“Thần Thần, suy nghĩ cái gì vậy?” Quý Tiêu Dương vươn tay nhẹ nhéo hai má Quý Thần Quang.
“Không có gì!” Quý Thần Quang lấy lại tinh thần, ngẩng đầu cười với Quý Tiêu Dương “Anh hai, em đói bụng!” Nói xong liền mở miệng. Rõ ràng là đang chờ Quý Tiêu Dương đút cho.
Ngô Tĩnh ngồi một bên, trên mặt thoáng hiện vẻ trợn mắt há mồm. Nhìn động tác gắp đồ ăn của Quý Tiêu Dương, trên mặt là nụ cười ôn nhu, động tác lưu loát trôi chảy lại không thiếu sự tự nhiên tao nhã…… Quý Tiêu Dương cư nhiên thật sự đút cơm cho Quý Thần Quang…… Nhìn động tác của hắn thuần thục như vậy, rất tự nhiên! Có thể thực rõ ràng nhìn được đây là do thời gian dài tích lũy mà ra. Nói cách khác, Quý Tiêu Dương bình thường cũng đút cơm cho Quý Thần Quang?…… Này tính là cái gì, cô lớn như vậy, cho tới bây giờ vẫn chưa thấy qua cha mẹ đút cơm cho con ăn! Tình cảm anh em nhà này cư nhiên thân thiết đến vậy…… Có phải hay không có chút quái dị?
“Ân. Ăn ngon!” Quý Thần Quang cắn một miếng, trên mặt là nụ cười thỏa mãn.
“Ăn ngon vậy thì ăn nhiều một chút! Xem có thể hay không có thêm một chút thịt! Thần Thần lúc còn nhỏ béo hơn!” Nhẹ nhàng cầm lấy cánh tay Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương cười khẽ nói một tiếng.
“Có anh hai đút, Thần Thần có thể ăn rất nhiều!” Từng miếng từng miếng ăn cơm Quý Tiêu Dương đút cho. Quý Thần Quang nuốt xong rồi sẽ dùng thanh âm không lớn không nhỏ mà thỏa mãn nói một câu.
“Tiêu Dương, em có việc. Em phải đi trước đây!” Nhìn hai anh em trước mặt đem cô trở thành người vô hình. Ngô Tĩnh càng nhìn càng tức, tươi cười trên mặt đã không duy trì được nữa, cuối cùng vẫn là nhịn không được đứng lên, thản nhiên nói một câu. Cũng không chờ Quý Tiêu Dương trả lời, cầm theo túi sách liền xoay người rời khỏi phòng.
“Anh hai, em còn muốn!” Quý Thần Quang nuốt hết cơm lại lớn tiếng nói một câu. Khóe mắt vụng trộm nhìn về phía Ngô Tĩnh đang chuẩn bị mở cửa phòng. Có thể thực rõ ràng phát hiện ra thân thể cậu cứng ngắc. Khóe miệng không tự giác liền xuất hiện nụ cười.
“Thần Thần cao hứng sao?” Quý Tiêu Dương buông bát, ánh mắt mang theo nét cười trêu tức nhìn Quý Thần Quang trong lòng.
“Cao hứng!” Hai lúm đồng tiền nhỏ trên má cũng xuất hiện, cười thực sáng lạn!
“Thần Thần, em thật là đứa nhỏ nghịch ngợm!” Bất đắc dĩ cười cười, Quý Tiêu Dương vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt Quý Thần Quang.
Quý Thần Quang đang cười cong cả mắt đột nhiên mắt trọn to “Anh hai, anh biết sao?” Thanh âm mang theo kinh ngạc cùng chột dạ! Ánh mắt có điểm né tránh. Anh hai, có thể hai không trách cậu?……
“Như thế nào có khả năng không biết. Đều rõ ràng như vậy.” Cúi đầu hôn nhẹ lên hai má Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương cũng không nói gì nữa. Mỗi khi nhìn thấy Thần Thần dùng loại thủ đoạn nhỏ bé ngốc ngốc đuổi đi những nữ sinh vây quanh người hắn, trong lòng hắn lại dâng lên một cỗ cảm xúc cao hứng cùng thỏa mãn không nói nên lời! Cho nên, mỗi lần như vậy hắn đều lẳng lặng ở một bên nhìn, làm bộ cái gì cũng không biết. Thần Thần của hắn rất khả ái. Thật sự là một đứa nhỏ nghịch ngợm gian manh nhưng lại làm cho hắn yêu thích không muốn buông tay……
“Kia……” Đôi mắt to tròn lộ ra quang mang sợ hãi nhìn về phía Quý Tiêu Dương “Anh hai sẽ trách Thần Thần sao……?”
