Quý Thần Quang sở dĩ thích ‘Mỹ Thực Lâu’ là vì nơi này có rất nhiều món ngọt của các nơi khác nhau, từ Tây Âu đến Nam Á, món nào cũng có. Đủ loại làm cho cậu nhìn đến hoa cả mắt, đến đây vài lần, Quý Thần Quang liền yêu thích nơi này. Bất quá ngày thường họ vẫn là rất ít đến, bởi vì giá cả của ‘Mỹ Thực Lâu’ thật sự là có điểm cao! Tuy rằng anh hai không nói gì nhưng Quý Thần Quang vẫn cảm thấy nếu không có việc gì thì không nên đến đây, quá mức xa xỉ!
Quý Tiêu Dương nghe câu nói của Ngô Tĩnh, tự nhiên nghe ra ẩn ý bên trong. Đôi mắt đen như mực sâu thêm vài phần, nụ cười thương mại nơi khóe miệng cũng mất đi một tia độ ấm cuối cùng. Tầm mắt khẽ nhìn thoáng qua Ngô Tĩnh bên cạnh liền quay đầu đem ánh mắt dừng ở trên người Quý Thần Quang, đưa thực đơn tới trước mặt cậu “Thần Thần, em thích ăn cái gì?” Mở thực đơn đến phần đồ ngọt để cho Quý Thần Quang cẩn thận lựa chọn trước.
Cảm giác được ánh mắt kia của Quý Tiêu Dương lướt qua, trong lòng Ngô Tĩnh nhất thời ‘lộp bộp’ một chút. Ẩn ý trong lời nói cảu cô giống như đã chọc giận Tiêu Dương! Thật là, đã nhịn nhiều như vậy, thế nào đến cuối cùng vẫn không quản được cái miệng này…… Chết tiệt, Quý Thần Quang này, sao đến đâu cũng gặp nó! Ông nội không phải đã nói bữa ăn này là vì cô và Tiêu Dương sao? Đáng giận…… không biết hiện tại Tiêu Dương nghĩ thế nào về mình! Ngô Tĩnh vụng trộm nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Này không xem thì thôi, vừa xem thì đúng là lửa giận công tâm!
Nhìn Quý Thần Quang chuyên tâm lựa chọn món ngọt, khóe miệng mang nụ cười thương mại của Quý Tiêu Dương không tự giác liền biến thành cười ôn nhu, đạm mạc nơi đáy mắt cũng lưu chuyển vầng sáng sủng mịch! Thẳng tấp đâm vào mắt Ngô Tĩnh…… Này khác biệt quá lớn…… Đột nhiên Ngô Tĩnh cảm giác được trái tim mình truyền đến sự đau đớn, đôi mắt mang theo ý cười giả tạo cũng trở nên ẩm ướt. Tầm mắt dừng trên người Quý Tiêu Dương mang chút bối rối dời đi!
“Đu đủ hầm nấm tuyết và hạnh nhân, quả hạch đào nấu gạo nếp đen, tổ yên hầm nước mơ, dương chi cam lộ, thịt khô tẩm mật ong. Ưm, đủ rồi!” Quý Thần Quang cũng mặc kệ ánh mắt của những người khác vẫn tự nhiên gọi những món mình thích ăn.
“Đã đủ rồi? Muốn gọi thêm vài món điểm tâm nữa không?” Nhìn Thần Thần gọi không nhiều lắm, Quý Tiêu Dương có chút ngạc nhiên!
Quý Thần Quang lắc đầu, đưa thực đơn cho người phục vụ ở bên cạnh “Như vậy thôi, cảm ơn!” Có ba mẹ ở đây, cậu căn bản là sẽ ăn không hết mấy món kia, gọi nữa cũng chỉ lãng phí!
“Được. Xin hãy đợi một lát, lập tức sẽ đưa tới!” Người phục vụ ghi các món ăn, gật gật đầu rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng.
“Bắt đầu ăn cơm đi!” Quý phụ cười nói một tiếng, ánh mắt có chút nén giận nhìn về phía Quý Tiêu Dương và Quý Thần Quang. Vừa rồi động tác của hai đứa nó thật sự là quá mức thân thiết một chút. Còn có Tiêu Dương rốt cuộc là muốn làm gì? Trước mặt bọn họ thì lộ ra nụ cười thương mại lễ phép, khi nói chuyện cùng Thần Quang thì lại cười ôn nhu sủng nịch. Loại thái độ này hẳn là dùng để đối đãi với Tĩnh Tĩnh mới đúng chứ? Có phải hay không hôm nay đầu óc Tiêu Dương không được tỉnh táo lắm?
