn đang muốn phá trận thì đối phương lại biến trận.

- Tào sư huynh, đối phương đang cố ý trêu đùa chúng ta.

Ngô mập mạp tức giận nói, tuy rằng tu vi cùng với sự trầm ổn của hắn khá cao, thế nhưng liên tục bị đùa giỡn như vậy cũng nhịn không được có chút bực bội.

Ngược lại Tào Tấn chỉ lạnh lùng nói:

- Bĩnh tĩnh, hắn càng như vậy thì càng chứng minh hắn sợ chúng ta.

Ngô mập mạp nghĩ một lát, cảm thấy lời này vô cùng có đạo lý, hắn lập tức gật đầu nói:

- Ta lại nghiên cứu một chút về trận pháp vừa mới biến chuyển này.

Hắn đang muốn bước đi thì bỗng nhiên thế giới bị đóng băng ngàn dặm thoáng cái có vô số khối băng lơ lửng, hóa thành băng tùy phô thiên cái địa ầm ầm bắn về phía hai người.

Tào Tấn cười lạnh một tiếng, tay không ngừng khua, tạo thành một vòng phòng ngự hình tròn, nhanh chóng bao phủ bản thân hắn và Ngô mập mạp vào bên trong.

Phốc phốc phốc phốc.

Vô số băng trùy đâm vào trong vòng phòng ngự, chỉ đâm sâm được vào một thước rồi rốt cục không có cách nào tiến vào thêm được nữa.