“Em nói xem!” Dùng mũi cọ cọ hai má Quý Thần Quang, nói nhỏ bên tai cậu, thanh âm Quý Tiêu Dương thực ôn nhu “Tiểu quỷ!” Hẳn là do quá gần, khi nói chuyện môi Quý Tiêu Dương đụng phải tai Quý Thần Quang. Xúc cảm mềm mềm nộn nộn làm lòng Quý Tiêu Dương sinh ra một loại cảm giác kỳ quái. Ma xui quỷ khiến, Quý Tiêu Dương vươn đầu lưỡi của mình nhẹ ɭϊếʍƈ lên tai Quý Thần Quang.
“Anh hai!” Có chút không biết làm sao ngẩng đầu nhìn về phía Quý Tiêu Dương. Quý Thần Quang đột nhiên bị hắn ɭϊếʍƈ như vậy, thân thể không tự giác liền run lên! Cảm giác theo đáy lòng trào ra thực kỳ lạ, có chút tê dại…… Thật thoải mái…… Cảm giác nơi bị anh hai ɭϊếʍƈ qua đang dần dần nóng lên…… Cảm giác tay chân đều nhũn ra, không biết nên để chỗ nào mới tốt. Cảm giác thực kỳ lạ, bất quá cậu giống như thực thích……
“Thần Thần thích không?” Nhìn bộ dáng khả ái của Thần Thần trong lòng, cười đến ngay cả hai lúm đồng tiền nhỏ đều hiện ra, Quý Tiêu Dương liền khẳng định Thần Thần của hắn thích hành động vừa rồi của hắn.
“Thích!” Gật đầu thật mạnh. Đôi mắt to tròn nhìn về phía Quý Tiêu Dương lòe lòe sáng “Một lần nữa đi! Anh hai!” Tự động đem lỗ tai của mình đến gần môi Quý Tiêu Dương. Trên mặt tràn đầy biểu tình chờ mong. Trong mắt lóe lên ánh nước nhuận nhuận.
Quý Tiêu Dương cảm giác được thân thể mình lại xuất hiện loại cảm giác nóng rực…… Tay không tự giác ôm Quý Thần Quang trong lòng chặt hơn. Cúi đầu khẽ ɭϊếʍƈ một chút lên tai cậu. Cảm giác được thân thể Thần Thần nhẹ run lên một chút, biểu tình trên mặt Thần Thần xuất hiện một loại thần sắc mê ly, đôi mắt như bịt kín một tầng hơi nước mỏng. Nhìn thấy vậy, trong lòng hắn liền ngứa ngáy, giống như có cái gì đó ở bên trong đang muốn thoát ra……
Ma xui quỷ khiến, Quý Tiêu Dương ɭϊếʍƈ một chút lên tai Quý Thần Quang xong cũng không có buông ra, cũng không ngẩng đầu mà là tạm dừng vài giây, sau đó lại làn nữa mở miệng, khóe léo ngậm toàn bộ tai của Quý Thần Quang vào miệng, nhẹ nhàng ʍút̼ một cái……
“Anh, anh hai!” Quý Thần Quang run mạnh, thân thể bắt đầu có chút từ chối!
Phát hiện sự sợ hãi của Thần Thần, Quý Tiêu Dương lúc này mới lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn Thần Thần trong lòng “Thần Thần không thích sao?” Có điểm mất mát, Hắn rất thích thân thiết với Thần Thần như vậy!
“Không, không có!” Thanh âm có điểm run run. Quý Thần Quang ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương “Thực kỳ lạ!” Chớp chớp mắt, cậu không biết nên hình dung cái cảm giác này như thế nào. Thực tò mò…… Cảm giác trong cơ thể giống như đột nhiên có cái gì đó như muốn trào lên! Cái loại cảm giác này quá mãnh liệt…… Cậu không phản ứng lại được. Nên có điểm sợ hãi……
Kỳ lạ?…… Quý Tiêu Dương sửng sốt một chút. Có cái gì kỳ lạ…… “Thần Thần thích không?: Hắn nhưng thật ra thực thích thân thiết như vậy với Thần Thần! Cảm giác hắn cùng Thần Thần trong lúc đó càng ngày càng gần nhau!
Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương cười. Cảm giác anh hai giống như đặc biệt vui vẻ! Anh hai thích hôn nhẹ như vậy sao?…… Tuy rằng cậu có điểm không thích ứng được nhưng anh hai thích là tốt rồi “Thích! Thực thích!” Vươn tay ôm cổ Quý Tiêu Dương. Trên mặt là tươi cười đặc biệt sáng lạn!