“Tĩnh Tĩnh, nghe nói cháu thích ăn thức ăn có vị cay và chua? Nào, nếm thử món đầu cá chua cay này xem có thích không?” Quý phụ nhìn cháu trai không chịu thua kém ai của mình, chỉ có thể tự mình ra mặt để Ngô Tĩnh không đến mức bị xấu hổ bỏ quên ở một bên!
“Cám ơn ông nội Quý!” Ngô Tĩnh tao nhã gắp một miếng cá bỏ vào miệng, tao nhã nhai nuốt, cách vài giây sau mới nhìn về phía Quý phụ “Con rất thích ạ!”
“Thích ăn là tốt rồi. Tiêu Dương cũng thích ăn!” Quý phụ làm như lơ đãng nói một câu rồi sau đó liền dời tầm mắt nhìn về phía bàn ăn.
Gương mặt trắng nõn của Ngô Tĩnh hiện một tầng ửng đỏ “Tiêu Dương, món cá này ngon lắm, nếm thử một chút xem sao?” Nghiêng đầu nhìn về phía Quý Tiêu Dương bên cạnh, nhãn tình e lệ vội hiện lên! Đem cả người nàng tăng thêm vài phần cảm giác quyến rũ!
“Cám ơn!” Quý Tiêu Dương thản nhiên nói một câu. Hắn cũng biết việc này không thể làm quá mức. Quan hệ làm ăn của Ngô gia cùng Quý gia bọn họ là phi thường sâu! Nếu trở mặt với Ngô gia, việc làm ăn của Quý gia sẽ mất đến ba mươi phần trăm, thậm chí còn nhiều hơn. Hiện tại chưa đến lúc, phải để cho hắn có thời gian để đem trọng điểm làm ăn của mình dời đi! Mà đây còn là một quá trình khổng lồ, quan trọng nhất là không được để Ngô gia cảm giác được điều gì cả. Cũng không thể để cho người trong gia tộc phát hiện, bằng không khẳng định sẽ bị ngăn cản, làm không tốt sẽ để liên lụy đến Thần Thần. Đây là chuyện mà hắn không hy vọng nhìn thấy nhất!
“Nếm thử một chút đi! Em vừa mới ăn thử một miếng, hiện tại trong miệng vẫn còn thoang thoảng hương vị!” Thấy Quý Tiêu Dương nhìn thẳng vào mình, Ngô Tĩnh nhanh chóng vươn đôi đũa gắp một miếng cá đặt vào trong bát Quý Tiêu Dương! Ánh mắt hàm chứa sự xấu hổ nhìn về phía Quý Tiêu Dương!
“Không cần đâu. Tôi có thể tự gắp!” Không dấu vết đem khoảng cách của mình kéo ra xa một chút.
“Ha ha, thật sự là con gái lớn rồi không thể giữ nữa a! Thế nào mà vừa mới gặp mặt ánh mắt liền ẩn đưa tình như thế! Còn gắp đồ ăn cho nữa, ngay cả lão già như ta đây còn chưa có được hưởng đãi ngộ như vậy!” Ngô phụ một bên nhìn hai người trao đổi, ý cười trên mặt càng thêm sâu. Thật không nghĩ tới, đứa cháu gái cao ngạo khinh địch của mình lại bại bởi Quý Tiêu Dương! Nếu Tiêu Dương kết hôn với Tĩnh Tĩnh thì quan hệ hai nhà càng thêm tiến một bước!
“Ông nội!” Ngô Tĩnh thẹn thùng cúi đầu.
“Tĩnh Tĩnh, bộ dáng thẹn thùng so với hoa còn đẹp hơn! Tiêu Dương của chúng ta có thể lấy được cháu là phúc khí từ đời trước!” Lục Dao ngẩng đầu nhìn về phía Ngô Tĩnh, trong mắt mang theo ý cười thâm thúy. Nếu Tiêu Dương thật sự cùng Tĩnh Tĩnh kết hôn, như vậy thế lực của gia tộc sẽ càng thêm cường đại rồi. Cô cũng có thể có thêm nhiều cơ hội diễn hơn. Lễ trao giải diễn viên ba năm sau cô nhất định sẽ thắng. Tô Dật, Sở Phong, các người cứ chờ đấy! Tôi nhất định sẽ phá tan tất cả những gĩ mà các người có